Chương 2538: Giao dịch
Chương 2538: Giao dịch
Vu tộc yếu nhất trong tam tộc, cần cấp bách tu sinh dưỡng tức, bọn họ không hi vọng lại khải chiến sự.
Tần Tang ra mặt điều đình, chính hợp ý Vu tộc, trong tộc gần như không ai lên tiếng phản đối.
Phương lão ma và mấy vị trưởng lão chỉ thương nghị vài câu, lúc này hạ quyết đoán.
Vu tộc bị khốn trong một góc nhỏ, nhưng thời gian xưng bá Thương Lãng hải lâu hơn Nhân tộc, bọn họ biết rất nhiều bí mật mà Nhân tộc không rõ ràng, Tần Tang rất coi trọng bọn họ.
Chủ và khách đều vui vẻ, nhưng còn phải đợi Phương lão ma truyền tin cho các phái, đồng thời để các phái tìm kiếm vật Tần Tang cần.
Màn đêm buông xuống, Tần Tang ở lại Vu Thần sơn.
Bầu trời trên Vu Thần sơn bị lôi quang che chắn.
Trong nội viện, bóng cây lắc lư, Tần Tang ngẩng đầu, vẫn có thể nhìn thấy từng tia lôi quang từng con ngân xà đang du tẩu.
Lúc này, Phương lão ma từ ngoài viện đi đến: "Tần Chân Quân triệu Phương mỗ đến đây, không biết có chuyện gì quan trọng?"
Tần Tang thu tầm mắt lại, lấy ra ngọc giản sớm đã chuẩn bị xong, ném qua.
Phương lão ma kinh ngạc, tiếp nhận ngọc giản, thần thức nhanh chóng dung nhập ngọc giản, chỉ nhìn một chút liền sa vào thật sâu, sau cùng gian nan thu hồi thần thức, hít sâu một hơi.
"Đa tạ Chân Quân tặng đại lễ, Phương mỗ không dám nhận, có gì phân phó, cứ nói rõ!"
Trong ngọc giản ghi lại thần văn, Tần Tang học từ Quỷ Mẫu, trong đó có một họa đồ càng đặc thù hơn, thác ấn từ nhục thân của Quỷ Mẫu, khi nàng phi thăng lưu lại.
Quỷ Mẫu có thể lấy loại thần văn này luyện chế nhục thân, Phương lão ma chưa chắc bằng Quỷ Mẫu, nhưng chỉ cần tìm hiểu thấu đáo, đối với trạng thái hiện tại của lão có ích lợi rất lớn.
"Bần đạo không yêu cầu xa vời, chỉ cần mấy loại linh dược, đều viết bên trong." Tần Tang nhìn ngọc giản.
Vừa rồi Phương lão ma quá cuồng hỉ, không chú ý đến, nghe vậy vội vàng xem lại, thấy đại bộ phận linh dược đều hữu ích cho linh trùng, trong lòng biết Tần Tang đang bồi dưỡng linh trùng, trầm ngâm nói.
"Trong tộc tích lũy nhiều năm, phần lớn linh dược đều có, nhưng thiếu Thiên Ngô căn."
Tần Tang vội hỏi: "Các ngươi có Bạc Thủy linh hoa sao?"
Thiên Ngô căn và Bạc Thủy linh hoa đều nằm trong danh sách chủ dược luyện chế Thanh Sương đan, trước đó hắn đã lấy được Bách Trùng thảo.
Nghe Phương lão ma nói, vậy phụ dược và Bạc Thủy linh hoa lão đều có.
Thấy Phương lão ma xác nhận, Tần Tang đại hỉ, Thanh Sương đan chỉ còn thiếu Thiên Ngô căn!
Cho dù tạm thời hắn không dám để Thiên Mục Điệp đột phá Đệ Ngũ biến, nhưng luyện chế Thanh Sương đan không phải chuyện xấu.
Trước đó đã hỏi qua, Vu tộc không có linh dược để luyện chế Trấn Linh hương thượng thừa, nhưng có những thứ này coi như an ủi.
Phương lão ma lập tức lệnh cho tâm phúc đi lấy linh dược, nói bóng nói gió hỏi thăm Tần Tang từ nơi nào biết thần văn, Tần Tang lại không tiện nói ra lai lịch của Quỷ Mẫu, chỉ mơ hồ ứng phó cho qua, làm lão thất vọng không thôi.
Không lâu lắm, linh dược đưa đến, Tần Tang nhận lấy, đợi người lui ra bên ngoài, ngón tay chạm nhẹ lên Thiên Quân giới, tinh đài xuất hiện trong tay hắn.
"Phương đạo hữu biết vật này không?"
Vừa rồi hắn ngồi trong phòng đã thử qua, nhưng không thấy tinh đài phản ứng.
Phương lão ma nghe vậy nhìn tinh đài, lúc đầu hơi nghi hoặc, sau đó chợt nhớ lại, bỗng nhiên đứng dậy, kinh ngạc nói: "Vật này…"
Tần Tang híp mắt nhìn Phương lão ma, phát hiện Tinh Dực Thiền một mực yên lặng, lúc này bị đánh thức, trừng trừng nhìn tinh đài.
Phát hiện ánh mắt của Tần Tang, Phương lão ma vô thức nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy tâm thần đều bị nhìn thấu, không khỏi kinh hãi, trong lòng biết nếu không nói rõ, Tần Tang tuyệt không bỏ qua.
