Chương 2589: Bắc Cung Nam Đấu Tồn Luyện Phù
Chương 2589: Bắc Cung Nam Đấu Tồn Luyện Phù
"Bách Tiết Địa Trúc."
Tần Tang ghi nhớ cái tên này trong lòng, lại nói thêm một tiếng cám ơn.
Linh Hư đại sư mỉm cười gật đầu.
Trên thực tế, lần này lão đi Tuyền Cơ môn không có chuyện quan trọng, mà là có tâm tư khác, chỉ vì tự mình ra mặt, tăng phân lượng của Thanh Phong đạo trưởng lên.
Mặc dù không rõ Thúy Vi chân nhân đang mưu đồ cái gì, nhưng lão há lại đoán không ra, đạo pháp triệu kia xác thực không phải thứ gì tốt.
Dưới quy củ của Đạo Đình, Linh Hư đại sư lại không thích tranh đấu với người khác, chỉ chuyên tâm cầu đan đạo, cho nên dược Đạo Đình bảo hộ rất tốt, nhưng có một số việc cuối cùng tránh không khỏi.
Thanh danh của Linh Hư đại sư lớn như thế, một là vì tài nghệ đan đạo bất phàm, hai là vì tính tình ôn hòa, xưa nay thiện chí giúp người.
Khi biết người nhận pháp triệu bình yên vô sự, Linh Hư đại sư mừng thay cho hắn, ngày nay làm chút chuyện trong khả năng của mình, đền bù chút ít.
Không ngờ Tần Tang lại đưa cho lão đan phương kỳ lạ như vậy, khiến cho Linh Hư đại sư thầm hô to: 'Chuyến đi này không tệ.'
Ban đầu chỉ vì lòng thương hại, hiện tại lão chân chính muốn kết giao với Tần Tang.
Tần Tang hoàn toàn không biết những chuyện đó, nhưng cũng muốn kết giao vị đan đạo tông sư này.
Hai người có chung tâm tư, tất nhiên trò chuyện vui vẻ.
Lúc đến Tuyền Cơ môn, Linh Hư đại sư đã đổi xưng hô thành Thanh Phong lão đệ.
… …
"Tuyền Cơ môn ở bên trên."
Linh Hư đại sư chỉ lên không trung.
Lúc này, hai người đang đứng trên một con sông rộng gần nghìn dặm, nước sông chảy xiết về hướng Đông, nghe nói hạ nguồn sẽ chảy vào tiên hồ tại Tinh đảo.
Gần bờ sông, núi non phập phồng, dãy núi trải dài như một con thương long.
Bên trong quần sơn, có một ngọn núi cực kì nổi bật, tựa như hạc giữa bầy gà.
Nhiều ngọn núi cao gần vạn trượng, lại không bằng một nửa ngọn núi này.
Tần Tang vận chuyển thị lực, nhìn về phía đỉnh ngọn núi này, hắn hầu như không thấy được cỏ cây, đều là vách đá thẳng đứng, như đao khắc rìu đục mà thành, hiểm trở dị thường.
Đối diện con sông lớn có một con đường đá, nhưng bởi vì quá hiểm, chỉ sợ tu tiên giả mới dám đi.
Cho đến đỉnh núi, lại có sương mù thật mỏng phiêu đãng, sương mù phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tựa như một tầng tinh quang, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy cái bóng lầu các ẩn trong sương mù.
Linh Hư đại sư động thân bay lên đỉnh núi, Tần Tang theo sát phía sau.
Còn chưa tới đỉnh núi, chợt nghe một tiếng khánh vang, cửa lớn của Tuyền Cơ môn mở rộng, mấy tên tu sĩ từ bên trong đi ra đón.
Người đi đầu quen biết Linh Hư đại sư.
Hỏi qua danh hào của Tần Tang, người kia nói: "Linh Hư đại sư, Thanh Phong chân nhân, cung chủ nhà ta xin mời."
Không lâu lắm, mọi người đi tới một tinh các, Linh Hư đại sư cười sang sảng nói.
"Quá diệu! Quá diệu! Vừa vặn ngay lúc Tinh Quỳnh chân nhân xuất quan, lão đạo còn lo lắng tùy tiện đến thăm sẽ quấy rầy chân nhân thanh tu."
Trong các truyền ra tiếng của nữ tử: "Bần đạo định bế quan hôm qua. Nhưng thanh danh Linh Hư đại sư quá vang dội, đêm qua hai vị vừa tới Tam Nguyên sông, liền bị quân tốt dưới trướng long quân nhận ra."
Tiếng nòi truyền đến, Tần Tang đồng thời nhìn thấy một đạo cô từ tinh các đi xuống, tu vi tương tự Linh Hư đại sư, cũng là Hóa Thần sơ kỳ.
Đạo cô thoạt nhìn không còn trẻ, dung mạo không tinh xảo lắm, hai lông mày lại có một loại uy nghi mà người khác không có.
Nhìn thấy đạo cô, tu sĩ Tuyền Cơ môn nhao nhao khom mình hành lễ: "Tham kiến chưởng môn."
Nàng chính là Tinh Quỳnh chân nhân, chưởng môn của Tuyền Cơ môn. Nàng cho môn nhân lui xuống, tố thủ nhẹ nhàng mời khách.
"Mời hai vị vào trong."
"Một chút hư danh mà thôi, không cần nói tới."
Linh Hư đại sư khẽ lắc đầu, bắt chuyện với Tần Tang, hai người đồng hành đi lên tinh các.
