Chương 2406: Tranh độ
Chương 2406: Tranh độ
Chẳng biết trên đỉnh núi xảy ra biến cố gì, kết giới vỡ tan, Tử Lôi chân nhân lâm trận đột phá, không biết mọi chuyện liên quan đến nhau không.
Như thường lệ lý mà nói, hắn đã hoàn thành mục đích lên núi, vô luận Tử Lôi chân nhân độ kiếp thành công hay không, lựa chọn tốt nhất hiện tại nên rời đi, tránh xa vòng xoáy phong bạo.
Đứng trên núi hắn dễ dàng nhìn thấy từng đạo độn quang từ hướng Tây Nam đang lao vùn vụt đến, viện binh của hai bên sắp chạy tới.
Nếu Tử Lôi chân nhân độ kiếp thành công, há lại để cho bọn hắn đem bảo vật của Vô Tướng Tiên môn đi sao?
Nhiều suy nghĩ qua đi.
Tần Tang nâng tay trái lên, ấn ký trên mu bàn tay càng thêm ngưng thực, tựa như kết thành từ huyết dịch.
Sau khi đến Vô Tướng tiên môn, Tần Tang kích hoạt bí thuật tìm cốt của Qủy Mẫu đưa cho hắn, thần văn tạo thành ấn ký, bất quá một mực không thấy động tĩnh, không ngờ lúc này xuất hiện phản ứng.
Di cốt của Vu tộc Hóa Thần trên Đế Thụ Sơn!
Thoạt đầu cảm giác nóng rực đau đớn yếu ớt, cảm ứng rất mơ hồ, tựa như bị che khuất.
Trên đỉnh núi liên tục xuất hiện dị biến, kết giới vỡ vụn phần lớn, cảm ứng theo đó dần dần rõ ràng hơn.
Trước đó chắc bị kết giới hoặc cấm chế nào đó phong ấn.
Tần Tang xoay chuyển ánh mắt, nhìn phía Tây, ấn ký trên tay chỉ dẫn hướng đó.
Tìm tới di cốt Hóa Thần, vô cùng có khả năng đạt được di vật của tu sĩ Hóa Thần, bao nhiêu người chống cự nổi hấp dẫn này chứ?
Nhìn chung quá trình Tần Tang thăm dò Vô Tướng tiên môn, thu hoạch không thể nói không phong phú, Thiên Linh Lung có hiệu quả trợ giúp trùng kích bình cảnh Hóa Thần, mà hắn lại không cần đến.
Không cách nào đột phá, độ kiếp trận chẳng khác nào gân gà.
Vô thức nhìn dược viên, Tần Tang thấy Tô Tử Nam và Mạc Hành Đạo đang đại chiến.
Tần Tang vốn không coi trọng Tô Tử Nam, khả năng lớn Mạc Hành Đạo không phải đối thủ của Tô Tử Nam, nhưng Tô Tử Nam muốn lưu Mạc Hành Đạo lại thì muôn vàn khó khăn.
Dù thêm Hạc Cao chân nhân, muốn lưu Mạc Hành Đạo lại không khó, nhưng không thể lưu khôi lỗi.
Mạc Hành Đạo hoàn toàn có thể gửi Nguyên Anh lên thân khôi lỗi, trốn xa.
Thần thông thiên phú của luyện thi đạt đến đẳng cấp Hóa Thần, tuyệt không chỉ hư danh.
"Thiên Linh Lung và Linh Tê tiên quả giá trị ai cao ai thấp? Nếu hỏi Mạc Hành Đạo làm giao dịch, không biết Mạc Hành Đạo động tâm không?" Tần Tang trầm tư.
Hắn không đủ thời gian ngồi lĩnh hội Thiên Linh Lung, còn Linh Tê tiên quả thì chỉ biết thông qua ghi chép ngắn gọn trên điển tịch, cần hiểu rõ chi tiết sau đó lại cân nhắc.
Linh Tê tiên quả chỉ sử dụng khi trùng kích bình cảnh Hóa Thần, Mạc Hành Đạo khác Tử Lôi chân nhân, còn cách bình cảnh Hóa Thần một bước xa, sẽ còn giữ lại một đoạn thời gian, không vội nhất thời.
Mặt khác đây không phải nơi nói chuyện giao dịch.
Tần Tang cảm thấy khí tức âm hỏa trên bầu trời, Tử Lôi chân nhân bắt đầu độ kiếp rồi.
Hắn thu hồi tâm tư, thông qua ấn ký cảm ứng vị trí di cốt Hóa Thần, tựa hồ không xa lắm, di cốt nằm trong Đế Thụ Sơn.
