Chương 2223: Tứ Cửu Thiên Kiếp
Chương 2223: Tứ Cửu Thiên Kiếp
Gã không chần chờ nữa, lấy một lệnh bài đưa cho Tần Tang.
"Tần đạo hữu cất kỹ vật này, lúc tham gia hội giao dịch, có thể dùng vật này mang theo hai vị đồng bạn tham dự, không bị hạn chế. Chờ có tin tức, không biết liên lạc đạo hữu bằng cách nào? Bổn đường có mấy phương thức đưa tin, đạo hữu có thể tùy ý tuyển một loại."
Tần Tang tiếp nhận lệnh bài, phát hiện vật này giống như Lục Châu Lệnh lần trước, chỉ khác một chỗ hoa văn trên lệnh bài này phức tạp hơn, bên trong ẩn chứa tiêu ký cực kì phức tạp, rất khó giả mạo.
Hắn thu hồi lệnh bài, hỏi: "Việc đó không vội, quý đường có cho thuê động phủ tại Yên Thủy Khư không? Tần mỗ chuẩn bị thuê một gian động phủ, quấy rầy mấy ngày."
Giang Mộ khẽ giật mình: "Chuyện này... Chỉ sợ khó lọt pháp nhãn của đạo hữu."
Động phủ tại Yên Thủy Khư cho dù tốt, há lại bằng động thiên phúc địa của tu sĩ Nguyên Anh?
"Không sao, ta chỉ cần một gian động phủ thượng đẳng." Tần Tang không để ý nói.
Luyện hóa ma hỏa yêu cầu linh khí không cao.
Kế hoạch trong tương lai, khó tránh gây thù chuốc oán, hắn phải tìm Vô Tướng Tiên môn, vạn nhất đắc tội Bát Cảnh Quan và Cam Lộ Thiền Viện thì rất nguy hiểm, cho nên hắn cần mưu một đường lui khác.
Rất ít người biết quan hệ của hắn và hoá thân.
Hiện tại chia ra hành động, vẫn còn hữu dụng.
Giang Mộ không ngờ Tần Tang yêu cầu như vậy, nhưng không cách nào cự tuyệt, đành phải đích thân lựa chọn động phủ tốt nhất, an bài thị nữ phân công hầu hạ Tần Tang.
… …
Động phủ nằm trên tiên sơn tại phía bắc Yên Thủy Khư.
Tần Tang độc chiếm một núi một hồ, phong cảnh tú mỹ an tĩnh hiếm thấy.
Thu xếp cho Tần Tang thật tốt, Giang Mộ cáo từ, Tần Tang tự mình đưa tiễn. Mấy thị nữ thì lưu lại trong lầu nhỏ cạnh hồ chờ lệnh.
Tần Tang mặc kệ các nàng, một mình trở về động phủ.
Hắn đã bàn giao cho Giang Mộ, trừ phi diễn ra giao dịch hội đẳng cấp cao nhất, thì chớ quấy rầy hắn bế quan. Nhìn quanh động phủ, Tần Tang loại bỏ những cấm chế cũ, tự mình bố trí đại trận, sau đó ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.
Ma phiên lơ lửng trước mặt.
Mi tâm ẩn hiện hỏa liên.
Hỏa liên lúc này đã nhiều cánh hoa hơn.
Từng tia ma hoả, im lặng bị Tần Tang luyện hóa, từ cây ma phiên này đến cây ma phiên khác bị hắn lấy ma hoả luyện hoá.
Trong động phủ u ám thời gian lặng yên trôi qua.
Chân núi, lầu gỗ cạnh hồ thị nữ đổi một lứa lại một lứa, các nàng được Lục Châu Đường lựa chọn cẩn thận, từ lúc đến đây còn chưa nhìn thấy người mình phải hầu hạ, nhưng vẫn làm những thị nữ khác cực kỳ hâm mộ.
Mỗi lần thay phiên, đều tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán.