Lão hơi chần chờ, chắp tay nói: "Không dối gạt Chân Quân, vật này rất giống một kiện bảo vật của tộc ta, vẽ lại bên trên bích hoạ Thánh Sơn Thần Từ, các vị lão tổ tìm nó thật lâu, nhưng không tìm thấy chút tin tức nào, không ngờ lại bị Chân Quân lấy được."
Tần Tang ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, thấy nơi đó có một thạch điện cổ phác: "Đó là Vu Thần từ? Bảo vật này đã liên quan đến thần tư, không biết có uy năng gì?"
"Tộc ta xem thần từ như thánh điện, nhưng thần từ chưa từng hiển lộ thần dị. Bảo vật bên trên bích hoạ, chúng ta thậm chí không rõ nó tồn tại hay không, không biết có uy năng gì." Phương lão ma nói.
Tần Tang nhìn lão một lúc lâu, nói: "Bần đạo có thể đi xem thần từ không?"
"Cái này…" Phương lão ma do dự một chút, cuối cùng gật đầu.
Tu vi của hai người cao tuyệt, không mất bao lâu đã đi đến thần từ, mà không làm kinh động đến người khác.
Thần từ mang ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn, trong điện không có chí bảo, cũng không có cấm chế thủ hộ quá mạnh.
Phương lão ma mở cửa, Tần Tang cất bước đi vào, lôi quang chiếu rọi đại điện.
Cổ điện dùng đá vuông kiến tạo thành, trên vách tường thô ráp có khắc một bức bích hoạ diễm lệ.
Đường cong bình thẳng, bút pháp giản lược, lại có một loại vẻ đẹp khí quyển cổ phác.
Tần Tang ngưng mắt nhìn kỹ, thấy bích hoạ miêu tả chủ thể một đám người đứng trước thạch điện, tựa hồ có chữ viết, nhưng đã sớm bị xóa đi.
Thạch điện và bóng người đều do mấy bút phác hoạ mà thành, không có đặc thù rõ ràng, nhìn không ra là Vu tộc hay là Nhân tộc.
Bên trong thần từ có một người, đứng đưa lưng về phía đám người, khom người nhìn một bệ đá hình tròn, trên bệ đá có tinh quang, dường như phát ra âm thanh.
Đây cũng là nội dung của toàn bộ bích hoạ.
Tần Tang cúi đầu nhìn mặt sàn, không thấy lỗ nhỏ, nhưng lại có khắc đồ án phức tạp không rõ ý nghĩa, chính giữa đồ án vẽ một vòng tròn, độ lớn nhỏ phù hợp tinh đài trong tay Tần Tang.
Hắn ngưng thần nhìn kỹ, cảm thấy đồ án thuộc loại phù văn nào đó chưa từng thấy qua, tìm hiểu một phen, nhưng không tìm thấy trọng điểm.
Trầm ngâm hồi lâu, hắn liếc nhìn Phương lão ma, không chần chờ nữa, chân nguyên bọc lấy tinh đài đẩy đến vòng tròn.
Chưa kịp rơi xuống, Tần Tang cảm thấy khác thường, sắc mặt ngưng trọng.
Tinh đài như bị hấp dẫn, rơi thẳng xuống mặt sàn, sau đó mặt sàn chấn động, tỏa sáng tinh quang rạng rỡ, không chỉ tinh đài, toàn bộ đồ án trên mặt sàn đều sáng tỏ loá mắt.
Vận luật không hiểu nhanh chóng lưu chuyển, bên trong thần từ như mộng như ảo.
Tần Tang, Phương lão ma liếc nhìn nhau, biểu lộ kinh dị, đồng thời đang âm thầm phòng bị phát sinh dị biến.
Ngay sau đó, một loại cảm giác quen thuộc xông lên đầu.
Tần Tang vội ngẩng đầu nhìn trời, lập tức kinh ngạc vạn phần, hắn nhìn thấy một vùng tinh không thâm thúy, đầy các vì tinh tú.
Trên trời cao, mây đen và sấm sớt đã biến mất không thấy, ngàn vạn sao trời xuất hiện trên đỉnh đầu hai người, oánh oánh lấp lóe, mà lại tuyệt không phải huyễn tượng!
Tinh quang lúc sáng lúc tối, tựa như một hít một thở, hô ứng cái gì đó.
Tần Tang dời mắt, nhìn tinh đài chằm chằm, lúc này cả tòa tinh đài nối liền đồ án trên mặt sàn thành một thể, lại tự động ngưng tụ tinh quang, chạy dọc theo đồ án, lan tỏa khắp thần từ.
Hai người vô thức lui lại hai bước, đến cửa ra vào.
Lại nhìn lên bầu trời, mây đen lôi điện rõ ràng còn đó, mà ngay cả các vị trưởng lão Nguyên Anh đang tu hành trong động phủ trên Vu Thần sơn đều không phát hiện dị thường.
Bờ môi khẽ nhúc nhích, Tần Tang định hỏi Phương lão ma, lại thấy thần từ đột nhiên tăng tốc biến hóa.
Từng đạo phù văn liên tục bị tinh quang thắp sáng, như vật sống nhảy khỏi mặt sàn, lại như con giun vặn vẹo không chừng.
Nhất thời vô số phù văn phiêu khởi, lít nha lít nhít chiếm hết không gian bên trong thần từ, đều do tinh quang tạo thành.
Trong phút chốc, phù văn định hình, từng sợi tơ tinh quang tinh tế nối liền các phù văn, cuối cùng liên kết tinh đài trên sàn, lấy tinh đài làm trung tâm, tạo thành một phù trận dị thường phức tạp.