Chương 2452: Truyền đạo
Chương 2452: Truyền đạo
Số bảo vật hắn lưu lại chỉ để dùng một phần, về sau phần còn lại hắn dùng để đổi lấy những vật mình cần, chèo chống hắn tu luyện.
Chờ xử lý xong việc vặt, Tần Tang muốn bế quan, chuyên tâm công kích Nguyên Anh hậu kỳ viên mãn.
Đạo vận trên Vô Tự Ngọc Bích, Phật Cốt Xá Lợi đã quét đi rất nhiều bụi bặm trên con đường tu luyện của hắn.
Tam Thi Nhất Thần Phiên, hiện tại gọi Nhất Thi Nhất Thần Phiên lại thích hợp hơn, ma hồn Tô Tử Nam dung nhập trong phiên, đang dần dần khôi phục, Tần Tang đang tế luyện, chuẩn bị chữa trị Thiên Hoàn Kính, sau đó giao cho hóa thân.
Thiên Hoàn Kính bị hư hao ít, không khó chữa trị.
Về sau trong tay hóa thân cầm ba trọng bảo mộc giáp, Thiên Hoàn kính và ma phiên, thực lực thăng lên một cấp bậc, đại tu sĩ bình thường không phải đối thủ của hóa thân.
Hóa thân còn chưa đột phá.
Mà lúc chiến đấu trong Vô Tướng Tiên môn, hóa thân đã chạm đến bình cảnh, cảm ứng được thời cơ đột phá, tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ nằm trong tầm tay.
Hóa thân đột phá, trợ Thiên Mục Điệp tiến giai, bản tôn luyện hóa ma hỏa bản nguyên.
Tần Tang sắp xếp những mục tiêu tiếp theo.
Mặt khác thí dụ như lĩnh hội truyền thừa của, Vô Tướng Tiên môn, luyện chế Thái Cực Tiên Đài cùng Băng Hỏa Lệnh, đều nhất định phải làm.
Sự vụ đè thân, nhờ hóa thân chia sẻ, Tần Tang vẫn cảm thấy bản thân thiếu thuật pháp phân thân.
Còn một chuyện quan trọng nhất, giao dịch Linh Tê tiên quả với Mạc Hành Đạo!
Tô Tử Nam thông qua Minh Nguyệt vệ khống chế thuộc hạ tại Bắc Hoang, Tần Tang chỉnh hợp những thuộc hạ kia, trong thời gian qua để đám thuộc hạ tìm hiểu tình hình trong Bắc Hoang, không ngừng đưa tình báo cho hắn.
Tần Tang mật thiết chú ý động tĩnh của Cam Lộ Thiền Viện, ý đồ tìm dấu vết để lại, tra tung tích của Mạc Hành Đạo.
Vẫn chưa biết mục đích cuối cùng của Tuệ Quang Thánh Giả, từ khi Vu tông chủ tiến vào Quỷ Nham cao nguyên, Thanh Hồ Thánh Vương và Đạo - Phật – Ma, ba đại tông môn không hề rời đi.
Đám người Phiền lão ma, Độc Vương, Nhạc Lăng Thiên tham gia Phục Ma chiến, chưa tùng lộ mặt bên ngoài.
Khả năng lớn Mạc Hành Đạo bị lưu lại trong di phủ.
Tần Tang phái một Minh Nguyệt vệ, đi đến địa điểm hai người ước định giao dịch, chờ đợi Mạc Hành Đạo.
Sửa soạn xong hết.
Hóa thân thu hồi tất cả bảo vật, quay người rời đi.
Tần Tang ngừng trong chốc lát, sau đó đi ra động phủ.
Động phủ của hắn nằm sâu trong rừng trúc, Tô Tử Nam vốn dùng để làm nơi tế luyện Tam Thi Nhất Thần Phiên, hiện tại bầu không khí âm trầm đã bị hắn thanh trừ hầu như không còn, Tiên Vụ lượn lờ, rất có khí tượng động phủ của Tiên giả.
