Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2612 - Chương 2612: Định Chân Đan

Chương 2612: Định Chân đan Chương 2612: Định Chân đan

Chuyện khác thường, nhất định liên quan đến yêu!

Tần Tang đối với chuyện này sớm đã có suy đoán.

"Không sai." Chấp Kiếm chân nhân gật đầu: "Yêu tộc thiên phú dị bẩm, huyết mạch lực có thể gia trì Yêu Lục, huyết mạch của nhân tộc chúng ta không có thần thông, sao bì kịp bọn chúng được? Ta không rõ ràng cực hạn của Long Hổ đàn đến đâu, nhưng tĩnh chủ của Đạo Đình không ai tu Long Hổ đàn cả, đủ thấy chút ít."

Tần Tang nghe vậy, trần tư không nói.

Sau khi mời thần tướng xuống hộ đàn, cũng không phải liền gối cao không lo.

Lục Đàn không chỉ là chỗ an Lục, cũng là chỗ tồn Thần, thần tướng không yên, đây chính là tai họa ngầm lớn nhất khi tu luyện Long Hổ đàn!

"Đạo hữu mưu đồ Pháp Lục của đạo môn, nếu không muốn bị đạo môn trói buộc, cần phải lập kế hoạch thật tốt." Chấp Kiếm chân nhân nhắc nhở.

"Đa tạ đạo hữu chỉ điểm!"

Tần Tang đứng dậy, chắp tay cảm tạ.

Nếu như tốn nhiều sức lực, hắn cũng có thể dò la ra những chuyện này, nhưng khẳng định trong tin tức có thật có giả, không cặn kẽ bằng thỉnh giáo Chấp Kiếm chân nhân.

Biết được những chuyện này, về sau làm việc sẽ có đích để bắn tên.

"Đạo hữu không cần giữ lễ tiết như thế?"

Chấp Kiếm chân nhân liên tục khoát tay, nói cho Tần Tang một địa chỉ: "Đạo Đình vì chuyện này mà phái tới một vị chân nhân, pháp hiệu là Trạm Quy, đang ẩn tu trên một linh đảo tại phía bắc Tinh Đảo tiên hồ. Lúc đạo hữu đi bái phỏng Trạm Quy chân nhân, không ngại thì thông báo cho bần đạo một tiếng."

"Đạo hữu thông qua vị Trạm Quy chân nhân kia mà thăng Lục sao?" Tần Tang ghi nhớ vị trí của linh đảo.

Chấp Kiếm chân nhân 'Ừm' một tiếng, lại nói: "Bần đạo và Trạm Quy chân nhân từng có vài lần duyên phận, không dám chắc có thể dàn xếp, nhưng sẽ không làm khó đạo hữu."

Tần Tang suy tư nói: "Ta muốn chuẩn bị trước, cần mấy năm nữa mới đi được."

Pháp triệu của đạo môn có nhiều mức độ khác nhau, cho hắn nhiệm vụ gì toàn bộ tùy vào vị Trạm Quy chân nhân kia quyết định, có người dẫn tiến sẽ không phải chuyện xấu.

"Không sao, khi nào xuất phát thì đạo hữu cứ lên tiếng."

Hai người thương định tốt việc này, Tần Tang ở lại Kiếm Tâm đảo thêm mấy ngày.

… …

Vày ngày sau.

Trên mặt nước mênh mông, hai đạo nhân ảnh phi hành trên không trung, chính là Tần Tang và Chấp Kiếm chân nhân.

Tốc độ của hai người không nhanh không chậm, vừa nói chuyện, vừa bay về hướng bắc.

"Hai vị đạo hữu đang ở trên U Hoàng đảo cách đây ba trăm dặm, bọn họ đã nhận được thư, đang chờ chúng ta." Chấp Kiếm chân nhân chỉ hướng bắc nói.

