Chương 2414: Tâm Tướng Hóa Âm Độn Phù
Chương 2414: Tâm Tướng Hóa Âm Độn Phù
"Ầm!"
Bản khắc chân ngôn yếu ớt ngoài dự liệu, ứng thanh vỡ vụn.
Không đợi Ma linh vui mừng, mảnh vỡ chợt bộc phát hào quang đại nhật, chiếu khắp lòng núi, đến khi Ma linh phát hiện chỗ không đúng đã chậm.
Bản khắc chân ngôn căn bản không quan tâm Ma linh, mà đánh xuống phong ấn!
Phật quang đi đến, hào quang ngũ sắc ngưng kết, như bị đúc thành sắt, một chữ vạn (卐) hư ảo chẳng biết lúc nào khắc lên trên phong ấn.
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tuệ Quang Thánh Giả nhìn ra chỗ mấu chốt nhất, khí tức của ma thân chẳng biết sao lại liên hệ mật thiết với phong ấn, hoàn toàn có thể ẩn độn trong phong ấn, thoát khỏi nơi đây.
Muốn trấn áp ma thân, đầu tiên phải đoạn hết đường lui của nó, tốt nhất nên ngăn cách liên hệ của ma thân và phong ấn, bắt rùa trong hũ.
Lực lượng phong ấn bị bản khắc chân ngôn trấn trụ.
Thân ảnh Ma thân cứng đờ, cảm thấy trên thân nhiều thêm một tầng bình chướng cứng rắn, há miệng kêu to, Ngũ Hành Miện đại phóng hào quang, ngũ sắc linh quang quán thẳng xuống.
'Ầm!'
Bản khắc chân ngôn vỡ vụn.
Bất quá, Tuệ Quang Thánh Giả không dự định chỉ dùng một bản khắc chân ngôn để giải quyết phiền phức, thời khắc bản khắc vỡ vụn, trong lòng núi đồng thời sáng lên tám đạo ngân quang.
Ngân quang như luân, cực kì huyền diệu, chính là phật bảo Pháp Hoa Chân Luân.
"Vèo! Vèo! Vèo!"
Pháp Hoa Chân Luân tập trung ma thân, nhưng bên cạnh ma thân lại hiện lên đạo đạo ngân quang, hình như ngân hoàn, bao lấy ma thân, đột nhiên siết chặt.
Thanh Hồ Thánh Vương rốt cuộc đuổi đến.
Một đạo hoàng quang bắn xuống lòng núi, bên trong ẩn hiện một khối linh ngọc cổ phác, tựa như thiên địa sinh, không thấy chút dấu vết rèn luyện nào.
Linh ngọc và Pháp Hoa Chân Luân phối hợp thiên y vô phùng, đồng dạng không công kích ma thân, chỉ nghe âm thanh sóng lớn rầm rầm, linh thủy vô cùng vô tận từ linh ngọc dâng trào lên, như thực như huyễn, dòng nước vô cùng nhu hòa, lại sắc bén không kém đao kiếm, nhanh chóng chặt đứt liên hệ giữa ma thân và phong ấn.
Nhưng chỉ tạm thời mà thôi.
Hai tu sĩ Hóa Thần!
Ma thân ngẩng đầu, bên trong ma đồng nổi lên gợn sóng kịch liệt, thần sắc kiên quyết!
Thể nội ma thân, Ma linh không để ý thiên đạo ma âm tồn tại, trực tiếp dung hợp chân tính!
Thời điểm tiếng sóng vang lên, vẫn còn thanh âm chất vấn của Thanh Hồ Thánh Vương.
"Lão hòa thượng, xảy ra chuyện gì đây!"
Tuệ Quang Thánh Giả không giải thích cho nàng, khi hiện thân, xương cổ chấn động, khiếu âm như rồng ngâm hổ gầm, truyền khắp di phủ, đằng đằng sát khí.
"Người đến gần Đế Thụ Sơn, giết chết không tha!"
