Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2269 - Chương 2269: Không Có Khả Năng!

Chương 2269: Không có khả năng! Chương 2269: Không có khả năng!

Tần Tang lắc đầu cười khổ.

Không tiếp tục trêu chọc Tần Tang, Quỷ Mẫu giải thích nguyên do: "Thiên Thi Phù do bản cung đơn giản hoá từ nô phù cao đẳng, dung hợp thi đạo và thần văn đạo, tự sáng chế thành, tạo điều kiện cho nhân tộc các ngươi sử dụng, mặc dù phẩm giai không cao, trình độ phức tạp thường nhân không tưởng tượng nổi. Trừ phi ngươi tinh thông nô đạo và thần văn đại đạo, nếu không muốn hoá giải thật sự không dễ dàng."

Tần Tang kinh ngạc nói: "Khó trách vãn bối lục lọi năm trăm năm, dùng hết biện pháp, đều không thể gọi tỉnh nàng, nguyên lai vì đi sai đường."

"Ngươi nói cái gì? Nàng ngủ say bao lâu?"

Quỷ Mẫu sững sờ: "Vì phòng ngừa Thiên Thi Tông lá mặt lá trái, phản bội bản cung. Bản cung ban đầu chỉ truyền cho bọn họ Thiên Thi Phù không hoàn chỉnh, Thiên Thi Phù của ngươi dùng trên người huynh đệ Đàm Hào, thuộc loại này, chỉ có thể nô dịch nguyên thần dưới kim đan… Lúc nàng ngủ say tu vi thế nào?"

"Luyện Khí kỳ, vãn bối có thể cảm giác được thần hồn của nàng càng ngày càng ổn định, nhưng không cách nào trao đổi." Tần Tang nói.

Nếu Ách Cô không luôn theo bên cạnh hắn, chính hắn còn không tin.

Sự tồn tại của Ách Cô, không thể nghi ngờ đã vi phạm quy luật thiên đạo, đánh vỡ gông cùm xiềng xích tuổi thọ.

Trừ phi hắn cảm giác sai, thần hồn của Ách Cô đã sớm tiêu vong, thứ hắn cảm nhận được đã không phải nàng chân chính.

"Không có khả năng!"

Quỷ mẫu quả quyết nói: "Ngươi coi Thiên Thi Phù của bản cung như tiên phù sao, đủ để nghịch thiên cải mệnh? Thiên Thi Phù nhập thể không lâu thi độc nhất định công tâm, ý thức phai mờ. Cho dù bảo vệ tốt, cũng tuyệt đối không thể vượt qua thọ nguyên của bản thân, ta biết rõ không còn cách nào cứu Đàm Kiệt, vì trấn an Đàm Hào, mới thử mấy lần. Thần hồn của nàng đang ổn định? Ta thấy ngươi đã bị độc tình nhập não nên sinh ảo giác thì đúng hơn, nhanh chóng tỉnh ngộ đi thôi, cẩn thận tẩu hỏa nhập ma!"

Dứt lời, Quỷ Mẫu lười nói thêm, phất tay áo rời đi.

Tần Tang vội vàng ngăn Quỷ Mẫu lại: "Tiền bối đừng vội, phải ảo giác hay không, tiền bối xem xét liền biết. Nàng là tộc nhân Vu tộc, đồng tộc với tiền bối."

Nghe hai chữ Vu tộc, Quỷ Mẫu hơi biến sắc, đột nhiên dừng lại, ánh mắt như đao, ngưng mắt nhìn Tần Tang: "Bắc Hải không có Vu tộc!"

Tần Tang bình tĩnh nói: "Vãn bối không dám nói ngoa, những năm vãn bối mất tích, vì ngoài ý muốn rơi xuống giới vực của Vu tộc. Nếu tiền bối cảm thấy hứng thú, vãn bối nhất định một năm một mười nói cho tiền bối biết."

Quỷ Mẫu lạnh lùng nói: "Nếu dám gạt ta, đừng cho rằng ta không thể giết ngươi."

Tần Tang liếc nhìn chung quanh, lách mình bay đến vách núi gần đó, huy kiếm mở một động phủ, mời Quỷ Mẫu vào động phủ, sau đó gỡ túi thi khôi từ bên hông xuống, sau đó nhẹ nhàng đặt Ách Cô nằm trên bệ đá.