… …
Đám thị nữ hiếu kì, đến tột cùng ai đang sống trên ngọn núi này, Giang Mộ đại quản sự đã nghiêm lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy. Cứ như vậy qua hơn hai mươi năm.
Tần Tang một tấc không rời động phủ, không quan tâm thế cục bên ngoài biến hóa ra sao. Một lòng khổ tu trong động phủ.
Ma hỏa màu đen nhảy vọt trong hư không, thoạt đầu phi thường cuồng bạo, kiệt ngạo bất tuần, dần dần bị thuần phục, hóa thành một ngọn lửa màu đen trầm lặng như mặt hồ, bay đến mi tâm Tần Tang, dung nhập vào trong hỏa liên.
Ngày qua ngày, trong động phủ cảnh tượng như vậy đã lặp lại không biết bao nhiêu lần.
"Quả nhiên càng ngày càm chậm…"
Trong động phủ bỗng vang lên một tiếng thở dài yếu ớt.
Tần Tang thức tỉnh, hỏa liên trên mi tâm biến mất, vung tay áo thu hồi ma phiên.
Hắn cảm ứng bản thân, cảm thấy uy áp thiên đạo rõ ràng, thiên kiếp sắp hàng lâm!
Kẻ tà cao gan cũng lớn.
Người khác nơm nớp lo sợ khi độ kiếp, thiên kiếp của Tần Tang đã đến, hắn vậy mà ngồi tu luyện bí thuật, không chuẩn bị nhiều.
"Nên chuẩn bị độ kiếp rồi."
Tần Tang thầm nghĩ, hơi điều tức chút, sau đó rời khỏi động phủ.
Ánh mặt trời chói mắt chiếu lên người, Tần Tang cảm thấy một tia ấm áp, đứng trước động phủ nhìn chung quanh, lúc này phát hiện phong cảnh Yên Thủy Khư thật không tệ, hơn hai mươi năm qua lần đầu đứng nhìn phong cảnh như thế.
Tu hành không biết năm tháng, nhất định bỏ lỡ rất nhiều phong cảnh.
Thị nữ lúc rảnh rỗi, kéo nhau chơi đùa bên hồ, mỹ hảo vô hạn.
Tần Tang không quấy rầy các nàng, yên lặng rời khỏi Yên Thủy Khư, trên đường đi qua Bồ Sơn, hóa thân cảm ứng được bản tôn, xuất quan hội hợp, vì bản tôn hộ pháp. Nguyên Anh thứ hai bay vào trong cơ thể bản tôn tiến hành ôn dưỡng. Tần Tang từ đó biết những năm qua hóa thân tu luyện thế nào.
Nhờ bàn băng, Băng Phách Thần Quang đột nhiên tăng mạnh, tạm thời không thấy dấu hiệu bình cảnh tồn tại, khả năng lớn dễ dàng luyện thành thần thông.
Nhưng càng tu luyện thì Băng Phách Thần Quang càng khác nguyên bản, không biết sau khi đại thành, cuối cùng thay đổi đến mức nào.
Tần Tang sớm đã chọn địa điểm độ kiếp, trong một hoang nguyên không người nằm giữa Trác Châu và Chiêu Dao Châu.
Bay qua dãy núi trập trùng.
Đến một vùng đất hoang bằng phẳng.
Tần Tang lại bay thêm một hồi, sau đó thu hồi độn quang, bay xuống một cánh đồng hoang vu.
Hoá thân đi điều tra chung quanh, tránh những khách không mời mà đến.
Bản tôn thì bắt đầu công việc lu bù.
Hắn chuẩn bị một toà đại trận để độ kiếp, trận này tên Huyền Kính Hàn Liệt Trận, dung hợp từ Huyền Kính Trận của Nguyên Thận Môn và Hàn Phong Trận của Thính Tuyết Lâu, hấp thụ ưu điểm của nhị trận, bố trí phi thường rườm rà.
Bố trí xong trận pháp.
Tần Tang ngồi xếp bằng nhập định trong trận, hóa thân đứng cách đó không xa. Đảo mắt đã qua nửa tháng.
