Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2283 - Chương 2283: Mạc Thiên Huyền Trận

Chương 2283: Mạc Thiên Huyền Trận Chương 2283: Mạc Thiên Huyền Trận

Lúc này, bên trong Đằng Long Nhai hiếm người đến, xuất hiện một đám nhân ảnh.

Đám người này chia thành hai bộ phận.

Một số người đứng trên tảng đá từ sườn núi nhô ra, tu sĩ Kim Đan chiếm phần lớn. Chỉ đứng trên tảng đá chốc lát, vài người đã kiên trì không nổi, bay trở về đỉnh núi.

Những người này mặc áo bào xám, giấu đầu lộ đuôi.

Bất quá, thông qua thần thông mà bọn họ sử dụng để chống cự quái phong, đủ biết bọn họ đến từ nhiều thế lực, tạm thời liên thủ.

Trước vách đá, một số người khác đứng lơ lửng trên không trung.

Quái phong màu đen từ vực sâu thổi lên, thanh thế to lớn, nhưng khi thổi đến đám người thì bị tách sang hai bên, ngay cả góc áo của bọn họ còn thổi không nổi, thực lực của những người này cao hơn đám người đứng trên tảng đá quá nhiều.

Những người này duy trì khoảng cách lẫn nhau, phe phái rõ ràng.

Bọn họ không che giấu thân phận.

Trong đó có người quen cũ của Tần Tang.

Tô Tử Nam và Mạc Hành Đạo vẫn như hình với bóng như cũ, bất quá lần này không có Minh Nguyệt Vệ đi theo.

Quái kiểm Nhân và Khấp Linh động chủ đứng sóng vai, hai người tựa hồ đang truyền âm thương nghị chuyện nào đó, trên mặt Quái Kiểm Nhân vẫn còn vết sẹo như con ngô công, nhẹ hơn lần trước nhiều, miễn cưỡng nhìn ra hình dạng.

Hai phe một trái một phải, lấy một vị lão giả tóc trắng làm đầu, lão giả cầm đầu một số người khác, nhân thủ bên lão giả nhiều hơn hai phe kia, trong đó có lão đạo đưa Cổ Thần lệnh cho hóa thân của Tần Tang.

Nơi xa nhất, còn hai người đứng rời rạc bên ngoài, không thuộc về bất kỳ bên nào.

Khí tức của hai người không hề yếu hơn đám người Tô Tử Nam, thình lình đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ.

Một người trong đó, thân thể cường tráng, lưng đeo một thanh trọng kiếm, dùng vải trắng quấn lại, không biết chất liệu.

Tướng mạo của người này bình thường, một đôi mắt lại cực kì thâm thúy, tựa hồ vô luận thấy chuyện kinh khủng đến đâu đều không thể làm đôi mắt đó sinh gợn sóng.

Người này đang cầm một lệnh bài trong tay.

Mặt sau của lệnh bài khắc một chữ "Thổ".

Bối Kiếm Nhân nhìn động tác của lão giả tóc trắng chằm chằm, không nói một lời.

Tên còn lại thân mang bạch bào, dùng một mặt nạ màu xanh lam che diện mục lại.

Mặt nạ nhìn phi thường mềm mại, tựa như một dòng nước, hết lần này đến lần khác ngoại nhân không cách nào nhìn xuyên qua mặt nạ, thấy tướng mạo thật sự, mà chỉ nhìn thấy bản thân bị phản chiếu trên mặt nạ.

Bạch y nhân ngồi xếp bằng trên không, hai tay đặt nhẹ lên gối, trong lòng bàn tay có một viên huyền băng, kiểu dáng tương tự như lệnh bài của Bối Kiếm Nhân, nhưng lại khác biệt rất lớn, giống như hàng nhái.

Tương tự vẫn còn Tô Tử Nam, trong tay đang cầm một khối hồng ngọc nóng rực.

Hai người vừa tế luyện lệnh bài, vừa quan sát lão giả tóc trắng.

