Chương 2080: Khôi tinh (trung)
Chương 2080: Khôi tinh (trung)
Lạc Vân chính là bằng chứng.
Nhìn thấy Lạc Vân đã vẫn lạc sống sờ sờ xuất hiện trước mặt, cùng với cấm chế đáng sợ trên người gã, đối với hành động của Ân Trường Sinh, những người này không thể không tin, từ bỏ chống cự.
Không cần tốn nhiều sức ổn định cục diện, chỉ chờ sau khi trở về thanh trừ dư độc đám Ân Trường Sinh, trận đại loạn này cơ bản dừng tại đây.
Đương nhiên, dư âm sẽ còn ảnh hưởng thật lâu, thậm chí khả năng cải biến kết cuộc Huyền Thiên Cung.
Ít nhất kết quả không quá xấu.
Lạc Vân và Đồng Linh Ngọc vẫn còn sống.
Nếu có thể chữa khỏi Lạc Vân, Đồng Linh Ngọc thuận lợi đột phá, Huyền Thiên Cung vẫn như cũ là quái vậy khổng lồ có được hai vị đại tu sĩ trấn giữ.
Tổn thất lớn nhất có lẽ là Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, « Tế Nguyên Thuật » cũng có thể xem như bù đắp.
Tần Tang không chú ý tới nội bộ Huyền Thiên Cung, hắn thừa dịp này hỏi Giang điện chủ, biết được vừa rồi chỗ sâu thánh địa xuất hiện dị tượng.
Bạch quang lóe lên một cái rồi biến mất.
Tồn tại thời gian không dài, nhưng cách bóng tối loạn lưu cũng có thể nhìn thấy, chỉ sợ thanh thế không nhỏ, không biết những yêu ma kia đang làm gì ở đó.
Mảnh vỡ Sát Kiếm đang ở chỗ sâu thánh địa.
Đáng tiếc Kiếm Linh một mực không phản ứng, không thể xác định vị trí chính xác.
Bất luận thế nào, Tần Tang phải tự thân đi qua một lần.
Nhìn Đồng Linh Ngọc, Tần Tang nghi hoặc hỏi: "Hỗn Ma và Thiên Bằng suất lĩnh yêu ma xâm lấn thánh địa, Đồng đạo hữu không sốt ruột sao?"
Sinh tử Lạc Vân chưa biết.
Đồng Linh Ngọc bị trọng thương, dùng đan dược áp chế thương thế, vứt bỏ Linh bảo, thực lực đại tổn.
Hiện tại chính là lúc Huyền Thiên Cung suy yếu nhất.
Đồng Linh Ngọc đang bận rộn an bài những người khác giải quyết hậu quả, chuyện cần làm trước nhất là phái người đi vào trong thánh địa hái bảo vật, miễn cho rơi vào tay ngoại nhân.
Cung Chủ đột nhiên làm loạn, những chuyện này cũng không kịp làm.
Đồng Linh Ngọc cười cười, giải thích: "Trước kia tình huống tương tự cũng không phải là chưa từng có, nhưng cười đến cuối cùng thủy chung là Huyền Thiên Cung. Chỉ cần các loại bảo vật như Khảm Thận Châu liên tục không ngừng vào tay, căn cơ Huyền Thiên Cung vẫn vững như bàn thạch, chỉ cần một hai trăm năm là có thể khôi phục nguyên khí, có gì phải sợ?"
Nàng mở ra lòng bàn tay, lộ ra Băng Yêu Tinh: "Huống chi Thánh vật không mất, những người khác không vào được thánh địa, về sau lúc nào mở ra, do chúng ta định đoạt."
"Các người không sợ Hỗn Ma và Thiên Bằng ở chỗ sâu thánh địa làm cái gì à?"
Tần Tang hỏi lại.
Đồng Linh Ngọc quay người, nhìn bóng tối chỗ sâu thánh địa: "Tần đạo hữu có chỗ không biết, vô số năm qua, các đời trước Huyền Thiên Cung không biết đã thăm dò qua bao nhiêu lần, không gian loạn lưu nơi đó vô cùng nguy hiểm, thậm chí có Điện chủ và Trưởng lão vẫn lạc bên trong, hài cốt không còn. Thế nhưng qua nhiều năm như vậy, vẫn không tìm được gì! Do đó, chúng ta phán đoán, chỗ sâu thánh địa đại khái là một mảnh hư vô, triệt để hủy diệt. Lịch đại Cung Chủ và Đại trưởng lão thông hiểu, chẳng lẽ còn không bằng Hỗn Ma và Thiên Bằng?"
Tần Tang cau mi lại.
Kiếm Linh cảm ứng, chứng minh chỗ sâu thánh địa cũng không phải là hư vô.
Lịch đại tiên tổ Huyền Thiên Cung phán đoán chắc là sai!
Nói xong, Đồng Linh Ngọc ho nhẹ vài tiếng, hai má hiện lên đỏ ửng nhàn nhạt, dược lực linh đan sắp tiêu hao hết rồi, thương thế lại có dấu hiệu phát tác.
Nàng tăng nhanh tốc độ nói.
"Nơi đó tồn tại duy nhất chính là một khối bia đá không rõ lai lịch, vật này đứng sừng sững ở hư không loạn lưu, dưới đáy được đài sen nâng đỡ, trên tấm bia không có chữ viết, nhưng tản ra một loại ba động kỳ dị.
"Cho dù ai nhìn, cũng sẽ cho là một kiện dị bảo.
