Chương 2512: Đến Thánh cung
Chương 2512: Đến Thánh cung
Hắn phát hiện nơi xa có tu sĩ đang bay đến, khí tức không yếu, là một cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ.
Đối phương bay thẳng đến hắn.
Tần Tang đưa mắt nhìn lệnh bài trong tay, đứng yên tại chỗ, không lâu lắm một đạo độn quang màu lam phá không lao tới, bên trong độn quang là một nam tử mặc trường sam.
Tướng mạo nam tử oai hùng, bề ngoài thoạt nhìn bốn mươi, lúc phi hành có một đạo kiếm quang màu lam bay múa quanh thân, mưa to bị kiếm quang hấp dẫn, chuyển hóa thành sóng nước vờn quanh nam tử, bị nam tử thi triển thần thông nào đó lợi dụng, gia tăng tốc độ phi hành, cũng là người nổi bật trong cùng giai.
Đất Vũ Mạc mưa to không ngừng, nam tử lợi dụng hoàn cảnh chung quanh đến cực hạn.
Tần Tang đứng đó bất động, nhưng trước khi nam tử nhìn thấy Tần Tang, hoàn toàn không phát hiện hắn.
Đột nhiên nhìn thấy một người đứng thẳng trên mặt biển, nam tử thầm giật mình, trong ánh mắt hiện lên vẻ đề phòng, ngừng lại đứng cánh xa Tần Tang.
Nam tử không thu hồi linh kiếm, cấp bậc lễ nghĩa coi như chu toàn, chắp tay hỏi: "Tại hạ là Trác Vân Thủy, hộ pháp của Tứ Thánh cung, vừa rồi phải đạo hữu xúc động thánh lệnh không?"
Lúc mở miệng hỏi, nam tử đồng thời nhìn thấy lệnh bài trong tay Tần Tang, thần sắc hơi trì hoãn.
Thánh lệnh tại Tứ Thánh cung địa vị không phải bình thường.
Chỉ có khách nhân tôn quý nhất Tứ Thánh cung, hoặc người tương trợ Tứ Thánh cung trong thời điểm nguy nan, mới được tặng thánh lệnh, người có tư cách cầm thánh lệnh của Tứ Thánh cung, lác đác chỉ có mấy người.
Từ lúc Tự Tứ Thánh lập xuống đến nay, chỉ có mấy chục thánh lệnh tặng cho khánh nhân.
Đoạn thời gian kia Tứ Thánh cung suy thoái, tránh xa thế ngoại, qua mấy trăm năm đều không đưa thánh lệnh cho bất kì ai.
Đối phương cầm thánh lệnh, chí ít không phải địch nhân.
Trác Vân Thủy suy nghĩ không ngừng, lặng lẽ dò xét Tần Tang, càng dò xét càng nghi hoặc, thậm chí kinh hãi.
Những năm gần đây những người được tặng thánh lệnh, y cơ bản đều biết thân phận của bọn họ, nhưng người này quá xa lạ, Trác Vân Thủy không có chút ấn tượng nào.
Đối phương rõ ràng đứng trước mặt mình, nhưng trong thần thức cảm giác, người này dường như không tồn tại, nếu không tận mắt nhìn thấy, thì khó mà tin có một người như vậy.
Xuất hiện tình huống như thế, chứng tỏ tu vi của đối phương hơn xa bản thân!
Chẳng lẽ cao thủ của môn phái ẩn thế nào?
"Trác hộ pháp nói lệnh bài này sao?"
Tần Tang đưa lệnh bài trong tay lên.
Nghe Trác Vân Thủy nói, tựa hồ trong Tứ Thánh cung, thánh lệnh có địa vị phi thường đặc thù.
Hắn nhớ lại năm đó, Tứ Thánh cung không phải tặng lệnh bài cho hắn, mà tặng cho Thanh Trúc tiền bối.
Chỉ tiếc bọn họ không biết, Thanh Trúc tiền bối trọng thương bất trị…
Nhớ lại chuyện cũ của cố nhân, Tần Tang không khỏi thở dài, nếu có cơ hội, hắn rất muốn trở lại sơn cốc kia, bái tế Thanh Trúc tiền bối.
"Năm xưa Tần mỗ liên thủ Bảo Chính Nam đối địch tại Thất Sát điện, Bảo đạo hữu tặng lệnh bài cho Tần mỗ, mời Tần mỗ đến Tứ Thánh cung, nói rõ lúc đến cực bắc Vũ Mạc chỉ cần xúc động lệnh bài."
Tần Tang giải thích.
"Hóa ra Tần đạo hữu là cố nhân của cung chủ, thất kính! Thất kính!"
Trác Vân Thủy hành lễ, nhưng nhìn thần sắc của Trác Vân Thủy, rõ ràng không nhớ nổi lai lịch của Tần Tang.
Bảo Chính Nam đã trở thành cung chủ!
Tần Tang hơi động, bất giác kinh ngạc, chỉ nghe Trác Vân Thủy tiếp tục nói: "Tần đạo hữu thăm hỏi, cung chủ vốn nên tự mình đón lấy, không khéo cung chủ đang tọa trấn Thiên Hưng đảo, không ở trong cung. Tại hạ phụ trách trấn thủ nơi đây, cảm ứng được thánh lệnh ba động, tự tác chủ trương đến đây nghênh đón, có chỗ thất lễ, Tần đạo hữu chớ trách."
Nói xong, Trác Vân Thủy không hỏi thêm nữa, nghiêng người mời, sau đó tự mình đưa Tần Tang đến Tứ Thánh cung làm khách.
