Chương 2343: Cổ Kinh
Chương 2343: Cổ Kinh
Năm đó Diễn Đạo Thụ làm hắn phí công thất thố, còn linh thụ nào cấp độ cao hơn Diễn Đạo Thụ?
Thế nhưng lấy Diễn Đạo Thụ luyện thân thể linh mộc, cần thu nhập trong cơ thể, nhất định phải khôi phục Diễn Đạo Thụ lại như ban đầu.
Loại chọn lựa này khó làm.
Hậu Thiên Mộc Nhân Bi tiềm lực rất lớn, tăng lên thực lực bản thân, nhưng vì luyện chế bộ thân ngoại hóa thân này, hắn đã hao phí cực lớn tinh lực và tài nguyên.
Tế luyện thân thể linh mộc không phải chuyện đơn giản.
Thân ngoại hóa thân sắp đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, tiềm lực chưa hẳn không bằng thân thể linh mộc, đại thần thông Chết Mà Sinh càng không thể từ bỏ.
Tu vi của Tần Tang đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, vẫn không dám nói vô địch.
Thầm than một tiếng, trước gác lại những suy nghĩ làm hao tâm tốn sức này, Tần Tang tạm thời thu hồi gỗ mục, lại lấy một ngọc giản ra.
Ngọc giản chính là Cổ Kinh của Vạn Độc Sơn, mà lại hoàn chỉnh.
Phần sau Cổ Kinh không ghi chép phương pháp bồi dưỡng cổ vương, nhưng thông qua miêu tả của phần trước, thì nhìn ra được cổ vương và Cổ Kinh nhất mạch tương thừa.
Cổ vương nhất định là cơ mật hạch tâm của Vạn Độc Sơn, không biết Quái Kiểm Nhân làm thế nào đoạt tới tay, đồng thời lấy đi một phần truyền thừa của Vạn Độc Sơn.
Khó trách bị Vạn Độc Sơn hận thấu xương.
Phần sau Cổ Kinh ghi chép mấy môn thần thông độc đạo, Thiên Tuyệt Đãng Hồn Thần Châm là một loại mạnh nhất trong số đó.
Độc châm vừa xuất, đãng thiên tuyệt địa, hết thảy sinh linh quỷ vật. Khí phách cực lớn, uy lực cũng xứng danh.
Tu luyện môn thần thông này cần dùng một loại kịch độc làm chất dẫn, nhưng trong lúc luyện hóa kịch độc thì phải chú ý không thể nóng vội, nếu không kịch độc xâm nhập nội phủ, độc công chưa thành, bản thân đã ô hô.
Quái Kiểm Nhân lợi dụng cổ vương để tu luyện môn thần thông này.
Tần Tang dời ánh mắt từ trên Cổ Kinh, nhìn sang ma hỏa đang trôi nổi trong động phủ, mặt lộ vẻ trầm tư.
Cổ vương phệ chủ về sau, một thân huyết sắc dần dần biến mất, khôi phục màu sắc bạch ngọc, nhưng tính tình hung mãnh không yếu bớt, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Hắn không biết nên thu phục cổ vương thế nào, một mực giam trong hoả cầu. Xem hết Cổ Kinh và trân tàng của Quái Kiểm Nhân, vẫn không tìm thấy biện pháp thu phục cổ vương.
Nghĩ lại, Tần Tang minh bạch.
Vạn Độc Sơn dám nói tin tức của Quái Kiểm Nhân cho hắn biết, bọn họ chắc chắn hắn dù giết Quái Kiểm Nhân cũng không có khả năng thu phục cổ vương, chỉ có thể ngoan ngoãn tìm Vạn Độc Sơn giao dịch.
Độc quang của cổ vương không thể coi thường, bản thân nó cấp độ cực cao, giá trị không cách nào đánh giá.
"Vạn Độc Sơn dùng cái gì để đổi?"
Tần Tang suy nghĩ, nhưng không chờ mong nhiều.
Hắn muốn thu phục cổ vương hơn, nắm giữ đại sát khí này. Ít nhất phải chờ đến khi hỏi Quỷ Mẫu, nếu không được lại suy nghĩ chuyện giao dịch.
Hắn phải đi Đế Thụ Sơn, cầm tù nó như thế không phải kế lâu dài.
Tần Tang nhìn cổ vương, xem chốc lát, tâm niệm chợt động.
Độc châu của Phì Tằm có thể đối kháng Thiên Tuyệt Đãng Hồn Thần Châm, hắn muốn xem độc châu có thể áp chế hung tính của cổ vương không! Trong khoảng thời gian thăm dò Vô Tướng Tiên Môn, khiến cho nó trung thực nghe lời đã đủ rồi.
Nghĩ đến liền làm.
Tâm thần chìm vào khí hải, xúc động độc châu.
Đan điền bắn toả thất thải hào quang, độc châu chầm chậm xuất hiện, bay đến cổ vương.
Cảm ứng được khí tức của độc châu.
Cổ vương đang bay loạn trong hoả cầu, đột nhiên dừng lại, huyết mục gắt gao nhìn độc châu, như lâm đại địch, sau đó phát ra âm thanh vù vù gấp rút sắc nhọn hơn.
"Phản ứng thì tốt rồi."
Hai mắt của Tần Tang toả sáng, hơi suy nghĩ một chút, trực tiếp để độc châu bay xuyên qua ma hỏa, xuất hiện trước cổ vương.
