Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2157 - Chương 2157: Lão Tổ Tạ Gia (Hạ)

Chương 2157: Lão tổ Tạ gia (hạ) Chương 2157: Lão tổ Tạ gia (hạ)

Lục Chương thông minh, nghe hiểu ý ngoài lời, lại không vội tỏ thái độ, nhẹ khẽ nhấp một miếng linh trà: "Lời đạo hữu nói, là lời nói một bên. Lục mỗ cần gặp Tạ gia và La Yên Môn, điều tra rõ sự thật, đến lúc đó mới biết ai đúng ai sai."

Tần Tang cười nói: "Vậy làm phiền Lục đạo hữu rồi!"

… …

Địa thế Lục Hư Môn có chút kì lạ.

Sơn môn xây bên trong khu vực đầm lầy, sơn thủy như tranh vẽ, cảnh sắc cực giai.

Bên ngoài đầm lầy có sáu tòa kỳ phong, phân bố tại sáu phương hướng.

Sáu ngọn núi cao như nhau, nhìn từ xa thì mờ mịt vô ảnh, sau khi đến gần mới biết nơi đây có tiên sơn, chính là Lục Phiến Môn Trận, đại trận hộ môn của Lục Hư Môn, một khi phát động, trong khoảnh khắc sẽ chuyển hóa thành tử môn.

Một nhân ảnh vội vàng xông vào sơn môn, không bị ngăn cản mảy may, bay thẳng đến cấm địa Lục Hư Môn.

Lúc này, một tu sĩ Lục Hư Môn từ nơi xa bay đến, nhìn người nọ, cất giọng hô: "Mạc chưởng môn sao lại vội vàng như thế, chẳng lẽ phát hiện tin tức của vị Nguyên Anh độ kiếp kia?"

Mạc chưởng môn vậy mà đích thân đến.

Nhìn thấy Nguyên Anh đến nhà, Mạc chưởng môn liền biết đại thế đã mất.

Gã có chút quả quyết, thấy vị Nguyên Anh kia không muốn hạ sát thủ, trong lòng biết người này kiêng kị Lục Hư Môn, lo lắng đệ tử nói không rõ, dứt khoát tự mình đến đây xin giúp đỡ.

Vị Nguyên Anh kia quả nhiên không làm khó gã, trực tiếp cho đi.

Sư môn nguy cơ sớm tối, Mạc chưởng môn nào còn tâm tình hàn huyên, chắp tay liền vội vàng rời đi, lưu lại lão hữu đầu óc mơ hồ.

Lục Hư Môn một môn ba Nguyên Anh, dù không có bối cảnh, cũng thuộc một thế lực không thể bỏ qua.

Trong môn vị Nguyên Anh trẻ tuổi nhất pháp hiệu La Vinh đạo nhân, sự vụ tông môn cơ bản do người này phụ trách, hai vị khác không hỏi thế sự, chỉ lộ diện khi phát sinh đại sự.

La Vinh đạo nhân nhìn Mạc chưởng môn, nghe xong Mạc chưởng môn báo cáo, biểu lộ không hề bận tâm.

Nói rõ ngọn nguồn, lại không thấy La Vinh đạo nhân trả lời, Mạc chưởng môn không dám ngẩng đầu, một hồi đè nén lặng im về sau, cắn răng nói: "Sư bá, đệ tử còn một suy đoán, không biết nên nói hay không."

Quan hệ giữa La Yên Môn và Lục Hư Môn hơi sâu.

Đệ tử mỗi đời thiên phú không tệ, đều đến Lục Hư Môn tu hành một đoạn thời gian.

Sự phụ của Mạc chưởng môn từng làm qua đệ tử ký danh của Lục Hư Môn, khi còn sống đã từng giao hảo với La Vinh đạo nhân, Mạc chưởng môn liền nhờ vào đó nhờ vả chút quan hệ.

"Nói."

"Sư bá còn nhớ vị Nguyên Anh thần bí độ kiếp kia không? Sư bá từng nói, uy lực đạo thiên kiếp kia có hạn, người này rất có thể mới đột phá Nguyên Anh. Trùng hợp như vậy, hai vị Nguyên Anh không rõ lai lịch tuần tự xuất hiện tại Phù Độ Quận, có phải là... Cùng một người?"

