Chương 2038: Đại hôn (thượng)
Chương 2038: Đại hôn (thượng)
Động phủ.
Trước mặt hắn, Thân Ngoại Hóa Thân ngồi xếp bằng đối mặt.
Thái Dương Thần Thụ lơ lửng giữa hai người, Thần Điểu ngẩng đầu vểnh đuôi, khí tức Nam Minh Ly Hỏa hiện lên, quang mang hoả diễm chiếu sáng mặt bọn hắn.
Tần Tang và Thân Ngoại Hóa Thân đều nhắm mắt lại.
Cả hai duy trì loại trạng thái này đã hơn một tháng.
Lúc này, khí tức Thân Ngoại Hóa Thân đã đuổi theo Tần Tang, cảnh giới nghiễm nhiên là Nguyên Anh trung kỳ kinh người, không lùi mà tiến tới, phản siêu lúc là Phù Khôi.
Nguyên Thần thứ hai luyện hóa hồn ảnh thể nội chiếm đa phần công lao.
Một phần là nhờ công lao Lưu Ly, Tần Tang mượn nàng một ít Băng Phách Cương Ngọc, sau khi hấp thu, thực lực cấp tốc tăng lên tới cùng cảnh giới.
Tần Tang biết được, nhiều năm trước Lưu Ly mặc dù đột phá thất bại, lại lấy ý chí kiên cường, chống cự lạc ấn tà công ảnh hưởng, luyện thành môn Băng Phách Thần Quang.
Những Băng Phách Cương Ngọc này tác dụng không lớn với nàng, cho nên Tần Tang mới dễ dàng mượn như vậy.
Lúc trước, Băng Diêu đạt được số lượng Băng Phách Cương Ngọc khá nhiều, nhưng không giàu có như Thanh Dương Ma Tông, trên toàn bộ Thần Cương Phong tràn đầy Thanh Dương Cương Ngọc, dùng mãi không cạn.
Toàn bộ Băng Phách Cương Ngọc đều bị Băng Diêu đào đi, lưu cho Lưu Ly số lượng cũng không nhiều.
Băng Phách Cương Ngọc đã theo Băng Diêu phi thăng, dùng hết cũng chỉ có thể đi nơi khác tìm.
Hỗ trợ Tần Tang cũng tương đương với ủng hộ chính nàng, Lưu Ly không nói hai lời lấy Băng Phách Cương Anh còn lại ra cho hắn.
Thể nội Thân Ngoại Hóa Thân còn có một phần nhỏ hồn ảnh chưa bị luyện hóa.
Tần Tang đoán chừng, cho dù luyện hóa toàn bộ, cũng không có hy vọng đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, trừ phi Diễn Đạo Thụ còn có thể mang đến cho hắn vui mừng ngoài ý muốn.
Bất quá, lấy tu vi Tần Tang hiện tại, có được một bộ Thân Ngoại Hóa Thân Nguyên Anh trung kỳ tuyệt đối người khác khó có thể tưởng tượng, huống chi còn có thần thông huyền diệu có thể để cho chủ thân phục sinh.
Hiện tại hắn muốn làm là trợ giúp Thân Ngoại Hóa Thân tế luyện Thái Dương Thần Thụ.
Theo Tần Tang, công dụng khác của Thân Ngoại Hóa Thân là cung cấp cho hắn thêm hai lần dùng Thái Dương Thần Thụ.
Thái Dương Thần Thụ chỉ có thể dùng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cũng không phải là Linh bảo, không cần thiết nhận chủ hoặc là Thông Bảo Quyết, chính là loại thao túng đơn giản thô bạo, Thân Ngoại Hóa Thân cũng có thể ngự sử.
Bất quá, một khắc Thân Ngoại Hóa Thân luyện thành trở đi, bọn hắn đã đạp vào hai con đường hoàn toàn khác nhau.
Sau khi luyện thành Thân Ngoại Hóa Thân, Tần Tang lại có phát hiện mới.
