Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2346 - Chương 2346: Ám Điện

Chương 2346: Ám điện Chương 2346: Ám điện

Hóa thân chú ý tới quy cách cung điện nơi đây so với chủ thể Băng Cung, chí ít cũng là nơi tương đối trọng yếu của Hỏa Tướng điện.

Trận thế Hỏa Tê đảo đặc thù, chia phù đảo làm chín phần, mỗi một đạo hỏa long đối ứng với một đầu mối then chốt linh trận, chắc bố cục Hỏa Tướng điện cũng đối ứng với trận thế.

Ngoại trừ cung điện hạch tâm ở trung tâm không thể tranh cãi, chư điện bên ngoài cũng đều có tác dụng.

Hóa thân liếc nhìn một vòng, không tìm được tấm biển bia đá, nơi này thật sự bị tàn phá lợi hại, không thể xác định cung điện năm đó dùng để làm gì.

Lại nhìn phía trước, thoáng chần chờ, Hỏa Ngọc Ngô Công cũng đã chạy ra thật xa.

Hóa thân vội vàng lách mình đuổi theo nó, không dừng lại ở chỗ này.

Món bảo vật kia nếu ở Hỏa Tê đảo, đại khái sẽ giống Băng Bàn, được cất đặt ở trong cung Hỏa Tướng điện, vị trí trung tâm linh trận, dùng trận pháp đặc thù bổ sung năng lượng cho nó.

Bảo vật hấp dẫn Hỏa Ngọc Ngô Công cũng ở trung tâm cung điện.

Trước khi đi trung tâm cung điện, suy nghĩ có nên lục soát thêm nơi khác.

Xuyên qua vùng cung điện này, phía trước là mảng lớn rừng cây, không chỉ có Hỏa Bồ Thụ, còn có các loại cây tác dụng như linh thực, không thiếu linh hoa hoat thụ quý báu.

Hỏa Ngọc Ngô Công quay tới quay lui, nhưng một mực đi về hướng trung tâm cung điện.

Xuyên qua cánh rừng.

Một dòng sông nham tương ngăn ở phía trước.

Hóa thân tính toán khoảng cách, vượt qua sông nham tương hẳn là tiến vào cung điện Hỏa Tướng, bờ bên kia quả nhiên bắt đầu xuất hiện bóng dáng cung điện, chỉ là phân bố phi thường rải rác.

Đi vào bờ bên kia, lại đi một hồi, hóa thân mới phát hiện không phải nơi này cung điện rải rác, mà là bị đại chiến đánh thành phế tích, trung tâm cung điện mười không còn một.

Có thể suy ra, năm đó chủ lực địch nhân hẳn là từ phương nam công lên đảo, cho nên nam bộ Hỏa Tê đảo bị đánh nát, Vô Tướng Tiên môn lui lại, phát sinh quyết chiến trong cung này.

Bỗng thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc từ phía trước truyền tới.

Ngọn nguồn thamh âm là thác nham tương, ngay khu vực trung tâm cung điện.

Hóa thân dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy phế tích phía trước phiêu đãng xích hoả đầy trời, tràn ngập lực lượng cuồng bạo.

Loại lực lượng này sẽ công kích kẻ xông vào, uy lực chưa chắc mạnh đến mức trấn sát hắn, nhưng từ thác nham tương đi ngược dòng nhất định thanh thế to lớn, không che giấu được, cho nên hóa thân không lựa chọn đi con đường tắt này.

Lọt vào trong tầm mắt đều là phế tích.

Thần sắc hoá thân càng thêm ngưng trọng.

Hỏa Ngọc Ngô Công càng ngày càng hưng phấn, lắc đầu vẫy đuôi, tốc độ nhanh hơn ba phần, hóa thành một sợi kim tuyến, trong nháy mắt xuyên qua mảng lớn tường đổ.

Không ngoài dự đoán, trung tâm cung điện là hạch tâm Hỏa Tướng điện, kiến trúc vốn cũng dày đặc không kém Băng Nghi Cung.

Ở trong phế tích nhanh chóng tiến lên.

Hóa thân nhìn chung quanh, tìm kiếm vết tích còn sót lại của đại trận Hỏa Tướng điện, thông qua những tàn tích này suy luận vị trí trận nhãn đại trận, không thể nghi ngờ sẽ bớt đi việc.

Chỉ tiếc nơi này quá tàn phá, hóa thân nhìn nửa ngày cũng không thể tìm ra quy luật.

Thanh âm thác nham tương càng ngày càng vang.

Hóa thân thậm chí thấy được không trung vẩy ra lưu tương xích hoả.

Đúng lúc này, Hỏa Ngọc Ngô Công bay thẳng đến rốt cuộc dừng lại một chút.

Trong lòng hoá thân hơi động, lách mình đi tới cạnh Hỏa Ngọc Ngô Công, phát hiện phía trước là một pho tượng hoả long do hỏa ngọc điêu khắc thành, thân thể uy vũ, ngự hỏa bay lên, lân phiến lóe ra diễm mang xích hồng, tăng thêm mấy phần khí thế.

