Chương 2006: Uy lực của Linh Bảo (Hạ)
Chương 2006: Uy lực của Linh Bảo (Hạ)
Tần Tang đương nhiên không ngồi nhìn Đồng Linh Ngọc công kích, sau khi nhìn thấu môn đạo thuật này, không chút do dự xuất thủ.
'Ầm!'
Bởi luận bàn, nên hai người đều không né tránh, ma hỏa và cấm ảnh không ảnh hưởng chút nào, trong ánh mắt của ba người, va chạm với nhau.
Tần Tang ngoài ý muốn phát hiện, những cấm ảnh này lại bị ma hỏa một kích đánh tan.
Ngay sau đó, hắn cảm giác được dị dạng, phản ứng phi thường cấp tốc, niệm quyết đột nhiên thay đổi, thái độ khác thường, cưỡng ép triệu hồi ma hỏa, vờn quanh thân.
Sau một khắc, chung quanh Tần Tang hàn khí đại thịnh, đột nhiên bị băng tuyết bao phủ.
Trong đồ án cấm ảnh, chung quanh Tần Tang biến thành không gian độc lập, chín đạo cấm ảnh chồng lên nhau, bạo tuyết, băng sơn các loại dị tượng liên tiếp hiển hiện, nhưng dưới sự khống chế của Đồng Linh Ngọc, chỉ lan đến ngoài mười trượng.
Trong cấm ảnh Tần Tang không phản ứng chút nào, tựa hồ đã mất đi sức hoàn thủ.
'Ngưng!'
Đồng Linh Ngọc lần nữa quát khẽ.
Lực lượng cấm ảnh điên cuồng hội tụ đến trung tâm không gian.
Đúng lúc này, nơi đó chợt bộc phát một cỗ ba động kinh người.
'Ầm!'
Một ngọn lửa màu đen như dòng lũ ngang nhiên xông ra không gian cấm ảnh, nhào về phía Đồng Linh Ngọc.
Cấm ảnh lần nữa cuốn lên dư ba phản công, nhưng không cách nào hạn chế ma hỏa, cơ hồ không ảnh hưởng Tần Tang.
Sắc mặt Đồng Linh Ngọc hơi trắng lên, thân ảnh bay ngược, tránh đi một kích này, nhìn Tần Tang khống chế ma hỏa thoát khỏi cấm ảnh, nhẹ giọng cảm thán: "Nghe nói Lẫm Đông Phù của Thính Tuyết Lâu và Đâu Nhật Quyển của Lam trưởng lão đều bị Tần đạo hữu khắc chế, nguyên lai vì loại linh hỏa này. Không nghĩ tới, hỏa này bất phàm như thế, Hàn Minh Cửu Cấm không cách nào vây khốn đạo hữu."
Tần Tang thì mở miệng kích tướng: "Đồng đạo hữu nếu dùng loại thủ đoạn như vậy, lần luận bàn này, Tần mỗ đành phải nhận phần thắng rồi."
Đồng Linh Ngọc mỉm cười trả lời: "Vốn luận bàn mà thôi, ai thắng ai thua không quan trọng."
Lời tuy như thế, trong mắt Đồng Linh Ngọc lại nhiều hơn mấy phần trịnh trọng. Nàng duỗi ngọc thủ ra, vỗ nhẹ giới tử đại bên hông, một đạo bạch quang bay nhanh ra.
Trong bạch quang ẩn hiện một tiểu ấn.
Ấn này tính chất như bạch ngọc, dưới đáy không khắc chữ, trên đỉnh ấn thì điêu khắc bốn đầu Thần thú Đằng Xà Thượng Cổ, sinh động như thật, thân thể Đằng Xà quấn quanh tiểu ấn, bốn đầu thần thú thượng cổ tạo thành một vòng tuần hoàn.
Nhìn thấy này ấn, ánh mắt Tần Tang lập tức trở nên ngưng trọng dị thường.
Đồng Linh Ngọc cũng không che giấu, Tần Tang tự nhiên có thể nhìn ra, pháp bảo bình thường khó mà so sánh với ấn này!
"Đây chính là Linh Bảo..."
Tâm thần Tần Tang khẽ nhúc nhích, chăm chú nhìn tiểu ấn.
Tiểu ấn xoay tròn trong hư không, lơ lửng trước người Đồng Linh Ngọc.
Đồng Linh Ngọc nhìn Tần Tang, trầm giọng nói: "Đây là Linh Bảo Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, Tần đạo hữu cẩn thận!"
Lời còn chưa dứt.
Đồng Linh Ngọc thu tầm mắt lại, ngưng mắt nhìn Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, thúc niệm ấn quyết.
'Xoạt!'
Tứ Thừa Đằng Xà Ấn không an phận rung động, ba động vô hình phát tán, hư không chấn động, liên tiếp thoáng hiện hàn mang, nhìn như một khối huyền băng bị một ngọn lửa trong suốt bao phủ.
Truyền thuyết nói rằng Đằng Xà là thần thú hệ hoả, lúc này Đằng Xà trên tiểu ấn đang tắm rửa hàn diễm, tựa hồ lúc nào cũng có thể sống lại.
Không giống như lúc đối mặt Hàn Minh Cửu Cấm, cảm thấy hàn khí ăn mòn, nhưng trong lòng Tần Tang nổi lên báo động, một cảm giác nguy cơ không hiểu nổi lên, so với chiêu thứ nhất càng sâu hơn!
Tần Tang không dám chần chờ, lập tức dẫn động hỏa liên, ngự sử ma hỏa ly thể, lần nữa ngưng tụ thành Viêm Long.
