Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2564 - Chương 2564: Phạt Sơn Phá Miếu

Chương 2564: Phạt sơn phá miếu Chương 2564: Phạt sơn phá miếu

Thế lực đó tên đầy đủ là Trụ Tuyệt Âm Thiên cung, người ngoài thường gọi là Âm Thiên cung, cái tên lấy từ Lục Thiên cung trong truyền thuyết.

Truyền thuyết Bắc Đế chấp chưởng Phong Đô Minh kinh, chính là trung tâm cửu địa, sáng lập Lục Thiên cung, Trụ Tuyệt Âm Thiên cung là đệ nhất cung.

Tần Tang từng nghe danh Âm Thiên cung, nghe Thẩm Hoắc nói tới, đặc biệt lưu tâm lắng nghe.

Đối Tần Tang mà nói, bên trong Cụ Sơn trị càng nhiều thế lực càng tốt, tình hình càng hỗn loạn, càng thuận tiện đục nước béo cò.

Mấy người cười cười nói nói, quan thuyền chạy qua mấy quan ải.

Ba người Thi Tuyên không đề cập đến nội dung pháp triệu, Tần Tang cũng không hỏi nhiều.

Quen thuộc nhau về sau, mấy người đơn giản trao đổi thủ đoạn thần thông của mình, thuận tiện đằng sau phối hợp.

Tần Tang lấy thể tu làm chính, xem như tất cả thần thông của bản thân.

Khi đến đầu con sông lớn cùng một tòa hùng quan, quan thuyền không dám tiếp tục đi tiếp, lúc này trên thuyền ngoại trừ quan binh, chỉ còn lại bốn người bọn họ.

"Tiếp theo đường xá không an ổn, mọi người cẩn thận."

Thi Tuyên dẫn đầu đứng dậy, đi ra khỏi buồng nhỏ trên tàu.

Bản thân đều có tu vi, đám người Tần Tang đi theo Thi Tuyên, thả người lăng không bay qua sông, lao vùn vụt một hồi, đi lên lục địa.

Lọt vào trong tầm mắt, phía trước hoang vu một mảnh.

Trên thực tế, bắt đầu từ lúc đổi quan thuyền, hai bên bờ sông lớn, cảnh vật dần dần hoang tàn.

Thực lực Đạo Đình chung quy có hạn, không có khả năng để cho cao thủ lưu trú đề phòng yêu quỷ tập kích quấy rối, không đến mức tất yếu, thường tạm thời bỏ qua những nơi đó.

Đám người trèo đèo lội suối, vội vàng đi đường nhiều ngày, thế núi liên miên không ngừng, hiểm sơn ác thủy khắp nơi.

Thi Tuyên thả người nhảy lên một đỉnh núi, quan sát một phen, quay đầu nhắc nhở.

"Thu liễm khí tức, không nên phi hành, nếu không cẩn thận thì dễ bị yêu quỷ phát hiện, sớm bố trí mai phục chúng ta."

Lời này chủ yếu nói cho Tần Tang nghe.

Thẩm Hoắc dù tính tình nóng nảy, lúc này cũng không dám khinh mạn nửa phần.

Không nghĩ tới tiến vào Cụ Sơn trị phải cẩn thận như vậy, hỏi mới biết, Đạo Đình và Yêu Quỷ quốc chiếm cứ trung bộ Cụ Sơn trị, nơi đó có tiên quan và đại quân của Đạo Đình tọa trấn, là chỗ an toàn nhất.

Ngược lại khu vực xa xôi thế này, có khả năng gặp yêu binh Quỷ Phương quốc, một khi gặp phải chính là một trận chiến liều mạng.

Ngươi không chết thì ta vong!

Tần Tang biết nghe lời phải, tùy ý chọn một bộ bảo giáp trong Thiên Quân giới mặc lên người.

Thi Tuyên không khỏi chăm chú nhìn thêm, nhưng không hỏi nhiều, ra hiệu đám người dừng lại, nhìn sang Tần Tang nói.

"Đạo huynh thật nhẫn nại, đến đây rồi còn không hỏi nội dung pháp triệu, không nóng lòng đi theo chúng ta lâu như vậy. "

Tần Tang mỉm cười: "Chư vị nói rõ bản thân nhận pháp triệu, mời bần đạo tham gia, chắc hẳn không vượt qua năng lực của bần đạo, đến thời điểm thì sẽ biết thôi, không cần tốn miệng lưỡi."

Thẩm Hoắc hô một tiếng tốt.

Thi Tuyên nhìn Tần Tang chằm chằm, lại nói: "Được đạo huynh tín nhiệm như vậy, bọn ta cực kỳ vinh hạnh. Bất quá, tu sĩ đạo môn không phải ai cũng như nhau, không thiếu kẻ bại hoại, làm chuyện mưu tài sát hại người khác. Tình hình Cụ Sơn trị hỗn loạn, tàng ô nạp cấu lăn lộn chung một chỗ. Nếu Đạo Đình phát lực tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, không khác nào bức chúng phản bội đầu nhập Quỷ Phương quốc, không thể không đề phòng, đạo huynh ngàn vạn lần cẩn thận."

"Đa tạ hảo ý của đạo hữu." Tần Tang chắp tay thi lễ.

Thấy Tần Tang không kiêu căng, Thi Tuyên âm thầm gật đầu, nói: "Không dối gạt đạo hữu, lần này pháp triệu của Bắc Cực Khu Tà viện yêu cầu chúng ta đi phạt sơn phá miếu, loại bỏ vài tà thần!"

"Phạt sơn phá miếu?"

Tần Tang giật mình, vô thức nhớ đến sơn thần thổ địa phía dưới trướng Đạo Đình.