Ngữ khí của Mạc chưởng môn đột nhiên trở nên căm phẫn: "Người này vừa mới Kết Anh, đã dám thò tay vào Phù Độ Quận, không khỏi quá cuồng vọng!"

"Làm càn!"

La Vinh đạo nhân quát chói tai: "Lại để cho ta nghe thấy ngươi nghị luận chuyện của tu tĩ Nguyên Anh, dẫn phiền phức đến, ta tuyệt không tha cho ngươi!"

Mạc chưởng môn hoảng hốt, thân thể run lên, câm như hến.

Dừng một chút, La Vinh đạo nhân thản nhiên nói: "Đã có tu sĩ Nguyên Anh ra mặt thế Tạ gia đòi lại tổ địa, ngươi còn không mau trả cho bọn hắn đi, La Yên Môn từ nơi nào đến thì về nơi đó."

"Chuyện này…"

Mạc chưởng môn vạn vạn không nghĩ tới, La Vinh đạo nhân không đợi gặp mặt người kia một lần, vậy mà trực tiếp lựa chọn nhượng bộ.

Nếu một Nguyên Anh không biết trời cao đất rộng tân tấn, Lục Hư Môn căn bản không cần kiêng kị.

Gã ngạc nhiên ngẩng đầu, đột nhiên đối đầu một đôi mắt thâm thúy, ánh mắt như kiếm, đâm thẳng nội tâm, cảm giác bản thân rơi vào vô biên hư không, ánh mắt trở nên mê mang, lâm vào sợ hãi thật sâu.

Tiếp theo, một tiếng hừ lạnh đột nhiên nổ vang trong thức hải, chấn tỉnh Mạc chưởng môn từ trong cơn ác mộng.

"Sư đồ các ngươi ngụy trang thật tốt! Tạ gia đã suy bại đến như vậy, có tài đức gì, mà mời được tổ sư Nguyên Anh thế bọn họ ra mặt? La Yên Môn đến cùng vì sao cưỡng chiếm Bồ Sơn, còn dám giấu diếm ta!"

Sát ý lan đến, Mạc chưởng môn kinh hãi, tim mật đều tang, hai đầu gối mềm nhũn, 'Bịch' một tiếng quỳ xuống mặt đất, không dám giấu diếm nửa phần: "Sư bá bớt giận, chúng ta chỉ nghe nói bên trong Bồ Sơn giấu đại bí mật, nghĩ đến tổ tiên Tạ gia đã từng hưng thịnh nhất thời, có hai vị tổ sư Nguyên Anh, bởi vậy động ý niệm chiếm lấy Bồ Sơn. Nhưng việc này chưa chứng thực, không dám quấy nhiễu sư bá. Sau khi đuổi Tạ gia xuống Bồ Sơn, vãn bối tìm khắp Bồ Sơn, giám thị Tạ gia, phát hiện Tạ gia không khác thường, tưởng rằng chúng ta suy nghĩ nhiều. Hiện tại, vãn bối đã xác định, trong Bồ Sơn khẳng định tồn tại bí mật không muốn ai biết, xin sư bá minh giám!"

Mạc chưởng môn cảm thấy áp lực bao phủ toàn thân rốt cục biến mất, trái tim đang bịch bịch nhảy loạn, trong nháy mắt đó, gã cảm thấy hồn phách của mình đã xuất khiếu, sắp chết đến nơi.

La Yên Môn trước đó còn mang dã tâm độc chiếm bí mật, nên không báo cáo lên Lục Hư Môn, chuẩn bị chậm rãi từng bước xâm chiếm Tạ gia, không nghĩ tới bây giờ bị La Vinh đạo nhân nhìn thấu.

Mạc chưởng môn phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt nghĩ ra lý do biện minh.

Gã biết loại tìm cớ này không thể qua mắt La Vinh đạo nhân.

Nhưng chỉ cần chuyển dời lực chú ý của La Vinh đạo nhân lên Tạ gia, đào ra bí mật của Tạ gia, gã liền từ đó lấy công chuộc tội.

… …

Bồ Sơn.

La Yên Sơn ngày nay.