Đáng tiếc cái đầu và đuôi pho tượng hỏa long đã bị đánh nát, còn sót lại một đoạn vết thương chồng chất trên long thân.

Phía sau pho tượng chính là thềm ngọc chín tầng, trên bậc thềm ngọc vẫn còn tồn tại một tòa cung điện tàn phá, bốn phía cổ điện hở, đỉnh chóp thủng lỗ, nhìn một cái không sót thứ gì, có thể nhìn ra lờ mờ điêu khắc hoa mỹ trên vách tường.

Xem bố cục của nơi này, địa vị pho tượng hoả long giống như Linh thú hộ pháp trước cửa.

Hỏa Ngọc Ngô Công hết lần này tới lần khác nhìn chằm chằm hỏa long không rời.

Chính xác là nhìn chằm chằm một cái long trảo của hoả long. Pho tượng hoả long còn sót lại hai cái long trảo, một cái giơ lên không, một cái giẫm lên một nền móng hoả diễm do một thứ điêu khắc thành, Hỏa Ngọc Ngô Công xem chính là cái thứ hai.

Hóa thân vẫn còn đang đánh giá cung điện phía sau pho tượng, không thấy Hỏa Ngọc Ngô Công bày ra tư thái công kích, một đầu đụng tới long trảo.

Một màn ngoài dự liệu xuất hiện.

Trong nháy mắt Hỏa Ngọc Ngô Công đụng vào, long trảo bỗng nhiên trở nên trong suốt, trên nền móng hỏa diễm lại xuất hiện một cửa hang, hồng quang bừng bừng phấn chấn, giống như là một lối vào giếng nham tương.

Hóa thân thấy cử chỉ Hỏa Ngọc Ngô Công lỗ mãng, tính bấm niệm quyết, chuẩn bị ứng đối tình huống đột biến, thấy thế không khỏi khẽ giật mình: "Đây là ····· Hỏa Tướng điện cũng có ám điện sao?"

Tâm niệm chớp động, Hỏa Ngọc Ngô Công chợt lóe lên rồi biến mất.

Hóa thân lựa chọn đuổi theo.

Giếng cổ rất sâu.

Càng đi xuống, tia sáng phát ra càng sáng rực.

Hóa thân phát hiện trên vách tường giếng cổ khắc đầy phù văn kỳ dị, rõ ràng là nơi trải rộng cấm chế, nhưng không tiến hành công kích hắn và Hoả Ngọc Ngô Công.

Hắn ghi nhớ cấm chế, tham tường một phen, dần dần minh ngộ.

Những cấm chế này cũng không có tác dụng công sát.

Kết hợp pho tượng hoả long phía ngoài, hóa thân phán đoán, bọn chúng dùng để hấp thu khí tức hoả viêm dư thừa phía ngoài, tụ tập lại dưới đáy giếng cổ.

Loại pho tượng hỏa long này tuyệt đối không chỉ có một, chỗ khí tức dung hội nhất định là nơi vô cùng trọng yếu.

Phát hiện điểm này, hóa thân mừng thầm.

Tụ tập khí tức viêm hỏa, há không giống băng đài của Băng Nghi Cung?

Đi xuống không biết bao sâu, rốt cuộc thấy đáy, nhưng không phải phần cuối giếng cổ, mà xuất hiện một con đường đi về phía trước. Đi gấp một hồi, tới phần cuối, bị cửa đá lấp kín chặn đường.

Cửa khép hờ.

Cách cửa đá, hóa thân cảm giác được bên trong là khí tức viêm hỏa dị thường nồng đậm, Hỏa Ngọc Ngô Công biểu hiện càng thêm hoạt bát hưng phấn.

Hóa thân chỉ tay một cái.

Hỏa Ngọc Ngô Công bị giam cầm, rất là khó chịu.

Hóa thân không để ý tới nó kháng nghị, tâm niệm dẫn động Đạp Tuyết Thần Đao, dùng bảo đao đẩy cửa đá ra.

"Két!"

Cửa mở.

Một cỗ sóng nhiệt tuôn trào ra.

Hóa thân nheo mắt lại, phát hiện phía sau cửa là một mảnh địa cung rộng lớn, trong cung điện dưới lòng đất này là xích quang chói mắt, có từng dãy lan can do hỏa ngọc chạm khắc thành.

Đáng lưu ý chính là, mặt đất là một mảnh hỗn độn, thi thể đầy đất.

"Loại địa phương này ····· thi thể sao có thể bảo tồn đến giờ?"

Hóa thân nghi hoặc, quan sát tỉ mỉ mới biết không phải thi thể tu sĩ, mà là một loại khôi lỗi thân thể tàn phế do ngọc thạch chế thành.

Đi vào địa cung, hóa thân lập tức nghe được thanh âm va chạm ngọc thạch cọ xát.

Ánh mắt hoá thân ngưng lại, theo tiếng kêu nhìn qua, liền thấy cách đó không xa có một bộ khôi lỗi bò lên, hai con mắt như hoả táo trừng trừng nhìn chằm chằm hắn.

--
Bình Luận (0)
Comment