Chương 2424: Huyết trận
Chương 2424: Huyết trận
Thanh Hồ Thánh Vương phản ứng cực nhanh, uyển chuyển bái lại Minh Nguyệt, ánh trăng nhắm ngay kén xám, nhưng tốc độ của ma trảo nhanh hơn!
"Ầm!"
Ngân hoàn bên ngoài kén xám ứng thanh vỡ vụn, bị ma trảo phá hủy.
Pháp Hoa Chân Luân trên không trung chấn động, nhanh chóng lao xuống thế chỗ ngân hoàn, bảo vệ kén xám.
Nhưng ma trảo đã đánh trúng kén xám, một tiếng vang trầm truyền ra, mặt ngoài kén xám lập tức bị lõm xuống một lỗ thật sâu hình dáng cự chưởng,
Ma trảo chợt cấu năm ngón tay lại, như năm thanh lợi kiếm đâm trúng kén xám, truyền ra âm thanh xé vải.
Thời khắc nguy cấp, mặt ngoài kén xám bỗng nhiên hiện lên một hư ảnh màu đen, chính là thánh vật của Vạn Độc Sơn.
Lông tơ trên thân cổ trùng dựng đứng, toàn thân căng cứng, cực lực há miệng thật to, kêu vang một tiếng, liều mạng phun khói bụi.
Đổi lại đại tu sĩ khác, đại khái đã nuốt hận bỏ mình từ lâu.
Độc Vương và thánh vật không tiếc tiêu hao, kén xám nặng nề thêm mấy phần, kiên trì chống đỡ ma trảo công kích, chờ viện trợ đến.
'Vù!'
Ánh trăng bao phủ kén xám, không ngừng dũng mãnh lao tới ma trảo.
Pháp Hoa Chân Luân theo ý niệm của Tuệ Quang Thánh Giả dẫn động, thay thế ngân hoàn, tiếp tục bảo vệ Độc Vương.
Ma thân bị đau, đột nhiên thu hồi ma trảo, rống lên một tiếng, thân thể triệt để biến hình phân nửa, lý trí của Ma linh trong tiếng gào thét của ma thân, hoàn toàn biến mất.
"Xoạt!'
Ma khí và Ngũ Hành linh quang hòa thành một thể, hình dạng ma thân đáng sợ, ma uy còn cường hoành hơn trước ba phần.
Nhìn ánh mắt ẩn chứa vô tận điên cuồng của ma thân, tất cả mọi người cảm thấy lưng phát lạnh.
Thanh Hồ Thánh Vương ngược lại vui mừng, Cổ Ma không còn lý trí, thực lực mạnh hơn cũng chỉ có một thân man lực, dễ dàng bị bài bố, chí ít kéo dài thời gian không thành vấn đề.
Nàng lập tức truyền âm đám người, cáo tri tình huống, một lần nữa chỉnh lại trận hình, nghênh chiến ma thân.
… …
Đế Thụ Sơn.
Thân ảnh hóa thân biến mất bên trong Ngũ Hành thần cấm.
Tần Tang đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ Tuệ Quang Thánh Giả bắt đầu chữa trị Phong Ma thung, chiến cuộc giằng co, tu sĩ Hóa Thần không cách nào phân thần chiếu cố chuyện khác, hắn lập tức rời khỏi Vô Tướng Tiên môn.
Một phương diện khác, không còn bảo vật trấn áp phong ấn, Ngũ Hành tương sinh bị đánh phá, Ngũ Hành thần cấm đột nhiên tăng xung đột lên, theo thời gian trôi qua, xung đột càng ngày càng kịch liệt, dư ba lan tràn bên ngoài Đế Thụ Sơn, dẫn bạo phá tan trận cấm nơi khác, tòa Đế Thụ Sơn đã hỗn loạn, dần dần hủy diệt.
Khí cơ vô cùng lộn xộn, vừa lúc dùng làm chướng nhãn pháp tốt nhất.
Tu sĩ Hóa Thần bị ma thân kiềm chế, không cách nào quan tâm nơi đây.
Không ngờ những người khác cũng có suy nghĩ tương tự, đồng thời đánh chủ ý lên đầu hắn!
Hóa thân xâm nhập Thất Túc Phân Dã kiếm trận, đang muốn kiểm tra trên người có bị người khác lưu lại ám ký không, đột nhiên phát hiện dị dạng.
Chuyện đó phải quy công lao cho kim kiếm.
Tần Tang từ kim kiếm đạt được Thất Túc Phân Dã Kiếm Trận, truyền thừa của Kim Tướng điện, mặc dù chưa thể khống chế kiếm trận, nhưng đã hiểu rõ kiếm trận như lòng bàn tay.
Dù bên trong kiếm trận liên tiếp phát sinh loạn tượng, kiếm trận biến hóa không ngừng, hắn cảm ứng khí cơ quanh mình vẫn phi thường nhạy cảm.
Hóa thân tiến vào kiếm trận, chợt cảm thấy sau lưng khác thường, bị theo dõi!
Làm hắn kinh hãi, khí tức của người theo dõi lại cực kì mịt mờ.
Đối phương gần hắn như thế, hóa thân mới phát giác, nếu hắn không mẫn cảm, phát hiện khí cơ bên trong kiếm trận biến hóa dị thường, rất có thể bị đối phương tập kích mà không hề hay biết!
Hóa thân và bản tôn biến sắc.
Phượng dực gấp quạt, bản tôn hóa thành một đạo lôi đình, chỉ lưu lại một tiếng hừ tức giận.
Hóa thân thì không chút do dự, hai mắt biến thành màu trắng, Băng Phách Thần Quang hung hăng công kích khu vực sau lưng, Tứ Thừa Đằng Xà Ấn dâng lên, nhưng Đằng Xà không xuất kích, mà vờn quanh hóa thân, đồng thời hóa thân đánh tới một viên kiếm tinh trong kiếm trận.
Trong Thất Túc Phân Dã kiếm trận, mỗi một viên kiếm tinh tượng trưng cho một tiết điểm kiếm ý, Tần Tang mặc dù không thể khống chế kiếm trận, nhưng có thể khống chế kiếm ý tinh thuần trong kiếm tinh, từ đó điều động một ít lực lượng của kiếm trận, vẫn không khó.
"Vèo!"
Hóa thân và Đằng Xà hợp nhất, thân ảnh như thiểm điện.
Cùng lúc đó, sau lưng hóa thân vang lên một tiếng nhẹ kêu, hư không đột ngột hiện lên ba động, một bóng người hiện ra, bỗng nhiên chia ra làm ba đạo, Tô Tử Nam ở giữa, Ô lão và Diên Sơn lão nhân đi theo hai bên.
"Tô Tử Nam!"
Tần Tang giận tím mặt, quả nhiên âm hồn bất tán!
Hắn sở dĩ không để hóa thân chạy trốn, mà tiến vào kiếm trận trước, tới gần bản tôn, vì phòng bị tình huống này.
Trên đường để hóa thân bảo trì cảnh giác, linh bảo và thần quang vận sức chờ phát động.
Tuệ Quang Thánh Giả muốn yên ổn nhân tâm, hết thảy hứa hẹn, tiến hành giao dịch quang minh chính đại, bên ngoài Đế Thụ Sơn không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm nơi đây.
Hóa thân cầm linh bảo, thực lực không kém, người bình thường không thể uy hiếp, nhưng Tô Tử Nam lại khác.
Tần Tang chưa quên, từ khi tu sĩ Hóa Thần hiện thân, Tô Tử Nam liền mai danh ẩn tích, ngay cả Tuệ Quang Thánh Giả còn không thể bắt, tự nhiên phải đề phòng Tổ Tử Nam đục nước béo cò.
Bất quá, Tần Tang cảm thấy Tô Tử Nam không dám động thủ ngay trước mắt tu sĩ Hóa Thần, chí ít không nên nhanh như vậy, không đợi chiến cuộc lâm vào giằng co liền xuất thủ.