Mạc chưởng môn ra lệnh đệ tử La Yên Môn lui về chủ phong, để khu vực ngoại vi nghênh đón khách.

Đệ tử La Yên Môn núp trong chủ phong, có đại trận che chở, thực lực của La Yên Môn Tạ gia có chỗ không bằng, nhưng lúc này từng người lo lắng bất an, mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Không ai cũng có thể chống cự uy áp của tổ sư Nguyên Anh.

Càng đáng sợ hơn, bọn họ phải đối địch với Nguyên Anh!

Thân ngoại hóa thân của Tần Tang an tọa trong điện, đợi cao nhân Lục Hư Môn đến.

Bồ Sơn bị La Yên Môn cải tạo hoàn toàn thay đổi, nhưng còn vài nơi vẫn bảo lưu như lúc trước.

Thí dụ như trên chủ phong mơ hồ nhìn thấy gia thạch của Tạ gia.

Quay về tổ địa, nhìn thấy những thứ này, người Tạ gia bùi ngùi không thôi, trước đó La Yên Môn hạ lệnh cấm Tạ gia đến gần Bồ Sơn, bọn họ đành phải dựa vào ngọc giản miêu tả và ảnh lưu niệm ngày xưa, nhớ lại tổ địa.

Trong lúc nhất thời, người Tạ gia khó mà kiềm chế cảm xúc, người thì hớn hở ra mặt, người thì rơi hai hàng lệ, người thì thống hận La Yên Môn càng đến đỉnh điểm.

Lục Hư Môn phái người nào tới?

Ứng đối như thế nào?

Tần Tang không lo lắng, ánh mắt nhìn xuyên qua đại điện, nhìn về phía gia thạch của Tạ gia.

Gia thạch của Tạ gia hình dáng như bia đá, cao gần mười trượng, vốn dùng để truyền pháp cho hậu nhân, bên ngoài thì dùng làm nơi khảo thí thiên phú linh căn của hậu bối và những nơi bảo tồn công pháp bí thuật.

Sau khi bị đuổi khỏi Bồ Sơn, Tạ gia mang bí thuật và công pháp đi, hiện tại La Yên Môn dùng để làm chuyện giống vậy.

Thật tình không biết, gia thạch của Tạ gia chính là lối vào Thanh Hư Huyễn Cảnh.

Bỗng nhiên, Tần Tang lòng sinh cảm nhận, đứng dậy đi ra đại điện, đứng chắp tay nhìn về phía ngoài núi.

Người Tạ gia thấy vậy cũng biết nan quan lớn nhất sắp đến rồi, vội vàng thu thập tâm tình, riêng phần mình nắm chặt pháp khí, tụ lại sau lưng Tần Tang.

Bên ngoài Bồ Sơn.

Một loan xe phá không bay đến.

Kéo xe không phải sinh linh, mà dùng đám mây hoá thành con ngựa.

La Vinh đạo nhân ngồi trên loan giá, tự mình đến đây, bên cạnh còn có đệ tử Lục Hư Môn, đứng trang nghiêm một bên.

Mạc chưởng môn thoát khỏi một kiếp, lòng vẫn còn sợ hãi, chỉ cầu La Vinh đạo nhân tìm thấy bảo vật, trong lúc tâm tình vui vẻ không giận chó đánh mèo La Yên Môn, cũng không dám hi vọng xa vời thu được chỗ tốt gì.

Bồ Sơn ngay trước mắt.

Mạc chưởng môn nhìn thấy Tần Tang đứng trước đại điện, trong lòng nghiêm nghị, thấp giọng nói: "Sư bá, chính là hắn!"

Lời còn chưa dứt, Mạc chưởng môn ngạc nhiên phát hiện, La Vinh đạo nhân mới vừa rồi còn ung dung không vội, lại lập tức đứng lên.

Vị sư bá này trước nay hỉ nộ không lộ, thời khắc này biểu lộ lại trở nên cực kì ngưng trọng.

Tần Tang không tận lực che giấu cảnh giới của hóa thân.

Mặc dù cách nhau còn xa, La Vinh đạo nhân vẫn cảm thấy áp lực chênh lệch cảnh giới từ đối phương!
Bình Luận (0)
Comment