Chương 225: Trúc Cơ Trung Kỳ
Chương 225: Trúc Cơ Trung Kỳ
Tần Tang kinh ngạc nhìn Ngô chủ tiệm.
Dịch lão quỷ chính là Kim Đan Thượng nhân, dùng Âm Sát chi phí cùng một ít linh tài luyện thành cực phẩm pháp khí này, mặc dù chỉ có thể dùng được một đoạn thời gian nhưng phương pháp luyện khí này cũng đã vô cùng lợi hại rồi. Ngô chủ tiệm chỉ là một tu sĩ có luyện khí Kỳ tầng Thứ mười mà lại quan sát vẻn vẹn chỉ có một năm, lại có thể lĩnh ngộ được một hai phần mười, có thể thấy được thiên phú của người này về luyện khí chi đạo, mà lại tâm tính cũng không tệ lắm.
Đáng tiếc tuổi của người này đã không còn nhỏ, cơ hồ không có hi vọng để Trúc Cơ, trừ phi ở luyện khí chi đạo có thể lấy được những thành tựu kinh người, mới có thể khiến cho Kim Đan Thượng nhân hoặc là Nguyên Anh tu sĩ nhìn trúng, không tiếc bất kỳ giá nào giúp hắn Trúc Cơ.
Đây cũng là nơi có rất nhiều tu sĩ khốn khó,đóng cửa khổ tu, thiếu tài nguyên tu luyện,lại bị phân tâm ngoại vật, coi như có thể kiếm được một ít linh thạch, nhưng lại ảnh hưởng đến việc tăng tiến tu vi, sau này chưa chắc có thể bù đắp lại được.
Trừ phi có bối cảnh hoặc chỉ có thiên tài chân chính mới có thể làm được.
-Chỉ là một thanh linh kiếm bị tổn hại mà thôi ,trước khi bị hủy đi có thể giúp Ngô đạo hữu tham ngộ được luyện khí chi đạo, cũng coi như đã phát huy ra giá trị lớn nhất của nó rồi ,Ngô đạo hữu không cần để ở trong lòng.
Tần Tang không thèm để ý khoác tay, không đợi Ngô chủ nhiệm mở miệng, nhân tiện nói:
-Ta hiện vẫn còn có chuyện quan trọng trong người, hẹn hôm khác lại đến chỗ Ngô đạo hữu uống chén trà vậy.
Dứt lời Tần Tang xoay người đi ra khỏi cửa hàng ,nhanh chân chạy ra ngoài Vấn Nguyệt Phường thị.
....
Ở ngoài Thiếu Hoa Sơn, trên một hòn đảo nhỏ vô danh.
Vốn chỉ là một hoang đảo, nhưng hiện tại bên trên đảo lại có thêm một đoàn sương mù, giống như một cái bình chướng đem đảo nhỏ che kín.
-Chíp chíp
Một con chim nhỏ có bộ lông màu xám ngậm một con cá con trong miệng, lo lắng bay xung quanh hòn đảo nhỏ, đầu nhỏ của nó không hiểu lý do tại sao nhà mình đột nhiên không thể vào được, mỗi lần xông vào trong sương mù đều bị một lực lượng không biết đẩy ra.
Nhưng nó vẫn không từ bỏ, lần lượt thất bại, vốn dĩ là tiếng kêu rất thanh thúy êm tai nhưng vì quá nôn nóng mà giờ lại trở thành tiếng thét chói tai.
Lúc này bên trên một khối đá xanh to lớn bị người ta sang bằng, ở trên ngồi xếp bằng ba người, trong đó có một người chính là Vu Đại Nhạc.
Hai vị khác một người là nữ tử, có đạo hiệu Thanh Đình, một người khác là do hai người này mời đến Ngô Nguyệt Thăng.
-Quá ồn ào!
Vu Đại Nhạc trừng chim nhỏ một cái, trong mắt lộ ra thần quan, giống như một mũi tên, trong chớp mắt liền bay ra khỏi vụ chướng.
Không ngờ vừa bay ra khỏi vụ chướng, trong nháy mắt đột nhiên bị một đạo thanh quang ngăn cản, cả hai triệt tiêu lẫn nhau vô thanh vô tức, chim nhỏ không hề phát giác.