Kết giới bị phá hư thành bộ dạng như thế, phòng hộ chung quanh di cốt chịu ảnh hưởng, rất suy yếu.
Hắn có thể đắc thủ trước khi Tử Lôi chân nhân vượt qua thiên kiếp.
Nghĩ đến đây, Tần Tang không chần chờ nữa, lướt gấp rời đi.
Bản tôn động thân, quả nhiên làm Độc Vương chú ý.
Một mình bản tôn hành động, hóa thân lưu lại, một vì ngăn cản Độc Vương, hai vì nhìn chằm chằm bên ngoài, để phòng lại đột nhiên xuất hiện biến số.
"Giết!"
Một tiếng quát khẽ rét lạnh, chất chứa vô tận sát ý, vang vọng lòng núi Đế Thụ Sơn.
Đây là một tiếng chú âm.
Chú âm xuất xứ từ Phiền lão ma, nhưng không xuất từ miệng của lão, mà từ vô số U Liên đang trôi nổi bên cạnh lão, đạo đạo chú âm hội tụ lại một chỗ.
Tử Lôi chân nhân độ kiếp.
Để Phiền lão ma lại một mình độc chiến Chư Vô Đạo.
Lúc này, Phiền lão ma lăng không đứng trên bản thể Vạn Huyễn U Liên, thôi động Vạn Huyễn U Liên phân hoá ngàn vạn đạo hư ảnh, thi triển thần thông Huyễn Ma đến cực hạn.
Kinh người hơn, trên mỗi một đóa Vạn Huyễn U Liên đều có một nhân ảnh đang ngồi xếp bằng.
Có nam có nữ, có hài đồng tóc trái, có lão đạo trên 80 tuổi, kết thành Vạn Ma Đại Trận, đối kháng Chư Vô Đạo.
Huyễn Ma tụng kinh văn, Vạn Huyễn U Liên của bọn chúng thấp hơn của Phiền lão ma, đám Huyễn Ma phân tán chung quanh Phiền lão ma, bảo vệ lão trong trung tâm, tôn lên như thần linh.
Chú âm vang lên, thân ảnh Huyễn Ma đông loạt lắc lư, đột nhiên hư ảo, gần như trong suốt.
Trong mắt Phiền lão ma lóe lên một tia đau lòng, qua lần này không biết cần bao nhiêu năm khổ công để khôi phục, nhưng bị thế cục bắt buộc, không dám lưu thủ.
Việc đã đến nước này, tượng thần đã thành, gần như không thể ngăn trở Cổ Ma thoát vây.
Phiền lão ma đành phải hết sức kéo dài thời gian.
Thực lực của Chư Vô Đạo đột nhiên tăng vọt, Phiền lão ma không bị bại lui, vẫn còn lực phản kích, như ngoại nhân nhìn thấy, muốn nghẹn họng trân trối.
Phiền lão ma không từ bỏ, liên tục kêu gọi khí linh, từ đầu đến cuối không nghe trả lời.
Lão bắt đầu hoài nghi, cấm chế không chỉ phong ấn Cổ Ma, đồng thời đang trấn áp khí linh, không khỏi thấy may mắn Cổ Ma và khí linh chưa liên thủ.
"Vèo!"
Nương theo chú âm, lòng núi bị hắc ám bao phủ.
Trước Phiền lão ma chẳng biết lúc nào nhiều thêm một quyển sách, trang sách cực tốc lật qua, từ mỗ một tờ bắn xuất một đạo u quang, kính phù như nỏ mạnh hết đà bắt đầu dung nhập u quang, kích xạ xuống.
Bên trong u quang ẩn chứa một đóa huyết liên.
Chư Vô Đạo biết rõ u quang lợi hại, còn chưa kịp phản ứng đã bị u quang xâm nhập mi tâm, thân thể rung động, trên mặt hiện đầy huyết văn.
"Huyễn Ma Hồn Chú, khá lắm!"
Âm thanh tán thưởng từ bên trên truyền xuống, Phiền lão biết Hạc Cao chân nhân đến, hừ lạnh nói.
"Chỉ một mình ngươi đến?"
"Đã cảnh cáo Độc Vương, còn những người khác..."
Hạc Cao chân nhân thở dài.
Mạc Hành Đạo đoạt lấy Linh Tê tiên quả, chạy còn không kịp, tán tu vô câu buộc, nếu Hóa Thần phi thăng thì cần chi sợ ma nhiễm.