Hắn đang đi gặp bằng hữu của Chấp Kiếm chân nhân, nghe nói hai người kia là tu sĩ Hóa Thần.

"Hai vị đạo hữu một người tên là Cô Vân, một người tên là U Hoàng. U Hoàng chân nhân là một nữ quan, U Hoàng Đảo là đạo trường của nàng, bọn họ đều không phải người tâm cao khí ngạo."

Chấp Kiếm chân nhân giới thiệu sơ lược thân phận của hai người.

Tần Tang ghi nhớ, bất động thanh sắc nhìn Chấp Kiếm chân nhân, hắn cảm thấy người này muốn giới thiệu bằng hữu cho hắn, không đơn thuần chỉ để kết bạn, mà còn mục đích khác.

Không lâu lắm, hai người từ trên trời bay xuống, dừng chân trên một hòn đảo đầy hoa trúc, cảnh vật phi thường tú khí.

Mấy nữ tử mỹ mạo cung kính đứng giữa đủ loại hoa, nhìn thấy bọn hắn tới lập tức khom mình hành lễ, hướng dẫn bọn hắn đi vào động phủ của U Hoàng chân nhân, gặp mặt hai vị chân nhân.

Bề ngoài của U Hoàng chân nhân như một thiếu nữ mười sáu tuổi, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, mắt hạnh có thần, lúc cười thì như hoa nở, làm cho lòng người dễ chịu.

Làm cho Tần Tang chú ý nhất, chính là vị chân nhân tên Cô Vân.

Cô Vân chân nhân có dáng người thon dài, lúc đứng lên nhìn như một cây tùng thẳng tắp, là một vị tu sĩ lực đạo, y cũng không che giấu, khí huyết nặng nề dị thường, Tần Tang đã được thiên kiếp tẩy lễ, cũng mặc cảm.

Chấp Kiếm chân nhân mở đầu chào hỏi, phân chủ khách ngồi xuống.

Thị nữ đưa tiên quả quỳnh tương lên, đều là mỹ thực quý hiếm, dị hương xông vào mũi, làm người ta say mê.

Tần Tang cũng không nhịn được uống nhiều mấy chén.

Vượt quá Tần Tang dự kiến, Chấp Kiếm chân nhân tựa hồ thật chỉ an bài cho bọn hắn kết giao với nhau.

Mấy người ngồi trò chuyện vui vẻ.

Bọn họ đôi khi nói đến bí mật của đạo môn, Tần Tang chỉ lẳng lặng ngồi nghe.

Đôi khi lại luận chứng đạo pháp, Tần Tang mới lên tiếng vài câu, cẩn thận ẩn giấu thân phận người từ giới khác đến.

Cho tới khi đêm khuya mới tận hứng.

U Hoàng chân nhân thịnh tình giữ lại, Cô Vân chân nhân và Chấp Kiếm chân nhân chuẩn bị dừng lại mấy ngày, Tần Tang thì còn chuyện mảnh vỡ trân bảo, đứng dậy cáo từ.

"Con đường tu hành vốn gian nan hiu quạnh, có bằng hữu cũng không tệ lắm."

Tần Tang bay ra U Hoàng đảo, toát ra ý nghĩ này.

Hồi tưởng lại bản thân tu luyện hơn tám trăm năm, thời gian nhàn nhã như vậy không nhiều.

"Chờ nhận được Pháp Lục, tìm một động phủ, kết giao nhiều hảo hữu hơn, vạn nhất xảy ra chiến tranh có thể chiếu ứng lẫn nhau. Thời điểm bình thường cũng an tâm bế quan."

Tần Tang thầm nghĩ.

Lúc còn ở Phong Bạo giới, hắn bị nhiều chuyện đưa đẩy, bởi vì thiên phú kém, không thể không tranh cơ duyên.

Ngày nay đã là tu sĩ Hóa Thần, niên kỷ lại không lớn, thiên phú tu luyện cũng được bù, bảo vật tầm thường đã khó vào mắt hắn, không cần bôn ba khắp nơi.

