Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2567 - Chương 2567: Hạc Minh Sơn

Chương 2567: Hạc Minh sơn Chương 2567: Hạc Minh sơn

"Vèo!"

Hôi Oanh kiếm chui vào ống tay áo của Tần Tang.

Đại hán bị đính lên tường đá, trượt xuống ngã nằm trên đất, hiện ra nguyên hình, hóa ra là một con mãnh hổ lộng lẫy.

Tần Tang nhìn thi thể, nhìn quanh phòng tối.

Trong phòng bày biện đơn sơ, ngoại trừ bàn tròn để đặt ngọc cầu và Na Di trận, thì chỉ có hai gian phòng.

Nếu dùng làm chỗ tu luyện, đối với hai đại yêu Hóa Hình kỳ mà nói, có phần lộ ra quá mộc mạc.

Nơi này rõ ràng là một động phủ tạm thời!

Nhưng động phủ dạng này, hết lần này tới lần khác tỉ mỉ bố trí trận cấm phòng hộ.

Mới vừa rồi một kiếm phá đá khai sơn, phần lớn công lao nhờ Thiên Mục Điệp dùng thần thông nhìn trộm nhược điểm của trận cấm, lại kết hợp Hôi Oanh kiếm cấp bậc ngụy linh bảo cùng Thất Phách sát trận.

Theo tu vi tinh tiến, Tần Tang lĩnh ngộ Thất Sát kiếm trận càng thêm sâu sắc, thi triển ra đã có mấy phần ý vị thu phát tùy tâm, không còn thanh thế thật lớn giống như dĩ vãng.

Ngoại nhân chỉ thấy một đạo kiếm quang, kì thực ẩn chứa uy lực của kiếm trận.

Ngoài có trận cấm phòng hộ, bên trong có Na Di trận, hai con yêu thú ẩn núp ở đây, nhất định mưu đồ đã lâu, làm người ta không thể không hoài nghi ý đồ của bọn nó.

Hai mắt Tần Tang đảo qua thi thể hổ yêu, nhìn thấy cổ tay phải của nó đeo một vòng ngọc, thu vào trong tay, quả nhiên là một bảo vật trữ đồ.

Cẩn thận tìm kiếm không gian trữ đồ, Tần Tang nhẹ động thần thức, một kim ấn xuất hiện, bên trên ấn khắc hai chữ, dùng yêu văn của Quỷ Phương quốc.

"Ngu Soái."

Từ khi quyết định đi Cụ Sơn trị về sau, Tần Tang lưu ý đủ loại tình báo về Quỷ Phương quốc, dù sao bọn họ có thể trở thành đại địch của mình.

Quỷ Phương quốc được xưng là Yêu Quỷ quốc, trong quốc không chỉ có yêu còn có quỷ, đủ loại tộc quần, nhưng yêu tu chiếm cứ chủ lưu.

So với Đạo Đình thì rõ ràng hơn rất nhiều, danh tự Quỷ Phương kèm theo một chữ 'Quốc', trong quốc đồng dạng như Đạo Đình, thiết lập quan chức, tầng cấp rõ ràng, trên dưới có khác, tạo thành một nước.

Yêu tu Hóa Hình, mới có tư cách ngồi lên địa vị yêu soái, bên trên còn có yêu hầu, tu vi cao hơn nữa thì có thể xưng vương.

Tần Tang còn chưa dò la được tầng cấp cao hơn, không rõ yêu vương phải chăng đều đạt đến Luyện Hư kỳ.

Nhưng Quỷ Phương quốc đối kháng Đạo Đình lâu như vậy, mà không rơi xuống thế hạ phong, trong quốc sao lại thiếu cường giả đỉnh cao.

Có kim ấn này, nói rõ hổ yêu chính là yêu soái, quyền cao chức trọng.

Chữ 'Ngu' thì có nhiều cách hiểu.

Có thể xem như danh hào của hổ yêu.

Tần Tang còn nhớ rõ, trong tu tiên giới, hổ yêu có một danh xưng 'Ngu'.

Yêu tu cao gầy đào tẩu kia, chắc là một tên yêu soái, hai tên yêu soái ẩn núp tại khu vực địa giới xa xôi thế này, không thể nào chỉ vì mai phục mấy tiểu bối Kim Đan kỳ.

Tần Tang nhìn ra ngoài núi, vừa rồi hắn thuận tay bắt Bạch Hổ có thực lực mạnh nhất làm tù binh, đám người Thi Tuyên giảm nhiều áp lực, chiến đấu chuẩn bị kết thúc.

Trong vòng ngọc của hổ yêu còn có một số bảo vật hữu dụng, Tần Tang tạm thời thu hồi, cúi người xem xét thi thể hổ yêu.

Vừa rồi hổ yêu còn chưa thể hiện thực lực chân chính, liền bị một kiếm đánh chết, Tần Tang không nhìn thấy nguyên thần của nó, nhưng cảm ứng được ba động tương tự như xà yêu.

"Thanh Phong… Tiền bối, đây là?"

Thi Tuyên đứng bên ngoài sơn động, chần chờ lên tiếng hỏi thăm.

Chư yêu thần bị ba người Thi Tuyên trảm trừ hơn phân nửa, bắt sống ba yêu thần, kể cả Bạch Hổ bị Tần Tang định trụ, sau cùng ba người lập tức đem theo tù binh chạy tới, nhìn thấy thi thể hổ yêu, không khỏi hoảng sợ.

Thi Tuyên vạn vạn không nghĩ tới, nửa đường tùy ý mời chào giúp đỡ, lại chọn ngay một vị chân nhân, càng không ngờ nhiệm vụ nhìn như đơn giản, vậy mà ẩn giấu nguy hiểm trí mạng.

