Chương 2523: Là ngươi?
Chương 2523: Là ngươi?
Bọn họ tu hành nhiều năm, đến cảnh giới này không ai đơn giản, tính tình thực lực đều thuộc loại cao thủ đỉnh tiêm, nhưng không ai dám hi vọng mình có thể đột phá Hóa Thần.
Nguyên Anh hậu kỳ có thể leo lên phi thăng đài, không thể nghi ngờ cho bọn họ hi họng, chí ít dễ dàng hơn Hóa Thần.
Sau đó, Tần Tang và Tứ Thánh cung chủ đạo, nhân tộc lập xuống minh ước, chuyện tìm kiếm phi thăng đài quan trọng nhất, nhưng ngưng chiến được hay không, không phải một mình nhân tộc định đoạt.
Tần Tang tỏ thái độ, ít ngày nữa hắn đi Yêu Hải, bái phỏng các yêu tộc lớn.
Lập xuống minh ước về sau, Tần Tang bế quan không ra.
Rất nhiều người muốn đến nhà bái phỏng, đều bị Tứ Thánh cung ngăn lại.
Sau đó một thời gian, Dương thủ tọa toàn lực phối hợp Tần Tang lĩnh hội bí thuật Âm Dương Thiên Đấu, hoàn thiện công pháp, dù cho không cách nào thay đổi hết hoàn toàn, Tần Tang có thể đưa ra đề nghị, mượn nhờ bí thuật hoặc đan dược khác lẩn tránh tai hoạ ngầm.
Thôi diễn công pháp cực kỳ hao tổn tâm thần, còn mệt hơn tu luyện!
Cuối cùng, Tần Tang hoàn chỉnh cắt tỉa bí thuật Âm Dương Thiên Đấu, về sau lúc Âm Dương nhất mạch tu luyện, bình cảnh sẽ ít đi rất nhiều, chính hắn cũng được ích lợi không nhỏ.
Một ngày này.
Tần Tang ngồi một mình trong động phủ, bàn tay nắm vuốt bạch kỳ, lật qua lật lại tra xét.
Hoàn thiện công pháp xong, hắn tìm tòi nghiên cứu bạch kỳ, nhưng lấy tu vi của Tần Tang, trong thời gian ngắn tìm không thấy đầu mối.
Ngẫm lại bản thân còn những chuyện phải làm.
Luyện thể, chữa trị Thái Ất tinh dư, lĩnh hội kiếm trận, đều trọng yếu hơn bạch kỳ.
Đúng, vẫn còn linh hỏa!
Tần Tang ngưng mắt lại, ngón tay hơi cong, thu hồi bạch kỳ, trầm ngâm một lát, đứng dậy đi ra động phủ, trực tiếp đi đến truyền tống trận, lúc truyền tống đến Đại Hoang đảo, Bảo Chính Nam nhanh chóng dẫn người đến nghênh đón.
"Tần Chân Quân muốn đi yêu tộc sao?"
Khi có những người khác, Bảo Chính Nam đều làm đủ lễ nghĩa.
Đi đến chỗ cao nhất trên Đại Hoang đảo, Tần Tang đảo mắt nhìn quanh, trên đảo người người nhốn nháo, quân nhân chỉnh tề.
Nhân tộc muốn ngưng chiến, yêu tộc chưa hẳn đáp ứng, Bảo Chính Nam đang triệu tập đại quân, làm hậu thuẫn cho Tần Tang.
Động tĩnh lớn như vậy không thể nào che giấu, tin tức nhân tộc dị động như gió truyền đến yêu tộc.
Lạc Anh Đảo.
Đảo này vị trí ở hướng Bắc, cách Long Hưng đảo hai ngàn dặm, vài ngàn năm trước vốn thuộc về Phượng tộc, trên đảo có một cây đại thụ tên Lạc Anh, sẽ kết một loại trái cây màu đỏ, Phượng tộc rất thích ăn nó.
