Chương 2408: Bát phương đến
Chương 2408: Bát phương đến
"Vù!"
Linh phong trống rỗng xuất hiện.
Tuệ Quang Thánh Giả bỗng nhiên hóa thành một đạo hào quang bay đi, lưu lại linh phong bảy màu, thật lâu không cách nào tán đi, thi triển một môn linh quang độn thuật vô cùng huyền diệu của phật môn.
Thanh Hồ Thánh Vương cười nhẹ, thân ảnh như khói, theo sát sau lưng.
Những người còn lại đưa mắt nhìn nhau, không dám thất lễ, kiệt lực phi độn đuổi theo.
Giới này còn sót lại hai vị cường giả Hóa Thần, toàn lực phi độn, tốc độ khó mà hình dung, thiên sơn vạn thủy trôi qua trong nháy mắt, không lâu lắm Thái Nhạc sơn đã nằm trong tầm mắt.
Lúc này, trên không khung địa điểm cũ của Thái Nhạc môn.
Thông đạo vòng xoáy liên thông Vô Tướng tiên môn còn nơi đó, người chung quanh vòng xoáy đông như kiến, như bươm bướm dập lửa, vì một tia cơ duyên thành đạo hư vô mờ mịt mà dũng cảm quên mình.
Theo vân tường sụp đổ, tu sĩ Nguyên Anh đã tiến vào di phủ, ngẫu nhiên còn người mới chạy tới, chỉ cần đến nơi, đám người tự tách ra tìm một lối đi khác nhau.
Tu sĩ Kim Đan cơ bản đều tiến vào thông đạo, nhao nhao xông vào vân tường.
Trong thông đạo loạn lưu dần dần yếu bớt, tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang hành động, bên ngoài còn nhiều người tu vi không đủ lại có dã tâm, lo lắng chờ đợi thời cơ.
Tuệ Quang Thánh Giả và Thanh Hồ Thánh Vương không triển lộ khí tức, một trước một sau đi vào thông đạo, tu sĩ chung quanh chỉ cảm thấy một cơn gió nhẹ phất qua, hoàn toàn không biết cường giả đỉnh phong giới này vừa rồi đi qua bọn họ.
Đối mặt vân tường vắt ngang trước sơn môn, Thanh Hồ Thánh Vương như nhìn không thấy, vọt thẳng vào, vừa đi vào vân tường liền cảm ứng được cái gì, thần sắc hơi động, thay đổi phương hướng.
Trong vân tường, một góc cực hẻo lánh.
Lúc này đang có một đám nhân ảnh cẩn thận đi qua vân tường.
Đám người như những tu sĩ bình thường khác, nhưng bộ dạng và trang phục lại đặc biệt, có người khôi ngô, có người gầy lùn như khỉ, đại bộ phận mặc áo choàng, gần như che kín toàn thân.
Bọn họ đang toàn lực thu liễm khí tức, cố ý tránh những người khác, một số người trên thân tản mát một loại khí tức, khác hẳn thường nhân, chính là yêu khí!
Bên trong đám Yêu Vương hóa hình, còn một thân ảnh khác, mặc trang phục hoàn toàn khác biệt, tựa như hạc giữa bầy gà.
Này yêu thân hình cao gầy, đeo mặt nạ, che kín diện mục, mái tóc bạc trắng phi thường nổi bật, phối hợp một bộ bạch bào, nhìn rất xuất trần.
Khí tức của yêu này mịt mờ như đám Yêu Vương chung quanh, tương tự Thử yêu lông xanh năm đó tham gia Giao Dịch Hội của nhân tộc, cho dù đứng trước mặt tu sĩ nhân tộc, rất khó bị nhìn thấu thân phận yêu tộc.
Trong lúc phi hành, Ngư yêu lên tiếng nói: "Đại thánh, phần cuối vân tường cách đây không xa, hay chúng ta dừng chân một hồi, săn giết mấy tên tu sĩ Nguyên Anh, để các huynh đệ ăn no nê."
Bạch bào đại thánh thần sắc hoà nhã, cười nhạt một tiếng: "Ngươi và Ly Diên phát hiện bí cảnh, kịp thời đưa tin cho bản vương, còn tìm hiểu bí mật nơi đây, công lao lớn như thế, chỉ cần mấy Nguyên Anh liền thỏa mãn? Nếu trong tiên điện có bảo vật của tộc ta, để các ngươi chọn trước."