Thân Ngoại Hóa Thân không cần phải tu luyện bản « Hàn Minh Quy Âm ».
Bởi vì yêu cầu duy trì trạng thái hư anh Thân Ngoại Hóa Thân, giảm xuống tỷ lệ Thân Ngoại Hóa Thân phản bội, môn công pháp này về mặt tu luyện có chút bình thường, Thân Ngoại Hóa Thân chỉ có thể luyện hóa hàn lực, chậm chạp tăng cao tu vi, chính là lợi hại đi theo.
Tần Tang có thể để cho Thân Ngoại Hóa Thân cải tu những công pháp khác.
Đại giới chính là thủ tiêu trạng thái hư anh, chuyển hóa làm thực anh, mặc dù không ảnh hưởng đến phục sinh, nhưng sẽ dẫn đến chủ thân khống chế hoá thân bị suy yếu.
Đây là Thân Ngoại Hóa Thân, bệnh chung của loại hình bí thuật Nguyên Anh thứ hai.
Phật ngọc tương trợ, Tần Tang khống chế hoá thân vượt xa người thường, chỉ cần chú ý, đừng cho tu vi hóa thân vượt qua bản thể quá nhiều.
Thân Ngoại Hóa Thân nhất thiết phải chọn tu công pháp Băng Hàn.
Huyền Thiên Cung không thiếu loại công pháp này, bất quá Tần Tang không rõ công pháp thích hợp với nó, tạm thời không có tinh lực tuyển chọn tỉ mỉ, nên vẫn duy trì nguyên trạng.
Đạo khác biệt.
Đa phần Pháp bảo cùng bí thuật Tần Tang, Thân Ngoại Hóa Thân cho dù miễn cưỡng thi triển, cũng không cách nào phát huy toàn bộ uy lực. Tính đi tính lại, ngoại trừ Thái Dương Thần Thụ, thích hợp nhất là Kim Trầm Kiếm cùng « Thanh Trúc Kiếm Kinh ».
Thân Ngoại Hóa Thân còn không có Pháp bảo tiện tay, chủ thân ngự hỏa, hóa thân ngự kiếm, phân công rõ ràng. Tăng thêm trong « Hàn Minh Quy Âm » ghi chép mấy môn thần thông, Thân Ngoại Hóa Thân đã có thực lực không tầm thường.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Không biết qua bao lâu, động phủ yên tĩnh bị xúc động.
Có người ở bên ngoài xúc động cấm chế, cung kính nói: "Tiền bối, giờ lành sắp tới."
Tần Tang mở to mắt, thu hồi hóa thân cùng Thái Dương Thần Thụ, trên thân chợt loé vầng sáng, đổi lại một bộ trang phục mới, mở ra trận pháp.
. . .
Thính Tuyết Lâu.
Chủ phong.
Ngoại giới vào ngày rét đông, mặt đất bao phủ trong làn áo bạc.
Thính Tuyết Lâu lại ấm áp như xuân, cẩm tú đỏ rực, vui mừng náo nhiệt.
Từng đội từng đội đệ tử bước đi vội vàng, xuyên qua từng cây ngọc cầu, giữa đại điện đều bận rộn vì sắp đến đại điển.
Đa phần đệ tử hồng quang đầy mặt.
Nhưng cũng có một phần ánh mắt ảm đạm, biểu lộ ngốc trệ, trong đó lại có mấy nữ đệ tử.
Một ngày này rốt cuộc đã tới.
Tổ sư Lưu Ly tổ chức đại điển đạo lữ với nam nhân khác, mà chuẩn bị tỉ mỉ đại điển này đều là tự tay bọn họ làm.
Trời chiều rơi về phía tây, trên núi Thính Tuyết Lâu khoác lên một tầng ánh vàng.
Tần Tang ngồi ngay ngắn ở động phủ, nhìn các đệ tử Thính Tuyết Lâu bận rộn ngoài điện, tầm mắt nhìn lên bầu trời, nhìn chăm chú sắc trời dần dần tối xuống.