"Tốt! Mạc Thiên Huyền Trận đã thành!"

Lão giả tóc trắng nhẹ nhàng thở một hơi, nhìn quanh đám người, sau đó nói với người đang đứng sau lưng: "Nhạc lão nhi thật sự mưu đồ trên pháp hội, đem không ít cao thủ đi. Bất quá, bên trong Thái Nhạc Môn vẫn còn mấy nhân vật lợi hại, chư vị nhất định phải cẩn thận! Sư đệ, tiếp theo làm phiền các ngươi, cần phải phong tỏa Thái Nhạc Môn, không để bất luận kẻ nào chạy thoát hoặc truyền tin tức đi."

Người kia lĩnh mệnh rời đi.

Kể cả những người đứng trên vách đá, đều theo sau rời đi.

Quái Kiểm Nhân nhìn sang Khấp Linh động chủ: "Làm phiền động chủ đi một chuyến, để tránh chuyện ngoài ý muốn, thất bại trong gang tấc. Sau ngày hôm nay, Vô Tướng Tiên Môn tái hiện thế gian, chúng ta chỉ có một cơ hội."

Khấp Linh động chủ đáp ứng, vừa muốn động thân, bị Tô Tử Nam gọi lại.

"Không ngại để Mạc đạo hữu đi theo động chủ, bảo đảm vạn vô nhất thất."

Tô Tử Nam tế luyện hồng ngọc hoàn tất, nhìn về phía lão giả tóc trắng: "Một hồi mở đại trận phong ấn Vô Tướng Tiên Môn, chắc không cần nhiều nhân thủ đâu phải không?"

Lão giả tóc trắng nhìn những người khác, vuốt cằm nói: "Ba cái Ngũ Tướng Lệnh và hai cái Ngũ Tướng Lệnh phỏng chế, cần năm vị đại tu sĩ thao túng, nắm chắc đến bảy thành, không được lại mời Mạc đạo hữu tiếp viện cũng không muộn. Tuy Tô đạo hữu không tu luyện Hỏa hành đạo, dùng huyết đạo diễn hóa, hiệu quả lại không kém, lão hủ bội phục! Nếu không nhờ Tô đạo hữu tương trợ, chỉ sợ bọn ta nhiều nhất chỉ có năm thành cơ hội."

Tô Tử Nam tự tiếu phi tiếu nói: "Chỉ trách các ngươi giấu diếm Tô mỗ, Vô Tướng Tiên Môn chỉ là truyền thừa của Hóa Thần, những tổ sư của các ngươi, cón kém hơn nghĩa phụ của ta một bậc! Tô mỗ sao lại vì nó mà mê mẩn tâm trí? Chắc các ngươi còn nhớ chuyện ta nhờ điều tra tên định nhân kia, nếu các ngươi giúp Tô mỗ bắt lấy người kia sớm, thì đã tập hợp đủ Ngũ Tướng Lệnh rồi!"

Nghe lời ấy đám người đều nhìn sang.

"Tô đạo hữu có ý gì?" Lão giả tóc trắng ngạc nhiên hỏi.

Tô Tử Nam khẽ nói: "Năm đó ngươi là chủ gia nhờ Lục Châu Đường mở đấu giá hội, chẳng lẽ không biết thần thông của người kia? Người kia một thân ngự hỏa thuật cực kì cường hoành, bị yêu tu cướp giết, động tác mau lẹ phản sát hai đại yêu Hóa Hình trung kỳ, làm Yêu Vương Hóa Hình hậu kỳ hốt hoảng chạy trốn. Trừ phi truyền ngôn về Vô Tướng Tiên Môn bị người khác khuếch đại, những tông môn đương thời tinh thông ngự hỏa thuật, không thể so sánh với truyền thừa của Vô Tướng Tiên Môn, chỉ sợ người kia là truyền nhân của Hỏa Tướng!"