"Vù!"
Lúc này một đạo độc quang bắn đến.
Tần Tang cuối cùng không dám quá khinh thường, khống chế độc châu né tránh, chỉ để cho phần rìa của độc quang tiếp xúc đến độc châu.
Bỗng nhiên độc châu hóa hư, độc quang trực tiếp bắn xuyên qua.
Ngay sau đó, độc châu một lần nữa tụ hình, lông tóc không tổn hao sợi nào.
Tần Tang kiểm tra một phen, yên lòng, ngự sử độc châu tiếp cận cổ vương.
Cổ vương điên cuồng vỗ cánh, cuồng phun độc quang, nhưng đánh không trúng Tần Tang, vô pháp phá hủy độc châu, ngược lại bị ma hỏa dần dần áp súc hoạt động, bị độc châu tiếp cận.
Rất nhanh, độc châu bay lên đỉnh đầu cổ vương.
"Vèo!"
Độc châu hóa thành một đạo quang hà tịch độc, làm bộ muốn nuốt cổ vương.
Sau một khắc, cổ vương bị quang hà vây quanh, từ hình dáng quang hà có thể nhìn ra châu ảnh hư ảo.
Bất quá, quang hà lấn đến gần cổ vương một khoảng cách, sau đó không cách nào tiến thêm, cổ vương vỗ cánh, thân thể tản mát huyết sắc nhàn nhạt, hình thành hộ thể độc quang, lóe lên thoát khỏi quang hà.
Nếm thử thất bại, Tần Tang không uể oải, mà kinh ngạc, tựa hồ phát hiện chuyện ngoài ý muốn.
Hắn tiếp tục khống chế độc châu, lập lại chiêu cũ.
Liên tiếp thử mấy chục lần, cuối cùng đều thất bại.
Dị sắc trong mắt Tần Tang càng ngày càng đậm, phát hiện một chuyện kinh người.
Mỗi khi độc châu đến gần cổ vương, Tần Tang cảm thấy độc châu phi thường khát vọng cổ vương, muốn thôn phệ nó!
Nếm thử nhiều lần như vậy, Tần Tang xác định loại cảm giác này không phải ảo giác.
Hắn còn nhớ rõ, Phì Tằm tứ biến về sau lại trực tiếp thôn phệ cổ trùng, bản thân còn bồi dưỡng nó, để nó ăn như gió cuốn, phương pháp bồi dưỡng cổ vương, tương tự những cổ trùng kia.
Độc châu của nó kế thừa năng lực thôn phệ!
"Nếu để cho độc châu thôn phệ cổ vương, không biết thế nào?"
Tần Tang trầm tư, ánh mắt lập tức nóng bỏng.
Thần thông tịch độc tác dụng hơi hẹp, một khi dùng tới, lại phát huy tác dụng không tầm thường.
Độc châu và hắn liên hệ chặt chẽ, xem như một phần thân thể của hắn, nếu để cho độc châu không ngừng thôn phệ độc vật, không biết phát sinh lột xác thế nào?
Cổ Vương linh trí thấp, luận tiềm lực, rõ ràng không bằng độc châu.
Nhưng độc châu không thể trấn áp cổ vương, làm sao để cổ vương ngoan ngoãn bị thôn phệ.
Tần Tang trầm tư thật lâu, hồi ức các loại điển tịch, lại tìm hiểu Cổ Kinh một phen, cho đến khi chân nguyên sắp hoàn toàn khôi phục, vẫn không nghĩ ra biện pháp.
Thêm một hồi lâu, thần sắc của hắn chợt động, nghĩ thông suốt một chuyện.
Bí tịch ngự trùng không có cách, thế thì chủ nhân của nó làm thế nào?
Quái Kiểm Nhân bồi dưỡng cổ vương, Tần Tang không biết gã dùng cách nào để áp chế cổ vương. Nhưng hắn biết Quái Kiểm Nhân chuyên tu Mộc Hoàng Sách, phù hợp Mộc hành đại đạo.
Có lẽ cổ vương e ngại loại khí tức này.
Bất quá trước khi để hóa thân nếm thử, Tần Tang đem tâm thần thu hồi Tử Phủ, trở về nguyên thần.
Từ khi chân linh Vân Du Tử dung nhập Tiêu Mộc, chưa hề vận dụng Vân Du Kiếm, lần đầu rời núi!
Mi tâm lóe lên.
Kiếm quang trong nháy mắt chiếu sáng động phủ!
"Lão bằng hữu, xem ngươi rồi."
Tần Tang cảm khái trong lòng, hơi sầu não, nhấc tay chỉ cổ vương.
Hắn lấy thập đại thần mộc dung nhập Vân Du Kiếm, cho nên có thể xưng chí bảo Mộc hành.
Tần Tang không dùng Vân Du Kiếm chém giết cổ vương, không cần lo lắng tổn thương chân linh, hắn chỉ thôi hóa kiếm ý, dùng linh khí Mộc hành chí thuần dung hợp kiếm ý chí cường, chấn nhiếp cổ vương.
Nếu thành công thì hắn thu độc châu, cổ vương và Vân Du Kiếm vào trong cơ thể, một mực duy trì như thế, cho đến khi độc châu hoàn toàn thôn phệ cổ vương!