Chương 1992: Chơi lừa gạt (trung)
Chương 1992: Chơi lừa gạt (trung)
Nguyên Anh tham gia Vạn Ma đại hội, từng kẻ xảo quyệt, có lưu hậu thủ, lo trước khỏi hoạ là chuyện bình thường. Nhìn thấy Tần Tang một lòng hướng Nam, Hỗn Ma lão nhân kỳ thực đã có dự cảm.
Nhưng có điều, tốc độ của lão không bằng Tần Tang, lại không thể lấy áp đảo thắng thế, chỉ có thể toàn lực lưu người, đúng là hành động bất đắc dĩ. Tăng thêm Mê Tung Trận bí mật, khó mà dự đoán vị trí, đạp trúng cạm bẫy cũng không thể tránh khỏi.
Không biết từ nơi nào hiện ra một mảnh sương mù, trong nháy mắt bao phủ mảnh Hải Vực này.
Hỗn Ma lão nhân phản ứng cực nhanh, phát giác được dị dạng, thân ảnh bay ngược lại, cùng lúc triệu về Pháp bảo, Hỗn Ma Lệnh treo trên đỉnh đầu, nhưng bị sương mù nuốt hết.
Hỗn Ma Lệnh hộ thể, Hỗn Ma lão nhân cũng không lo lắng an nguy bản thân, thậm chí hi vọng là một loại sát trận nào đó, ngược lại có thể nhanh chóng thoát thân. Từ đó, đối phương mất đi hậu thủ, chính mình hoàn toàn có thể nhờ vào chân nguyên hùng hậu mài chết đối phương.
Sau đó phát hiện lại làm cho Hỗn Ma lão nhân thất vọng.
Hỗn Ma lão nhân điểm mi tâm một cái.
Hai mắt đen nhánh biến thành Ma Đồng, trong mắt lấp lóe ánh sáng thâm đen, hình như có thể nhìn thấu sương mù. Chỉ chốc lát sau, Hỗn Ma lão nhân có chút ủ dột phun ra ba chữ.
"Mê Tung Trận!"
Mê Tung Trận, mà lại là Mê Tung Trận thuần tuý.
Khó trách ẩn nấp đến thiên y vô phùng.
Tâm niệm lão thay đổi thật nhanh, tin tức tốt là lão phản ứng cấp tốc, lúc này hẳn là ở biên giới Mê Tung Trận, mà lão lại kinh nghiệm phong phú, ngây ngốc tại chỗ, không đi loạn trong trận.
Nếu như trận thế biến hóa, lão nhất định có thể cảm giác được.
Cục diện còn chưa tới tình trạng xấu nhất, chỉ cần tìm đúng mắt trận, có lẽ còn kịp.
Cùng lúc đó.
Phía sau mê trận.
Đệ tử Hỗn Ma lão nhân, hắc bào nam tử đi theo sau Quỷ Linh, gã không phải không muốn trợ giúp sư tôn, thật sự là lực không đủ, triệt để đuổi không kịp.
Gã còn phải đề phòng người khác, miễn cho có người động ý đồ xấu với Quỷ Linh đang trạng thái hư nhược.
Đoạn thời gian này, Nguyên Anh Huyền Thiên Cung lần lượt chạy đến, có đủ sức mạnh, cũng đang ngo ngoe muốn động.
Hắc bào nam tử chủ yếu đề phòng bọn họ, gã mặc dù đã truyền tin tức về Hỗn Ma Đảo, nhưng trợ giúp không thể đến nhanh như vậy được.
Vốn cho rằng có thể toạ quan sơn hổ đấu, từ trong mưu lợi bất chính, không ngờ phe mình ngược lại biến thành hổ.
Xa xa nhìn sương mù bốc lên trên mặt biển, bao phủ Hỗn Ma lão nhân, rõ ràng có gì đó quái lạ, tâm thần hắc bào nam tử khẩn trương, lo lắng cho sư tôn.
Lúc này, Quỷ Linh bên cạnh đột nhiên quay đầu, trong mắt hình như sắp không áp chế được tà dị và điên cuồng, nhìn chằm chằm hắc bào nam tử, nói: "Huyết. . ."