Không ngờ Tô Tử Nam to gan bằng trời, còn phi thường quả quyết.
Xem ra Ngũ Hành đan dụ hoặc quá lớn, Tô Tử Nam không tiếc bí quá hoá liều.
Nhiều lần bị Tô Tử Nam đuổi giết, dù là Tần Tang cũng giận dữ, sớm đã động sát cơ, nhưng trọng yếu nhất vẫn phải bảo vệ hóa thân và Ngũ Hành đan.
Tần Tang từng chứng kiến thực lực của Tô Tử Nam, không bàn luận thần thông của Tô Tử Nam thế nào, đơn thuần hai đại tu sĩ bị nô dịch kia, ma phiên của Tô Tử Nam tuyệt đối xứng danh đệ nhất ma khí dưới cảnh giới Hóa Thần.
Mạc Hành Đạo có khôi lỗi Nguyên Anh hậu kỳ, Tô Tử Nam khó chiếm tiện nghi.
Đối mặt đối thủ như vậy, hóa thân phản ứng đầu tiên không phải phản kích, mà mượn kiếm tinh bảo mệnh.
'Vù!'
Băng Phách Thần Quang vọt đến, trong bạch quang ẩn chứa hàn sát khí kỳ dị.
Tô Tử Nam đưa tay điểm một chỉ, hắc thước lớn chừng ngón cái rời khỏi tay, đón gió mà lớn dần, biến thành cự thước, trống rỗng phân hoá thành mấy đạo thước ảnh.
"Ầm" Vang một tiếng.
Thước ảnh kết thành một đạo bình chướng vô hình, hàn sát khí bị ngăn trở, Băng Phách Thần Quang bị ngăn lại trong nháy mắt, tiếp tục hùng hổ xông đến.
Nhưng Tô Tử Nam căn bản không muốn đón đỡ, Ô lão và Diên Sơn lão nhân sớm đã bay vòng qua thần quang, lao thẳng đến hóa thân.
Hóa thân phát hiện, vượt quá Tô Tử Nam dự kiến, bị đánh trở tay không kịp.
Tâm Tướng Hóa Âm Độn Phù, ngay cả Hóa Thần còn không phát hiện, không ngờ bị hắn nhìn thấu sơ hở.
Trên thân Tô Tử Nam nổi lên huyết quang, bỗng nhiên biến thành một huyết ảnh, bị Băng Phách Thần Quang đông kết.
Mà Tô Tử Nam thì trước khi huyết ảnh hiển hóa, không chút do dự, vội xông đến nơi khác, truy kích hóa thân.
Tần Tang quả quyết cứu hóa thân.
Một suy nghĩ chợt loé lên trong đầu, hóa thân dung nhập một viên kiếm tinh gần nhất, thân ảnh bị kiếm quang nuốt hết.
Cùng lúc đó, Ô lão và Diên Sơn lão nhân đã truy kích tới.
"Grào!"
Bên trong kiếm tinh bộc phát hàn quang, Đằng Xà gào thét lao ra, đuôi dài hất lên, hung hăng quất xuống hai ma hồn.
Đồng thời lực lượng kiếm trận hội tụ quanh kiếm tinh, muốn kết thành kiếm ý bình chướng.
Hai tay Ô lão cầm ma qua, dựng thẳng lên, còn Diên Sơn lão nhân thì đưa tay đánh ra một giọt linh thủy, tế khởi bảo vật Nhất Nguyên Trọng Thủy tế luyện nhiều năm.
Tứ Thừa Đằng Xà Ấn mạnh, nhưng đối mặt hai đại tu sĩ biến thành ma hồn, vẫn không phải đối thủ, đằng xà bị hai ma hồn liên thủ bức lui.
Lúc này, Tô Tử Nam đã đuổi tới, lướt nhanh đến gần kiếm tinh, huy động ma phiên, điều khiển ma hồn đứng quanh kiếm tinh, bố thành huyết trận, thanh thế thật lớn.
"Đùng!"
Huyết trận thành, một đạo Thiên Lôi chợt phủ đầu đánh xuống!