Chương 2578: Côi Điệp sơn mạch
Chương 2578: Côi Điệp sơn mạch
Nơi này cách đại doanh Quỷ Phương quốc quá gần, thỉnh thoảng phát hiện tung tích yêu ma, tu sĩ Cụ Sơn trị chạy tới Hạc Minh sơn, thời điểm xuôi nam sẽ cố ý đi vòng từ hướng Tây, ít ai dám trực tiếp đi qua nơi này.
Vượt qua dãy núi mênh mông, Tần Tang lần nữa đến địa giới nhân tộc, gặp được một loại phàm nhân khác.
Bọn họ không ăn lông ở lỗ, màn trời chiếu đất như quỷ dân, nhưng cuộc sống cũng không an ổn như thường dân được Đạo Đình che chở, coi như nằm giữa quỷ dân và thường dân.
Tu sĩ Cụ Sơn trị cũng giáo hóa phàm nhân, xem như nhân chủng của môn phái, nhưng lại không thể giống như Đạo Đình, giúp phàm nhân triệt để khu trục lục thiên cố khí, tuổi tác càng cao, dần dần sẽ biến thành quỷ dân.
Tần Tang điều tra, biết được nơi này khác Đạo Đình, không phân biệt khu vực.
Hoàn cảnh giới này đặc thù, tạo ra đủ loại cảnh tượng ly kỳ, mỗi lần đều làm cho Tần Tang cảm thấy mới lạ.
Tiện thể, trong lòng hắn cũng sinh ra hiếu kì, không biết Yêu Quỷ quốc sáng tạo ra Yêu Lục bằng cách nào, để có được địa vị ngang hàng Đạo Đình.
Hắn không đi sâu vào hướng Bắc quá xa, đi vòng về phía Đông, một đường cưỡi ngựa xem hoa, gần như không dừng lại.
Càng đi về hướng Đông, yêu ma càng nhiều, nhân yêu cùng tồn tại, tiểu yêu quốc.
Để phòng lộ ra sơ hở, Tần Tang thi triển Thiên Yêu biến, sau lưng mọc lên hai cánh, trên thân tản ra yêu khí còn tinh thuần hơn yêu tu.
Hắn tự tin nhận pháp triệu, bởi vì có Thiên Yêu biến, có thần thông này, hắn có thể nghênh ngang đi qua yêu quốc, dù cho gặp yêu tu cùng giai cũng không sợ bị nhìn thấu thân phận.
Lượn quanh một vòng lớn, vượt qua đại doanh của Quỷ Phương quốc, tiếp tục đi về phía Đông, một đường trèo non lội suối, sau cùng ngừng lại tại biên cảnh một yêu quốc, giáp ranh Cụ Sơn trị.
"Từ đây đi tiếp về hướng Đông, hơn vạn dặm là đến Côi Điệp sơn."
Tần Tang đứng trên dỉnh một ngọn núi, ánh mắt mong chờ nhìn hướng Đông, trầm ngâm một chút, bấm một cái pháp quyết, liễm khí tàng hình, lặng yên đi về phía Đông.
Theo hắn hiểu rõ, Côi Điệp sơn là đất phong của một yêu tộc gọi là Lưu hầu.
Yêu hầu của Quỷ Phương quốc, đều có thực lực Hóa Thần kỳ, Tần Tang không muốn đối mặt loại cường giả như vậy, may mà vị trí của Côi Điệp sơn cách xa khu vực trung tâm đất phong.
Đi tới đây, tương đương với tiến vào nội địa Quỷ Phương quốc, cẩn thận thế nào đều không đủ.
Đương nhiên có nguy hiểm, nếu không có nguy hiểm, làm sao có thể đổi lấy tín vật của một vị đan sư?
Tần Tang ẩn nặc hành tung, trên đường đi gặp không ít yêu binh tuần tra, bất quá tu vi không cao, không có khả năng nhìn thấu ngụy trang của hắn.
Hơn trăm con hỏa nha xếp thành đội hình chỉnh tề, từ xa bay tới, bộ lông vũ hỏa diễm nhuộm đỏ cả bầu trời.
Hai con hỏa nha đi đầu, hình thể rõ ràng lớn hơn các con còn lại một vòng, trong hai con có một con bị đứt mất một đoạn đuôi.
Hỏa nha đứt đuôi liếc nhìn dãy núi bên dưới, ngáp một cái, oán giận nhìn đầu lĩnh bênh cạnh.
"Đại ca, chúng ta bay ba vòng rồi, ta muốn nghỉ ngơi. Ngày ngày đều như thế, mỗi năm đều như thế, trên núi có bao nhiêu cành cây ngọn cỏ, ta đều đếm rõ ràng, nhưng chưa từng nhìn thấy một sợi tóc của nhân tộc? Nơi này chính là đất phong của Hầu gia, nhân tộc cần phải công phá đại doanh của chúng ta trước, mới có thể đánh tới đây."
Hỏa nha đầu lĩnh kêu một tiếng, chúng hỏa nha vỗ cánh, thu hồi yêu hỏa trên người, rơi xuống đất, riêng phần mình chọn chỗ nghỉ ngơi.
Hỏa nha đứt đuôi chọn một khe núi cản gió, nằm xuống một khối tá to nghỉ ngơi.
Đang muốn điều tức, ý thức của hỏa nha đứt đuôi chợt thấy u ám, lập tức ngủ thật say, đồng thời phía trước nó nhiều thêm một người.
Người tới phất tay bày ra cấm chế, sau đó đánh thức hỏa nha đứt đuôi.
Hỏa nha mê mang mở hai mắt, người đó hỏi cái gì, nó liền trả lời cái đó.
