Chương 203: Trảm Nguyên Thần
Chương 203: Trảm Nguyên Thần
Tuy nhiên Tần Tang cũng không phải người ngây thơ, hiểu được thần thông cường đại thế nào, trong lúc đấu pháp, nó có thể chiếm hết thời cơ, nên độ khó khi tu luyện rất lớn, đúng là không phù hợp với hắn.
Đúng lúc này, trong lòng đột nhiên Tần Tang xao động, mở miệng hỏi:
-Chưởng môn sư huynh, từ ngày đầu tiên gia nhập Thiếu Hoa Sơn, ta thường xuyên nghe truyền thuyết về Thanh Trúc tiền bối. Nghe nói thiên phú của Thanh Trúc tiền bối cũng không phải cao nhất, nhưng Thanh Trúc tiền bối không chỉ tu luyện với tốc độ cực nhanh, mà thực lực lại không kém gì ai, không biết công pháp mà Thanh Trúc tiền bối tu luyện là gì?
-Ý ngươi là bộ công pháp kia!
Điểu khiến Tần Tang kinh ngạc là Ngu chưởng môn lúc đó cũng giống như Ôn sư huynh, khi nhắc đến công pháp của Thanh Trúc tiền bối, nét mặt có chút sợ hãi.
-Bộ công pháp kia có tên gọi là Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, ngoại trừ Thanh Trúc tiền bối ra thì ở Thiếu Hoa Sơn không có ai luyện thành. Không chỉ thiếu một quyển công pháp, mà nguyên nhân lớn nhất chính là yêu cầu của môn công pháp này đối với người tu luyện, nó tuyệt đối không phải thứ mà người bình thường có thể luyện được. Tần sư đệ tới Bảo Tháp Phong xem thử thì sẽ biết ngay là vì sao.
Lời này vừa ra càng khiến Tần Tang tò mò hơn.
Đặc biệt là trong tên của công pháp đó có kèm theo hai chữ 'Nguyên Thần', càng làm cho tim hắn đập thình thịnh, mơ tưởng viển vông.
Ở Chưởng Môn Phong trò chuyện với Ngu chưởng môn hồi lâu, sách ngọc trên mặt bàn từ đầu đến cuối không có một chút động tĩnh.
Ngu chưởng môn liếc nhìn Tần Tang một cách quái dị, giọng điệu xấu hổ nói:
-Không có Kim Đan thượng sư nào bằng lòng thu nhận Tần sư đệ làm đồ đệ, Ma Vật sư thúc cũng không thấy trả lời. . . Nhưng Tần sư đệ đừng nản chí, các đồng môn một mình tu luyện cũng không phải ít, chỉ cần nỗ lực khổ tu là có thể bộc lộ hết tài năng, chắc chắn sẽ được thượng sư nhìn trúng.
Loại sách ngọc này, trong mỗi động phủ Kim Đan Thượng Nhân cũng có một bản.
Tên của đệ tử Trúc Cơ kỳ sẽ được lưu lại trên sách ngọc, những cuốn sách ngọc khác cũng sẽ nhận được thông tin. Nếu như vừa đúng lúc Kim Đan Thượng Nhân gặp, cảm thấy người này thiên phú không tồi, sẽ thu làm môn hạ.
Mặc dù chưa chắc có thể được Kim Đan Thượng Nhân dốc lòng chỉ bảo, nhưng so với việc tự tìm tòi còn tốt hơn nhiều.
Tần Tang sớm đã có dự cảm, chưa nói tới thất vọng, cảm giác thái độ Ngu chưởng môn có chút lãnh đạm, thầm thở dài, lúc này bái biệt Ngu chưởng môn, quay về Bảo Tháp Phong.
Đi tới đại điện cất chứa pháp chú công pháp, Tần Tang gặp một người quen, vị tu sĩ họ Củng, người đã từ chối làm đỉnh lô.
-Bái kiến Củng sư huynh.
Tần Tang chắp tay.
-Là ngươi!