Lai lịch của bọn họ, Tần Tang đến nay còn chưa tìm hiểu rõ ràng, Thi Tuyên xuất thân từ Cửu Hoa động thiên, vốn tưởng rằng Thi Tuyên biết nhiều, Tần Tang nói bóng nói gió hỏi thăm, lại không ngờ Thi Tuyên chỉ biết sơn thần thổ địa, thành hoàng, nhạc hoàng đều do Đạo Đình sắc phong.

Mà thiên binh thiên tướng trong truyền thuyết còn thần bí hơn, chính như Thẩm Hoắc nói, tu sĩ thế gian chỉ biết thần tướng hộ đàn, không thấy thiên thần hiển thánh.

Tà Thần…

Tần Tang thầm nghĩ trong lòng, như thế đối ứng, Đạo Đình sắc phong chính thần rồi.

Hắn ngẩng đầu, ngắm nhìn núi rừng chung quanh.

Tiến vào Cụ Sơn trị về sau, Tần Tang một mực không phát hiện tung tích của sơn thần thổ địa.

Nhưng mà Thẩm Hoắc từng nói qua, trung bộ Cụ Sơn trị, Đạo Đình chiếm cứ phần lớn đất đai, nhiều nơi được Đạo Đình sắc phong, lúc tranh đấu với Quỷ Phương quốc đưa đến tác dụng không nhỏ.

Đang nói chuyện, Thi Tuyên chợt phất tay, đánh ra một đạo hoàng quang, biên thành một tờ linh phù trước mặt mọi người.

Pháp triệu lấy hình thức linh phù tồn tại, bên trong giới thiệu sơ lược nhiệm vụ lần này, còn có bản đồ.

Bản đồ phi thường đơn sơ, vẻn vẹn chỉ rõ hướng đi.

Không đánh dấu những địa điểm nguy hiểm, Cụ Sơn trị yêu quỷ hoành hành, tình hình hỗn loạn, bọn hắn cần chú ý cẩn thận, may mà mục tiêu lần này không quá xa.

"Từ đây đi theo hướng Đông, đến lãnh địa của tà miếu, chúng ta lại tìm đường." Thẩm Hoắc nhìn xong, tùy tiện chỉ một hướng.

Thi Tuyên nói một tiếng tốt, thu hồi hoàng phù, dẫn đầu đám người lên đường.

Một tháng sau.

Trên đường hữu kinh vô hiểm.

Bốn người tập hợp trong một ngọn núi, cẩn thận xem bản đồ, đối ứng các nơi, cuối cùng xác nhận mục tiêu.

"Ở phía trước, không đến năm trăm dặm! Tà thần từ đâu đến, dám lập miếu, ăn đạo gia ta một kiếm!"

Thẩm Hoắc vác trọng kiếm trên vai, đằng đằng sát khí xông đến phía trước.

Những người khác theo sát sau lưng.

Thời điểm đến gần tà miếu, đám người ngạc nhiên phát hiện, quỷ dân nơi đây lại xây nhà sinh sống, tạo thành thôn nhỏ.

Bọn hắn dừng lại, đứng bên ngoài thôn, nhìn thấy quỷ dân trong thôn còn chưa trừ hết thú tính, nhưng lại đơn giản hiểu cấp bậc lễ nghĩa, đang khai hoang trồng trọt chung quanh thôn.

Mà trước thôn nhỏ, xây lên một quảng trường hình tròn, bên trên có một tượng đá đứng sừng sững.

Mặc dù tay nghề điêu khắc thô lậu, nhưng có thể nhìn ra, bộ dạng thân người đầu yêu.

Trước pho tượng bày đầy cống phẩm, đủ thấy quỷ dân nơi đây phi thường sùng bái, ngày ngày cung phụng.

Đám người liếc nhau, im lặng vượt qua thôn nhỏ, tiếp tục đi lên phía trước, cho đến khi đi đến một ngọn núi hiểm trở.

Đứng dưới chân núi vẫn nhìn thấy, một miếu thờ trên vách đá, tỏa sáng hào quang màu vàng dưới ánh nắng mặt trời, nhưng lại có sương mù quanh quẩn trên miếu thờ không tan.

Tần Tang vốn cho rằng tà thần là tồn tại đặc thù, không ngờ lại cảm ứng được yêu khí trong miếu thờ.

Yêu khí từ nhiều nơi hội tụ đến miếu thờ, đủ thấy ngọn núi không ít yêu.

Thẩm Hoắc sớm đã kìm nén không được, ngẩng đầu nhìn miếu thờ, chân giẫm mạnh, xương cốt trong cơ thể bạo hưởng, yên lặng bấm một cái pháp quyết, thân hình tăng vọt, biến thành cự nhân cao mấy trượng.

Đạo bào rộng phòng phền, bây giờ lại biến thành một thân thiết giáp.

Thẩm Hoắc giơ cao trọng kiếm, thả người nhảy lên, còn không quên hét lớn.

"Bản đạo gia đến rồi!"

Cùng lúc đó, Thi Tuyên và Lạc Nhân đều có động tác.

Tần Tang chú ý Thi Tuyên nhiều hơn, bởi vì y tu luyện Kim Ấn đàn.

Chỉ thấy Thi Tuyên đằng không bay lên, trước mặt lấp lóe linh quang, hiển hiện một tòa pháp đàn màu lam, nhỏ hơn Binh Mã đàn bình thường một chút, nhưng Lục ấn lại càng ngưng thực.

Y đưa tay điểm một chỉ, một đạo lưu quang từ trong Lục ấn bay ra, hóa thành một tờ linh phù lơ lửng trong hư không.

--- ---
Bình Luận (0)
Comment