Sau một lát, lại có chút hoảng hốt.
Phàm nhân, thành thân là đại sự trọng yếu nhất trong cuộc đời một người.
Hôm nay lại biến thành một buổi giao dịch.
Quy củ Huyền Thiên Cung có chút kỳ lạ, đại điển đạo lữ chọn tổ chức ban đêm, phối hợp khoa nghi trọng yếu nhất.
Dùng để cầu phúc đăng nghi!
Chư núi Thính Tuyết Lâu, lúc này treo đầy đèn lồng quấn giấy đỏ, số lượng khó mà tính toán, một khi toàn bộ thắp sáng, tất nhiên hào quang huy hoàng.
Sắc trời chưa tối mờ, tim đèn chưa đốt lên.
Bất quá, trách nhiệm các đệ tử điều khiển đèn đã vào chỗ, thường cách một khoảng là có một người, ở phía Tây đã chuẩn bị đèn đuốc, y pháp an trí, hào quang lửa đốt, mãi mãi dùng sáng tỏ.
Một thời khắc này.
Trên dưới Thính Tuyết Lâu yên tĩnh dị thường, vô số ánh mắt tập trung vào troief chiều chậm rãi hạ xuống, trong lòng tính nhẩm thời gian.
Đêm tối hàng lâm.
Trăng sao treo cao.
Đêm nay vốn có mưa tuyết, nhưng Thính Tuyết Lâu đã sớm bày xuống đại trận, xua tan thủy khí, nơi đây tinh không vẫn trong sáng.
Đông!
Chợt một tiếng chuông vang phá vỡ hết thảy tĩnh mịch.
Trái tim chúng đệ tử mãnh liệt nhảy lên, không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía chủ phong, lộ ra vẻ chờ mong.
Đông!
Đông!
. . .
Tiếng chuông không nhanh không chậm, cho đến khi tấu hết chín tiếng, danh chấn hoàn vũ.
Dưới con mắt mọi người.
Trên đỉnh núi chính, một vị nữ quan mặc áo đỏ thẫm tơ vàng bước lên hư không, chính là Sư Tuyết. Nàng chính là chưởng toạ Thính Tuyết Lâu, tự dẫn hôn lễ lần này.
Bộ pháp nàng trầm ổn, đi trong hư không như giẫm trên đất bằng, đi tới chỗ cao trăm trượng, bước chân đứng vững, phất trần hất lên, mây sinh sương mù, tiên khí mịt mờ.
Mây mù hội tụ, ngưng thành cao đàn.
Lúc này, một đội đệ tử nâng lư hương khay ngọc, chỉnh tề bay lên giữa không trung, dâng lên năm loại hương, hoa, đèn, nước, quả.
Hương là Thiên Hương.
Hoa là Càn Khôn Hợp Hòa Hoa.
Đèn là Hồng Loan Đăng.
Nước là Nguyệt Hoa Quỳnh Tương.
Quả là Tiên Đào vạn năm.
Đệ tử chỉnh tề dọn xong vật cúng, nhanh nhẹn trở về.
Sư Tuyết đi tới cao đàn, thắp hương thành bái, ngâm kệ tán tụng, bước cương đạp đấu, miệng tụng huyền kinh, phiêu phiêu nhược tiên.
Trên dưới Thính Tuyết Lâu, toàn bộ ánh mắt tập trung trên thân Sư Tuyết. Nhất là những đệ tử hầu đèn kia, càng thần tình nghiêm túc, không dám buông lỏng chút nào.
Sư Tuyết tụng kinh xong, lại đốt hương bái.
Toàn bộ người hầu đèn giống như đạt được một loại tín hiệu nào đó, đồng loạt nâng lên thủ chưởng, lòng bàn tay nhiều ra một chiếc Linh Đăng, ngọn lửa cháy lên, chiếu sáng rạng rỡ.
Đi!