Còn không rõ ràng Cổ Ma trước đó đã làm gì, bất luận tu sĩ nào một khi tiếp cận Cổ Ma đều có thể bị ma nhiễm, không thể để ma nhiễm khuếch tán, tái khởi ma kiếp.
Khiếu âm như sấm, người người kinh hãi.
… …
Thời khắc này.
Tần Tang hóa thân chuyên chú quan sát thiên kiếp, đứng trên núi.
Nhạc Lăng Thiên đi đến chân núi Đế Thụ, bởi vì Tử Lôi chân nhân độ kiếp thất bại mà kinh ngạc.
Tô Tử Nam và Mạc Hành Đạo đang triền đấu.
Mạc Hành Đạo lấy hai địch ba, cuối cùng không phải đối thủ của Tô Tử Nam, rơi xuống hạ phong, chủ yếu nhờ độn thuật siêu tuyệt của khôi lỗi, nhiều lần lật lại thế cục.
Mạc Hành Đạo đạt được Linh Tê tiên quả, đã vừa lòng thỏa ý, muốn rời khỏi di phủ, nhưng trừ phi gã bỏ qua nhục thân, lợi dụng Âm Dương Độn thuật của khôi lỗi để thoát thân, nếu không chẳng dễ dàng vứt bỏ Tô Tử Nam.
Thấy Tuệ Quang Thánh Giả đột nhiên hiện thân, mọi người đều kinh hãi.
Chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn đã hiểu rõ chân tướng.
Bát Cảnh Quan dung túng dư nghiệt Vô Tướng tiên môn, mượn đường di phủ để đi Tiên điện, không ngờ con đường đi Tiên điện bị đoạn, tăng thêm Tử Lôi chân nhân gấp gáp độ kiếp, đủ loại biểu hiện, cơ bản đã chứng thực truyền ngôn.
Tiên điện nhất định đã xảy ra biến cố, Hóa Thần đạo tông và phật môn bị vây trong đó!
Tinh lực của bọn hắn đặt trên thân nhau, chưa từng ngờ tu sĩ Hóa Thần đã trở về.
Tần Tang hóa thân xông vào một sơn động gần đó, dốc hết toàn lực truyền tâm niệm cho bản tôn.
Lúc Tử Lôi chân nhân độ kiếp, Tần Tang bản tôn đang chuyên tâm phá giải cấm chế trong thạch ốc, đến sau cùng còn một đạo cấm chế lại gặp phiền toái.
Cấm chế thần văn của Vu tộc hoàn toàn khác cấm chế của Nhân tộc, tốc độ phá cấm chậm hơn dự tính rất nhiều.
May mà Thiên Mục Điệp tương trợ, hơn nữa phong ấn chấn động tương đối ảnh hưởng đến cấm chế, dần dần tìm thấy cách phá cấm.
Tần Tang giành giật từng giây phá cấm, nhưng không ngờ Tử Lôi chân nhân độ kiếp thất bại, uy hiếp lớn nhất tan thành mây khói, trong lòng khẽ buông lỏng, lại lập tức vui quá hóa buồn.
Đạo - Phật nhị tông cường thế, một khi bị nhốt, kết quả tốt nhất vẫn phải phun thu hoạch cho bọn họ!
"Vù!"
Ma hỏa thoáng chốc bao phủ cửa đá.
Cấm chế thần văn ảm đạm, Tần Tang dùng lực đẩy cửa đá sang hai bên, cuối cùng để lộ một khe hở nhỏ, chen chân đi qua.
"Ầm!"
Cấm chế trên cửa đá bị phá.
Khí tức của hắn bị tàn cấm trong thạch ốc và ngũ sắc phong ấn ngăn cách, tạm thời không bị bên ngoài phát hiện, nhưng hắn không muốn bị nhốt tại đây, đành phải đi một bước xem một bước.
Tần Tang không biết, Tuệ Quang Thánh Giả và Thanh Hồ Thánh Vương xuất thủ, nhờ đó hắn thoát khỏi một kiếp.
Ma linh biết Tần Tang xâm nhập phong ấn, lúc đào tẩu muốn thuận tay đưa hắn đi theo.
… …
Trên núi.
Những người khác phản ứng không chậm.
Nhạc Lăng Thiên quay người rời đi.
Mạc Hành Đạo và Tô Tử Nam dừng tay.
Tô Tử Nam lạnh lùng nhìn Mạc Hành Đạo, mặc dù rất không cam tâm, nhưng minh bạch, hiện tại không thể cướp Linh Tê tiên quả từ trong tay Mạc Hành Đạo.
"Xem ngươi giữ được bảo bối bao lâu!"
Tô Tử Nam cười lạnh một tiếng, lòng bàn tay chợt hiện một tờ hoàng phù.
Năm đó, Lộc lão ma thành tựu Hóa Thần, đáp ứng lời mời tiến về Trung Châu.
Đạo - Phật lấy tư cách thăm dò Tiên điện và các loại điều kiện khác, muốn Lộc lão ma lập xuống thệ ước, không được tùy ý xuất thủ tại giới này, khuấy gió nổi mưa.
Lộc lão ma đối xử nghĩa tử Tô Tử Nam lại không tệ, yêu cầu thêm một thệ ước, cho dù Tô Tử Nam làm chuyện ác tày trời, nhất định phải tha cho Tô Tử Nam một lần.
Tô Tử Nam biết, một khi chuyện ma phiên bại lộ, nhờ di trạch của nghĩa phụ, Tuệ Quang Thánh Giả không thể giết mình, nhưng không có nghĩa không có những biện pháp khác đối phó mình.
Chí ít không thể bảo vệ Tam Thi Nhất Thần Phiên, tâm huyết hủy hoại trong chốc lát.
Phù này do nghĩa phụ lưu lại, tên gọi Tâm Tướng Hóa Âm Độn Phù, nếu sử dụng thoả đáng, có thể giấu diếm cảm giác của Hóa Thần.
Linh phù dùng một lần liền mất, Tô Tử Nam đau lòng, nhưng không thể không dùng.
"Rắc!"
Linh phù vỡ vụn.
Thân ảnh Tô Tử Nam mơ hồ, tiêu thất hư không, không còn khí tức.
Mạc Hành Đạo biết lợi hại, triệu hồi khôi lỗi muốn đi gấp.
Không ngờ bị một hư ảnh tăng nhân ngăn lại.
"Đạo hữu xin dừng bước."
Cùng một thời gian.
Tần Tang hóa thân, Nhạc Lăng Thiên, thậm chí Hạc Cao chân nhân đều bị tăng nhân chặn đường.
Ngữ khí bình thản, nhưng lại ẩn hiện áp lực không thể nghi ngờ.
Nhạc Lăng Thiên thầm hận.
Tần Tang đã sớm chuẩn bị, biết rõ hóa thân không thể bình yên rời đi, lúc này không phản kháng, bình thản gật đầu, chậm rãi rời khỏi sơn động.
Mạc Hành Đạo phản ứng cực nhanh, nhưng chỉ kịp triệu hồi khôi lỗi âm dương, may mà Linh Tê tiên quả một mực nằm trong tay khôi lỗi.
Nếu muốn bỏ chạy, bản thể không rút lui kịp, nhất định phải bỏ qua nhục thân, cuối cùng vẫn không thể quyết định.
Trên thực tế, Mạc Hành Đạo căn bản không có cơ hội để Nguyên Anh đào tẩu, thần niệm của Thanh Hồ Thánh Vương đã khóa chặt gã.
"Khôi lỗi của ngươi không tệ, nhưng ngươi nên hiểu chuyện thành thật một chút."
Nghe tiếng cười quyến rũ truyền đến, trong lòng Mạc Hành Đạo phát lạnh.
Sau đó thanh âm của Tuệ Quang Thánh Giả tiếp tục vang bên tai mọi người.
"Giúp ta trấn áp Cổ Ma, ta sẽ bỏ qua những chuyện các ngươi làm."
---
Ủng hộ Ngọc Phiếu cho truyện mn ơi!