Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2428 - Chương 2428: Thảm Bại

Chương 2428: Thảm bại Chương 2428: Thảm bại

"Ùng ục ục…"

Trong âm thanh huyết tương sôi trào, tựa hồ nghe thấy âm thanh dây đàn căng đứt, âm thanh đó lại như tiếng hư không tan vỡ.

Kỳ thật âm thanh đó bắt nguồn từ kiếm ý bình chướng bị huyết trận phá tan, bên trong bọng máu gần như không nhìn thấy tinh quang.

Viên kiếm tinh đã đến gần hủy diệt.

Ẩn thân trong kiếm tinh, hóa thân đứng trước nguy cơ sinh tử.

Lại cho Tô Tử Nam thêm một ít thời gian, huyết trận liền thôn tính kiếm tinh, y có thể được như nguyện, nhưng hiện tại thời khắc đó vĩnh viễn không đến.

Nam Minh Ly Hỏa tiên phong, xông vào huyết trận, theo quỷ tích của hỏa diễm, không phải lao đến trung tâm huyết trận, nếu không sẽ diệt sát hóa thân chứ không phải cứu người.

"Xoạt!"

Huyết trận bị khí tức Nam Minh Ly hỏa kích thích, nổi lên huyết lãng ngập trời, huyết trận lập tức phản kích, bức huyết lãng trở về, cuốn ngược huyết lãng, hung hăng đánh đến liệt hỏa.

Sau đó huyết lãng va chạm liệt hỏa, tiếp theo bốc hơi sạch sẽ.

Trận thế vững chắc của huyết trận bị liệt hỏa xé mở một lỗ hổng, cuồn cuộn hỏa lưu vọt vào trong lỗ hổng, trên đường đi liệt hỏa nghiền nát hết thảy.

Chỉ thấy huyết quang bùng lên, từng đạo từng đạo phù văn vỡ tan, số lượng Âm Quỷ huyết vật vẫn diệt đếm không hết, huyết trận rốt cuộc không thể phản kích, cuối cùng bị hỏa lưu xuyên qua.

Giống như bị một dòng lũ hủy diệt ép qua, chỉ nghe thấy tiếng chấn động đinh tai nhức óc, huyết trận xuất hiện một đường thẳng lớn trống không, chính là con đường liệt hỏa xông qua.

Trận thế hủy hết!

Huyết quang đột nhiên ảm đạm, những vị trí khác trên huyết trận nhao nhao vỡ vụn, huyết quang vây khốn kiếm tinh, nhìn như một bọng máu chân chính, tùy thời có thể vỡ tan.

Phù văn trong trận tiêu tán, không biết Âm Quỷ huyết vật đã đi đâu, toàn bộ biến mất không thấy.

Trên tinh quang bị đâm rách, còn sót lại một ít huyết tương.

Kiếm tinh tái hiện, tinh quang kém xa ban đầu, một hư ảnh đang ngồi xếp bằng bên trong kiếm tinh, đại ấn lơ lửng trên đỉnh đầu, Đằng Xà lách thân, chính là Tần Tang hóa thân.

Hóa thân nhướng mắt, vẻ kinh hãi trong mắt chưa tiêu.

Mới vừa rồi Nam Minh Ly hỏa sượt qua người hắn, không khác tự bản thân đối mặt công kích của Nam Minh Ly hỏa lắm, một tích tắc kia, trong lòng hóa thân sinh ra một ảo giác, cảm thấy mình sắp bị hỏa lưu nghiền nát như huyết trận.

Bọng máu ngăn cản tầm mắt tiêu tán, không đợi hóa thân thấy rõ ràng chung quanh, đầu tiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết.

Tiếng kêu thảm thiết của Tô Tử Nam.

Trong nháy mắt khi ma hồn cự nhân bị Nam Minh Ly hỏa thôn phệ, Tô Tử Nam không tiếc hết thảy, mạnh mẽ dùng bí thuật nghịch chuyển, quay lại cơ thể của mình, mới không bồi hai ma hồn đi xuống Hoàng Tuyền.

Nhưng bởi vì chịu ảnh hưởng của độc quang, dẫn đến động tác của y chậm một bước, nhục thân đã mất cơ hội thoát thân.

