Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2497 - Chương 2497: Thị Huyết Chân Linh

Chương 2497: Thị Huyết chân linh Chương 2497: Thị Huyết chân linh

"Để đại sư đợi lâu." Tần Tang gật đầu, tựa hồ không kinh ngạc chút nào.

Tiến vào chính điện.

Tần Tang giao hảo chư vị trưởng lão Vạn Độc sơn một phen, sau đó Độc Vương cho bọn họ lui ra bên ngoài, Hành Tế đại sư cũng biết ý, chắp tay trước ngực tránh lui.

Hai người ngồi đối diện nhau, trên bàn có nhiều loại linh quả tiên đào, ngọc lộ quỳnh tương.

Tần Tang cầm chén ngọc lên, Vạn Độc sơn quả nhiên khác thường, linh tửu trong chén màu đen, nếu không ngửi thấy hương rượu, còn tưởng nọc độc.

"Mời Tần Chân Quân nhấm nháp Vạn Độc tửu của bản môn!" Độc Vương nhấc chén rượu lên mời.

Rượu xuống cổ họng, Tần Tang chợt cảm thấy cay độc, như một đám lửa rơi xuống bụng, ầm vang nổ tung, liệt tửu trong nháy mắt chuyển hóa thành nguyên khí tinh thuần, thanh tẩy toàn thân qua một lần, cực kì đã nghiền.

"Rượu ngon! Đa tạ đạo hữu khoản đãi!"

Tần Tang khen một tiếng, không dây dưa dài dòng, nói thẳng chính đề.

"Năm đó đạo hữu bị Cổ Ma vây khốn, bần đạo thật sự lo lắng, đáng tiếc thực lực thấp, không cách nào tương trợ."

"Hảo ý của Chân Quân, tại hạ tâm lĩnh." Độc Vương cầm chén ngọc, lẳng lặng nhìn Tần Tang.

Tần Tang lo lắng hỏi.

"Đạo hữu có thể ngăn cản Cổ Ma, chắc là nhờ thánh vật của quý phái! Trải qua trận đại chiến thảm liệt kia, không biết thánh vật hiện tại thế nào, có bị tổn hại không?"

Quả nhiên đến vì thánh vật!

Độc Vương hơi trầm mặc.

"Đa tạ Chân Quân lo lắng, ngày đó thánh vật tiêu hao quá lớn, bởi vì vốn là tử vật, khôi phục cực chậm, đang ôn dưỡng trong cấm địa."

Độc Vương nói thật lòng.

Bản thể thánh vật chính là một con Thị Huyết chân linh ngũ biến, đáng tiếc Vạn Linh sơn lấy được xác trùng, chứ không phải cổ trùng còn sống, sau luyện thi thành cổ độc, khôi phục một phần thần thông.

Nhưng so sánh Thị Huyết chân linh còn sống, thật sự khác nhau rất lớn.

Hơn nữa, người sử dụng thánh vật nhất định phải tinh thông chân truyền của Vạn Độc sơn, bởi vì thánh vật qua tay rất nhiều đời chưởng môn Vạn Độc sơn, không ngừng dùng chân pháp tế luyện, mới có thần thông hôm nay.

Lúc sử dụng thánh vật độ khó rất lớn, ngay cả Độc Vương tế luyện nhiều năm, khi sử dụng cần trả giá đắt.

Mỗi lần sử dụng xong, còn phải đưa thánh vật đi cấm địa ôn dưỡng, mất thời gian dài để khôi phục.

Lần đại chiến kia, may mắn thánh vật thôn phệ hỏa độc trong Hỏa Tê đảo, nếu không nhất định bị tổn thương không cách nào khôi phục.

Bất quá, nếu không có những đặc điểm như thế, chỉ sợ không cần Tần Tang đến nhà, thánh vật đã bị Tuệ Quang Thánh Giả cùng Thanh Hồ Thánh Vương mượn đi rồi.

Khi bị Cổ Ma vây khốn, thánh vật kết thành hôi kén, biểu hiện rất chói sáng, có thể chống cự công kích cấp bậc Hóa Thần, là bảo vật hộ thân hiếm có.

Tần Tang gật đầu, trầm ngâm chốc lát, lại nói.

"Không dối gạt đạo hữu, bần đạo đến đây muốn thỉnh giáo mấy vấn đề, liên quan đến thánh vật của quý phái."

Độc Vương cầm chén ngọc, bàn tay đột nhiên cứng ngắc, suýt nữa bóp nát chén ngọc!