Sau khi nhân tộc thiết hạ truyền tống trận trên Đại Hoang đảo, Lạc Anh đảo bởi vì cách quá gần, rất nhanh bị tu sĩ nhân tộc công chiếm, Phượng tộc đều bị khu trục.
Lạc Anh chu quả đối với nhân tộc không có ích, ngược lại có hại.
Nhưng Lạc Anh thụ là một loại linh mộc khó được, không lâu bị nhân tộc chặt cây lấy đi, về sau lại có tu sĩ thấy trên đảo linh khí tương đối tràn đầy, mở động phủ triệt để chiếm lấy.
Mấy ngàn năm qua, yêu tộc chẳng biết phản công qua bao nhiêu lần, từng đoạt lại Lạc Anh đảo, nhưng đều bởi vì công không được Đại Hoang đảo, cuối cùng không giải quyết được gì.
Cho đến mấy trăm năm trước, nhân tộc ăn bài học kinh nghiệm khắc cốt minh tâm, mới không dám lại không kiêng nể gì cả, Lạc Anh Đảo trở lại trong tay Phượng tộc, đáng tiếc Lạc Anh linh thụ đã mất.
Phượng tộc phái một đạo đại quân đóng quân trên đảo, giám thị nhân tộc. Đại Hoang đảo dị động, nơi này biết đầu tiên.
Phượng Hoàng chính là vương của loài linh điểu.
Đa số bộ tộc yêu điểu đều phụ thuộc vào Phượng tộc.
Ngày nay trên Lạc Anh đảo dày đặc đại thụ che trời, cành lá rậm rạp, lít nha lít nhít sào huyệt động phủ, đều mở trên tán cây.
Trên không thường có yêu điểu tuần sát.
Rất dễ nhận biết đầu lĩnh trong đám yêu điểu, phần lớn lông vũ diễm lệ, hoặc nơi nào đó trên cơ thể có chỗ giống như Thần Điểu Phượng Hoàng trong truyền thuyết, đa số là dòng chính của Phượng tộc.
Bất quá, ngay cả hậu duệ của Thiên Phượng như Cửu Phượng Vương, bởi vì huyết mạch Phượng Hoàng mỏng manh, bộ dạng của nàng lại hơi dở dở ương ương, nhưng yêu tộc đặc thù ở chỗ có thể trong quá trình tu luyện không ngừng tô luyện huyết mạch, dần dần lột xác.
Lúc này.
Các đầu lĩnh dẫn đầu đội yêu điểu của mình, không ngừng tuần tra trên Lạc Anh đảo, mỗi đội phụ trách khu vực khác nhau.
Bên trong một ngôi nhà hoa mỹ trên cây.
Cửu Phượng Vương hóa thành hình người, dung mạo xinh đẹp, không khác năm xưa bao nhiêu, nhưng ánh mắt càng hung hiểm, hiển nhiên trải qua rất nhiều chiến trận.
Trong tay nàng cầm một đoản giác màu vang, hình dạng như giác của giao long, đầy tơ máu.
Đoản giác hơi phát sáng, từng tơ máu bị rút ra, đâm vào làn da trơn bóng hoàn mỹ của Cửu Phượng Vương.
Cửu Phượng Vương nhíu mày, cảm thấy đau nhức, nàng nhắm mắt lại, chợt nghe một tiếng quát hỏi từ bên trong đoản giác truyền đến.
"Nhân tộc sao lại tập kết đại quân ngay lúc này, ai tiết lộ cơ mật hả?"
"Còn cần ai tiết lộ sao?" Một thanh âm khác vang lên: "Nhân tộc nhát như chuột, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, bọn chúng đều không bỏ qua, Giao Vương không cần giấu diếm bọn chúng, vô luận thế nào, chúng ta đã trù bị lâu như vậy, bắt buộc phải làm!"