Ách Cô nhắm nghiền hai mắt, sắc mặt hồng nhuận, khí tức ổn định, thấy thế nào cũng không giống như bộ luyện thi, rõ ràng như một thiếu nữ đang ngủ say.

Quỷ Mẫu nhìn tấm bảng gỗ trước ngực Ách Cô.

"Dưỡng Hồn Mộc?"

Nàng hơi kinh ngạc nhìn Tần Tang, thần tình lạnh như băng hơi trì hoãn, đi đến bên cạnh bệ đá, cẩn thận nhìn Ách Cô.

Sự thật bày trước mắt, Quỷ Mẫu không thể không tin.

"Thật sự mang huyết mạch của tộc ta."

Quỷ Mẫu khó nén vẻ kinh ngạc, không biết thúc giục bí thuật gì, sâu trong ánh mắt hơi lấp loé ánh sáng, càng ngày càng sáng tỏ, ánh mắt giống như thực chất, phảng phất có thể nhìn xuyên thân thể Ách Cô, tỉ mỉ xem xét.

Tần Tang lui lại nửa bước, nín thở không dám đánh quấy nhiễu Quỷ Mẫu.

"Nhục thể của nàng còn tốt, còn có cốt văn! Chắc ngươi đã lấy xương cốt trong Uyên Khư, sau đó cải biến cốt văn! Nhiều chỗ cải biến ngay cả ta cũng không nghĩ đến, rất tinh diệu… Ồ? Năng lượng thật kỳ lạ!" Quỷ Mẫu phát hiện Tam Quang Ngọc Dịch trong cơ thể Ách Cô, đã cách nhiều năm, sớm tiêu hao hầu như không còn.

Cải biến cốt chú thật sự không phí công.

Theo trạng thái của Ách Cô càng ngày càng tốt, tăng thêm tác dụng của cốt chú, Tần Tang tìm cách khác áp chế thi khí, dùng linh dược bảo hộ nhục thân, không cần Tam Quang Ngọc Dịch cũng bảo vệ được cơ thể của nàng.

Quỷ Mẫu cảm ứng được linh khí của Tam Quang Ngọc Dịch, đủ thấy linh giác của nàng cực kỳ nhạy cảm.

"Ngươi cho nàng dùng rất nhiều bảo bối! Vận khí của Đàm Hào không bằng ngươi. Ta hiện tại đã tin tưởng ngươi, nhưng năm trăm năm vẫn còn ý thức, quá không hợp hợp lẽ thường rồi!"

Quỷ Mẫu nhíu mày càng chặt, cảm thấy khó hiểu.

Sau một lát, thần quang trong mắt Quỷ Mẫu nội liễm, nâng tay phải lên, liên tiếp thi triển hơn mười đạo ấn quyết dị thường phức tạp, ngón trỏ điểm mi tâm Ách Cô.

Quỷ Mẫu lập tức phát hiện dị dạng, rút về ngón tay, ngưng tiếng nói: "Nàng có bản mệnh cổ trùng, nhận chủ như thế nào? Có phải linh trùng chủ động nhận nàng làm chủ không?"

Tần Tang gật đầu: "Không sai, linh trùng chủ động nhận chủ và thu nhận linh trùng khác nhau chỗ nào?"

Quỷ Mẫu nhíu mày không thôi: "Bản mệnh trùng cổ của nàng rất cảnh giác, trốn vào thần hồn, ta không thể cưỡng ép buộc nó xuất hiện, nếu không sẽ làm bị thương đến nguyên thần của nàng. Ngươi và bản mệnh trùng cổ của nàng rất quen thuộc phải không."

Đôi khi Phì Tằm to gan bằng trời, đôi khi lại nhát như chuột.

Tần Tang thôi động thần thức, thăm dò vào Tử Phủ của Ách Cô, kêu gọi Phì Tằm.

Không ngờ, lần này Phì Tàm chết sống không muốn xuất hiện, trốn bên trong thần hồn của Ách Cô, nằm run lẩy bẩy, phi thường sợ hãi Quỷ Mẫu.