Lão giả tóc trắng trầm ngâm nói: "Người kia thần thông xác thực bất phàm. Nhưng ta nghe nói lúc phản sát yêu tu, còn có người khác âm thầm tương trợ. Cách người kia ngự sử linh hỏa hoàn toàn khác ghi chép của sư môn, không giống truyền nhân của Hoả Tướng. Mà lại, người kia chỉ lộ diện một lần, rồi mai danh ẩn tích, hành tung quỷ bí, trừ phi hắn chủ động lộ diện, không thể nào tra."

Lúc này, Quái Kiểm Nhân một mực dự thính chợt chen lời hỏi: ''Tô đạo hữu vì sao nói có thể tập hợp đủ Ngũ Tướng Lệnh? Ngươi chẳng lẽ biết, trong tay người kia nắm giữ thủy hỏa nhị lệnh sao?"

Tô Tử Nam lại nhìn sang bạch y nhân đang chuyên chú tế luyện huyền băng, ngữ khí không hiểu nói: "Muốn biết thì nên hỏi vị đạo hữu này."

Bạch y nhân chậm rãi ngẩng đầu, không biết biểu lộ thế nào.

"Tô đạo hữu sao lại nói vậy? Tại hạ và người kia vô can vô hệ, hôm nay lần đầu nghe Tô đạo hữu nói đến."

Ngữ khí của bạch y nhân hơi không vui, hoài nghi Tô Tử Nam vô cớ vu hãm mình.

Tô Tử Nam dò xét bạch y nhân một lúc, lại nói: "Tô mỗ không phải hỏi hắn, mà hỏi chuyện Thủy Tướng Lệnh. Nếu đạo hữu là truyền nhân của Thủy Tướng, vì sao không có Thủy Tướng Lệnh?"

Câu nói này gần như chất vấn.

Bạch y nhân lạnh giọng nói: "Lão phu vì sao nhất định phải có Thủy Tướng Lệnh? Vị đạo hữu này tay cầm Thổ Tướng Lệnh, lại không phải truyền nhân của Thổ Tướng, Tô đạo hữu có phải nên hỏi lệnh bài của đạo hữu kia từ đâu mà có?"

Bối Kiếm Nhân đang xem hí kịch, không ngờ đến hí kịch lại liên luỵ đến bản thân, không khỏi lườm bạch y nhân.

Tô Tử Nam cười tủm tỉm nói: "Đạo hữu chớ tức giận, Tô mỗ chỉ hiếu kì mà thôi, năm đó Vô Tướng Tiên Môn đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Nói như vậy, đạo hữu chỉ đạt được một phần truyền thừa của Thủy Tướng, không phải truyền nhân chân chính?"

Bạch y nhân âm trầm nói: "Không sai!"

Lão giả tóc trắng lên tiếng hòa hoãn: "Lúc trước Vô Tướng Tiên Môn bị đạo chích tập kích, đệ tử trong môn tự thoát thân, phần lớn không phải đệ tự hạch tâm, truyền nhân chân chính khó mà sống sót."

"Khó trách! Là Tô mỗ vô tri, đạo hữu chớ trách."

Tô Tử Nam giật mình, nói tiếng xin lỗi: "Tô mỗ từng gặp qua mộ huyệt của Thủy Tướng."

Không đợi đám người hỏi, Tô Tử Nam tiếc hận nói: "Đáng tiếc bị người khác nhanh chân đến trước, đến khi Tô mỗ đuổi tới, chỉ còn phế tích, cho nên Tô mỗ không dám khẳng định."

"Là người kia sao?"

Đám người rốt cuộc minh bạch vì sao Tô Tử Nam lại theo đuổi người kia không bỏ, quả nhiên chẳng phải vì báo thù đơn giản như vậy.

Biết được tin tức này, bọn họ cũng tim đập thình thịch.

Đáng tiếc người kia một mực không lộ diện.

"Đúng vậy."

Tô Tử Nam gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment