Chương 1866: Tiên cấm đều hiện
Chương 1866: Tiên cấm đều hiện
Đám người Tần Tang đi tới phía dưới thông đạo.
Nơi đây chính là một dãy núi trụi lủi, hoàn toàn không thấy vết tích cổ cấm, nhưng bên trong Tội Thần Cung nguy hiểm trùng điệp, thì không bình thường chút nào.
Tần Tang lướt lên một đỉnh núi, nhìn thấy phía trước tràn ngập khe nứt không gian, không gian loạn lưu khắp nơi, mảnh vụn cổ cấm, đã sắp đến biên giới Tội Thần Cung.
Hắn cảm ứng khí hải.
Mảnh vỡ sát kiếm an tĩnh nằm trong ngực Nguyên Anh.
Hắn đã thăm dò Tội Thần Cung, kiếm linh không phản ứng chút nào, xem ra nơi này không có mảnh vỡ sát kiếm khác.
"Cơ bản xác định, Bắc Thần Cảnh không có mảnh vỡ sát kiếm thứ hai, về sau nhất định phải rời khỏi Bắc Thần Cảnh, đi đến ba cảnh khác, hoặc đi Yêu Hải tìm kiếm."
Tần Tang thầm nghĩ.
Một tia sương mù ngũ sắc bay tới trước mặt hắn.
Hắn đưa tay đụng vào, sương mù tản ra, cũng không khác thường.
Sương mù ngũ sắc tràn ngập chung quanh, không ngừng từ trong lôi hoàn bay ra.
Thương Hồng Chân Nhân cẩn thận bay đến phía dưới lôi hoàn, điều tra một phen về sau, đột nhiên kêu nhẹ một tiếng, trên mặt lộ ra biểu tình ngoài ý muốn.
Tất cả mọi người đang chăm chú nhìn Thương Hồng Chân Nhân, thấy thế trong lòng không khỏi xiết chặt, liên thanh hỏi đã xảy ra chuyện gì.
"Trong thông đạo hết thảy bình thường."
Thương Hồng Chân Nhân ngữ khí cổ quái: "Những sương mù ngũ sắc này, tựa như từ một chỗ khác trong thông đạo bay vào..."
Đối diện thông đạo chính là Tử Vi Cung.
Chẳng lẽ Tử Vi Cung xảy ra biến cố gì?
Đám người đưa mắt nhìn nhau.
"Thông đạo đã bình thường, vậy vào xem liền biết!"
Chân Nhất đạo trưởng trầm giọng nói.
Đám người bay đến lối vào thông đạo.
Thông đạo này khác những thông đạo bình thường, chỉ cần tất cả mọi người đồng thời thi triển cùng một loại bí thuật, sau đó đi xuyên qua thông đạo, đến Tử Vi Cung, mọi người không bị truyền tống đến những nơi khác nhau, chẳng cần lo Diệp lão ma ôm cây đợi thỏ, tiêu diệt từng bộ phận.
Đám người tế khởi pháp bảo, tùy thời chuẩn bị ứng biến, ngồi xếp bằng trong hư không.
Tần Tang lấy Phược Ma Tác ra, mới vừa rồi Thanh Quân đưa món bảo vật này cho hắn.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, Thanh Quân và Kinh Vũ còn chưa đến.
Lúc này, Thanh Quân và Kinh Vũ còn bên trong cấm địa.
"Người này am hiểu khôi lỗi, chỉ sợ đã đến trình độ đăng phong tạo cực!"
Kinh Vũ nhìn Thanh Quân, thầm nghĩ trong lòng.
Chí ít, trong số những tu sĩ sử dụng khôi lỗi nàng từng thấy, không ai am hiểu khôi lỗi hơn Thanh Quân.
Bởi vì quan hệ với Tần Tang, người này không phải địch nhân.
Nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng Kinh Vũ, thủy chung cảm thấy kiêng kỵ Thanh Quân, cảm giác này khó nói rõ ràng.
Ngày nay, danh khí Tần Tang cực lớn, đuổi sát Diệp lão ma, thậm chí vượt qua Chân Nhất đạo trưởng, Thông U ma quân và mấy vị cường giả lâu đời khác.
Càng hiếm thấy hơn, hắn còn trẻ, nếu không bất ngờ phát sinh chuyện, tương lai Bắc Thần Cảnh sẽ trở thành thiên hạ của Tần Tang.
Thanh Quân thì điệu thấp hơn nhiều.
Nàng hóa thân thành Lãnh Vân Thiên, chỉ hiển lộ chút phong quang trong huyết hồ, đối mặt Diệp lão ma không rơi vào thế hạ phong. Cuối cùng vẫn kém một chiêu, bị Diệp lão ma cướp Ngọc cốt đi, hào quang bị chiến tích của Tần Tang che lấp.
Bất quá, thực lực Tần Tang bày bên ngoài sáng, tu vi bản thân không cao.
Lôi độn thuật, pháp bảo đỉnh tiêm, ma hỏa cường đại, khôi lỗi, luyện thi, những át chủ bài này đều không che giấu được, chỉ cần dùng qua một lần, sẽ bị người nhớ kỹ.
Kinh Vũ nhớ lại những lần tiếp xúc với Thanh Quân, luôn cảm thấy Thanh Quân khó mà ước đoán, hơi thần bí. Không có chứng cớ xác thật, đơn thuần đến từ bản năng cảm giác.
"Chắc là ảo giác, ẩn giấu thực lực trước mặt Diệp lão ma, chẳng phải tự tìm đường chết sao."