Đi ra mấy bước, Tần Tang chợt nghe âm thanh "Xì xì".
Hang rắn còn nằm tại vị trí cũ, Tô Tử Nam nuôi dưỡng địa long, Tần Tang không định rút gân luyện bảo, định lưu lại làm Linh thú hộ núi, nhưng cần hóa giải hung tính của nó.
Đi ra rừng trúc.
Bên ngoài.
Biển hoa vẫn còn, Thân Thần tỉ mỉ cải tạo, mùi vị son phấn đã mất, cảm giác hài hòa tự nhiên, hợp ý của Tần Tang.
Đồ đệ tiện nghi của hắn vậy mà hiểu chuyện.
Tần Tang mỉm cười, bay đến một chỗ khác, không lâu lắm hắn đi đến mấy gian lều xá mới xây gần chân núi, bên trong truyền ra thanh âm giảng đạo của Thân Thần.
Trong một tòa trúc các, Thân Thần ngồi trên vị trí đầu, giảng nội dung cực kì dễ hiểu, chủ yếu dạy cho những người mới bắn đầu tu hành.
Tạ Ý, Chu Ly chuyên tâm nghe giảng.
Sau lưng bọn họ, mấy nữ tử mỹ mạo đang ngồi xếp bằng, đều hết sức chăm chú lắng nghe.
Tần Tang đi đến trúc các, đám người trong các không phát hiện.
Lúc này, một nữ tử đang bưng bàn trúc, bên trên để một bình linh trà và chén ngọc, từ đường nhỏ nhanh chóng đi đến, nhìn thấy Tần Tang, nàng quá sợ hãi.
"A." Một tiếng, hai tay lắc lư, đồ vật trên bàn trúc suýt nữa rơi xuống.
"Nô tỳ khấu kiến lão gia!"
Nữ tử quỳ xuống, âm thanh run rẩy.
Thanh âm giảng đạo trong các hơi ngừng, Thân Thần đi ra ngoài, nhìn thấy Tần Tang, vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Tạ Ý, Chu Ly và những nữ tử kia chạy ra như ong vỡ tổ, quỳ đầy đất, người thì gọi sư tổ, người thì gọi lão gia, rất loạn.
Thấy Tần Tang nhìn những nữ tử kia, Thân Thần hơi xấu hổ, nói vội.
"Khởi bẩm sư tôn, bọn họ đều không cam tâm tình nguyện làm thiếp của Tô Tử Nam. Đệ tử cẩn thận xóa ký ức của các nàng, đưa một phần về nhà. Còn lại mấy người không còn nhà để về, bị Tô Tử Nam cưỡng ép bắt đến đây, bọn họ đau khổ cầu tình, muốn sống tại Lộc Dã hết quãng đời còn lại. Đệ tử nghĩ đến nhắc nhở của sư tôn, tùy tiện lưu các nàng lại, nhất định phát sinh tai họa, nhưng không dám để các nàng chạy loạn bên ngoài, đệ tử đang đợi sư tôn xuất quan quyết định."
"Ngươi vậy mà thương hương tiếc ngọc."
Tần Tang nhàn nhạt nói, nghe không ra hỉ nộ.
Thân Thần lo sợ bất an.
"Lộc Dã nuôi nổi, cho các nàng lưu lại cũng không sao, tục sự trong đạo trường cần người quản lý. Còn bọn họ…"
Tần Tang nhìn những nữ tử nghe đạo.
Tô Tử Nam coi trọng cơ thiếp, tỉ lệ các nàng có linh căn cực cao, đám người này mới đến, thời gian tu luyện không dài, cảnh giới không cao.
Chúng nữ sợ hãi bất an.
Nếu trong lòng các nàng có ý đồ xấu, không thể qua mắt Tần Tang.
"Nếu có thiên phú thượng giai, có thể cân nhắc chọn làm ký danh đệ tử."
Chúng nữ lui.
