Chương 2469: Hàng lâm
Chương 2469: Hàng lâm
Tần Tang rất khó miêu tả chuẩn xác trạng thái của mình.
Chẳng phải nhiệt độ trong động phủ đang hạ thấp xuống, mà do biến hóa từ tâm cảnh.
Một đại năng nào đó đang tiếp cận hắn, dưới sự chỉ dẫn của kinh văn, hoặc nói đúng hơn, hắn đang chủ động tiếp cận vị đại năng kia.
Lai lịch của vị đại năng kia, không phải ai khác ngoài Vực Ngoại Thiên Ma.
Quá trình tiếp cận đối phương, còn chưa tiếp xúc ma ý, hắn đã bị áp chế bản năng sinh lòng e ngại, bởi vì cấp bậc hai bên chênh lệch quá xa.
Mặt khác, ý thức của hắn bởi vì nghi thức mà sinh ra liên hệ không hiểu với vô ngần hư không, mang tới cảm giác lãnh tịch và khủng hoảng.
Điều này nói rõ pháp chú tiếp dẫn của Thiên Ma Chiếu Thần Kinh có hiệu lực.
Tần Tang bây giờ còn có thể suy nghĩ những thứ này, không thể bỏ qua công lao của Ngọc Phật.
Có thể khẳng định, lúc người khác tu luyện Thiên Ma Chiếu Thần Kinh, bọn họ cảm thụ hoàn toàn khác hắn.
Thời điểm tu luyện, bọn họ tuyệt không dám nghĩ ngợi lung tung, quá trình tiếp dẫn bọn họ nơm nớp lo sợ, cẩn thủ tâm thần, chuẩn bị tùy thời gián đoạn pháp chú.
Tần Tang trầm tĩnh, thầm vận kinh văn.
Không xảy ra chuyện gì bất ngờ, trận địa đã sẵn sàng đón quân địch, chờ thiên ma ý hàng lâm.
Ngưng mà thật sự không ngờ, kẻ đến lại không phải thiên ma ý.
Không một dấu hiệu cảnh báo nào xuất hiện, loại cảm giác 'Ý lạnh' kia đột nhiên biến mất, tựa hồ liên hệ giữa hắn và Vực Ngoại Thiên Ma bị đoạn mất.
Ghi chép trong kinh văn không có tình huống như thế, Tần Tang hơi sững sờ, ngay sau đó nghe thấy một tiếng rít!
Tiếng rít hắn không nghe từ hai tai, mà tương tự như cỗ 'Ý lạnh' kia, nó trống rỗng xuất hiện, vang lên trong đầu của hắn, tiếng gió, tiếng cỏ cây xào xạc, hết thảy tạm âm đều bình thường.
Minh Nguyệt vệ đứng bên ngoài hộ pháp, không phát giác mảy may dị thường.
Nhưng Tần Tang lại nghe thấy rõ ràng.
Quái âm phảng phất như hai miếng sắt rỉ sét cọ xát nhau, thê lương, sắc nhọn đến cực điểm, làm người ta hoài nghi cuối cùng tiếng rít đó phải từ vật sống không?
Trong nháy mắt khi 'Nghe' thấy, Tần Tang đột nhiên biến sắc, trái tim loạn nhịp, toàn thân căng cứng, đầu óc hơi choáng váng.
Không phải do quái âm công kích làm hắn thương tổn, mà do hắn cảm nhận được cảm xúc trong quái âm, cảm động lây, phản ứng trong vô thức không thể tự chủ.
Nổi giận, kinh nghi, sợ hãi, tuyệt vọng…
Còn cái gì?
Tần Tang không biết, hiểu không rõ.
Cảm xúc trong quái âm, cứ như ảo giác mà thôi.
Tỉ như, trong long kiêng kị Vực Ngoại Thiên Ma quá nhiều, khó tránh khỏi sợ hãi, một khi nghe thấy âm thanh khác thường nào đó, đều khiến cho hắn miên man bất định, tự động tìm kiếm hình ảnh đối ứng, dẫn phát sự sợ hãi sâu trong lòng.
Giải thích như thế khá hợp lý.
Bởi vì quái âm quá mơ hồ, khả năng lớn đến từ nơi xa xôi vô tận, hoặc chỉ cách hắn một tầng bình chướng vô định.
Mà lại quái âm ngắn ngủi như cũ, thoáng qua liền mất, nghe như người nào đó kêu thảm trước khi chết.
Tần Tang thậm chí hoài nghi phải ảo giác hay không, nếu hắn không tin Ngọc Phật, hiện tại đã bắt đầu kiểm tra bản thân, tâm ma của hắn có phải xuất hiện rồi không.
Nghi thức sao lại xuất hiện biến số?
Chẳng lẽ Thanh Hồ Thánh Vương cố tình xóa mất nội dung mấu chốt, hay Thiên Ma Chiếu Thần Kinh vốn không đầy đủ?
Tần Tang đọc qua quá nhiều bí tịch không trọn vẹn, cho nên suy nghĩ theo hướng đó.
Hắn tự nhận mình hiểu thấu đáo kinh văn, lặp đi lặp lại qua vô số lần, cuối cùng không phát hiện chỗ nào thiếu hụt, hay bị thay đổi.
Sao lại như thế?
Bí thuật thất bại rồi sao?
'Ý lạnh' biến mất, quái âm hơi ngừng.
Hắn cảm thấy nghi thức xảy ra vấn đề, dẫn đến quá trình tiếp dẫn thiên ma ý thất bại.
