Chương 1934: Cửu Giới Đảo
Chương 1934: Cửu Giới Đảo
"Không Linh Hải..."
Tần Tang hồi tưởng lại những hải vực nổi danh trong Vô Biên Hải mà hắn biết, trong số đó không có Không Linh Hải.
La chấp sự thấy Tần Tang nghi hoặc, tiếp tục giải thích: "Đạo hữu không nên hiểu lầm, vô luận Tịnh Hồ lúc trước, hay Không Linh Hải hiện nay, trong Vô Biên Hải đều danh khí không lớn, người nghe thấy chẳng nhiểu, vẻn vẹn như một danh tự bình thường trên hải đồ mà thôi. Những đạo hữu hoạt động ở phía nam Vô Biên Hải, có thể quen thuộc Không Linh Hải một chút. Người ta nói trong hải vực đó không có đảo, nước biển trong vắt bất thường, quanh năm sóng im gió lặng, không cần lo lắng lật thuyền trong bão, chuyện này rất hiếm. Bởi vậy trước kia gọi là Tịnh Hồ, đại khái vì nguyên nhân này..."
Nói xong, La chấp sự lấy hải đồ ra, chỉ vị trí Không Linh Hải cho Tần Tang biết.
Không Linh Hải nằm trong khu vực phía nam Cửu Giới Đảo, hai nơi cách xa nhau. Nhưng đối với Nguyên Anh mà nói, chỉ mất ba năm ngày lộ trình mà thôi.
Khẳng định không phải trùng hợp!
Tần Tang đoán chừng, Tịnh Hồ mà Mộ cốc chủ nói chính là chỗ này.
Làm lắn hơi ngoài ý muốn, trong Tịnh Hồ không có cổ di tích, cũng chẳng có lời đồn liên quan đến bí cảnh.
"Vu tộc truyền thừa cũng không thể lấy từ trong khe đá, có lẽ bị đồ vật gì che giấu. Mộ cốc chủ quay về Tịnh Hồ, chắc là có phát hiện mới."
Tần Tang nhìn hải đồ, âm thầm tính toán.
Tịnh Hồ, là Không Linh Hải hiện nay, diện tích hải vực rộng lớn, một thân một mình tìm kiếm bí cảnh, chẳng khác nào mò kim đáy biển.
Huống chi, lâu như vậy vẫn không có truyền thuyết lên quan, dù giấu bí mật gì, cũng không phải bị phát hiện dễ dàng như vậy.
Vì kế hoạch hôm nay, vẫn nên đi gặp Mộ cốc chủ một lần.
Sau đó, Tần Tang lại hướng Cửu Tinh dò la tin tức Huyền Thiên Cung, gần nhất có lời đồn đại hay cử động dị thường nào không.
La chấp sự bị yêu cầu của Tần Tang làm kinh hãi, khổ sở nói: "Đại bộ phận lực lượng của chúng ta tập trung tại tây trung bộ Vô Biên Hải, trừ phi Huyền Thiên Cung tiến đánh Vô Biên Hải, hoặc cao thủ Huyền Thiên Cung làm qua đại sự trong Vô Biên Hải, nếu không tin tức khó mà trả lại nhanh như thế..."
Về sau.
Tần Tang rời đi Cửu Tinh Hải Vực, không chần chờ nữa, trực tiếp hướng Cửu Giới Đảo bay đi.
Sau ba tháng từ biệt Lan Tĩnh Tư, Tần Tang rốt cục đến Cửu Giới Đảo.
Đảo chủ Cửu Giới Đảo tu vi chỉ đến Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng nhờ vào danh khí Cửu Giới Đảo, thanh danh lan xa Vô Biên Hải.
Vì đảo chủ Cửu Giới Đảo đời thứ nhất, Cửu Giới chân nhân, hoàn toàn xứng đáng danh xưng cường giả, nghe nói cách đại tu sĩ chỉ một bước, đã từng nổi danh với Hỗn Ma lão nhân.
Cuối cùng Hỗn Ma lão nhân thành công cất một bước này, mà Cửu Giới chân nhân dừng bước ở đây, cuối cùng vẫn lạc.
"Ba tháng, chẳng biết trong thời gian qua có phát sinh biến cố gì không."
Tần Tang nhìn Cửu Giới Đảo một chút, ung dung bay vào trong đảo, hạ xuống trước cửa thành.
Cửu Giới Đảo hơi phồn hoa, tu tiên giả và phàm nhân hỗn hợp, không ngăn cách rõ ràng.
Trong thành dòng người đông đúc.
Tần Tang đi tìm hiểu một phen, tuỳ tiện đi đến một nơi, thấy một cửa hàng không lớn không nhỏ, tên Bảo Hoa Các.
Trong tiệm vừa lúc không có khách nhân, chỉ có một vị lão chưởng quỹ.
Tần Tang đi vào trong tiệm, lão chưởng quỹ nhìn hắn một cái, vội vàng đứng lên tiếp đón: Đạo hữu cần đan dược hay pháp khí?"
"Ngươi là Trương Huyền?"
Tần Tang quét mắt nhìn chung quanh, thấy lão chưởng quỹ gật đầu, nhân tiện nói: "Bần đạo Minh Nguyệt, theo lời mời của Mộ đạo hữu mà đến."
Nói xong, Tần Tang lấy tín vật ra, trước khi đi Lan Tĩnh Tư đưa vật này cho hắn.
Lão chưởng quỹ hơi biến sắc mặt, thấp giọng nói: "Mời tiền bối theo vãn bối đi hậu đường! Mộ tiền bối đã chuẩn bị xong động phủ thượng đẳng. ."
"Không cần!"
Tần Tang khoát tay: "Bao lâu nữa ta mới có thể gặp Mộ cốc chủ?"
Lão chưởng quỹ trả lời: "Mấy ngày trước Mộ tiền bối đã tận lực phân phó vãn bối. Sau khi đưa tin, nhiều nhất năm ngày sẽ trở về."
Tần Tang gật đầu, giao cho lão quản sự một linh phù chỉ dẫn: "Khi Mộ đạo hữu trở về, ngươi giao phù này cho Mộ đạo hữu, thôi động linh phù, có thể tìm tới bần đạo."
Lưu lại linh phù, Tần Tang quay người đi ra cửa hàng.
Lão chưởng quỹ không dám ngăn cản, trơ mắt nhìn Tần Tang biến mất trong đám người.
Tần Tang đi chung quanh nghe ngóng Không Linh Đảo, tin tức cơ bản giống như của Cửu Tinh, lúc này không tiếp lục lưu lại lâu, trong đêm rời khỏi Cửu Giới Đảo.
Tần Tang tùy ý tìm một đảo hoang mở động phủ.
Sau năm ngày.
Trong lúc tĩnh tu, đột nhiên bị một cơn chấn động làm bừng tỉnh.
Linh phù trong tay không hỏa tự đốt.
Thần sắc Tần Tang hơi động, lúc này vứt linh phù đi, lách mình rời đi.
Không bao lâu, một đạo độn quang không che giấu chút nào, từ phương hướng Cửu Giới Đảo phá không bay đến, hạ xuống đảo hoang, hiển lộ một thân ảnh nam tử.
Người này chừng bốn mươi tuổi, dáng vẻ đường đường, hai mắt hữu thần, mặc pháp bào, trên pháp bào thêu linh trùng giống hệt đệ tử Bách Hoa Cốc.
Chính là Mộ cốc chủ!
Gã phát hiện động phủ tồn tại, đang muốn mở miệng, đột nhiên lòng có cảm giác, quay người nhìn thấy Tần Tang từ trong rừng rậm đi ra.
"Các hạ là Minh Nguyệt đạo trưởng?"
Thần sắc Mộ cốc chủ vui mừng, mở miệng hỏi.
Tần Tang gật đầu: "Trên đường bần đạo trì hoãn quá lâu, để Mộ cốc chủ đợi lâu."
Hắn âm thầm dò xét Mộ cốc chủ.
Vẻn vẹn từ khí tức khó mà phán đoán thực lực của người này.
"Không muộn! Không muộn! Đạo trưởng đi dường thuận lợi thì tốt rồi." Mộ cốc chủ cười ha ha.
"Đạo trưởng thật cẩn thận, sớm biết vậy tại hạ đã không vẽ vời thêm chuyện, làm nhiều bố trí trên Cửu Giới Đảo như vậy!"
"Du lịch bên ngoài, không thể không cẩn thận, mong đạo hữu chớ trách. Nhìn thấy Mộ đạo hữu, bần đạo đã an tâm."
Tần Tang nói xong, mời Mộ cốc chủ tiến vào động phủ nói chuyện.
Hai người hàn huyên vài câu, liền nói chính sự.
"Ba tháng trước, sư muội dùng bí thuật đưa tin, nói cho tại hạ chuyện của đạo trưởng… Tại hạ hiện tại hỏi nhiều một câu, đạo trưởng thật sự muốn học Thăng Linh Tế?"
Mộ cốc chủ trầm giọng hỏi.
"Đứng vậy." Tần Tang gật đầu.
"Mộ đạo hữu có điều kiện gì, có thể nói ra, chỉ cần bần đạo làm được, khẳng định hết sức tranh thủ."
Mộ cốc chủ chần chờ một chút, nói: "Làm phiền đạo trưởng ngàn dặm xa xôi đến đây, tại hạ không dám che giấu. Thăng Linh Thuật có thể truyền cho đạo trưởng, nhưng tại hạ cần xác định một chuyện trước, trong tay đạo trưởng thật sự có một đầu Hỏa Ngọc Ngô Công đệ tam biến?"
Nói xong, ánh mắt Mộ cốc chủ chờ mong, nhìn về phía Tần Tang.
Nghe lời ấy, trong lòng Tần Tang hơi động.
Quả nhiên, Mộ cốc chủ mời mình vì mục đích khác, mà không phải nhờ Phong thượng sư trợ quyền.
Nguyên lai coi trọng năng lực tầm bảo của Hỏa Ngọc Ngô Công.
"Lại là tầm bảo, không biết là bảo vật dạng gì, có quan hệ với Vu tộc không?"
Tâm niệm liên tục loé lên, Tần Tang sảng khoái mở Linh Thú Đại ra.
Hỏa Ngọc Ngô Công rơi xuống lòng bàn tay Tần Tang, còn mờ mịt không biết vận mệnh kế tiếp của mình, đang ôm một viên Hỏa Dung Đan ăn như gió cuốn.
Ánh mắt Tần Tang yêu thương, nhìn Hỏa Ngọc Ngô Công, thương tiếc nói: "Bần đạo học tập Thăng Linh Tế, vì tiểu gia hỏa này."
Mộ cốc chủ ngưng mắt nhìn một lát, kinh hỉ nói: "Quả nhiên Hỏa Ngọc Ngô Công, hơn nữa đã sắp tiến vào tam biến hậu kỳ, chỉ cần truyền thuyết không sai, hẳn có thể thỏa mãn yêu cầu!"