Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2622 - Chương 2622: Dung Ấn

Chương 2622: Dung ấn Chương 2622: Dung ấn

Gã tán thưởng Tần Tang vì hắn dám vật lộn với mộc giao.

Mỗi hành động của mộc giao đều mang theo thiên uy áp chế, một khi ứng đối không tốt, hậu quả khó mà lường được. Đổi lại Cô Vân chân nhân, kết cục đã tất thắng, chắc chắn sẽ không mạo hiểm như vậy.

Chỉ có người thân kinh bách chiến, cực kì tự tin thần thông của mình, mới dám làm như thế.

Tần Tang lại như không nghe thấy Cô Vân chân nhân khen ngợi, nhìn xem hai tay của mình, đang suy tư điều gì.

Lúc này, mộc giao ngóc đầu trở lại, Cô Vân chân nhân dựng linh thương lên, tiếp tục động thủ.

Tần Tang cũng ngẩng đầu, nắm chặt lại song quyền, lần nữa cùng Cô Vân chân nhân xông lên, một trái một phải nghênh chiến mộc giao.

Bất quá, Tần Tang dùng một nửa tinh lực để quan sát mình, nói đúng hơn là cẩn thận cảm ngộ hai phật ấn.

Tồi Ma Ấn và Chuyển Đàn Ấn.

Chiến đấu kế tiếp, Tần Tang không ngừng đồng thời đánh ra hai phật ấn này, cũng lộ ra thần sắc suy tư.

Hiện tại lĩnh ngộ hai phật ấn sớm đã nắm giữ, bởi vì vừa rồi chiến đấu, Tần Tang có lĩnh ngộ mới về Thất Sư Phật Ấn, ý đồ dung hợp hai ấn lại.

Thời điểm nhục thân đột phá, Tần Tang đã mơ hồ cảm nhận được, nhưng khi đó hắn chưa tìm hiểu thấu đáo ấn thứ bảy - Kim Cương Đại Tự Tại Ấn, cho nên không dám khẳng định.

Đối mặt mộc giao, thế cục vạn biến, khi vận khí đến thì làm cho lòng của hắn cũng sáng ra, cuối cùng xác định được, hắn học được bảy phật ấn, không phải phần cuối của Thất Sư Phật Ấn!

Bảy phật ấn còn có thể dung hợp với nhau.

Tần Tang không biết kết quả sau khi dung hợp, nhưng đoán ra được mấy phần.

Bởi vì cái gọi thủy vô thường hình*, khi tu luyện Thất Sư Phật Ấn đến đại thành, không cần câu nệ loại ấn nào, mỗi một kích đều ẩn chứa vô tận biến hóa, thần uy khó lường.

*Thủy vô thường hình: Nước chảy luôn vô định, vô hình tuỳ cơ ứng biến, không có quy mô làm mẫu. Có thể tùy theo tình hình biến hóa của địch mà biến đổi theo đó giành thắng lợi.

"Thất Sư Phật Ấn nhất định không chỉ có tiềm lực như thế!"

Tần Tang không nghĩ nhiều nữa, bí thuật mua từ rất lâu rồi, thời điểm đấu giá còn không ai quan tâm, cho đến hôm nay thể hiện ra một mặt bất phàm.

Nóng lòng không đợi được, Tần Tang dùng mộc giao lĩnh hội bí thuật, đầu tiên nếm thử dung hợp Tồi Ma Ấn và Chuyển Đàn Ấn.

Hai ấn, một cương một nhu, hỗ trợ lẫn nhau, bắt đầu từ hai ấn này dễ nhòm ngó con đường phía trước hơn.

Ngay lúc Tần Tang và Cô Vân chân nhân nghênh chiến mộc giao, U Hoàng chân nhân tiềm phục tại đáy cốc, chậm chạp không hề lộ diện.

Nàng đang bận rộn.