Ngư yêu nghe vậy, vui vô cùng.
Điểu yêu đi bên cạnh, đồng thời vô cùng hưng phấn.
Những Yêu Vương còn lại nhao nhao quăng ánh mắt hâm mộ đến.
Thời điểm đám yêu trao đổi, sắc mặt vẫn luôn cảnh giác, từ bên trong di phủ truyền đến ba động thiên kiếp, làm bọn họ mọc gai sau lưng, nóng lòng đi nhìn rõ ràng, nếu thật có người đang độ Hóa Thần kiếp, bọn họ sẽ quay đầu rời đi.
Lời còn chưa dứt, bạch bào đại thánh đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt thay đổi.
Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu truyền xuống tiếng cười: "Bạch Hiêu, lá gan của ngươi không nhỏ, dám đến nội địa của nhân tộc gây sóng gió, không sợ tinh nhuệ Bạch Minh Sơn ngã xuống hết sao?"
Tiếng cười mềm mại đáng yêu làm lòng người mềm nhũn, nhưng khi nghe tiếng cười chúng yêu lại quá sợ hãi.
Một đám Yêu Vương hành lễ không dám chậm trễ, kể cả bạch bào đại thánh tên Bạch Hiêu kia không ngoại lệ, đồng thanh cung kính nói.
"Tham kiến Thánh Vương!"
Sau một khắc, mây mù trước bọn họ chấn động, Thanh Hồ Thánh Vương hiện thân.
Cảm giác được ánh mắt của Thánh Vương, tâm thần của Bạch Hiêu nhảy lên, liên thanh giải thích: "Khởi bẩm Thánh Vương, trong Thánh Vương Cung lan truyền lời đồn Thánh Vương mất tích, thuộc hạ lo lắng…"
Lời còn chưa dứt, bị Thanh Hồ Thánh Vương không kiên nhẫn phất tay ngắt lời: "Nơi đây là di chỉ tông môn của nhân tộc, cao thủ nhiều như mây, ngươi đi vào làm cái gì?"
Bạch Hiêu biết rõ tính tình của Thánh Vương, không dám hỏi thời gian qua Thánh Vương đi đâu, lập tức im miệng, liếc nhìn Ngư yêu, một năm một mười nói: "Lúc di phủ xuất thế, mấy tên bộ hạ của thuộc hạ vừa lúc gần đó, thừa dịp loạn bắt giữ một số tu sĩ nhân tộc, hỏi ra toà di phủ này từng là sơn môn đỉnh cấp của nhân tộc, tông môn kia liên quan đến Nam Hải tiên điện trong truyền thuyết, có thông đạo tiến vào tiên điện."
Trong Yêu tộc không thiếu truyền thuyết liên quan đến Nam Hải tiên điện.
Nhưng tiên điện nằm trong Nam Hải, bị nhân tộc khống chế, ngoài tầm tay yêu tộc.
Duy chỉ yêu tộc Hóa Thần đại năng mới có cơ hội được mời tiến vào Tiên điện, khi Bạch Hiêu biết Vô Tướng Tiên môn liên quan đến Nam Hải tiên điện, rất động tâm.
Ra ngoài cẩn thận, bọn họ đợi cao thủ Nhân tộc đi vào hết mới bắt đầu hành động.
Tiên điện rộng lớn, cấm chế trùng điệp, chỉ cần đi vào Tiên điện, không cần sợ Nhân tộc vây công.
"Tiên điện."
Thanh Hồ Thánh Vương hừ lạnh, cười một tiếng, tiếng cười ẩn chứa ý vị làm đám yêu Bạch Hiêu không hiểu.
"Tiên điện không thể đi, bất quá Bản Vương đang cần nhân thủ, các ngươi đi theo ta."
Dứt lời, Thanh Hồ Thánh Vương quay người bay đi.
Chúng yêu liếc nhau, hơi kinh ngạc, không dám kháng mệnh, nhao nhao đuổi theo.
"Thật sự là Hóa Thần kiếp…"
Đi qua vân tường, tiến vào Vô Tướng tiên môn, nhìn thấy cảnh tượng trên Đế Thụ Sơn, tu vi cao như Bạch Hiêu Yêu Vương cũng khiếp sợ không gì sánh nổi.
