Chương 2476: Hoá Thần (thượng)
Chương 2476: Hoá Thần (thượng)
Ý niệm trong đầu trở về.
Tần Tang cười nhẹ, dọc theo thềm đá đi xuống chân núi, vừa đi mấy bước liền nghe trong rừng trúc truyền đến tiếng tất tất tác tác, bỗng nhiên bắn ra mười mấy sợi dây dài xanh biếc, nhào tới hắn.
Dây dài bổ nhào vào trước mặt Tần Tang,
truyền ra tiếng "Chít chít", phủ phục bên chân hắn.
Những địa long này là Tô Tử Nam nuôi dưỡng, Tần Tang trừ hung tính nó, lưu lại làm Linh thú hộ sơn.
Địa long phi thường thân cận với khí tức Tần Tang, nằm trên mặt đất lật bụng lên, trong tiếng kêu tràn ngập vẻ vội vàng. Tần Tang cười cười, trong nháy mắt bắn ra mấy viên đan dược.
Giành ăn đan dược xong, địa long bò ra sau lưng Tần Tang, hoặc xếp thành một nhóm, hoặc tán loạn ra, chơi đùa rải rác trong rừng trúc, cho đến khi Tần Tang bước vào trúc lâu, bọn chúng mới trở về sào huyệt.
Trong trúc lâu.
Tần Tang nghiêm mặt ngồi ngay ngắn.
Thần niệm nội thị, yên lặng vận chuyển Vô Sinh Ma Ấn, cảm giác được ma ấn sắp thành hình, tiếp tục thể ngộ.
Bế quan như thế mười năm.
Một ngày này.
Chung quanh trúc lâu bỗng nhiên linh khí khô loạn.
Sắc mặt Tần Tang xuất hiện biến hoá quỷ dị, khi thì rút đi huyết sắc, mặt mũi tràn đầy tái nhợt, khi thì tràn ngập một lớp hắc khí, tựa như bị ma khí quấn thân, bị bệnh nguy kịch.
Khí tức của hắn phập phồng không ngừng, ảnh hưởng đến hoàn cảnh chung quanh.
"Rầm rầm ······ "
Trúc lâu lắc lư, cuồng phong quét ra rừng trúc, toái lá bay tán loạn.
Địa long cảm giác được khí tức Tần Tang tán phát ra, trốn vào trong sào huyệt run lẩy bẩy.
Tần Tang không để ý biến hóa ở bên ngoài, tâm thần hoàn toàn bị ma ấn thể nội khiên động, thời cơ đã đến, chuẩn bị hôm nay ngưng ấn!
Chấp niệm chưa thành, Tần Tang cũng không để ý, cưỡng ép kết ấn.
Lúc này, ma ý Thiên Ma đã trở nên phi thường mỏng manh, ma ấn đã không còn là hình thức ban đầu, kết cấu hoàn chỉnh, chỉ kém một bước cuối cùng. Chấp niệm không thành, lúc vận chuyển tâm pháp quả nhiên có rất nhiều chỗ không đúng, ma ấn mỗi lần ở vào biên giới mất khống chế, quá trình phi thường gian nan.
Nguy hiểm lớn nhất là dẫn phát tâm ma, tâm thần thất thủ, nhưng linh đài Tần Tang thanh minh, toàn vẹn vong ngã, vẫn kiên định không thay đổi thôi động bí thuật.
"Ngưng!"
Bỗng nhiên hắn quát khẽ một tiếng.
Thể nội tựa như vang lên một tiếng oanh minh, màu hắc bạch trên mặt Tần Tang giao nhau thoáng hiện, ma khí như muốn bộc phát, lập tức bị Tần Tang áp chế xuống, cho đến khi hoàn thành một đạo niệm quyết sau cùng.
Trong phút chốc, ma khí biến mất.
Tần Tang cảm giác, một ấn vuông đang chậm rãi chuyển động thể nội, ma ấn đen nhánh tà dị, phảng phất có thể hút vào hết thảy, kể cả ý thức người tu luyện.