Củng sư huynh hiển nhiên là còn nhớ rõ Tần Tang, ánh mắt phức tạp nói:
-Tần sư đệ tới chọn công pháp sao? Công pháp ở tầng thứ hai đều có thể tùy ý tìm đọc, Tần sư đệ có thể chọn một bộ miễn phí. Nếu như muốn pháp chú tu luyện thì cần phải dùng linh thạch để đổi, giá trị thì dựa vào uy lực của pháp chú mà định.
Đi tới đại điện, Tần Tang phát hiện bên trong có khác biệt rất lớn với đan thất. Trong đại điện trưng bày mấy chục ngọc trụ, bên trên mỗi một ngọc trụ đều nổi lơ lửng một quang cầu, vách tường phía sau bày đầy ngọc giản.
Hắn đi tới bên cạnh ngọc trụ gần đó, nhìn thấy viết chữ bên trên ngọc trụ, không ngờ vừa đúng lúc là Vô Niệm Công .
Đem thần thức quét qua quang cầu phía trên, sau khi nhìn kỹ xong, Tần Tang phát hiện Vô Niệm Công là một môn công pháp nhắm thẳng vào Nguyên Anh. Nhưng thật sự giống như Chưởng môn từng nói, ở Trúc Cơ kỳ chỉ có một thần thông, hơn nữa còn là dùng để đào mệnh.
Chỉ cần lựa chọn môn công pháp này, nếu như không có pháp khí mạnh mẽ, sau này cũng đừng nghĩ đến chuyện giao thủ chính diện với người khác.
Mà chuẩn bị cực phẩm pháp khí vốn là việc cần tiêu hao rất nhiều tinh lực, cả người giắt đầy cực phẩm pháp khí như Tần Tang, cho dù ở trong số tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không thấy nhiều.
Tần Tang đem thần thức từ bên trong quang cầu rút ra, đi một vòng trong đại điện, bên trong mỗi một quang cầu đều chứa một bộ công pháp. Chẳng qua bộ phận quan trọng nhất của công pháp đã bị cấm chế phong tỏa, chọn xong rồi mới có thể đi ra bên ngoài mời Củng sư huynh truyền pháp.
Những công pháp này đều rất sâu xa khó hiểu, khiến cho Tần Tang mở rộng tầm mắt. Trong đó có hơn phân nửa là không đầy đủ, nhưng cũng có công pháp hoàn chỉnh, nhắm thẳng vào Hóa Thần đại đạo.
Chẳng biết tại sao, Tiểu Hàn Vực không biết đã bao nhiêu năm qua chưa từng xuất hiện Hóa Thần kỳ đại năng, vô số hạng người kinh tài tuyệt diễm đều giống Khôi Âm lão tổ, sống hết quãng đời còn lại ở Nguyên Anh.
Tần Tang căn bản không dám nghĩ đến chuyện xa vời như vậy, công pháp không đầy đủ thì không không đầy đủ, cũng không quan trọng, chỉ cần bộ phận ở Trúc Cơ kỳ là hoàn chỉnh là đủ rồi.
Ngu chưởng môn giới thiệu mấy môn công pháp, Tần Tang cũng đều xem qua từng cái.
Thực sự giống như Chưởng môn từng nói, dựa vào thiên phú của hắn, chỉ có thể lựa chọn Vô Niệm Công hoặc là công pháp tương tự khác.
Cho dù là như thế, hy vọng Kết Đan cũng cực kỳ xa vời.
Ngu chưởng môn từng mờ mịt khuyên một câu.
Tu sĩ trúc Cơ kỳ có thể Kết Đan người trăm cũng chỉ có một. Cùng với việc theo đuổi thứ hy vọng không nhìn thấy được, không chạm vào được kia, rất nhiều người thà rằng chọn một công pháp có thần thông mạnh mẽ, chỉ cầu có thể có ân báo ân có oán báo oán, suy nghĩ thông suốt, sẽ không đến nỗi sống uổng hai trăm năm thời gian.
Nhưng Tần Tang sao có thể cam tâm chứ?