Mộc giao thu hồi bạch diễm, hóa thành hỏa giáp hộ thể, trong sơn cốc xuất hiện rất nhiều dây leo chẳng biết lúc nào, bò đầy mặt đất, nhìn như từng con cự mãng quấn nhau chung một chỗ.

Thân ảnh U Hoàng chân nhân không ngừng thoáng hiện, đánh từng đạo thần phù vào dây leo.

Được thần phù gia trì, dây leo lóe lên u quang, thoạt nhìn cứng cỏi hơn.

Bố trí xong xuôi, U Hoàng chân nhân ngẩng đầu nhìn thoáng qua trận chiến, truyền âm cho đồng bạn.

Tần Tang và Cô Vân liếc nhau, ngầm hiểu nên phải làm sao, hai người đồng thời bay lên phía trên mộc giao.

Cô Vân chân nhân nắm nghiêng linh thương, hóa thương thành roi, hung hăng quật xuống mộc giao.

Tần Tang thì lập lại chiêu cũ, né công kích của mộc giao, dùng Tồi Ma Ấn đánh lên lưng của nó.

Mộc giao lần nữa bị đánh rớt xuống đất.

Cùng lúc đó, dây leo trong sơn cốc bắt đầu nhúc nhích, như mãng xà chân chính, thân thể dài nhỏ không ngừng lắc lư.

Thời điểm mộc giao rơi xuống, dây leo điên cuồng bay vụt tới, trong khoảnh khắc bao bọc mộc giao thành bánh chưng.

Mộc giao điên cuồng giãy dụa.

Dây leo căng cứng, tiếng đứt gãy vang bên tai không dứt, nhưng vẫn còn không ít dây leo gắt gao dây dưa, càng lúc càng nhiều dây leo vọt tới.

Mộc giao phảng phất như ngã xuống lưới lớn, không cách nào thoát thân.

Càng rét vì tuyết lại lạnh vì sương, Tần Tang và Cô Vân chân nhân đuổi sát theo, không ngừng công kích chỗ yếu hại trên cơ thể mộc giao.

Dây leo cuốn lấy mộc giao, Tần Tang và Cô Vân chân nhân ăn ý lướt đến hai bên đầu mộc giao, bàn tay như kìm sắt, ấn lên cổ mộc giao, dùng sức nhấn.

"Ầm!"

Mộc giao đập đầu xuống đất, đại địa chấn động.

Trên không trung, một thanh linh kiếm bay tới, vẽ ra một đạo cầu vồng, từ trên trời lao xuống, đến trong nháy mắt.

Mộc giao đột nhiên giãy dụa yếu bớt, Tần Tang nhìn thấy linh kiếm của Chấp Kiếm chân nhân xuyên thẳng qua đầu mộc giao, một kiếm giết chết nó.

"Thống khoái!"

Cô Vân chân nhân cười ha ha.

U Hoàng chân nhân thoáng xuất hiện, nhìn thi thể mộc giao, mặt mày hớn hở.

Lúc này, Chấp Kiếm chân nhân cũng bay trở về sơn cốc.

Trước đó y phụ trách đề phòng bốn phía, tránh cho ba động đấu pháp hấp dẫn khách không mời mà đến, cũng phụ trách một kích trí mệnh cuối cùng, hết thảy thuận lợi như kế hoạch.

"Mau chia cắt yêu thi, nơi đây không nên ở lâu." Chấp Kiếm chân nhân lưu lại một câu, sau đó đi xóa vết tích chung quanh.

Mấy người nhanh chóng chia cắt yêu thi, lưu lại thứ dùng được, không thể dùng thì cho một mồi lửa.

Cuối cùng, U Hoàng chân nhân được chia yêu đan và tinh huyết.

Tần Tang và Cô Vân chân nhân chia đều lân xanh của mộc giao, nếu có thể dung luyện lân xanh vào Hồi Phong giáp, thì có thể tiếp tục tăng uy lực của pháp bảo này lên.

Chấp Kiếm chân nhân chỉ được vài đoạn yêu cốt.