Tô Tử Nam thiếu một chủ hồn, chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Hỏa Ma kia không rõ lai lịch, hư hư thực thực liên quan Vô Tướng tiên môn, không thể không cảnh giác, vạn nhất như Chư Vô Đạo, thân thuộc Cổ Ma, trái lại bị hắn hại thê thảm hơn.
Phiền lão ma mỉa mai: "Chứ không phải sợ người khác cướp linh bảo sao!"
Lão cảm ứng được thiên kiếp, biết rõ mưu đồ của Tử Lôi chân nhân.
Cổ Ma đột phá phong ấn, thời điểm suy yếu nhất, nếu Tử Lôi chân nhân đột phá Hóa Thần thành công, thì giải quyết nguy cơ dễ dàng.
Hạc Cao chân nhân nghiêm mặt nói: "Sư huynh nói, trận chiến qua đi, đạo hữu nhận công đầu!"
Lời nói dùng khế ước để hứa hẹn.
Phiền lão ma cuồng tiếu, khí tráng Sơn Hà.
Tiếng cười rất nhanh bị ma khí ngóc đầu trở lại nuốt hết.
Ngoài dự liệu tượng thần lại công đến, tương đương Ma tử tự mình xuất thủ.
Chư Vô Đạo ngã xuống, huyết văn trên mặt càng ngày càng dày đặc.
Khó mà tưởng tượng, chú sát của Phiền lão ma vậy mà đánh xuyên qua lực lượng của Ma tử, thương tổn đến Chư Vô Đạo.
Không cách nào ngăn cản Ma tử phá phong, bọn họ trơ mắt nhìn màu máu trên tượng thần nhanh chóng phai nhạt, gần như bị nhuộm thành màu đen.
Ma uy ngập trời!
Sau một khắc, bọn họ kinh ngạc phát hiện, khi ma uy đạt đến cực hạn, không chút nào dấu hiệu nào lại rơi xuống, thịnh cực mà suy!
Phía dưới.
Chư Vô Đạo ngồi xếp bằng trên phong ấn, vắng lặng bất động.
Một vệt kim quang rà quét toàn thân, áp chế ma chú.
Chư Vô Đạo đột nhiên trợn to mắt.
Tiếng gào thét kinh sợ đến cực điểm của Ma tử đồng thời vang lên, chỉ thấy cái ót tượng thần chẳng biết lúc nào nhiều thêm một sợi xiềng xích, đầu còn lại của xiềng xích thì xuất từ mi tâm của Chư Vô Đạo.
"Ngươi dám!"
Trong tiếng gào thét ẩn chứa vô tận tức giận, muốn nghiền nát Chư Vô Đạo.
"Một Ma Thai do Thánh Quân tiện tay ném đi thôi! Năm đó ngươi tùy ý làm bậy, bất tuân thánh mệnh, dẫn đến kế hoạch của Thánh Quân thất bại, còn dám tự xưng Ma tử?"
Chư Vô Đạo cười lạnh, vung tay trái lên, Trấn Linh Hương cắm bên cạnh thân, không hỏa tự cháy.
Nếu đối mặt Thánh Quân, Chư Vô Đạo tuyệt không dám hai lòng.
Bên trong tượng thần ẩn chứa cạm bẫy, dẫn quân nhập cuộc, tạm thời khởi ý mà thôi.
Chư Vô Đạo làm hết thảy trợ Thánh Quân thoát khốn, kể cả Trấn Linh Hương, dùng để chống cự một chỗ tiên cấm trong tiên điện.
Đi theo Thánh Quân, tiền đồ vô lượng!
Ma tử là cái thứ gì?
Hiệu trung Ma tử, không bằng thôn phệ nó?
Một bước lên trời!
Sau khi đi xuống lòng núi, nhiều lần thăm dò, Chư Vô Đạo xác nhận trạng thái của Ma tử, tạm thời cải biến kế hoạch.
Tử Lôi chân nhân và Phiền lão ma nhiều lần tìm thấy Chư Vô Đạo, thật nghĩ Chư Vô Đạo hoàn toàn không thể phòng bị sao? Chỉ không muốn làm mà thôi, nhờ bọn họ chạy đến tiêu hao Ma tử!
"Leng keng!"
Xiềng xích kéo căng, tượng thần bị kéo đến trước Chư Vô Đạo, kéo ra một ma ảnh đang điên cuồng gào thét.
Chư Vô Đạo đạm mạc nhìn ma ảnh.
"Trúc ta đạo cơ, không uổng công ngươi sống tạm vạn năm qua!"