Tần Tang dẫn theo Thân Thần và hai đồ tôn bay lên đỉnh núi, nơi đó sớm đã dựa theo mệnh lệnh của Tần Tang, xây dựng một đạo quán.
Trong đạo quán bày biện rất đơn giản, bên trên bàn thờ không cung phụng linh vị.
Ba sư đồ Thân Thần hiếu kì nhìn Tần Tang đi đến trước bàn thờ, trịnh trọng lấy ra ba bài vị, theo thứ tự là Vân Du Tử, Tịch Tâm đạo nhân và Minh Nguyệt.
Thân Thần cơ cảnh, lập tức dẫn theo hai đồ đệ hành lễ.
"Thanh Dương quan do Vân Du Tử tiền bối sáng lập, vi sư nhận ân huệ của Tịch Tâm đạo nhân và Minh Nguyệt. Sau đó theo nguyện vọng của Vân Du Tử tiền bối, thừa kế đạo thống Thanh Dương quan, phát dương quang đại."
Nghe Tần Tang nói, Thân Thần hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ khắp Trung Châu, tựa hồ chưa từng nghe qua cái tên Thanh Dương quan, sau đó nghe Tần Tang nói tiếp.
"Thanh Dương quan ở Bắc Hải, vi sư vì tìm đạo, từ ngoại vực đến đây, đi qua phong bạo mang mấy chục năm, cuối cùng đến Trung Châu."
Thân Thần há to mồm, khó có thể tin.
Bọn họ chưa từng tiếp cận phong bạo mang, nhưng lại nghe rất nhiều truyền ngôn kinh khủng, sư tôn vậy mà đến từ ngoại vực, khó trách một mực vô danh.
Một khi rời núi, làm cho Trung Châu long trời lở đất, uy danh kinh thiên!
Thân Thần khó mà tưởng tượng quá trình đi qua phong bạo mang mấy chục năm, trong lòng kính sợ sư tôn sâu hơn mấy phần.
"Vi sư lập Thanh Dương quan, mặc dù cách hai vực, lưu lại đạo thống không dễ. Ngày sau nếu thấy đồng môn Bắc Hải đến đây, không nên tranh đấu với nhau."
Tần Tang nghiêm khắc nói, lập nên pháp quy tông môn.
Thân Thần, Tạ Ý và Chu Ly cúi đầu, ghi nhớ trong lòng.
"Thân Thần, ngươi là đồ đệ của vi sư, chính là đệ tử đời thứ hai của Thanh Dương quan, bên trên có Lý Ngọc Phủ, Mai Cô, Thượng Quan Lợi Phong, Triệu Doanh, Đàm Ức Ân."
Nói lên tên của bọn họ, thanh âm của Tần Tang không khỏi trầm thấp mấy phần, không biết đám đệ tử còn sống bao nhiêu.
Tần Tang biết rõ, tỉ lệ đệ tử Thanh Dương quan hai vực gặp nhau cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng nên làm điều lệ, nhất định phải cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành, mà lại nếu trong Thanh Dương quan xuất hiện đại tu sĩ, quyết ý đi du lịch, vẫn có thể gặp nhau.
Thời điểm Tần Tang răn dạy đệ tử.
Hóa thân đi đến một chỗ nào đó sau rừng trúc, mở một sơn động, lấy ra từng linh tài, cẩn thận bố trí linh trận, đặt Băng Nghi Thần Bàn và Hỏa Tê Bội ngay trung tâm đại trận, tiến hành ôn dưỡng.
Sau đó, hóa thân không hề rời đi, hắn ngồi bên cạnh Băng Nghi Thần Bàn bế quan lĩnh hội.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Thanh Dương quan lập xong, Tần Tang vung tay làm chưởng quỹ, Minh Nguyệt vệ phụ trợ Thân Thần quản lý, dần dần đi vào quỹ đạo.
Thời điểm Tần Tang dốc lòng khổ tu.
Bắc Hoang rốt cuộc truyền tin tức đến, Mạc Hành Đạo hiện thân tại nơi ước định!