"Đáng tiếc chúng ta thử qua vô số biện pháp, thậm chí đao bổ phủ khảm, sét đánh lửa đốt đều đã thử, nhưng tổn thương không được nó chút nào, cũng không cách nào di động, không có bất kỳ phản ứng gì."
"Ân Trường Sinh bố trí mấy trăm năm, chính là dùng toà bia đá này hư cấu cố sự, thận trọng từng bước, dụ hoặc Hỗn Ma lão nhân. Nghe nói quanh bia đá y đã thiết hạ cạm bẫy, đạo hữu và Lưu Ly hoành không xuất thế, nên phải gác lại kế hoạch này."
Thật tình không biết, thế sự vô thường, người nào có thể tính toán không sơ hở? Há có thể đầu đuôi ngọn nguồn phát triển dựa theo kế hoạch của một người?
Nếu như Ân Trường Sinh tiến hành theo kế hoạch ban đầu, cũng có cơ hội không nhỏ bắt được Hỗn Ma lão nhân, còn có thể đạt được một kiện dị bảo.
Trời xui đất khiến, hết lần này tới lần khác y lại để mắt tới Tần Tang, dẫn đến Hỗn Ma lão nhân không người khống chế, thả hổ về rừng.
Ân Trường Sinh mặc dù nửa đường từ bỏ kế hoạch, cũng đã tiết lộ đại khái vị trí thánh địa.
Hỗn Ma lão nhân tại đại điện Kim Đỉnh đạt được Linh Chi Như Ý, lại có nguồn gốc lớn với bia đá, dựa theo Linh Chi Như Ý chỉ dẫn, dễ dàng tìm tới cửa vào thánh địa.
Linh Chi Như Ý cùng bia đá tán phát chấn động tương cận.
Hỗn Ma lão nhân cầm nó đến đây, sau đó khó mà tin, vật đạt được từ trong một di tích Phật Tông, lại hư hư thực thực liên quan đến thánh địa Huyền Thiên Cung.
Vì thế, lão nghiên cứu rất lâu, bắt chước khí tức Linh Chi Như Ý, trùng luyện Tỏa Không Kiếm, cũng tỉ mỉ ngụy trang, tại Vạn Ma đại hội lấy ra đấu giá, mục đích chính là muốn xem phản ứng của Huyền Thiên Cung.
Nếu như Huyền Thiên Cung không tiếc bất cứ giá nào mua Tỏa Không Kiếm, nói rõ Linh Chi Như Ý xác thực liên quan đến bia đá.
Cũng chính vì Tần Tang phá rối, Huyền Thiên Cung bỏ lỡ Tỏa Không Kiếm này.
Hỗn Ma lão nhân kinh nghi bất định, không có tâm tư đối phó Tần Tang, hơn mười năm qua một mực bận rộn vì chuyện này, cuối cùng mới quyết định, liên hợp Yêu Thánh, liều lĩnh xông vào.
Đồng Linh Ngọc chỉ chỉ vị trí xuất hiện bạch quang, ngữ khí gấp gáp nói: "Bên trong chính là vị trí bia đá, để phòng vạn nhất, Giang điện chủ cùng Mai trưởng lão đợi lát nữa đi qua lặng lẽ nhìn xem. Trong thánh địa có một gốc Thánh dược chữa thương, ăn vào có thể ổn định thương thế, khôi phục tám chín phần thực lực. Ta đi hái dược, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, lập tức chạy tới. Đạo hữu nếu như cảm thấy hứng thú với chỗ đó, cũng có thể đi cùng bọn Giang điện chủ . . ."
Nàng không giấu giếm những chuyện này, thậm chí vui mừng khi nhìn thấy Tần Tang chịu xuất đầu, chỉ có Tần Tang có thể ngăn được Hỗn Ma lão nhân cùng Thiên Bằng Đại Thánh.
Dứt lời, Đồng Linh Ngọc gọi Giang điện chủ cùng Mai trưởng lão tới.
Mấy người thương nghị một phen.
Tần Tang lách mình lướt đến cạnh Lưu Ly, thấp giọng giải thích vài câu, nói: ". . . Ta lo lắng không cẩn thận tao ngộ yêu ma, bị Hỗn Ma cùng Thiên Bằng vây công, tiên tử có thể giúp ta một chút sức không? Nàng không cần hiện thân, chỉ cần núp trong bóng tối, nhắm ngay thời cơ xuất thủ là được, sau khi chuyện thành công, tất có thâm tạ!"
Nói xong, Tần Tang lấy ra Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, lặng lẽ đưa cho Lưu Ly.
Hiện tại chỉ có Lưu Ly và Đồng Linh Ngọc có thể khống chế bảo vật này, Tần Tang tự nhiên càng tín nhiệm Lưu Ly hơn.
Có thể phát ra một kích như vậy là đủ rồi.
Đối mặt hai đạo công kích của Ngụy linh bảo, đại tu sĩ cũng không chịu đựng nổi.
Mà Băng Phách Thần Quang của Lưu Ly cũng là thần thông đỉnh tiêm, thời điểm then chốt có thể giúp hắn hạn chế đối thủ.
Lưu Ly biết được nguyên do, cũng không từ chối, tiếp nhận Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, nói: "Giúp ngươi cũng là trợ giúp sư môn, không cần cám ơn ta."
Nàng lại muốn tính toán lợi ích giữa quan hệ hai người, không lưu một phần chỗ trống mơ hồ.
Tần Tang nhìn Lưu Ly tràn đầy nghiêm túc, ẩn ẩn đoán ra mấy phần, trong lòng thầm than, không tranh luận nữa.
Bốn người âm thầm rời hắc vụ, lặng lẽ bay tới chỗ sâu thánh địa.