"Phừng!"

Nhục thân của Tô Tử Nam bốc hỏa.

Quay lại cơ thể, khuôn mặt Tô Tử Nam biểu lộ tràn ngập thống khổ, kêu rên thảm thiết, hỏa diễm đốt cháy pháp bào.

Nhục thân bại lộ bên ngoài, nửa người của y bị cháy đen, gần như biến thành xác chết cháy, ẩn ẩn vẫn còn ngọn lửa hư ảo trên cơ thể, muốn đốt cháy toàn bộ thân thể.

Tô Tử Nam không vẫn lạc, nhưng bị công kích của Nam Minh Ly hỏa ảnh hưởng, bị dư ba của linh hỏa tra tấn.

Không chỉ Tô Tử Nam, Tam Thi Nhất Thần Phiên bên cạnh y cũng có xu thế bốc hỏa, nhưng bởi vì hai ma hồn đã vẫn diệt, Nam Minh Ly hỏa không lan tràn đến, nhưng có thể nhìn ra phiên mặt thay đổi rõ ràng.

Trên mặt phiên vốn có ba đầu người, sau khi Tô Tử Nam liên tục mưu hại Ô lão và Diên Sơn lão nhân, luyện thành chủ hồn, ba đầu người trên mặt phiên biến thành hai nhân ảnh và một đầu người.

Hiện tại hai nhân ảnh đã biến mất, thay vào đó hai dấu đỏ, hoả tinh đang lan tràn, bắt nguồn từ hai dấu đỏ, mặt phiên bị đốt thủng hai lỗ rách, đầu người thì vẫn còn, nhưng mơ hồ hơn trước rất nhiều, nhìn như sắp tán loạn.

Lục điểu xuất, hồn vong, phiên hủy, trận phá!

"A…"

Nhục thân, Nguyên Anh và nguyên thần của Tô Tử Nam bị hỏa thiêu, thống khổ không tả nổi, cơn đau nhức thấu tận xương tủy, bản thân bị trọng thương, sinh cơ phi tốc trôi qua.

Trong tiếng kêu rên thê lương, ẩn chứa vô hạn bi phẫn như điên dại.

Quá hối hận, chỉ vì Ngũ Hành đan mà làm tiêu tan tiên đồ tốt đẹp.

Nhưng Tô Tử Nam chưa đánh mất lý trí, y còn sống đại biểu còn hi vọng, chỉ cần chạy thoát, thì có thể đông sơn tái khởi, tìm cơ hội báo thù.

"Xoạt!"

Dưới chân Tô Tử Nam đột nhiên hiện lam quang, huyễn hóa ra một kính tròn tiểu xảo.

Rìa kính tròn trong suốt, tựa như băng tinh, mặt kính dập dờn, nối liền một nơi khác.

Kính tròn hóa to, lam quang đại thịnh, huyễn hóa ra một đồ án hình tròn đường kính hơn một trượng, bên trong có sóng nước, u ám sâu như giếng cổ, lại như Thủy Môn.

Bảo vật tên Thiên Hoàn Kính, năm đó Diên Sơn lão nhân nhờ nó vứt bỏ Tần Tang.

Diên Sơn lão nhân bị Tô Tử Nam chém giết, bảo vật rơi vào trong tay Tô Tử Nam.

Ma hồn nhập phiên, Diên Sơn lão nhân bị Tô Tử Nam cướp đoạt hết thảy, kể cả Thiên Hoàn Kính.

Y kiêng kị Tuệ Quang Thánh Giả, trước khi quyết định động thủ, sớm đã chuẩn bị vạn toàn, bố trí Thiên Hoàn Kính tại nơi khác, chừa đường lui.

Ngũ Hành thần cấm sơ hở trăm chỗ, không thể vây khốn người khác.

Một khi linh đan tới tay, lập tức chạy ra Đế Thụ Sơn.

Tô Tử Nam không ngờ bản thân lại rơi vào kết cục đào tẩu, trong lòng hận muốn điên.

Sóng nước nhẹ lay động, Tô Tử Nam bắt lấy phá phiên, nhảy xuống kính tròn.