Tần Tang gọi mấy yêu thần tới, thẩm vấn một phen, đám yêu thần đều không biết hổ yêu.

Bọn chúng khai mở linh trí chưa lâu, trong cõi u minh có một loại ý niệm thúc đẩy bọn chúng thành lập miếu thờ, xưng Thần, thuần phụ quỷ dân, làm cho quỷ dân cúng bái.

Có thể khẳng định, những yêu thần khai mở linh trí liên quan chút ít đến hai tên yêu soái.

Tần Tang không biết nội tình, đoán không ra ý đồ của bọn nó, nhưng liên tưởng đến Đạo Đình sắc phong chính thần, ẩn ẩn cảm giác được âm mưu trong đó không có ai biết.

Đám người Thi Tuyên cũng nghĩ như vậy, cách làm tốt nhất là mau chóng báo cáo việc này cho Đạo Đình.

Nhưng hổ yêu do Tần Tang giết, bọn họ không dám lên tiếng, ngay cả tính tình cực trương dương như Thẩm Hoắc, cũng biến thành trầm mặc ít nói.

Tần Tang biết nơi đây không nên lưu lại lâu, hắn đưa ấn soái và mấy tên yêu thần, còn đá xác hổ trên đất qua bên Thi Tuyên, cười nói: "Những thứ này có thể đổi lấy một bút đại công đức rồi."

Thi Tuyên tiếp được ấn soái, nhìn thoáng qua, mặt lộ vẻ kinh sợ: "Đem thi thể yêu soái này cùng tin tức về, vô luận có thể đâm thủng âm mưu của Quỷ Phương quốc hay không, đều là một cái công lớn, Đạo Đình chắc chắn trọng thưởng tiền bối. Đạo Đình chưa từng keo kiệt với người có công."

Thi Tuyên không dám chia công lao của Tần Tang, còn quyết định thuyết phục đồng bạn, đưa hết thảy ban thưởng của nhiệm vụ lần này cho Tần Tang.

Đang khi nói chuyện, đám người thu hồi chiến lợi phẩm, dẫn theo tù binh bay khỏi núi này.

Tần Tang đi trước, ba người theo sát phía sau.

Bọn hắn không theo đường cũ trở về, mà quyết định đi vòng, để tránh đụng phải truy binh.

Lao vùn vụt mấy ngày, không phát hiện tung tích địch nhân.

Tần Tang bỗng nhiên giảm tốc độ, bay xuống một ngọn núi hoang, quay đầu nói.

"Sẽ không có truy binh, các ngươi muốn đi Hạc Minh sơn sao? Vậy không ngại đem chiến lợi phẩm về trước, công đức của bần đạo cũng nhờ Thi đạo hữu nhận thay. Bần đạo có chuyện quan trọng khác, cần trì hoãn mấy ngày, ít ngày nữa sẽ đi Hạc Minh Sơn tìm các ngươi."

Hạc Minh sơn chính là tiên thành lớn nhất Cụ Sơn trị, truyền thuyết nói rằng tên thành lấy từ một tòa thánh sơn của đạo môn.

Đạo Đình sẽ ban bố pháp triệu tại Hạc Minh sơn, còn có chân nhân trấn thủ, nhưng trong thành không chỉ có Đạo Đình, còn có Âm Thiên cung, các loại thế lực khác cắm rễ ở Cụ Sơn trị, ngư long hỗn tạp.

Lấy nội tình của Đạo Đình, muốn chiếm thành, dễ như trở bàn tay. Nghe nói Đạo Đình không dự định chiếm thành, còn tận lực duy trì loại ăn ý này và cân bằng.

Như thế danh tiếng Hạc Minh sơn vang xa, trở thành cứ điểm lớn nhất của tu sĩ đạo môn.

Ba người Thi Tuyên vốn có kế hoạch, sau khi hoàn thành nhiệm vụ pháp triệu liền đi Hạc Minh sơn, lưu lại Cụ Sơn trị lịch luyện một đoạn thời gian, hiện tại xảy ra chuyện, càng phải mau chóng chạy về.

Nghe Tần Tang nói, ba người Thi Tuyên ngẩn ngơ, không dám hỏi nhiều, ước định cẩn thận cách liên lạc, từ biệt Tần Tang, vội vàng lên đường.

Tần Tang không lo lắng bọn họ nuốt hết công đức, đưa mắt nhìn ba người đi xa, nhìn bốn phía một cái, lách mình đi vào trong một ngọn núi.

… …

Sau một tháng.

Tần Tang đi ra động phủ, khuôn mặt nhiều thêm mấy phần sắc thái u ám.

Tính toán thời gian, còn khoảng mười năm, cách hắn đột phá Nguyên Anh đủ sáu trăm năm.

Đại biểu thời gian Tứ Cửu Thiên Kiếp lần thứ hai sắp đến.

Tứ Cửu Thiên Kiếp ba trăm năm một lần, khảo nghiệm tu sĩ lớn nhất, không bởi vì cảnh giới của tu sĩ biến hóa mà tha cho.

Nếu có người bất hạnh đột phá Hóa Thần trong lúc Tứ Cửu Thiên Kiếp sắp đến, vậy thì nên làm tốt chuẩn bị độ cả hai lần thiên kiếp.

Hiện giờ Tần Tang có thể cảm ứng được khí tức thiên kiếp, dù cho hắn rời xa khỏi Phong Bạo giới, thiên kiếp cũng không vì vậy mà trì hoãn.

Trước lúc này, Tần Tang không lo lắng Tứ Cửu Thiên Kiếp, dù là trạng thái hiện tại kém chưa từng có, bị rất nhiều hạn chế.
Bình Luận (0)
Comment