Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2372 - Chương 2372: Tinh Các

Chương 2372: Tinh các Chương 2372: Tinh các

Nhìn thấy biểu hiện của bọn hắn, Khôn Đạo âm trầm.

Nàng không cố ý che lấp tâm tình của mình, thời điểm cảm thấy không vui, khí tức xuất hiện ba động rất nhỏ.

Đúng lúc này, lỗ tai của Hoài Ẩn đại sư bỗng nhúc nhích, đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt chẳng biết tỏa sáng ánh vàng rực rỡ từ lúc nào, bắn ra hai đạo kim quang như thực chất.

Ánh mắt nhìn chăm chú viên kiếm tinh Khôn Đạo đang ẩn thân!

Cũng may Khôn Đạo phi thường nhạy cảm, Hoài Ẩn đại sư vừa dị động, nàng lập tức biến lại thân thể hư ảo, dung nhập kiếm tinh, mới không bại lộ.

Hoài Ẩn đại sư không phát hiện dị thường, mi tâm hơi nhíu.

"Chuyện gì?"

Độc Vương phát hiện động tác của Hoài Ẩn đại sư, dời mắt nhìn sang.

Hoài Ẩn đại sư kiêm tu thân thể, còn tinh thông rèn luyện lục thức, những thần thông dò xét, Hoài Ẩn đại sư nhất định từng tu tập qua, năm giác quan nhạy cảm hơn tu sĩ cùng giai.

Động tác như thế, tất có nguyên do.

Độc Vương biết mình không bằng Hoài Ẩn đại sư, y chuyên tu cổ trùng và độc công, nên không am hiểu đạo này, vừa rồi y không phát hiện vấn đề dị thường.

Hoài Ẩn đại sư chỉ viên kiếm tinh Khôn Đạo đang ẩn thân, nói: "Bần tăng vừa rồi nhĩ thức xúc động, viên kiếm tinh đó hình như có dị động."

Độc Vương đưa mắt qua, nhìn không ra nguyên cớ, nhưng chú ý tới viên kiếm tinh bên cạnh, nói: "Viên kiếm tinh này đã di chuyển, có lẽ bị nó ảnh hưởng."

Hoài Ẩn đại sư không nói, vẫn còn do dự, không hoàn toàn tán thành.

Nhưng vào lúc này, chỗ sâu trong tinh vực, bỗng nhiên có một viên kiếm tinh sáng lên, sau đó khôi phục bình thường, truyền đến ba động rất nhỏ.

Cảnh tượng như thế cho thấy, nơi đó có người đang đối kháng kiếm trận, mà lại cách hai người không xa, bằng không hai người không thể nhìn thấy dị tượng.

Thấy cảnh này, hai người lập tức đi đến nơi đó.

Hoài Ẩn đại sư cũng buông ngờ vực vô căn cứ xuống, không có gì bất ngờ xảy ra, dị động nơi này bị đối phương ảnh hưởng.

Đợi hai người đi xa, Khôn Đạo lần nữa tụ hình.

Vừa rồi phi thường mạo hiểm, may mắn bên kia có người đối kháng kiếm trận, mê hoặc phán đoán của hai người họ, nàng suýt nữa bại lộ, không ngờ cảm giác lực của tên trọc đầu này nhạy cảm như thế.

Khôn Đạo hừ một tiếng bất mãn, bỗng nhiên biến mất, tiếp tục nhảy qua kiếm tinh khác, lại quên vừa rồi mới mạo hiểm, đuổi theo hai người Độc Vương.

Không lâu lắm.

Độc Vương và Hoài Ẩn đại sư tìm đến nhóm nhân mã khác, Khôn Đạo cũng lặng yên tới gần.

Bất quá, nàng lần này hấp thụ bài học kinh nghiệm, không còn hiện hình, ẩn thân bên trong kiếm tinh, âm thầm thăm dò.

Nhưng lại để nàng thất vọng, hai nhóm người không đánh nhau.

Nhóm người kia chính là Tô Tử Nam và Mạc Hành Đạo.