Kinh Vũ âm thầm cười nhạo mình, bị nhốt hai trăm năm, hiếm thấy chuyện lạ.
Thời điểm nàng suy nghĩ lung tung, Thanh Quân thu hồi khôi lỗi Thanh Loan, từ trong phong ấn bay ra, khe khẽ lắc đầu, không thu hoạch được gì.
... …
Lối vào thông đạo.
Đám người Tần Tang đồng thời kết ấn, từng đám linh lực tạo thành phù lục hiện lên trước mặt bọn họ, ngân quang lóng lánh, sinh ra liên hệ với thông đạo.
"Phá!"
Ngay lúc phù lục thành hình, mọi người đồng thời đánh về phía thông đạo.
'Rắc!'
Phù lục ứng thanh mà nát, hóa thành điểm điểm ánh sáng, một nửa dung nhập thông đạo, một nửa khác thì rơi trên người bọn hắn.
Đám người cảm thấy toàn thân xiết chặt, cảnh vật trong tầm mắt hết thảy đột nhiên biến mất, trời đất tối đen, bị một cỗ lực lượng nhu hòa kéo đi, bay lên bên trên, lúc đầu tốc độ còn chậm, sau thì càng lúc càng nhanh.
Không biết bị kéo đi bao xa.
Cuối cùng Tần Tang cảm thấy lục kéo biến mất, trong lòng biết đã đến đầu thông đạo bên kia, trên đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến tiếng oanh minh kinh thiên động địa.
Bên ngoài phảng phất như thiên băng địa liệt!
Tâm thần Tần Tang chấn động, hơi biến sắc mặt.
Lúc này, những người khác cũng xuất hiện chung quanh, bị tiếng vang làm chấn kinh.
Đám người nhìn nhau, vội vàng bay ra thông đạo, phát hiện sương mù ngũ sắc phiêu đãng trong hư không, quả nhiên từ Tử Vi Cung truyền tới.
Trong nháy mắt rời khỏi thông đạo, tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Không thấy Diệp lão ma đâu.
Nhưng chuyện đó không còn trọng yếu, bọn hắn ngơ ngác nhìn phương hướng nội điện Tử Vi Cung, trên mặt biểu lộ rung động và không thể tưởng tượng nổi.
Chân Nhất đạo trưởng, Thông U ma quân đã mấy lần tiến vào Tử Vi Cung.
Dù Tần Tang, cũng là lần thứ ba tiến vào.
Tử Vi Cung trước kia, nội điện phi thường yên lặng, ngược lại không nguy hiểm bằng ngoại điện, chỉ cần không xông vào những cấm địa kia, tu sĩ Kim Đan kỳ cũng có thể an toàn.
Thiên Sơn, Kiếm Ngân Sơn, Huyền Phố Cung, Cổ Dược Viên, di tích Tiên Thành...
Trong những cấm địa này cổ cấm trùng điệp, còn ổn định hoàn hoả, uy năng chưa từng hiện bên ngoài.
Hiện tại hoàn toàn khác biệt!
Thời khắc này nội điện cực kỳ bất ổn, hư không kịch liệt chấn động, tất cả cổ cấm đều bị kích phát, uy năng hiển hiện, bí cảnh, cấm địa, toàn bộ xuất hiện trước mắt bọn hắn.
Tiên Thành, bị một bàn tay san bằng, chỉ lưu lại một chưởng ấn to lớn, cổ cấm còn sót lại bị kích phát, xuất hiện huyễn tượng Tiên Thành, mặc dù vỡ vụn không chịu nổi, vẫn còn phong thái tuyệt thế!
Kiếm Ngân Sơn, huyễn cảnh hiện thế, bao trùm chung quanh dãy núi, một đạo kiếm khí kinh thế phóng lên tận trời, đánh nát huyễn cảnh, khí thế trảm phá trời cao.
Cổ Dược Viên, huyền quang hình thành lồng ánh sáng, mỗi một đạo đều bao trùm một mảng linh điền lớn, bên trong ẩn hiện bảo quang, rõ ràng là linh dược tuyệt thế, dĩ vãng chưa từng bị người phát hiện.
Trung tâm Cổ Dược Viên, phía trên trống rỗng hiện lên một chỗ bí cảnh, trong bí cảnh có một gốc linh thụ che khuất bầu trời, che chở bí cảnh tàn phá này, bên trong sinh cơ dạt dào, sương mù từng cơn, cực kỳ thần bí.
Tần Tang nhận ra, đây chính là Huyền Phố Cung, thai nghén ra Vân Du Tử và Cửu Huyễn Thiên Lan, hắn vốn có ý nghĩ đi Huyền Phố Cung thăm dò!
Ngoài ra, hắn còn nhìn thấy một cung điện tàn phá.
Tụ Thần Điện cũng hiện thế, lúc trước từ tiên đài Tụ Thần Điện đạt được Tam Quang Ngọc Dịch.
Đỉnh Thiên Sơn liên tục phát sinh dị tượng, từng hình bóng Tiên Cung lúc ẩn lúc hiện, không biết là hư ảnh hay là chân thực, nhìn tương tự Tiên Cung trên Thất Sát Điện.
... …
Những thứ này chẳng qua là một góc của băng sơn, vô luận đã bị phát hiện, hay bí cảnh một mực không muốn người biết, lúc này toàn bộ tái hiện thế gian.
Đây mới thật sự là Tiên Cung!
Tử Vi Cung chân chính!
Đám người vô cùng chấn động, thần sắc khó tin.
Một tu sĩ lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ do Diệp lão ma và ma đầu làm nên."