Một nữ đệ tử khoảng mười mấy tuổi vẻ mặt khẩn trương, dùng một tay khác cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành ấn quyết, nhẹ nhàng ấn về phía Linh Đăng.
Bỗng thấy ngọn lửa Linh Đăng run lên, đột nhiên phân hoá ra trăm đầu Hỏa Xà, như Thiên Nữ tán hoa bắn về bốn phía, không nghiêng lệch rơi vào đèn lồng, nhóm lửa từng tim đèn lên.
Nữ đệ tử quét nhìn một vòng, thấy không có sơ suất gì, tâm trạng buông lỏng, chợt thần sắc nghiêm nghị, bởi vì chức trách bọn họ còn chưa kết thúc.
Một thoáng qua.
Vô số cây đèn ở Thính Tuyết Lâu phát sáng, hồng quang diệu thiên!
Dưới lửa đèn chiếu rọi, bề ngoài đèn lồng khắc hoạ đồ án Long Phượng dường như sống lại, bọn chúng xé rách giấy ra, động tác hơi cứng đờ, có thể nhìn ra là cắt giấy biến thành.
Long Phượng cũng không cách xa cây đèn, mà là đầu đuôi liên kết, bao quanh cây đèn, cùng nhau bảo vệ, nâng cây đèn chậm rãi bay lên.
Những cây đèn này chỉ lên tới trên không cao một trượng, càng thêm sáng rực.
Đèn như Hỏa Thụ, mây khói bích lạc, Tiên Linh làm bạn.
Chư núi Thính Tuyết Lâu nghiễm nhiên biến thành một dòng sông dài đèn lửa.
Nhiên đèn uy nghi, công đức tới nặng.
Trên chiếu chư thiên, dưới chiếu chư địa.
Bát phương chín đêm, cũng thấy ánh sáng.
Hồng Loan Đăng Nghi!
Tên nữ đệ tử kia hoa mắt thần mê, ngơ ngác nhìn thịnh cảnh mỹ lệ trước đây chưa từng gặp, không cách nào tự kềm chế, suýt nữa quên trách nhiệm của mình, trong mắt khó mà ức chế lộ ra vẻ hâm mộ.
Hồng Loan Đăng Nghi chính là khoa nghi cao nhất Thính Tuyết Lâu, tổ sư Lưu Ly có địa vị bực này mới có tư cách hưởng dụng.
Mà nàng này cho dù thành thân, tối đa do sư phụ làm chứng, xử lý hôn lệ hoa lệ hơn phàm nhân một chút, không có khả năng làm cho cả sư môn cùng nhau ăn mừng vì nàng.
Lúc này, đứng ở trên không cúi người quan sát, lại là một phen cảnh đẹp khác.
Lấy chủ phong Thính Tuyết Phong làm trung tâm.
Hồng Loan Đăng Nghi chia làm hai bộ Đông Tây, Tây phương hiện lên hình phượng, mỗi một ngọn đèn lửa như là Phượng Hoàng mưa lửa, chập chờn, giống như lông vũ vũ động, tạo nên tầng tầng sóng ánh sáng.
Đông phương thì uốn lượn hẹp dài, hiện ra hình rồng, lân phiến lập loè, dáng người mạnh mẽ.
Sư Tuyết đứng ở Vân Đàn, bước chân như huyễn, ấn quyết biến đổi liên tiếp, đột nhiên song song điểm hướng chủ đèn trên Vân Đàn, đầu ngón tay bắn ra một đạo lưu quang.
Chủ đèn thắp sáng, như là bị kích hoạt lên trận nhãn.
Chủ đèn hội tụ ngàn vạn lửa đèn, hào quang bay thẳng trời cao!
Giờ khắc này, không trung Tinh Hà lay động, lại có ngôi sao cùng Hồng Loan Đăng Nghi cộng hưởng với nhau, chiếu lấp lánh, có bốn ngôi sao trổ hết tài năng, bộc phát sáng rực.