"Rốt cuộc đã xong!"
Tần Tang không kịp cảm khái, lập tức vận chuyển tâm pháp, thể ngộ ma ấn.
Cảm giác giống trước đó, ma ấn và mình tương liên chặt chẽ, nhẹ nhàng xúc động ma ấn, chân nguyên thể nội sẽ chấn động theo. Tần Tang từ nơi sâu xa sinh ra cảm ứng, uy năng ma ấn thậm chí càng mạnh hơn dự tính.
Uy năng ma ấn càng mạnh, càng có thể nói rõ quá trình tiếp dẫn ma ý ẩn giấu hung hiểm kinh khủng bực nào, làm lòng người nghĩ mà sợ.
Hiện tại suy nghĩ tiếp những cái kia, đã quá trễ.
Tâm thần Tần Tang trở về, trầm ngâm một lát, gọi ra Thiên Mục Điệp, lấy ra một cái hộp ngọc.
Thiên Mục Điệp tựa hồ biết rõ chủ nhân đang có chuyện khẩn yếu cần làm, đứng ở đầu vai hắn, phi thường yên tĩnh.
Khẽ mở hộp ngọc, bên trong chứa một linh quả óng ánh, chính là Linh Tê tiên quả.
Ngửi được mùi tiên quả, đồng thời tâm thần Tần Tang cùng Thiên Mục Điệp giao hoà, lại đi thể ngộ Vô Sinh ma ấn, loại rung động kia càng thêm rõ ràng, vô cùng sống động!
Vạn sự sẵn sàng.
Chỉ có nhục thân thiếu hỏa hầu.
Nhưng hắn bắt lấy thời cơ, không cần phải chờ thêm.
"Vù!"
Tần Tang vươn người đứng dậy.
Trong Thanh Dương Quan, Thân Thần đang tu luyện, chợt nghe sư tôn truyền âm, mắt lộ vẻ kinh ngạc, tiếp theo nhớ tới cái gì, vừa mừng vừa sợ, lập tức xông ra động phủ, đánh thức đệ tử khác, đem bọn họ về hạ viện.
Chờ Thân Thần trở về, dẫn theo Minh Nguyệt vệ, nhìn thấy thân ngoại hóa thân Tần Tang đứng sau lưng gã.
Bọn gã leo lên Lộc Dã, cảm giác Lộc Dã chấn động, bay về tây phương như tên bắn.
Đi vào phụ cận phong bạo mang, một mảnh hoang dã không người bị cửu tai tứ ngược, Lộc Dã dừng lại, tiếp theo hư không chung quanh đột nhiên tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng.
Đóa đóa mây trắng trống rỗng sinh ra, tầng mây đầy trời.
Tiếp theo biển mây gợn sóng.
Trong mây, một dãy núi như rồng, đạo tràng đứng sừng sững trong quần phong dần dần xuất hiện trong hiện thực.
Đây là nguyên nhân đại trận phòng hộ Lộc Dã bị quan bế, chỉ để lại trận pháp bảo hộ bản thân Lộc Dã.
Bản tôn Tần Tang lúc này xuất hiện tại chủ phong Lộc Dã, ngửa đầu nhìn thương khung, lại nhìn xuống đại địa.
Độ kiếp trận sắp đặt ở đây, cùng linh mạch tương liên, hắn chuẩn bị đạo tràng xông quan, độ kiếp!
"Các ngươi nhanh chóng tuần sát tứ phương, xua đuổi người không liên quan đến gần!"
Thanh âm trầm thấp vang lên bên tai Minh Nguyệt vệ.
Hóa thân suất lĩnh đám người bay ra Lộc Dã, chạy đi tứ tán làm việc.
Sau mười ngày.
Hóa thân đứng trên ngọn núi cách Lộc Dã không xa, Thân Thần và Minh Nguyệt vệ thì trấn giữ một phương.
Trong đạo tràng.
Bản tôn ngồi xếp bằng phía trên Thái Cực Tiên Đài, Băng Hỏa Lệnh, Băng Nghi Thần Bàn và Hỏa Tê Bội đều quy vị.
