Chương 2520: Dương thủ toạ
Chương 2520: Dương thủ toạ
Đám người vừa bay vừa đàm luận.
Bạch Lô chân nhân mang theo chúng tu Lan Đấu môn phi hành cùng bọn hắn, đầu linh cầm kia thì trung thực theo ở phía sau.
Bạch Lô chân nhân vẫn tán thán nói: "Tần đạo hữu thật là thần thông liễm tức cao minh, chẳng biết môn phái sư thừa ở đâu?"
Bảo Chính Nam nhìn Tần Tang, thấy hắn giống như đang trầm tư, không có ý che giấu tung tích, nên truyền âm cho Bạch Lô chân nhân, nhắc nhở một câu.
Gã và Bạch Lô chân nhân giao tình không tệ, không muốn thấy Bạch Lô chân nhân bởi vì vô tri mà không che đậy miệng, làm Chân Quân tức giận, dù sao đến Thiên Hưng đảo Tần Tang cũng sẽ ra mặt.
Nói đơn giản một câu, truyền đến tai Bạch Lô chân nhân lại phảng phất như kinh lôi.
Bạch Lô chân nhân quá sợ hãi.
Đệ tử Lan Đấu môn nhìn thấy chưởng môn xưa nay trầm ổn lộ ra thần thái này, vừa sợ vừa kinh nghi.
"Vãn bối tham kiến ······ "
Dù sao cũng là chủ nhân nhất phái, tâm thần Bạch Lô chân hơi xác định, cuống quít hành lễ.
Tần Tang khoát tay ngăn trở Bạch Lô chân nhân hạ bái, nói với ba người Bảo Chính Nam: "Bần đạo nhớ tới một chuyện, cần rời đi mấy ngày, không đồng hành cùng các vị đạo hữu được."
Bảo Hỉ kinh ngạc hỏi: "Tần đạo hữu có chuyện gì quan trọng, không ngại để đệ tử Tứ Thánh cung làm thay."
Tần Tang lắc đầu: "Đây là việc riêng của bần đạo, nhờ người khác không hay. Đạo hữu yên tâm, Tần mỗ đi sẽ quay về, sẽ không chậm trễ đại sự."
Thấy Tần Tang đã quyết, ba người Bảo Chính Nam không nhiều lời nữa, nghĩ đến tu vi Tần Tang, bất kỳ nơi nào tại Thương Lãng hải cũng có thể tới lui tự nhiên.
Bảo Chính Nam nhìn Bạch Lô chân nhân một chút, nghĩ đến Tần Tang nhìn thấy gã thì biểu hiện thân thiện kỳ quái, ẩn ẩn đoán ra một hai.
Quả nhiên, tiếp theo nghe Tần Tang nói với Bạch Lô chân nhân: "Bạch Lô chưởng môn, Tần mỗ muốn bái phỏng Dương thủ tọa, đạo hữu có thể dẫn kiến giúp không!"
Bạch Lô chân nhân sao lại không làm.
Tần Tang hoàn lễ, cùng Bạch Lô chân nhân theo gió rời đi.
Từ biệt đám người, hai người Tần Tang đi hướng tây bắc.
Không cần Bạch Lô chân nhân chỉ đường, Tần Tang còn nhớ rõ phương hướng Lan Đấu Đảo.
Thấy thần sắc Bạch Lô chân nhân khẩn trương, Tần Tang chủ động mở miệng nói chuyện phiếm với gã, biết được Lan Đấu Đảo đã thay đổi những năm qua.
Yêu tộc Yêu Hải xâm chiếm Thương Lãng hải, quấy nhiễu Thương Lãng hải không được an bình, nhân tộc và Vu tộc liên quân trú đóng ở Thiên Hưng đảo, chém giết cùng yêu tộc, liều chết chống cự địch.
Đại đảo đông bộ hải vực cơ bản đều bị yêu tộc công chiếm, hoàn toàn thay đổi, tu sĩ trôi dạt khắp nơi.
Lan Đấu Đảo có Lan Đấu môn tọa trấn, đối mặt yêu tộc tập kích quấy rối vẫn có sức chống cự, hình dạng mặt đất trên đảo không khác Tần Tang thấy năm đó, nhưng qua mấy trăm năm, bố cục đã thay đổi rất lớn.
Tần Tang năm đó vận dụng Chủng Nguyên Ma Thai thuật luyện chế hóa thân, suýt nữa bái nhập một môn phái tên là Yên Miểu các, ngày nay nó đã không còn tồn tại.
Nghe nói tông môn này trong một trận yêu loạn tử thương thảm trọng, thậm chí không thể duy trì sơn môn. Lan Đấu môn phải ra mặt, để Yên Miểu các cùng một môn phái bị thương nặng khác sát nhập, đổi tên là Yên Vân Hồ.
Bởi vậy hắn biết được tin tức một vị cố nhân.
Lúc hoá thân bái nhập Lan Đấu môn, đã kết giao với một nữ tu tên là Phương Đình, nàng này có thiên tư thật tốt, không phụ sự mong đợi của mọi người, đã có tu vi Nguyên anh. Yên Vân Hồ dưới nàng duy trì phát triển không ngừng, nhưng cũng không đổi tên quay về Yên Miểu các.
Tần Tang không bay thẳng đến Lan Đấu Đảo, mà đi quanh gần Lan Đấu Đảo và Động Minh đảo một chuyến.
Nửa toà tinh đài kia vốn cất giữ trong lôi trì Động Minh đảo, năm đó tu sĩ Hắc Xà sơn đại náo Động Minh đảo, Tần Tang tùy thời mà động, cướp đi tinh đài.