"Bởi vì cảnh giới Cổ Vương thấp, không cách nào thỏa mãn yêu cầu của Chân Quân sao?"

Trong mắt Độc Vương hiện lên một tia trào phúng, khó mà giữ bình tĩnh.

"Đáng tiếc dù tại hạ hai tay dâng thánh vật lên, trong tay Chân Quân cũng như gân gà thôi, trừ phi Chân Quân nguyện ý thay đổi địa vị, đổi tu chân pháp của Vạn Độc sơn ta."

"Ồ?"

Tần Tang dường như không hề hay biết Độc Vương tức giận, hiếu kì hỏi.

"Không ngờ thánh vật của quý phái lai lịch kỳ lạ như vậy, ta thấy Cổ Vương và thánh vật khác nhau, nhưng lại liên hệ chặt chẽ, chẳng biết tại sao?"

Độc Vương nhíu mày.

Chuyện cơ mật như thế, Vạn Độc sơn há lại cho người ngoài biết?

Tần Tang lại cười nói.

"Thời điểm giết tên quái kiểm nhân kia, bần đạo phát hiện một chuyện. Người kia trước khi chết bị Cổ Vương phản phệ, lại bởi vì trong cơ thể còn sót lại độc của thánh vật, hai liệt độc vậy mà dung hợp làm một, độc tính cực kì khủng bố. Bần đạo giữ Nguyên Anh lại định sưu hồn, cuối cùng trơ mắt nhìn Nguyên Anh hôi phi yên diệt, bất lực ngăn cản."

Độc Vương nghe vậy, sắc mặt thay đổi mấy lần.

Vạn Độc sơn tặng lông tơ của thánh vật cho Tần Tang, vì muốn hắn không ngừng dẫn động dư độc trong cơ thể tên đáng chết kia, làm cho phản tặc mệt mỏi.

Nghìn tính vạn tính, không ngờ thực lực tên kia mạnh như vậy, còn chết trong tay người khác, trước khi chết còn bị Cổ Vương phản phệ.

Thở dài một tiếng, Độc Vương nói.

"Chân Quân giết tên tặc tử kia, chắc hẳn lấy được cổ kinh chân truyền của bản môn, không biết Chân Quân dùng thử chưa."

Tần Tang thản nhiên đáp.

"Thử qua rồi, không ít chỗ tốt, linh trùng của bần đạo nhờ đó mà đột phá."

"Cổ Vương được nuôi nấng từ luyện cổ độc thuật. Nhưng mà lúc nuôi dưỡng Cổ Vương không chỉ tiêu hao mấy loại độc trùng hi hữu, còn dung nhập bản nguyên của Thị Huyết chân linh. Tổ sư lấy được thi trùng về sau, từng muốn dùng luyện cổ độc thuật, luyện thành một con Thị Huyết chân linh chân chính, đáng tiếc tử vật dù sao cũng là tử vật, chỉ có thể gánh chịu một phần thần thông khi còn sống. Chỉ có mở ra lối riêng, luyện chế một con cổ trùng mới có được thần thông của Thị Huyết chân linh."

Nói xong, Độc Vương nhịn không được nhìn Tần Tang.

"Bản môn thử không biết bao nhiêu lần, toàn bộ thất bại. Bởi vì Cổ Vương và thánh vật chung nguồn gốc, cho nên độc tính có thể dung hợp."

Sau đó bị quái kiểm nhân đánh cắp!

Tần Tang không hỏi lai lịch của quái kiểm nhân, cũng đoán ra thân phận của đối phương không thấp, nếu không sao lại có thể đến gần Cổ Vương.

"Nghe đạo hữu nói, vậy chỉ có con Cổ Vương trong tay bần đạo còn sống, không cách nào phục chế?" Tần Tang truy vấn.

Độc Vương chán nản nói.

"Ta thậm chí chẳng biết nó sống thế nào được… Sớm biết như thế, nhất định trông coi chặt chẽ."

Vạn Độc sơn lần lượt nếm thử, đều tuyên cáo thất bại, sự thật chứng minh gần như không có khả năng thành công.

Độc Vương biết mình không thể hoàn thành, cho nên làm từng bước để hoàn thành sư mệnh mà thôi, không ngờ vậy mà thành công, lại bị tặc nhân đánh cắp, biết vậy chẳng làm.