Cùng lúc đó, hắn phát hiện bản thể Tứ Thừa Đằng Xà Ấn đã biến mất, hàn quang trong hư không hóa thành hàn diễm vô tận, như một vòng hàn nhật, treo cao trên bầu trời.
Bỗng nhiên, một tiếng tê minh cổ quái vang vọng chân trời.
Âm thanh tựa hồ vang bên tai Tần Tang, phảng phất như thần thú thượng cổ thét lên, thời gian cách xa xôi, lại truyền đến hiện thế.
Không đợi Tần Tang phản ứng, bên trong hàn nhật kia, hàn diễm đột nhiên mãnh liệt bộc phát, tiếp đó một hư ảnh cự đại từ đó xuất hiện, chính là một đầu Đằng Xà!
Đằng Xà dục hỏa, hỏa diễm tạo thành hai mắt, trong hai mắt lộ hung quang, trực câu nhìn Tần Tang chằm chằm, hàn diễm hóa thành Hỏa Dực, thân thể thon dài bãi xuống, lao thẳng đến Tần Tang.
Trong lúc nhất thời.
Tần Tang cảm thấy bản thân bị hung thú thượng cổ để mắt tới, tâm thần bỗng nhiên căng cứng.
Tốc độ của Đằng Xà cực kì kinh người, vượt qua hư không, lao vùn vụt tới.
Tần Tang không chút do dự, lập tức dẫn động hỏa liên, ngự sử Viêm Long đối diện đánh tới.
Hai đầu hung thú do hỏa diễm hóa thành vọt thẳng đến đối phương, chỉ một thoáng thiên địa ảm đạm biến sắc, bản thể hai đầu hung thú cơ hồ đồng thời liên tiếp sụp đổ!
'Ầm! Ầm! Ầm!'
Bầu trời lờ mờ, sóng lớn ngập trời.
Hai đầu hung thú hỏa diễm liều chết đánh nhau, khuấy động mặt biển, đồng quy vu tận, sử dụng phương pháp thô bạo nhất.
Trong hư không, ma diễm và hàn diễm giao hòa, khó phân lẫn nhau, một cảnh tượng hỗn độn, hai cỗ lực lượng tiếp tục giao phong, dư ba thật lâu không tiêu tan.
Hồi lâu sau, sắc trời mới dám chiếu xuống khu vực này.
Tần Tang và Đồng Linh Ngọc sớm đã lách mình bay ngược lại, tránh đi dư ba, khí tức hơi gấp rút, nhìn trung tâm chiến trường, thần sắc khác nhau.
Chỗ khác biệt giữa hai người, Tần Tang khẽ nhíu mày, còn ánh mắt Đồng Linh Ngọc thì hiện lên một tia kinh dị.
Tứ Thừa Đằng Xà Ấn tuy mạnh, nhưng uy lực không hề lợi hại như Tần Tang tưởng tượng, lại cứ như vậy bị chặn!
Tần Tang tự biết, thông qua Thập Bát Ma Phiên ngự sử ma hỏa, uy lực mặc dù thắng qua pháp bảo cực phẩm, nhưng không có khả năng so sánh với Linh Bảo, Linh Bảo không nên chỉ có một ít uy lực như vậy.
Dư ba dần tiêu tán.
Tần Tang nhịn không được ngẩng đầu nhìn Đồng Linh Ngọc.
Chỉ thấy Đồng Linh Ngọc chẳng biết lúc nào đã triệu hồi Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, dùng đầu ngón tay nắm chặt, một mặt tán thán nói: "Ma phiên của Tần đạo hữu quả thật lợi hại, vậy mà dễ như trở bàn tay ngăn cản một thành uy lực của Tứ Thừa Đằng Xà Ấn!"
"Một thành?"
Tần Tang khẽ giật mình.
Đồng Linh Ngọc gật đầu, khẽ thở dài: "Đạo hữu không nên cảm thấy một thành quá ít, pháp bảo cực phẩm bình thường, đối mặt uy lực một thành của Tứ Thừa Đằng Xà Ấn đều phi thường mệt mỏi."
Tần Tang nghe vậy cảm thấy không thể tin tưởng, gắt gao nhìn Linh Bảo trong tay của nàng, một thành uy lực của Linh Bảo đã đến mức độ này, nếu vừa rồi Đồng Linh Ngọc toàn lực xuất thủ thì...
Đồng Linh Ngọc dường như biết suy nghĩ của Tần Tang, lắc đầu nói: "Tần đạo hữu hiểu lầm, uy lực chân chính của Linh Bảo, tu sĩ Nguyên Anh há lại có thể chưởng khống?"
Nàng cũng không tàng tư, chủ động giải thích: "Ngự sử Linh Bảo, có hai đường tắt. Một là bản thân cực kì phù hợp với Linh Bảo, không cần tốn nhiều sức liền được Linh Bảo tán thành, nhưng loại tình huống này cực kì hiếm thấy. Hai là cưỡng ép thuần phục Linh Bảo, hoặc tu vi cực cao, khiến cho Linh Bảo thần phục, hoặc tu luyện Thông Bảo Quyết. Mỗi một Linh Bảo đều độc nhất vô nhị, bảo vật này bị người dùng Thông Bảo Quyết luyện chế, dù ngoại nhân chiếm được, không có Thông Bảo Quyết, cũng vô pháp sử dụng. Nhưng vô luận loại biện pháp nào, đều yêu cầu tu vi người sử dụng, tu vi bản cung hiện tại, vẻn vẹn có thể phát huy hai thành uy lực mà thôi."