Lần này U Hoàng chân nhân chiếm phần chính, nhưng sẽ dùng công đức Đạo Đình đền bù bọn hắn.

Xử lý xong dấu vết, bốn người lập tức rời xa nơi đây, trải qua trận chiến này, bọn họ hiểu nhau nhiều hơn.

"Nó một mình du đãng ra đây, chúng ta mới thuận lợi săn giết như vậy. Không nên lơ là, tiến sâu vào Nghiệt Nguyên, lúc săn giết hung thú nếu không thể tốc chiến tốc thắng, rất dễ làm bên kia chú ý."

Chấp Kiếm chân nhân trầm giọng nói, chủ yếu nhắc nhở Tần Tang.

Tần Tang thì không tập trung, trong lòng đang phỏng đoán Thất Sư Phật Ấn.

Con đường sau đó, không gặp được con hung thú cấp Hóa Thần thứ hai.

... …

"Nơi này cách mục tiêu không tới ngàn dặm."

Trên một đỉnh núi, Chấp Kiếm chân nhân nhìn hướng Bắc.

Lời còn chưa dứt, phía trước truyền đến tiếng ù ù, từ xa nhìn thấy cuồn cuộn bụi mù.

"Thêm một đợt thú triều! Phía trước nhất định xảy ra đại sự!"

Chấp Kiếm chân nhân nhíu mày, quay đầu lại nói: "Lại làm phiền hai vị đạo hữu."

Cô Vân chân nhân nhìn sang Tần Tang.

Tần Tang gật đầu: "Ta mở đường!"

Dứt lời, Tần Tang nhảy xuống núi, Chấp Kiếm chân nhân và U Hoàng chân nhân thu liễm khí tức, theo sát phía sau, Cô Vân chân nhân bọc hậu.

Càng tiếp cận mục tiêu, bọn hắn cần tận khả năng che lấp khí tức, không tiếp tục phi hành trên không trung, phòng ngừa bị địch nhân phát hiện.

Nhưng xảy ra thú triều không ngừng, né tránh sẽ làm mất thời gian, Tần Tang và Cô Vân đành phải xuất thủ mở đường, tu sĩ lực đạo thu liễm khí thế rất tốt.

Chấp Kiếm chân nhân đánh ra một đoàn lụa mỏng, thân hình đám người biến mất, Tần Tang một mình đi phía trước, chính diện xông vào thú triều.

Hai đạo phật ấn thay nhau thi triển, cương nhu cùng tồn tại, Tần Tang không ngừng lĩnh hội và điều chỉnh.

Vô số hung thú chạy qua bọn hắn, hoặc bị lực lượng vô hình dẫn dắt đổi hướng, hoặc bị nhẹ nhàng làm lệch hướng, hết thảy xảy ra tự nhiên, ngay cả hung thú đều không cảm nhận được dị dạng, tiếp tục vùi đầu chạy đi.

Bốn người như dòng nước, vô thanh vô thức chảy qua bầy thú.

… …

Trong lúc bốn người nhanh chóng tới gần mục tiêu.

Hướng bắc.

Hai nhân ảnh đứng trên một khe núi, nhìn về phía chân trời.

Hai người một trước một sau, địa vị trên dưới rõ ràng.

Người phía trước mặc pháp bào của Cửu Thiên Kim Khuyết Ngự Sử, đứng chắp tay.

Tên còn lại rớt phía sau nửa bước chân, chính là hắc phu quái nhân.

Hai người ngóng nhìn chân trời, nhìn thấy kỳ cảnh thường nhân không cách nào tưởng tượng.

"Đó là chỗ bần đạo nói."

Cửu Thiên Kim Khuyết Ngự Sử nhớ lại chuyện cũ, lúc nói mang theo một tia than nhẹ.

Hắc phu quái nhân ngưng trọng nhìn, thật lâu không thể dời ánh mắt.

--- ---
Bình Luận (0)
Comment