Hắc bào nam tử cảm thấy lạnh cả người, lập tức ý thức được đây là mệnh lệnh sư tôn, gã cắn răng bức ra một đoàn tinh huyết.
Quỷ Linh một ngụm nuốt tinh huyết vào, trên thân điên cuồng càng đậm, bay nhào vào mảnh sương mù, cùng lúc trong mắt nó bắn ra hai vệt huyết quang, đâm thật sâu vào trong sương mù.
Trong Mê Tung Trận Hỗn Ma lão nhân cũng không di chuyển, Ma Đồng đen nhánh từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm phía sau.
Đúng lúc này, Hỗn Ma lão nhân hình như cảm ứng được cái gì, thần sắc hơi động, Ma Đồng chuyển động một cái.
Tiếp theo, thân ảnh lão đột nhiên trôi về hướng bên phải, lại tiếp tục lao về phía trước.
Sau một lât, Hỗn Ma lão nhân giống như đạt được chỉ dẫn, thân ảnh như quỷ mị, lúc trái lúc phải, chợt trước, chợt sau.
Đây chính là dụng lý lão lưu lại Quỷ Linh phía sau.
Thứ nhất, sau khi dùng Di Hình Hoán Ảnh Quỷ Linh đã tiêu hao rất nhiều, trong chiến đấu khó mà phát huy tác dụng.
Thứ hai, chính là phòng bị cạm bẫy, có thể mượn nhờ cảm ứng giữa lão và Quỷ Linh, cùng với thần thông Ma Đồng, dùng tốc độ nhanh nhất đi ra Mê Tung Trận.
Không bao lâu, biên giới biển sương mù chấn động, hiển hiện một đạo nhân ảnh.
Hỗn Ma lão nhân lách mình đi ra, ánh mắt đạm mạc quét qua thân đám Huyền Thiên Cung đuổi theo phía sau, tiếp đó quay đầu nhìn về phía trước, thậm chí còn có thể nhìn thấy độn quang ở chân trời.
Có thể thấy được động tác lão nhanh thế nào!
Lúc này, Tần Tang cũng cảm giác được, Hỗn Ma lão nhân đã từ Mê Tung Trận thoát thân, khóe mắt hắn nhảy một cái, đây chính là đại trận chính mình cẩn thận bố trí, lại chỉ vây khốn lão ma thời gian ngắn như thế.
May là chính mình đề phòng Huyền Thiên Cung mà chuẩn bị, chuẩn bị hai đạo hậu thủ.
Hỗn Ma lão nhân vượt qua quỷ vụ, theo sát không bỏ.
Mặc dù độn thuật không bằng Tần Tang, khoảng cách giữa hai người dần dần kéo dài, nhưng Hỗn Ma lão nhân không có ý dừng lại.
Thấy tình cảnh này, Tần Tang bắt đầu có chút đắn đo khó định, hoài nghi Hỗn Ma lão nhân có phải còn có đại thần thông tương tự Di Hình Hoán Ảnh hay không.
Hắn lật tay một cái, từ Thiên Quân Giới lấy ra viên Đan Đỉnh Lệnh kia, trong tay nắm chặt, chuyển độn quang bay về hướng Tây Nam. Nếu như một mực không cắt đuôi được Hỗn Ma lão nhân, chỉ có thể tìm kiếm trợ thủ.
Một thời gian sau.
Hướng tây nam Hỗn Ma Đảo xuất hiện loạn tượng.
Tần Tang và Hỗn Ma lão nhân một trước một sau lao đi vùn vụt, hai người hiện ra độn thuật cao siêu làm cho tất cả mọi người sợ hãi thán phục và rung động.
Phía sau bọn họ.
Huyền Thiên Cung còn chưa hết hi vọng, bay ở đằng sau xa, đồng thời nhân số càng ngày càng nhiều, ngược lại trở thành phương thực lực mạnh nhất, bất quá bọn họ đã bị quăng ở phía sau xa.
Nguyên Anh qua đường bị dị tượng nơi này kinh động, kinh nghi vạn phần.
Đa phần nhìn một chút liền lựa chọn cách xa, nhưng cũng có kẻ tài cao gan lớn, lưu lại, ở phía xa thăm dò.
Vèo.
Vèo.
. . .