Trước khi đi Trác Vân Thủy đã bẩm báo về cung, mỗi một thánh lệnh đều có tiêu ký đặc thù, chắc hẳn cung chủ đã biết thân phận của người đến, trưởng lão trong cung sẽ tự sắp xếp.
Trác Vân Thủy nhìn Tần Tang, trong lòng nghi ngờ càng sâu.
Cung chủ tọa trấn Thiên Hưng đảo nhiều năm, vốn không phải bí mật, mọi người đều biết, hắn muốn bái phỏng cung chủ, vì sao không đi Thiên Hưng đảo, lại đến nơi xa xôi này.
Thật chẳng lẽ khổ tu sĩ không hỏi thế sự nào đó?
Tần Tang nghe Trác Vân Thủy nói một chút tin tức, xem ra Thiên Hưng đảo đã trở lại trong tay Tứ Thánh cung, thế cục Thương Lãng hải hiện tại hoàn toàn khác năm đó, không biết kết quả trận chiến chính ma năm xưa thế nào.
Hắn gật đầu, đi sau lưng Trác Vân Thủy.
Trác Vân Thủy hữu tâm thăm dò, không giữ lại chút nào, toàn lực ngự kiếm, thôi động độn thuật đến cực hạn, độn quang nhanh như điện.
Cho đến khi chịu không nổi, lại hoảng sợ phát hiện Tần Tang một mực lẳng lặng đi theo sau lưng, từ đầu đến cuối duy trì khoảng cách ba trượng, một tấc không nhiều, một tấc không ít.
Mà khí tức Tần Tang bình ổn, chỉ có góc áo phiêu động.
Trác Vân Thủy kinh hãi không thôi, không còn dám động tâm tư, dẫn theo Tần Tang đi về phía Đông Bắc.
Lúc đến gần Tứ Thánh cung, xa xa nhìn thấy hai đạo nhân ảnh bay tới.
"Gặp qua Ngô trưởng lão, Tiểu trưởng lão."
Trác Vân Thủy dừng lại hành lễ, truyền âm nói rõ lai lịch của Tần Tang.
Hai vị trưởng lão dừng lại, từ xa chắp tay chào Tần Tang: "Cung chủ biết Tần đạo hữu đến thăm, mừng rỡ vạn phần, ngày mai ngài hồi cung, lệnh cho chúng ta nghênh đón Tần đạo hữu, nhất định không thể mất cấp bậc lễ nghĩa."
Bọn họ cũng giống như Trác Vân Thủy, nghi ngờ đầy bụng, năm đó bọn họ không tham gia trận chiến Phục Ma trên Ỷ Thiên Phong, cho nên không biết Tần Tang.
"Không ngờ Bảo đạo hữu còn nhớ Tần mỗ." Tần Tang cười nhạt một tiếng, khoát tay nói: "Không cần lao sư động chúng, Tần mỗ chỉ đến thăm cố nhân mà thôi."
Trong lúc nói chuyện, Tần Tang tiếp tục đi theo hai vị trưởng lão.
Không lâu lắm, hắn nhìn thấy nơi xa xuất hiện mảng lớn bóng tối.
Bóng tối lơ lửng trên mặt biển, bên trong bóng tối ẩn hiện liên miên cung điện, khí thế bất phàm, chính là Tứ Thánh cung trong truyền thuyết.
Tứ Thánh cung do chính tay Tứ Thánh tỉ mỉ mở đạo tràng, phi thường đặc biệt.
Lúc phong cung ẩn thế, chỉ cẩn thôi động linh trận tương ứng, ẩn trong phong bạo mang, khó mà tìm thấy.
Thời điểm xuất thế thì xuất hiện trên nhân gian, trở thành thánh địa trong lòng mọi người.
Ngày nay Tứ Thánh cung công nhiên hiện thế, không làm bất luận che giấu nào, chứng tỏ Tứ Thánh cung tuyệt đối tự tin, thế lực khác không cách nào dao động địa vị của mình.
Nhìn tu vi của hai vị trưởng lão, đủ biết nội tình Tứ Thánh cung thâm hậu, hai người họ đều đạt đến Nguyên Anh trung kỳ.
Đứng trên không quan sát, hàng loạt cung điện tinh xảo hoa mỹ hiện lên trong mắt, không nhìn thấy cỏ cây, nơi xa xa chỉ thấy vài chỗ màu xanh biết, có lẽ dùng để trồng linh dược.
Phong cách của Tứ Thánh cung hoàn toàn khác những tiên gia động phủ trong thâm sơn rừng rậm, ẩn trong mây mù.
Tứ Thánh cung như một thành trì, cung điện phân bố chỉnh tề, nghiêm ngặt dựa theo Bát Quái, tầng tầng sắp xếp, cung chủ, động phủ của trưởng lão nằm ngay vị trí trung tâm.
Càng xa trung tâm, thân phận càng thấp, công năng mỗi khu khác nhau.
Tần Tang đi theo hai vị trưởng lão, hạ xuống mặt đất, linh khí nồng nặc xâm nhập cơ thể, mặc dù không bằng Lộc Dã, vẫn đủ xem như đạo tràng thượng đẳng.
Mà Tứ Thánh cung rộng lớn hơn Lộc Dã, nhiều tu sĩ hơn.
Bất quá Tần Tang lại phát hiện, trong Tứ Thánh cung tu sĩ không nhiều.
Hỏi thăm mới biết, phần lớn truyền nhân của Tứ Thánh cung chuyển dời động phủ đến Tứ Thánh sơn trên Thiên Hưng đảo, chỉ còn một số nhỏ lưu thủ Tứ Thánh cung.