"Nói không chừng, Cổ Vương có thể sống, có lẽ liên quan đến quái kiểm nhân?" Tần Tang thầm nghĩ.

Trầm tư một hồi, Tần Tang bỗng nhiên nói.

"Quý phái hao phí đại lượng tài nguyên bồi dưỡng Cổ Vương, chắc không phải vì luyện chế một con cổ trùng chứ?"

Không đợi Độc Vương trả lời, Tần Tang lại nói.

"Bần đạo giữ Cổ Vương lại, bởi vì hứng thú ngự độc thuật, con Cổ Vương kia bần đạo dùng để tu luyện độc thuật, không thể đưa cho đạo hữu, bất quá bần đạo có một ý tưởng."

Độc Vương nhíu chặt mi tâm.

"Mời Chân Quân chỉ rõ."

Tần Tang gật đầu:

"Bần đạo muốn biết mục đích thật sự của quý môn khi luyện chế Cổ Vương, bần đạo không thể đưa Cổ Vương cho bản môn, nhưng không chừng có thể giúp một hai."

Độc Vương lắc đầu nói.

"Trừ phi Chân Quân nguyện đưa Cổ Vương cho bản môn."

"Xin lắng nghe." Tần Tang nghiêm mặt nói.

Độc Vương trầm mặc một hồi, mới nói.

"Bồi dưỡng Cổ Vương, liên quan đến công pháp chân truyền của bản môn, một khi Cổ Độc Vương đại thành, tại hạ cùng hậu nhân bản môn, đều có cơ hội Hóa Thần. Chân Quân không cần nhiều lời, nếu Chân Quân muốn dung hợp hai loại độc, tại hạ có thể tặng một bình độc thánh vật cho Chân Quân, cũng muốn Chân Quân cho một ít độc của Cổ Vương."

Tần Tang ngưng mắt nhìn Độc Vương, dường như không ngạc nhiên chút nào.

Hắn và độc châu thân mật vô cùng, độc châu luyện hóa cổ vương, tương đương hắn luyện hóa cổ vương, sao lại không phát hiện bí ẩn của nó.

Thấy Độc Vương còn không muốn nói thật, hắn nói thẳng.

"Độc Vương đại thành, chắc có thể để Độc Vương và thánh vật dung hợp đúng không? Hoặc nói để nó thôn phệ nhau. Nếu thế không đơn giản để hai loại độc dung hợp, bởi vì chẳng qua hào nhoáng bên ngoài mà thôi. Các ngươi muốn tái hiện bản nguyên độc của Thị Huyết chân linh, từ đó lĩnh ngộ chân ý công pháp, ta đoán đúng không?"

Độc Vương biến sắc.

Không đợi Độc Vương mở miệng.

Tần Tang khoát tay ngắt lời.

"Ngươi không cần lo lắng, bần đạo không muốn cường thủ đoạt đồ, bần đạo chỉ muốn tìm cách thương nghị ổn thỏa."

Chuyện cho tới bây giờ, Độc Vương không thể tiếp tục giấu diếm nữa.

"Chân Quân không tu luyện công pháp của bản môn, dù cho đưa thánh vật cho Chân Quân, vẫn không cách nào tái hiện bản nguyên độc."

"Ngươi sao lại biết ta không thể?"

Tần Tang quỷ dị cười một tiếng.

Hắn mặc dù không thể tái hiện Thị Huyết chân linh, nhưng có thể thôn phệ độc của thánh vật, khôi phục bản nguyên độc chân chính, mà không phải đơn giản dung hợp.

Đó là năng lực của độc châu!

Lúc Tần Tang luyện hóa Cổ Vương mới phát hiện, không thể không cảm tạ Phì Tằm.

Độc Vương nghe vậy kinh ngạc không thôi.

"Bần đạo muốn lấy bản nguyên của thánh vật, không cần chân thân thánh vật, nó còn có thể khôi phục. Sau khi ta dung hợp hai loại độc, tái hiện bản nguyên độc thành công, lại đưa cho đạo hữu một phần, đạo hữu thất sao?" Tần Tang đề nghị.

Độc Vương há lại không đáp ứng lý lẽ, thở dài nói.

"Đáng tiếc ma âm chặn đường, cho dù có bản nguyên độc của Thị Huyết chân linh cũng không thể làm gì. "

Mấy tháng sau.

Tần Tang rời khỏi Vạn Độc sơn, đi về phía nam, tìm đến Yểm Nguyệt am.
Bình Luận (0)
Comment