Thiên Mục Điệp xoay quanh trên đỉnh đầu Tần Tang, bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang, xông vào mi tâm hắn.
Sau một khắc, thể nội Tần Tang oanh minh như sấm.
Một tầng ma khí màu đen chẳng biết từ đâu đến, dâng lên trên người Tần Tang, Vô Sinh ma ấn trong cơ thể hắn đã vỡ vụn!
Toái ấn, xông quan!
"Ầm."
Chân nguyên thể nội hắn sôi trào, khí hải, kinh mạch phảng phất bị no bạo, từng cơn đau đớn truyền đến.
Nhưng hắn toàn vẹn vong ngã, thiên nhân giao cảm.
Loại cảm giác này, giống như là chủ động dung nhập bản thân với thiên địa, trở về bản nguyên, lại không hoàn toàn mất đi con đường của bản thân, mà là tìm kiếm điểm phù hợp với thiên địa, thu được thiên đạo phản hồi.
Dù vậy, Tần Tang cũng có thể cảm giác được rõ ràng, trong nháy mắt Vô Sinh ma ấn vỡ vụn, bình cảnh buông lỏng!
"Cạch!"
Hộp ngọc mở ra, Linh Tê tiên quả đưa vào trong miệng.
Tiên quả, bản mệnh côn trùng, Vô Sinh ma ấn, uy năng các bảo vật đồng thời bộc phát.
Trong nháy mắt, đại đạo vốn còn có chút mơ hồ lại cực kì rõ ràng, rốt cuộc hiểu ra huyền chân.
"Ha ha ······ "
Tần Tang ngửa mặt lên trời cười dài.
Âm thanh chấn hoàn vũ!
Phía trên Lộc Dã mây đen ngập đầu, từng cơn phích lịch, thiên địa nguyên khí cuồng bạo dị thường, trong linh triều gào thét, nguyên khí rung chuyển, sinh ra vô số chùm sáng màu sắc khác nhau, phiêu đãng quanh người Tần Tang, thậm chí quanh Lộc Dã, từ trên trời giáng xuống.
Chủ phong Lộc Dã tản mát ra uy áp đáng sợ.
Có Minh Nguyệt vệ tu vi Nguyên Anh, ở bên ngoài Lộc Dã, lúc uy áp ép đến trên thân, vẫn không tự giác sinh ra cảm giác run rẩy.
Thiên triệu còn chưa kết thúc, vân hà đầy trời, sắc thái lộng lẫy, hào quang liên miên, tiếp theo phong lôi đan xen, phương thiên địa này triệt để hỗn loạn lên, rốt cuộc một loại ba động khiến đám người cảm giác quen thuộc, cũng nhìn thấy trung tâm phong bạo trôi nổi không ngừng ngọn lửa vô hình.
"Âm hỏa kiếp! Chủ thượng ····· xong rồi!"
Một gã Minh Nguyệt vệ gần như rên rỉ nói ra mấy chữ này, ánh mắt nhìn về phía Lộc Dã vừa kính vừa sợ.
Chủ phong Lộc Dã.
Tần Tang vật ngã lưỡng vong, mặc cho âm hỏa đốt cháy.
Đại trận độ kiếp đã mở ra, hai kiện bảo vật âm dương lưỡng cực lấp lánh linh quang, chia ra bắn tới băng trụ cùng hỏa trụ, bốn mươi chín đạo Băng Hỏa Lệnh tránh thoát lỗ khảm, đằng không bay lên, không ngừng xoay tròn quanh Tần Tang.
Băng Hỏa Lệnh tiếp nhận Băng Hỏa lực, hai chủng năng lượng thủy hỏa bất dung chảy qua Băng Hỏa Lệnh, giao hội thành một cỗ, vờn quanh Tần Tang không thôi.
Được loại năng lượng này bảo hộ, khí thế âm hoả quanh Tần Tang có dấu hiệu suy yếu, không còn cường hoành như lúc bắt đầu.