Một đạo hàn khí trắng xóa từ trung tâm huyết trận bay vụt đến.

Trong nháy mắt mặt ngoài kính tròn bị một tầng sương trắng bịt kín, sóng nước đóng băng.

"Răng rắc!"

Kính tròn nứt vỡ.

Cùng lúc đó, một nơi nào đó trên Đế Thụ Sơn, trên vách núi không ngừng thoáng hiện hình bóng kính tròn.

Trong kính ẩn chứa một con đường, nối thẳng ngoài núi.

Nhưng theo kính tròn không ngừng thoáng hiện, hư ảnh mặt kính mơ hồ, tiếp theo âm thanh vỡ tan liên tục vang lên.

Mỗi lần kính tròn xuất hiện, sương trắng nhanh chóng lan tràn đến, đóng băng hư ảnh kính tròn.

Cho đến một lần bể nát cuối cùng.

Bên trong kiếm trận, kính tròn vỡ vụn, thân ảnh Tô Tử Nam tái hiện, trong mảnh kính vỡ của kính tròn, phản chiếu ánh mắt tuyệt vọng của Tô Tử Nam.

Y biết rõ Diên Sơn lão nhân từng dùng Thiên Hoàn Kính trước mặt Tần Tang, nhưng một khi thôi động Thiên Hoàn Kính, dù cho hắn đã phòng bị cũng rất khó phá giải.

Vạn vạn chẳng ngờ đến, Tần Tang từng đạt một đời truyền thừa của chủ nhân Thiên Hoàn Kính tại Bắc Hải.

Biết điểm yếu của bảo kính, trực tiếp dùng Băng Phách Thần Quang, đoạn đường lui của Tô Tử Nam.

"Vù!"

Tô Tử Nam hóa thành một đạo huyết quang, dù thế nào y vẫn không hề từ bỏ, thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, thi triển huyết độn.

Một con đằng xà từ trên trời rơi xuống, đuôi dài gấp vung, hung hăng quất trúng huyết quang, chỉ nghe một tiếng hét thảm, một đạo bóng xám bị đánh bay, hàn khí theo sát đánh đến, đống băng ngay lập tức.

Nói đến rườm rà, từ lúc Thần Điểu xuất thủ đến khi hóa thân giam cầm tàn anh, bất quá trong điện quang hỏa thạch mà thôi.

Nam Minh Ly hỏa biến thành dòng lũ phá tan huyết trận, trùng trùng điệp điệp, tiếp tục lao thẳng đến phía trước, cho đến khi hỏa diễm hoàn toàn mất cân bằng, phi tốc bành trướng thành một hỏa cầu thật lớn, vô số lưu hỏa từ bên trong hỏa cầu lao ra.

Như một Đại Nhật, quần tinh ảm đạm.

Bên trong hỏa cầu càng cuồng bạo hơn, theo Nam Minh Ly hỏa triệt để bộc phát, hư không chung quanh hỏa diễm lại xuất hiện từng đạo khe hở, kiếm tinh bị lực lượng nào đó khu động, phóng đến những lưu hỏa kia, nhưng kiếm trận không thể ngăn chặn Nam Minh Ly hỏa.

"Ầm!"

Ngoài núi có thể nhìn thấy, Ngũ Hành thần cấm hình thành vân hà, vị trí kim sắc đột nhiên chấn động cuồng bạo, trung tâm xuất hiện một vết nứt, hỏa diễm bắn ra từ trong vết nứt.

Năm đó, Vô Tướng Tiên môn dốc hết lực lượng tông môn bố trí kiếm trận, lại bị Nam Minh Ly hỏa xé rách!

Tần Tang bản tôn đang trấn áp Độc Vương trong đan điền, sắc mặt đại biến, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy khu vực bên ngoài kiếm trận từ vết nứt, xa xa trên đỉnh Đế Thụ Sơn, một hồ nước lơ lửng trên trời cao đang bị ma khí nhuộm dần.

Hắn chạm đến một đôi mắt yêu mị.

Nhìn thấy hỏa điểm đang bộc phát trong vân hà, đôi mắt kia hơi nheo lại.
Bình Luận (0)
Comment