"Các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, đại quân chúng ta chưa xuất phát, nhân tộc sao lại phản ứng kịch liệt như vậy?" Người đầu tiên lên tiếng, lại hỏi.
"Tê Phong Vương cho rằng nhân tộc dám chủ động phản công sao?" Người thứ ba chen lời.
"Ta hoài nghi nhân tộc có mưu đồ khác!"
"Ta cũng nghĩ vậy." Cửu Phượng Vương đột nhiên nói: "Ta đã lệnh cho bộ hạ tản mát các phương, giám thị nhân tộc, các ngươi phải cẩn thận, chớ bị bọn chúng mê hoặc."
Cửu Phượng Vương địa vị rất cao, nàng vừa lên tiếng liền dẫn đến các lời phụ họa, nhưng còn Yêu Vương khác nhắc nhở: "Cửu Phượng nên cẩn thận, nếu nhân tộc biết hành tung của ngươi, chắc chắn xuất động cao thủ chạy đến tập kích."
Sau khi ngắn gọn trao đổi với các Yêu Vương trú đóng gần Đại Hoang đảo, Cửu Phượng thu hồi đoản giác, vuốt vuốt thái dương, nàng không lo lắng an nguy của mình, trên đảo sớm đã bố trí, tăng thêm thần thông bản mệnh của nàng, dù cho đại tu sĩ nhân tộc đều đến, nàng muốn chạy vẫn không khó.
Nhân tộc triệu tập đại quân, không biết có ý đồ gì?
Trong lúc trầm tư, Cửu Phượng đẩy cửa gỗ ra, đang muốn tản bộ hít thở không khí, đại thụ bỗng nhiên chấn động mãnh liệt, trên không trung nổ vang một tiếng sấm!
Cửu Phượng kinh hãi ngẩng đầu, nhìn thấy một đạo kiếm quang như thiểm điện hung hăng trảm lên đại trận.
Phượng tộc và nhân tộc truyền thừa khác nhau, yêu tộc giỏi kích phát huyết khí, ngưng kết yêu trận, uy lực không kém linh trận của nhân tộc, nhưng chỉ bị trảm một kiếm, toàn bộ Lạc Anh đảo lại đang chấn động.
"Ầm ầm ầm… '
Đám yêu điểu từ tán cây rơi xuống như mưa, trong lúc nhất thời lông vũ bay loạn, đều bị dư ba chấn choáng, yêu nào nhục thân hơi yếu thì bị đánh chết!
Sau một kiếm, màn sáng đại trận màu đỏ xuất hiện đầy vết rạn.
Nhưng nàng còn chưa thấy rõ địch nhân!
Cửu Phượng xoay người xông đến nhà gỗ, chợt thấy ánh mắt hoa lên, một bóng người đột ngột xuất hiệt ngăn cản nàng lại.
Trong nháy mắt, ngọc thủ hóa đao, bàn tay lưu động thất thải hào quang, nàng vô thức xuất thủ. Đồng thời còn vận chuyển tinh huyết, nhưng chưa kịp thi triển thần thông, lại bị một cỗ uy áp không thể địch nổi bao phủ, làm nàng không cách nào nhúc nhích, thần sắc đầy hoảng sợ.
Không đợi nàng hoàn hồn, cảnh sắc chung quanh thay đổi.
Nàng bị kéo đến một khu vực tinh không, Cửu Phượng cảm thấy mình triệt để bị tinh không ngăn cách ngoại giới, những bố trí trên đảo mất đi hiệu lực!
"Đạo hữu đi đâu?"
Tần Tang quang minh chính đại xuất hiện cách Cửu Phượng không xa.
Ban đầu Cửu Phượng không nhận ra Tần Tang, chỉ cảm thấy hắn hơi quen, nhưng hành trình Thất Sát điện để lại ấn tượng quá sâu, cuối cùng nhớ lại Tần Tang, la thất thanh: "Là ngươi!"