Ba người ngồi xuống, Linh Hư đại sư hàn huyên vài câu, sau đó nói đến chuyện chính: "Lần này lão đạo tới đây, vì có chuyện muốn nhờ chân nhân."
Nói xong, lão chỉ chỉ Tần Tang: "Lão đạo thiếu Thanh Phong lão đệ một nhân tình, hứa hẹn giúp hắn làm một chuyện. Đáng tiếc lão đệ không cần đan được, ta đành phải mặt dày đến đây nhờ cậy."
"Ồ?"
Tinh Quỳnh chân nhân nghe vậy, đưa mắt nhìn sang Tần Tang.
Mới vừa rồi nàng âm thầm dò xét Tần Tang, chỉ cảm thấy toàn thân hắn tràn đầy khí huyết, là một cường giả tu Long Hổ đàn, khí tức lại có chút mịt mờ, nhìn không ra.
Nếu tra xét kỳ càng hơn thì quá thất lễ, chỉ có thể âm thần suy đoán thân phận của Tần Tang.
"Không biết Thanh Phong chân nhân cần vật gì? Bản môn nhiều lần được Linh Hư đại sư giúp đỡ, chỉ cần bản cung có thể giúp, nghĩa bất dung từ."
Linh Hư đại sư vuốt râu cười một tiếng.
Nhận được Linh Hư đại sư ra hiệu, Tần Tang đứng dậy, chắp tay nói: "Bần đạo muốn cầu một đạo phù của chân nhân - Bắc Cung Nam Đấu Tồn Luyện Phù!"
"Là nó sao?"
Tinh Quỳnh chân nhân nhíu mày: "Thanh Phong chân nhân nên biết, Bắc Cung Nam Đấu Tồn Luyện Phù có lực sát thương yếu, thuộc loại phù chú Kỳ Nhương Luyện Hình bộ, ngoài Tuyền Cơ môn ra, không giúp ích được đạo hữu bao nhiêu, ngược lại còn biến khéo thành vụng. Mặt khác, bởi vì phù này phẩm giai quá cao, tu vi của bần đạo còn thấp, tỷ lệ chế thành linh phù không cao, hiện tại trong môn cũng không có."
Phù chú của đạo môn và linh phù tương thông nhau. Có loại phù chú dùng để chế thành linh phù, nhưng giá trị đều cực cao.
"Bần đạo hiểu rõ! Ta đang tu luyện một bí thuật, cần ngoại lực hỗ trợ đột phát, cho nên rất cần Bắc Cung Nam Đấu Tồn Luyện Phù của quý môn, vô luận hữu hiệu hay không, bần đạo một mình gánh chịu hậu quả… Không biết có thể làm phiền chân nhân không?"
Tần Tang nhanh chóng nói rõ lý do.
"Chuyện đó…"
Tinh Quỳnh chân nhân lộ vẻ chần chờ, liếc mắt nhìn Linh Hư đại sư, do dự một lát rồi nói: "Bần đạo đang tu luyện một môn đạo pháp, cần bế quan hai năm, Thanh Phong chân nhân chờ được không?"
"Đa tạ! Bần đạo chờ được."
Không ngờ thuận lợi như vậy, Tần Tang đại hỉ, nói lời cảm tạ.
Tiếp theo hắn không còn chuyện khác, Tần Tang được tu sĩ Tuyền Cơ môn dẫn đi nghỉ ngơi.
Màn đêm buông xuống, Tần Tang và Linh Hư đại sư rời khỏi Tuyền Cơ môn.
Tần Tang và Tinh Quỳnh ước định hai năm sau gặp nhau tại Tinh Cốc, hắn vốn định lưu lại Tuyền Cơ môn chờ hai năm, cuồi cùng nghĩ đến trước khi dùng tinh nguyên quán thể, cần làm chút chuẩn bị, nên cáo từ rời đi.
Đưa Linh Hư đại sư về đến phủ đệ, Tần Tang không lưu lại quá lâu, từ biệt lão đan sư.
Trở lại Hạc Minh sơn, Tần Tang vừa tu luyện củng cố tu vi, vừa làm chút chuẩn bị cho việc đột phá, số công đức còn lại cơ bản bị dùng hết sạch.
Sắp đến ngày ước định, Tần Tang một mình rời Hạc Minh sơn, đi thẳng đến Tinh Cốc.
Qua hai mươi năm, Tinh Cốc vẫn như cũ không thay đổi.
Quay lại địa quật, Tần Tang cẩn thận dò xét sông ngầm, không phát hiện chút vết tích nào của Chấp Kiếm chân nhân.
Hai mươi năm qua, Tần Tang bế quan khổ tu, chưa từng gặp lại Chấp Kiếm chân nhân, đối phương thông qua Cốc Chu chân nhân đưa tới một phong thư, trong thư hỏi thăm ân cần, mời Tần Tang đi Tinh Đảo làm khách.
Thịnh tình không thể từ chối.
Tần Tang thầm nghĩ: "Nếu lần này thuận lợi đột phá, thì đi Tinh Đảo một chuyến, bái phỏng Chấp Kiếm chân nhân."
Trong lúc suy tư, Tần Tang bắt đầu bố trí cho việc đột phá.
Từng viên Tinh Nguyên thạch thông qua tế luyện, bay về phía bốn phương tám hướng.
Một tòa đại trận được tạo thành từ Tinh Nguyên thạch, bắt đầu bao phủ toàn bộ Tinh Cốc, đến lúc đó Tần Tang ngồi trong Tinh Cốc đột phá, dù cho xảy ra bất trắc, đại trận này có thể ngăn cản một hai.