Hai bên gặp nhau, Tô Tử Nam và Mạc Hành Đạo đều rất kinh dị, đồng thời đang âm thầm đề phòng.

Ngoại trừ Hoài Ẩn đại sư, ba người đều biết thanh danh của nhau, kiêng kị lẫn nhau, bắt đầu giao lưu.

Độc Vương giới thiệu cho hai người biết lai lịch của Hoài Ẩn đại sư, sau đó hỏi mấy vấn đề.

Mạc Hành Đạo kiệm lời ít nói.

Không biết Tô Tử Nam đang suy nghĩ cái gì, Độc Vương hỏi gì gã đáp nấy, nói cho Độc Vương biết về Vô Tướng Tiên môn và thân phận đám người Chư Vô Đạo.

Độc Vương và Hoài Ẩn đại sư liếc nhau, trong lòng giải khai rất nhiều nghi hoặc, đương nhiên không cho rằng Tô Tử Nam hảo tâm, không có khả năng tin hết.

Bất quá những chuyện đó không trọng yếu, mục tiêu của Độc Vương là Quái Kiểm Nhân, tiếp theo y lên tiếng hỏi hành tung của Quái Kiểm Nhân.

Từ khi Độc Vương hiện thân, Tô Tử Nam hơi luống cuống nhìn Độc Vương, chung quy cố kỵ Độc Vương, không dám trắng trợn, nghe vậy cười một tiếng: "Nguyên lai hai vị đuổi theo bọn họ đến đây, khó trách Khấp Linh lão quỷ bị ngươi đả thương. Còn không biết người này đã làm gì, lại bị người người oán trách. Tô mỗ có thể vì đạo hữu ra một phần lực?"

Độc Vương phát hiện ánh mắt dị thường của Tô Tử Nam, sinh lòng chán ghét, thần sắc lãnh đạm: "Hảo ý của Tô đạo hữu, tại hạ cảm tạ. Người này vốn là đệ tử Vạn Độc Sơn ta, phản bội sư môn, giết hại mấy vị trưởng lão, tại hạ nhất định phải chính tay thanh lí môn hộ!"

Tô Tử Nam "Ồ" một tiếng.

"Thì ra là thế ! Bất quá, Tô mỗ không biết người đó đi đâu. Lúc di phủ mở ra, bọn ta đồng hành chung một chỗ, nhưng tiến vào di phủ về sau, bọn ta tách ra hành động, cho đến hiện tại, vẫn không nhìn người nọ."

"Ngươi cũng không biết Khấp Linh động chủ đi đâu?" Độc Vương truy vấn.

Lúc trước đi đến ngọc môn, y từng dùng cổ trùng dò xét, rõ ràng ở trên núi!

Tô Tử Nam gật đầu, hồi ức nói: "Nghe đạo hữu hỏi, ta vừa vặn nhớ lại. Trước khi lên núi, Chư lão ma ngược lại nói qua một câu, Khấp Linh lão quỷ và người đó có lẽ đã hợp tác, mưu đồ bảo vật trên núi. Bất quá, thời điểm chúng ta đánh vỡ đệ nhất trọng biến hóa, đều bị chuyển đến đại điện trong đại trận, vẫn không thấy hai người kia. Chẳng lẽ bọn họ còn nhanh hơn hai vị chân nhân đạo môn, đã xông qua Ngũ Hành thần cấm rồi?"

Nói xong, gã quay đầu nhìn Mạc Hành Đạo.

Mạc Hành Đạo hơi lắc đầu, nói: "Trước khi Chư lão ma phá trận, Ngũ Hành thần cấm hoàn hảo, bọn họ khó mà xông qua thần cầm."

"Có lẽ bị vây tại nơi nào đó trong thần cấm."

Tô Tử Nam giang tay ra, lực bất tòng tâm.

Trong lúc trao đổi, bốn người không thai đổi phương vị.

Mặc dù bọn họ không đạt thành đề nghị hợp tác, nhưng đều là hạng người thân kinh bách chiến, không cần cố ý trao đổi liền có thể ăn ý phối hợp, tốc độ ngược lại tăng nhiều, vừa nói chuyện vừa tập trung hai viên kiếm tinh đang dịch chuyển.