Trận phong ba kia tạo thành dư ba ảnh hưởng đến nay, lôi tương trong lôi trì bộc phát, suýt nữa hủy đi Động Minh đảo.
Sau đó linh mạch trên đảo tổn hao nhiều, chỉ có thể được xem như dược điền, bồi dưỡng ra linh dược, ngày nay đệ tử Lan Đấu môn có cực ít người nghe được từ miệng trưởng bối về pháp hội Động Minh đảo, mới biết toà đảo nhỏ không đáng chú ý này từng là tổng chưởng bí đảo các phái, địa vị hết sức quan trọng.
Tần Tang tiến vào Động Minh đảo, dễ như trở bàn tay tìm tới một rạch trời to lớn, sâu không thấy đáy, không biết rõ tình hình còn tưởng rằng là viêm mạch lòng đất xung kích hình thành.
Vết tích cũ đã bị trận bạo tạc kia xóa đi, Tần Tang thôi động thần thức lướt nhanh qua mấy lần, cũng không phát hiện tin tức có giá trị gì.
Bạch Lô chân nhân không rõ cho lắm, cẩn thận mở miệng hỏi: "Chân Quân đang tìm cái gì à?"
"Trên đảo này vốn có một tòa lôi trì, trong lôi trì cất giữ một khối bệ đá, quý phái hẳn là đạt được một môn bí thuật từ nơi đó, tên là Dịch Lôi Thuật······ "
Tần Tang nói ra bí mật sáu trăm năm trước, như là người đã từng trải qua.
Hắn nói thản nhiên, Bạch Lô chân nhân thì sắc mặt thay đổi mấy lần, kinh nghi bất định: "Chân Quân vì sao biết rõ bí mật bản môn như thế?"
"Toà bệ đá kia hiện tại trong tay bần đạo."
Tần Tang thản nhiên nói, nhưng không giải thích lai lịch bệ đá, hỏi: "Ngoại trừ môn Dịch Lôi Thuật kia, trong lôi trì quý phái còn lấy được cái gì không?"
"Chân Quân nếu biết Dịch Lôi Thuật, cũng biết trận phong ba Đấu Ngưu Phong năm đó. Dịch Lôi Thuật đến nay bị chúng ta gác xó, Chân Quân nếu cảm thấy hứng thú, về núi sẽ đưa cho Chân Quân ······ "
Trong khi nói chuyện, bọn hắn tiến vào Lan Đấu Đảo, bay thẳng đến sơn môn Lan Đấu môn.
Cảnh tượng quen thuộc đập vào mi mắt, câu lên hồi ức trước kia.
Bạch Lô chân nhân mời Tần Tang an toạ tại đại điện chưởng môn, phân phó đệ tử dâng trà, bản thân thì đi gọi Dương sư đệ.
Tần Tang bưng lên linh trà, nhấp một hơi, liền cảm giác được hai đạo khí tức bay tới gần, tiếp theo Bạch Lô chân nhân cùng một vị đạo nhân gầy gò đi đến.
"Quả nhiên là hắn!"
Tần Tang nhận ra đạo nhân gầy gò chính là đạo đồng lúc trước theo bên cạnh Hoa Dương lão đạo, năm tháng biến đổi, người này đã là tu sĩ Nguyên anh, khí chất và thân thể biến hóa cực lớn, ngũ quan còn có thể lờ mờ nhận ra.
Dương thủ tọa hiển nhiên đã được Bạch Lô chân nhân nhắc nhở, cử chỉ kính cẩn, bước nhanh về phía trước hành lễ.
"Tần Chân Quân nhận biết vãn bối?"
Nhìn Tần Tang, Dương thủ tọa tràn đầy nghi hoặc, xác định chưa từng thấy qua người này.
"Dương sư thúc, còn nhớ đệ tử Trương Việt hay không?"
Dương thủ tọa mở hai mắt trừng trừng, ngốc trệ tại chỗ.
"Ngươi ngươi ····· ngươi ······ "
Y hiếm khi thất thố, chỉ vào Tần Tang, nghẹn họng nhìn trân trối.
Mấy trăm năm qua, đệ tử bái nhập Âm Dương nhất mạch vô số kể, nhưng Dương thủ tọa từ đầu đến cuối vẫn nhớ kỹ người này.
Trương Việt kẻ này trời sinh tứ linh căn, trong mắt tu sĩ khác con đường tu tiên vô vọng, hết lần này tới lần khác tu luyện Âm Dương Thiên Đấu Bí Thuật lại rất có thiên phú, nên phá lệ thu làm chân truyền.
Nghi thức truyền độ là y tự mình chủ trì, cũng là y tiếp dẫn đệ tử chân truyền đầu tiên nhập môn.
Sau trận đại loạn kia, Trương Việt kẻ này mất tích, vì thế y rất là tiếc hận. Tông môn hoài nghi kẻ này, điều tra kỹ một phen, sau cùng không giải quyết được gì.
Quang hoa hiện lên, Tần Tang khôi phục dung mạo, quay đầu nói với Bạch Lô chân nhân: "Bần đạo có việc, muốn thỉnh giáo Dương thủ tọa."
Bạch Lô chân nhân lúc này mới hồi phục tinh thần lại, thức thời cáo lui, trước khi đi giao cho Tần Tang một viên ngọc giản.
Thần thức đảo qua, trong ngọc giản chính là Dịch Lôi Thuật, không khác cái hắn đạt được, năm đó môn lôi pháp này uy lực lớn vô cùng, nhưng dần dần theo không kịp cước bộ của hắn.