Vu Đại Nhạc kinh ngạc nhìn về hướng Thanh Đình.
Thanh Đình mở mắt ra, nhìn chằm chằm con chim nhỏ bay loạn , giọng điệu thâm sâu nói ra:
-Vạn vật đều có tình, hãy thành toàn cho đôi tiểu gia hỏa này đi.
Nói xong liền vạch một vết rách ở trên vụ chướng, chim nhỏ như mũi tên rời khỏi dây cung bay vào hang ổ, đem cá trong miệng đút cho con bạn lữ, líu ríu gọi bầy, hình như đang kể sự tình đáng sợ vừa rồi. Vu Đại Nhạc cười khan một tiếng,
-Thanh Đình sư tỷ thật tốt bụng... đúng rồi, không biết tình trạng của Tưởng sư huynh thế nào rồi?
Thanh Đình lắc đầu than thở.
Đúng lúc này chân trời đột nhiên bay tới một đám mây màu trắng, mà phía Nam lại có một chiếc thuyền con đang phá sóng mà đến, ở phía trên đứng hai người, Vu Đại Nhạc sắc mặt vui vẻ nói:
-Bạch Vân đạo hữu đến rồi! Liễu thị huynh đệ cũng đến!
Thấy hai hàng lông mày của Thanh Đình cau lại, Vu Đại Nhạc khuyên giải nói:
-Sư tỷ đừng vội, động phủ của Tần sư đệ ở tại Cố Uyên Quốc, muốn qua tới đây cũng phải mất một đoạn thời gian.
Lời còn chưa dứt, phương Bắc liền có tiếng xé gió truyền đến, Tần Tang điều động phi toa bay tới.
Tần Tang đáp xuống tảng đá, âm thầm quan sát sáu người trước mặt.
Thanh Đình sư tỷ cùng Vu Đại Nhạc hắn đều biết , một vị sư huynh khác thì đã từng gặp mặt một lần.
Ngoại trừ ba người bọn họ , còn có một ông lão nhìn chừng 60 tuổi , đầu tóc xám trắng, có một chùm râu dê, biểu lộ ra một vẻ khá là già nua, ánh mắt hơi hơi híp, giống như luôn mang theo ý cười, nhìn qua thật giống một vị tiền bối hiền hòa.
Hai người khác ngồi trên pháp khí thuyền nhỏ lại là một đôi sinh đôi huynh đệ, tướng mạo cơ hồ khó mà phân biệt được.
Chuyện để cho Tần Tang cảm thấy kỳ quái là ,đôi huynh đệ sinh đôi này tu vi chỉ có luyện khí kỳ tầng thứ mười ba, mặc dù đều là Đỉnh Phong nhưng hắn nhớ rõ Vu Đại Nhạc từng nói qua, muốn sử dụng pháp khí phá trận cần phải có sự điều động của Trúc cư kỳ tu sĩ.
-Các vị đạo hữu mời ngồi!
Vu Đại Nhạc nhiệt tình chào mời, đồng thời giúp mọi người dẫn đường.
Sau khi giới thiệu, Tần Tang mới biết vị sư huynh kia là người trước đó đã được nhắc tới Ngô Nguyệt Thăng Ngô sư huynh, ba người khác lại không phải là đệ tử của thiếu Hoa Sơn, mà là tán tu của Vân Thương Đại Trạch.
Lão giả có đạo hiệu là Bạch Vân Sơn Nhân, động phủ ở Bạch Vân đảo , đôi huynh đệ sinh đôi kia một người gọi là Liễu Giang, một người gọi là Liễu Sơn, tu luyện trên Tê Long Đảo, đều là tán tu có chút danh tiếng ở khu vực lân cận.
Ngoại trừ huynh đệ Liễu Thị ở ngoài, bao gồm Tần Tang ở bên trong tất cả đều là tu vi Trúc Cơ Kỳ sơ kỳ, Thanh Đình cùng Vu Đại Nhạc cao hơn một ít, cách Trúc Cơ Trung Kỳ không xa.