Nhìn thấy tình cảnh hài hòa như thế, Khôn Đạo biết mình không có cơ hội đục nước béo cò, lại bắt đầu di động, mục tiêu là một hướng khác.

Nàng cảm giác được, nơi đó chỉ có một người!

Tần Tang không hề hay biết bản thân lại trở thành mục tiêu của Khôn Đạo.

Hắn cẩn trọng miêu tả khái quát tinh đồ, sắp xếp trận thế, vẽ lên tinh đồ một ít tinh điểm, cũng vẽ ra mấy sợi tơ đứt quãng.

Những thứ này đại biểu sơ hở và đường ra, nhưng phải xâu chuỗi sợi tơ lại, mới có thể tạo thành một con đường hoàn chỉnh.

Theo từng viên kiếm tinh dịch chuyển bị phát hiện, hắn càng thêm thuận buồm xuôi gió, chỉ là đến nay chưa gặp những người khác, làm hắn hiếu kì đám người Tử Lôi chân nhân đi đâu.

"Lại có mấy tinh tú dịch chuyển, cần thôi diễn một phen."

Vừa hiện lên ý niệm này, Tần Tang đột nhiên ngưng mắt, Hỏa Ngọc Ngô Công tỉnh lại!

"Người kia lại tìm đến rồi?"

Con ngươi của Tần Tang hơi co lại, lập tức đình chỉ thôi diễn kiếm trận, tâm thần dung hợp Thiên Mục Điệp, thôi động thần thông Thiên Mục đến cực hạn.

Chỉ một thoáng, từng khỏa kiếm tinh hiện lên trong tầm mắt.

Bất quá, Tần Tang nghĩ không ra có người lại ẩn thân trong kiếm tinh, cẩn thận quan sát hư không chung quanh, nhưng không thu hoạch được gì.

Mà Hỏa Ngọc Ngô Công trong tay áo càng thêm nôn nóng, biểu hiện đối phương đang đến gần!

"Thần thông Thiên Mục cũng nhìn không ra hành tung?"

Tâm thần Tần Tang xiết chặt, lần đầu gặp được đối thủ quỷ dị như vậy.

Kim Trầm Kiếm bay quanh thân, cương hỏa tráo bảo trì không thay đổi, Tần Tang bình tĩnh nhìn chung quanh, như đang quan sát kiếm tinh, kì thực thầm bóp ấn quyết, làm tốt phòng bị.

Đề phòng như thế, tiếp theo lại làm cho hắn rất ngoài ý muốn.

Hỏa Ngọc Ngô Công khôi phục bình thường, buồn ngủ, đối phương dường như từ bỏ, đầu voi đuôi chuột.

"Đối phương cảm thấy nguy hiểm? Hay cảm thấy ta khó đối phó?" Tần Tang trăm mối vẫn không có cách giải.

Một bên khác, Khôn Đạo từ bỏ một lần nữa, tâm tình bị phá hỏng.

Bọn gia hỏa trong kiếm trận không dễ đối phó, mạnh hơn hai người Ngọc Đài Tông quá xa, nàng không nắm chắc phần thắng.

Khôn Đạo nâng tay ngọc khẽ vẫy kiếm tinh, kiếm tinh rung động, nhưng không bị khống chế.

Kiếm trận và thần cấm khác nhau, trong kiếm trận kiếm ý là căn nguyên, nàng có thể thao túng Dương Viêm thần cấm trong mức độ nhất định, nhưng kiếm ý lại quá thuần túy, không nghe lời nàng, trái lại cản tay.

"Nhị đào giết tam sĩ…"

Khôn Đạo hơi nhíu đôi mi, trí nhớ trước kia hiện lên, hồi tưởng lại nội dung trong một bản nhàn thư, mà bộ thân thể này từng đọc qua, nhẹ nhàng nói lên năm chữ.

Hai mắt của nàng sáng lên, liên tiếp nhảy vọt, cuối cùng đi đến một viên tinh tú tại phương vị Tất Túc.

Đây không phải kiếm tinh, mà là một tòa tinh các!
Bình Luận (0)
Comment