"Ầm ầm…"
Chỗ sâu trong di phủ lôi minh chấn thiên.
Nơi đó mây đen che trời, lôi đình vạn trượng, thiểm điện như mưa.
Không chỉ Hóa Thần thiên kiếp, mà lại đã thành công vượt qua âm hỏa và bí phong, đứng xa nhìn thanh thế của thiên kiếp, đoán chừng một tai cuối cùng sắp rơi xuống.
"Cái này…"
Bạch Hiêu Yêu Vương nhìn bóng lưng của Thanh Hồ Thánh Vương, muốn nói lại thôi.
Bọn họ muốn tận mắt chứng kiến nhân tộc lại nhiều thêm một vị tu sĩ Hóa Thần!
Thanh Hồ Thánh Vương dẫn đầu đám yêu đi đến một ngọn núi, Tuệ Quang Thánh giả đứng nơi đó, ngóng nhìn chân trời, đám yêu nhìn thấy lão tăng, nhao nhao im miệng, câm như hến.
"Là Tử Lôi sao."
Tuệ Quang Thánh giả ung dung thở dài: "Tử Lôi thiên tư tuyệt đỉnh, Đan Vũ Chân Quân từng nói, trong lịch đại Chân Quân của Bát Cảnh Quan, đủ đứng vị trí thứ ba, vốn nên bay thẳng lên cửu thiên."
Thanh Hồ Thánh Vương nhìn thân ảnh ẩn hiện trong kiếp lôi, thu hồi nụ cười, thần sắc trang nghiêm.
Không quan hệ những thứ khác, đối người trong đồng đạo kính ý, đồng thời tiếc hận.
Thân ảnh Tuệ Quang Thánh Giả mơ hồ biến mất, Thanh Hồ Yêu Vương dẫn theo đám yêu, bay lên không trung, nàng không quan tâm cấm chế cấm bay và pháp kiếm sát trận, một đường lao đến Đế Thụ Sơn như tên bắn.
Bên trên Đế Thụ Sơn.
Tử Lôi chân nhân mặc lôi bào, Bát Cảnh Cung Đăng lơ lửng trên đỉnh đầu, bộ hạ Tử Lôi bảo vệ tả hữu.
Thiên lôi hạ xuống, chung quanh biến thành Lôi Vực, vẫn bình yên như cũ.
Cung Đăng huyễn cảnh che phủ hư không, thần thông ra hết, độ cả tam tai, khí thế như hồng, không thấy bộ dáng suy yếu.
Trên núi độ kiếp, dưới núi tranh độ.
Chư Vô Đạo đột nhiên kéo tượng thần lại.
Theo xiềng xích bị kéo căng, Ma tử bị tách rời khỏi tượng thần.
Như thế nhìn thấy, trên thân Ma tử bò đầy huyết sắc phù văn, Chư Vô Đạo một tay chủ đạo huyết tế, tự mình luyện chế tượng thần, hiểu rõ nó như lòng bàn tay, hiện tại âm thầm động chút tay chân không khó.
Đương nhiên, chỗ dựa lớn nhất của Chư Vô Đạo, bởi vì vô cùng hiểu rõ Cổ Ma.
Hai mắt Chư Vô Đạo biến thành màu đen, uy sát khiếp người, nhìn thẳng Ma tử, phảng phất trực tiếp nhìn thấu căn cơ.
Trong nháy mắt vô số phù văn dung nhập thể nội Ma tử, nhìn như thô bạo, kỳ thật đang cẩn thận thăm dò, tách bản nguyên của Ma tử.
Chư Vô Đạo nắm bắt thời cơ tinh chuẩn, động tác nhanh chóng, không đợi những người khác biết rõ chuyện đang phát sinh, mục tiêu đã hoàn thành, dùng ma ấn trấn áp.
Một cái khác thì nhờ Trấn Linh Hương.
Chư Vô Đạo lấy tu vi Nguyên Anh thôn phệ bản nguyên của Ma tử, không khác rắn nuốt voi, nhờ hiệu quả ổn định nguyên thần của Trấn Linh Hương, cam đoan bí thuật thuận lợi hoàn thành, ngăn cản bản nguyên của Ma tử đột nhiên công kích.
Ma ấn mang theo bản nguyên của Ma tử chui vào thể nội Chư Vô Đạo.
Khí tức của Chư Vô Đạo điên cuồng bộc phát!