Đương nhiên không có nghĩa là hắn sẽ lười biếng.

"Ta tiễn đạo hữu một đoạn."

Sau lưng truyền đến thanh âm, Chấp Kiếm chân nhân bay tới.

"Đạo hữu thấy hai người họ thế nào?" Chấp Kiếm chân nhân cười hỏi.

Tần Tang nhíu mày, không rõ ràng cho lắm: "Đều là nhân kiệt."

Vô luận thế giới nào, người có thể đột phá Hóa Thần đều không đơn giản.

Lúc này, Chấp Kiếm chân nhân rốt cuộc thổ lộ tình hình thực tế: "Bần đạo mời đạo hữu tới đây, thật ra có tư tâm."

Tần Tang liếc nhìn gã, không ngạc nhiên chút nào.

"Những năm qua, bần đạo đang chuẩn bị cho một đại sự, dự định đi Nghiệt Nguyên một chuyến. U Hoàng và Cô Vân là giúp đỡ do ta mời. Lại nói, chuyện này cũng liên quan đến đạo đình, lúc trước ta nghĩ lầm đạo hữu xuất thân từ đạo đình, lại biết được đạo hữu là người đáng tin, nếu có thể thuyết phục đạo hữu, không chỉ có được minh hữu đáng tín nhiệm, còn có thể nhờ đạo hữu tìm hiểu chút tin tức không cách nào điều tra rõ." Chấp Kiếm chân nhân nói ra ngọn nguồn.

"Ồ?"

Tần Tang lắc đầu: "Đáng tiếc ta không phải."

"Không sao, ta vẫn muốn mời đạo hữu." Chấp Kiếm chân nhân thành khẩn nói: "Việc này nếu thành công, không chỉ thu hoạch được thù lao phong phú, còn có thể giúp đạo hữu lấy được tư cách thăng Lục. Huống hồ chúng ta liên thủ, chiếu ứng lẫn nhau, dù sao cũng an toàn hơn một mình đạo hữu hành động."

Tần Tang nghe vậy giật mình, hắn chưa từng triển lộ qua thực lực chân chính trước mặt Chấp Kiếm chân nhân.

Nói chung, còn chưa thăng Lục, khẳng định thực lực không bằng người có Pháp Lục.

Chấp Kiếm chân nhân mời hắn nhập bọn, dường như có tâm chiếu cố, nhờ vào hai lần gặp nhau kết xuống thiện duyên.

Không đợi Tần Tang trả lời chắc chắn, Chấp Kiếm chân nhân lại nói.

"Bởi vì còn một chuyện chưa điều tra rõ, chúng ta đang chờ tin tức, không lâu nữa sẽ biết được, khi đó ta lại giải thích rõ hơn. Đạo hữu không cần vội trả lời, chờ đạo hữu đi bái phỏng Trạm Quy chân nhân, nhìn xem pháp triệu của đạo môn thế nào, lại quyết định cũng không muộn. Dù cho đạo hữu nhận pháp triệu, có chỗ dùng đến bần đạo, bần đạo cũng sẽ dốc sức tương trợ!"

Cái này tương đương cho Tần Tang hai lựa chọn.

Chuyện Chấp Kiếm chân nhân cần làm, khẳng định nguy hiểm hơn, nhưng nhiều người có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Tần Tang suy nghĩ một lát, nhẹ gật đầu: "Vậy nghe theo đạo hữu, trong vòng ba năm rưỡi bần đạo sẽ đi tìm Trạm Quy chân nhân, đến lúc đó chúng ta lại thương nghị."

"Được!"

Chấp Kiếm chân nhân dừng độn quang.

Tần Tang chắp tay, điều khiển độn quang bay về phía Nam, trở về Hồ Trung thành.

--- ---
Bình Luận (0)
Comment