Hỏa Nha đầu lĩnh đậu trên chỗ cao cảnh giới, qua một canh giờ, lại phát hiệu lệnh, trong chốc lát hỏa nha đứt đuôi lung la lung lay bay lên hội hợp, không nhớ rõ chuyện gì vừa xảy ra.
Cách đó không xa, Tần Tang thu tầm mắt lại.
Sau đó mấy ngày, hắn tiếp tục bắt lấy yêu vệ, thông qua bọn chúng tìm hiểu tin tức, đối chiếu nội dung trên pháp triệu, tìm hiểu thế lực chung quanh Côi Điệp sơn.
Nơi này còn cách Hầu phủ một đoạn đường dài.
Tần Tang muốn phòng bị các yêu soái ở phụ cận.
Trước kia phụ cận Côi Điệp sơn chỉ có một yêu soái.
Ngày nay Côi Điệp sơn mạch bị một phân thành hai, chia ra trở thành đất phong của hai tên yêu soái, một tên là Xích Vĩ yêu soái, một tên là Chiếu U yêu soái, dưới trướng có vô số yêu binh, độ khó lớn thêm không ít.
Bởi vì đặc tính của Hóa Mộng Tứ Qúy hoa, thời điểm hái nó có thể sẽ xúc động địa khí phụ cận.
Trên pháp triệu tuy có phương pháp giải quyết, nhưng không có khả năng hoàn toàn che lấp địa khí ba động, rất khó hoàn mỹ ẩn tàng.
Tần Tang nhất định phải cấp tốc rời đi trước khi yêu soái phát hiện, một khi bại lộ, chỉ có thể lấy thế sét đánh lôi đình chém giết hai tên yêu soái, sau đó chạy khỏi nơi đây tránh kinh động đến Lưu hầu.
Hắn lặng yên tiếp cận Côi Điệp sơn, trong lòng thầm thôi diễn kế hoạch tiếp theo.
Không lâu, rốt cuộc đi đến biên giới Côi Điệp sơn.
Côi Điệp sơn không phải một ngọn núi hay mấy ngọn núi, mà là cả một dãy núi kéo dài từ Bắc đến Nam, như một tấm chắn thiên nhiên, bảo vệ Hầu phủ ở trung tâm đất phong.
Đi dọc theo Côi Điệp sơn mạch một hồi, Tần Tang chọn một chỗ ẩn núp ngừng lại, lấy pháp triệu ra xem lại.
Hiện tại hắn muốn xác định có Hóa Mộng Tứ Qúy hoa hay không, trên pháp triệu viết rõ ba phương pháp để xác minh.
Loại thứ nhất động tĩnh quá lớn, tạm thời không làm.
Loại thứ hai thì pahỉ dùng một loại linh hương, đến giờ Tý đốt linh hương, một khi hơi khói xuất hiện biến hóa đặc thù, nói rõ Hóa Mộng Tứ Qúy hoa ở phụ cận.
Bất quá phương pháp này có một tệ nạn, Hóa Mộng Tứ Qúy hoa càng lâu năm, năng lực ẩn tàng càng mạnh, linh hương có thể sẽ mất đi hiệu lực.
Hắn nhận được linh hương cùng lúc nhận pháp triệu.
Tần Tang nhìn trời một lúc, trầm tâm nhập định.
Mặt trăng lên, mặt trời lặn.
Rốt cục đến giờ Tý, Tần Tang khoan thai tỉnh dậy, lật tay lấy ra một cây hương màu vàng, ngón tay xoa nhẹ đầu hương, lập tức hơi khói lượn lờ.
Kỳ dị là hơi khói sẽ không bay đi, mà là xoay tròn vòng quanh linh hương, dần dần tụ thành một đoàn.
Như vậy là linh hương không cảm ứng được Hóa Mộng Tứ Qúy hoa, Tần Tang đợi khoảng một chén trà nhỏ, sau đó cầm linh hương rời đi, đổi sang chỗ khác.
Giờ Tý sắp trôi qua, Tần Tang dập tắt linh hương, bởi vì đặc tính của Hóa Mộng Tứ Quý hoa, hương này chỉ hữu hiệu trong giờ Tý.
Như thế Tần Tang tìm một chỗ tu luyện khi ban ngày, đêm khuya đốt linh hương, đi vòng quanh Côi Điệp sơn mạch tìm kiếm linh dược.
Không ngờ, Tần Tang một mực lượn quanh Côi Điệp sơn mạch cả một tuần, hơi khói của linh hương không có bất kỳ biến hóa nào.
"Chỉ có thể dùng biện pháp thứ ba."
Tần Tang thầm than, thu hồi tàn hương.
Biện pháp thứ ba chính là một bí thuật tìm dược, nhưng triển khai phép thuật này sẽ hao phí thần thức cực lớn, Tần Tang mặc dù không muốn tiêu hao thần thức của mình, nhưng thực sự không còn cách nào khác.
Trong bóng đêm, Tần Tang một lần nữa trở lại khu trung tâm Côi Điệp sơn mạch, đi vào một sơn động đã sớm chọn sẵn.
Phong bế sơn động xong, Tần Tang khoanh chân ngồi xuống, bí thuật hiện lên trong đầu, dẫn động thần thức, yên lặng thôi động thuật pháp.
Theo bí thuật yêu cầu, cách mỗi một canh giờ Tần Tang phải thi triển một lần.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, nhiều lần thi triển bí thuật, linh giác của hắn thuận theo bí thuật, lặng yên thẩm thấu qua núi đá, bất tri bất giác bắt đầu liên kết với cỏ cây trong sơn mạch, thậm chí địa khí.
Thời gian lâu dài tĩnh mịch.
Chẳng biết qua bao lâu, trong động phủ u ám, Tần Tang đột nhiên mở hai mắt, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng.
Tìm được rồi!
--- ---