Trầm tư một lúc, Tần Tang chợt cảm thấy 'Ý lạnh' lại đến, mà lần này còn mãnh liệt hơn, đồng thời còn cảm ứng được một cỗ lực lượng vô danh, xuất xứ từ nơi vô định, truyền đến pháp đàn!
Thiên ma ý!
"Ầm!"
Đài cao bắn tỏa hắc mang nồng đậm.
Theo chùm sao Bắc Đẩu, vị trí của Tần Tang nằm ngay đầu Bắc.
Hắn đứng mũi chịu sào, bị vô tận rét lạnh bao phủ.
Tình cảnh như thế, đúng như ghi chép trong Thiên Ma Chiếu Thần Kinh, nghi thức có hiệu lực, bắt đầu tiếp dẫn ma ý nhập thể.
Tần Tang ngạc nhiên.
Trong phút chốc biến cố thay nhau nổi lên, hắn không kịp làm ra bất luận cái gì để ứng đối, không có thời gian suy nghĩ ra nguyên nhân, liền cảm nhận được cỗ lực lượng vô định kia xông vào pháp đàn.
"Ầm!"
Đài cao bảy tầng chấn động kịch liệt.
Hắc quang bay thẳng lên trời cao.
May mà Tần Tang sớm đã bố trí pháp trận ngăn cách, nếu không chiếu xạ đến vạn dặm, nhất định bị người khác nhìn thấy, đưa đến phiền phức không đáng.
"Không đúng!"
Tần Tang đại biến sắc mặt.
Cỗ lực lượng vô định kia đúng thực như kinh văn miêu tả, là ma ý không sai.
Trong kinh văn miêu tả, quá trình tiếp dẫn ma ý, đầu tiên tiếp dẫn đạo ma ý nhỏ yếu, sau đó tiếp dẫn nhiều lực lượng hơn để nó chầm chậm lớn mạnh, phù hợp cho bản thân người tu luyện.
Trong quá trình tiếp dẫn, pháp đàn có thể che giấu khí tức của người tu luyện, dẫn dắt ma ý nhập thể.
Sau khi vụng trộm đánh cắp ma ý thành công, cần lập tức cắt đứt liên hệ, ngừng pháp đàn lại, tránh kinh động đến Vực Ngoại Thiên Ma.
Nhưng đạo ma ý do hắn tiếp dẫn quá mạnh.
Trong khoảnh khắc, Tần Tang tiếp dẫn đạo ma ý mạnh như thế, theo ghi chép trong kinh văn, ma ý đã đạt đến mức độ nguy hiểm, hắn cần lập tức gián đoạn nghi thức.
Ma ý quá mạnh, đổi lại người khác, hiện tại đã tâm trì thần diêu, tính tình hơi kém thì dẫn đến tâm ma bất ngờ bộc phát.
Ngọc Phật chưa từng làm Tần Tang thất vọng.
Cho dù xuất hiện biến cố như thế, thần trí của hắn vẫn tỉnh táo từ đầu đến cuối, ma ý hàng lâm, tốc độ lớn mạnh nhanh kinh người.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, còn chưa đến cực hạn của Ngọc Phật.
Nhưng Tần Tang không dám tiếp tục nghi thức nữa!
Thế nhân hiểu Vực Ngoại Thiên Ma quá ít.
Theo hắn tìm hiểu, tương truyền Vực Ngoại Thiên Ma vô hình vô tướng.
Người bị Thiên Ma nhiễm hóa, kết quả trầm luân mà chết trong tâm ma, hoặc tính tình tinh tiến trong lúc ma luyện, thoát khỏi ma luyện, tự trảm tâm ma, thuận tiện chém luôn Vực Ngoại Thiên Ma.
Nhưng lác đác mấy ai thật sự thấy Vực Ngoại Thiên Ma? Điển tịch liên quan đến Vực Ngoại Thiên Ma rất ít.
Trong Thiên Ma Chiếu Thần Kinh miêu tả, Vực Ngoại Thiên Ma phân chia mạnh yếu, thậm chí có tồn tại uy hiếp đến tu sĩ Đại Thừa.
Ngay cả cảnh giới Hóa Thần, Tần Tang còn chưa đột phá, không có khả năng tiếp dẫn Vực Ngoại Thiên Ma quá mạnh.
Nhưng đạo ma ý hắn tiếp dẫn, rõ ràng vượt ra khỏi phạm trù bình thường.
"Chẳng lẽ ta vô tình tiếp dẫn một vị Ma Quân trong Vực Ngoại Thiên Ma? Hay bởi vì nghi thức xảy ra biến cố, làm kinh động đến Vực Ngoại Thiên Ma, đưa đến ánh mắt nhìn chăm chú."
Trong lòng Tần Tang nổi lên báo động.
Bị Vực Ngoại Thiên Ma nhìn chăm chú, hậu quả khó liệu, Tần Tang có Ngọc Phật bảo vệ, vẫn không dám lấy thân thử nghiệm.
Quyết định thật nhanh.
Tần Tang kết ấn quyết cưỡng ép gián đoạn nghi thức, chặt đứt liên hệ với pháp đàn.
Trong cơ thể hắn bộc phát một cỗ lực lượng mạnh mẽ, chấn bay hắc khí chung quanh, thân ảnh nhoáng lên, cấp tốc thoái lui, rời xa pháp đàn.
Nghi thức gián đoạn, đài cao bảy tầng ảm đạm trong chớp mắt.
Sau đó phát sinh một màn làm cho Tần Tang khiếp sợ.