Tần Tang im lặng, nhìn quỷ mẫu không biết nguyên nhân.

Quỷ mẫu cười nói: "Nó cảm ứng được khí tức cổ trùng của ta."

Không biết cảnh giới cổ trùng của quỷ mẫu cao bao nhiêu, vừa rồi giao thủ không thấy nàng vận dụng linh trùng.

Tần Tang kiên nhẫn trấn an một hồi, rốt cục gọi Phì Tằm ra.

Phì Tằm leo lên lòng bàn tay của Tần Tang, lập tức phun độc hà, bao khỏa chính mình.

Phì Tằm vừa mới hiện thân, ánh mắt của Quỷ Mẫu lập tức biến đổi, nhìn chằm chằm Phì Tằm không tha, càng nhìn càng kinh hãi.

Sau khi thức tỉnh, rơi vào một thế giới tàn phá, những chuyện có thể làm Quỷ Mẫu kinh ngạc đã không còn nhiều lắm, hết lần này đến lần khác bị Tần Tang làm kinh ngạc không thôi.

Tần Tang phát hiện thần sắc dị dạng của Quỷ Mẫu, hắn kinh ngạc nhìn Phì Tằm.

Gia hỏa này lai lịch rất lớn sao?

"Hậu duệ của Thần Tằm!" Quỷ mẫu kinh hô, thanh âm tràn đầy khó tin.

Tần Tang giật mình, nhớ đến truyền thuyết trong Vu tộc.

Thần Tằm thời thượng cổ, cửu biến thành tiên.

Vu tộc tôn sùng Thần Tằm như thần trùng, trong truyền thuyết cổ trùng duy nhất thành tựu tiên đạo!

Tần Tang khó mà tưởng tượng, tính tình gia hỏa này bỉ ổi như vậy, chỉ tinh thông một môn độc đạo, vậy mà lai lịch lớn như thế.

"Không đúng! Không phải!"

Quỷ Mẫu đột nhiên bác bỏ phán đoán của mình, không quan tâm phản ứng của Phì Tằm, thi triển bí thuật bắt đầu cảm ứng, tiếp theo thở phào nhẹ nhõm: "Không phải hậu duệ của Thần Tằm, nhưng có huyết mạch của Thần Tằm, mặc dù rất mỏng manh, cũng là số phận của nàng!"

Quỷ Mẫu nhìn Ách Cô, trong ánh mắt hiện lên một tia hâm mộ.

"Thần Tằm cao ngạo, cho dù chỉ có một tia huyết mạch! Trừ phi tình huống đặc biệt, không có khả năng chủ động nhận chủ, nàng làm sao làm được?"

Tần Tang hơi xấu hổ nói: "Nó bị ta uy hiếp, có tính như tình huống đặc biệt không?"

Con Phì Tằm này nào có nửa điểm cao ngạo, tham ăn, sợ chết, cáo mượn oai hùm.

Năm đó, Phì Tằm bị hắn uy hiếp, phải nhận Ách Cô làm chủ, dương dương đắc ý, ai không biết triệt để rơi xuống trong tay hắn.

Quỷ Mẫu im lặng.

"Ách Cô có thể sống đến bây giờ, có phải nhờ nó không?" Tần Tang dò xét Phì Tàm.

"Còn nhờ Dưỡng Hồn Mộc và cỗ năng lượng kỳ dị kia đưa đến tác dụng rất lớn." Quỷ Mẫu lần đầu khẳng định những cố gắng của Tần Tang, lại tiếp tục nói.

"Sau khi chủ động nhận chủ, linh trùng và chủ nhân như một thể, mà huyết mạch của Thần Tằm khẳng định có năng lực đặc thù."

Nói xong, Quỷ Mẫu nắm Phì Tằm lên, buộc nó thi triển thần thông.

Phì Tằm lật qua lật lại, phun ra nuốt vào độc châu, tiếp theo thi triển hào quang tích độc, cuối cùng mệt mỏi nằm xuống lè lưỡi.

Quỷ Mẫu ngốc trệ, hằm hằm nhìn Tần Tang.

"Là ai dưỡng Thần Tằm thành dạng này!"
Bình Luận (0)
Comment