Thiên kiếp chưa đến, nhưng uy áp thiên đạo đã phủ xuống.
Sinh linh trong cánh đồng hoang vu, cảm nhận được nguy hiểm, không cần Tần Tang khu trục đã hốt hoảng chạy đi.
Đột nhiên.
Bản tôn và hóa thân đồng thời ngẩng đầu, nhìn lên thương khung.
Vốn trời trong vạn dặm, đột nhiên truyền đến âm thanh sấm rền, trong nháy mắt khi tiếng sấm vang lên, ánh nắng chợt ảm đạm vô quang, cuồng phong rít gào.
Mây đén kéo đến.
Trong hư không mây đen cuồn cuộn, điên cuồng hội tụ trên đỉnh đầu Tần Tang, sắc trời càng ngày càng mờ, cuồng phong quét sạch hoang nguyên, cỏ khô mạn thiên phi vũ, thiên địa ảm đạm biến sắc.
Y phục trên người hóa thân bay phần phật, âm thầm cảnh giác, liếc nhìn chung quanh, thân ảnh chợt loé lên, biến mất không thấy đâu.
Bản tôn đứng đó bất động, Thiên Mục Điệp đứng trên đầu vai hắn, hai cánh lúc mở lúc đóng, bộ dạng hơi thanh thản.
'Vù!'
Kim Trầm Kiếm hóa thành kiếm quang, vờn quanh Tần Tang.
Tần Tang liếc nhìn Thiên Mục Điệp, hắn tự tin vượt qua kiếp này, nhưng còn đại sự quan trọng hơn, nhất định phải giúp Thiên Mục Điệp thôn phệ càng nhiều lôi kiếp.
"Ầm ầm..."
Mây đen nhanh chóng thành hình, không cho người độ kiếp thời gian thở dốc, lôi kiếp từ trên trời đánh xuống!
Lôi điện như thác nước.
Hoang nguyên trải qua quá trình lúc sáng lúc tối, thời khắc này lại sáng như ban ngày.
Một tiếng kiếm minh rít vang, Kim Trầm Kiếm nghịch thế bắn lên.
Đôi cánh Thiên Mục Điệp nhúc nhích, bay lên theo sát Kim Trầm Kiếm.
Lần trước độ lôi kiếp Nguyên Anh, Tần Tang chỉ dám để nó đứng bên cạnh hấp thu lôi ti, ngày nay dư lực ứng đối thiên kiếp, nên hắn để cho Thiên Mục Điệp đối mặt lôi kiếp.
Tiếng đùng đoàng điên cuồng nổ vang, Kim Trầm Kiếm bị lôi kiếp bao phủ.
"Xoạt!'
Vô số kiếm quang bỗng nhiên phân tán, không cách nào tính toán, hình thành kiếm hải trên không trung, ngăn cản kiếp lôi!
Tiếng oanh minh không ngừng, kiếm quang và lôi kiếp hết thảy phai mờ, Tần Tang cố ý cho vài đạo lôi kiếp đánh xuống, Thiên Mục Điệp huy động hai cánh bay lên nghênh đón, từ hai cánh bắn ra lôi điện nhìn như nhỏ yếu, nhanh chóng kết thành lôi võng, lôi võng nhìn kiên cố hơn lúc nó còn chưa đột phá đệ tứ biến.
Cảnh tượng thôn phệ lôi kiếp tái hiện.
Tần Tang lần nữa nhìn thấy, vẫn tán thưởng không thôi, càng mong đợi Thiên Mục Điệp tiến giai.
Tiếp theo, hắn cảm nhận được Thiên Mục Điệp truyền đến ý niệm thống khổ, trực tiếp thôn phệ lôi kiếp, khó khăn hơn hấp thu lôi ti, bất quá nó còn tâm tư nũng nịu, khẳng định có thể kiên trì.
Tần Tang trấn an Thiên Mục Điệp, một bên ngự kiếm chống đỡ lôi kiếp.