Chương 2634: Kịch chiến
Chương 2634: Kịch chiến
Hai mắt Tần Tang ngưng lại, nhận ra con thú này, hóa ra Ly Hầu là một con Ly Phong Hoan đắc đạo.
Đáng tiếc rất ít tư liệu nói về Ly Phong Hoan, Tần Tang không rõ nó có huyết mạch thần thông gì, bất quá xem một chiêu vừa rồi của Ly Hầu, tựa hồ liên quan tới thổ hành.
Ly Hầu hiện ra yêu thân, con mắt nhúc nhích, nhìn bàn tay Tần Tang chằm chằm.
Lúc này, lòng bàn tay Tần Tang có ba vết cào màu máu, nhưng không lưu lại thương thế nghiêm trọng, thoáng vận chuyển khí huyết liền khôi phục như lúc ban đầu.
Ly Hầu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc đầy nhân tính, nó trực tiếp hiện ra yêu thân, chính là muốn tốc chiến tốc thắng.
Yêu thân thực lực mạnh hơn hình thái thân người, một trảo kia lại không thể phế bỏ cánh tay của Tần Tang.
Thật tình không biết, đây chính là hiệu quả khi Ly Hợp Thần Quang phối hợp Kim Cương Thiên Trụ Ấn.
Tần Tang phát hiện, Ly Hợp Thần Quang không chỉ có khả năng làm thần thông suy yếu, ngay cả kình lực ẩn trong thần thông cũng có thể phân hoá.
Hắn và Thiên Mục Điệp chưa tìm hiểu thấu đáo Ly Hợp Thần Quang, hắn lý giải còn rất thô thiển, thi triển thần quang thành một mặt kính lồi bóng loáng, vô luận ngưng tụ kình lực cỡ nào, một khi va chạm mặt kính đều bị gắng sức phân hoá.
Kình lực bị phân hoá, thần thông suy yếu, thần thông của linh trùng vốn mạnh hơn yêu tu và tu sĩ cùng giai, lại thêm Kim Cương Thiên Trụ Ấn phối hợp ngăn cản, mới có kết quả tốt như vậy.
Tần Tang đoán ra Ly Hầu đang suy nghĩ cái gì, nhếch miệng cười lạnh một tiếng, như đang cầu hòa: "Ngươi và ta còn chưa kết đại thù sinh tử, nước giếng không phạm nước sông, Ly Hầu sao lại đuổi tận giết tuyệt như vậy!"
Ly Hầu bất vi sở động, nhìn bàn tay Tần Tang chằm chằm, con mắt nhanh chóng chuyển động.
Bởi vì Ly Hợp Thần Quang vô hình vô sắc, có thể bám lên thân thể Tần Tang, mắt thường không cách nào phân biệt.
Nó hừ lạnh một tiếng, không tin đối thủ thua mình cả một cảnh giới, phòng ngự lại cường đại đến mức độ làm nó thúc thủ vô sách.
Tần Tang nhìn thoáng qua chồn ảnh, trong bụng nghiêm nghị, vung mạnh tay ra phía ngoài, lực lượng phật ấn tạo thành một bóng tối to lớn.
"Ầm!"
Hai bên vừa chạm liền tách ra, Ly Hầu xuất hiện một bên khác gần Tần Tang.
Trong một hơi thở, chung quanh Tần Tang xuất hiện vô số chồn ảnh, hắn bị chồn ảnh vây khốn, nửa bước khó đi.
Mỗi một chồn ảnh mỗi tư thái khác nhau, giống nhau chính là, lợi trảo đều đánh tới chỗ yếu hại của Tần Tang.
Chỉ nghe tiếng vang 'Ầm ầm' không ngừng, Tần Tang không ngừng xoay quanh, song chưởng xuất hiện nhiều lần, chưởng phong như sấm, đánh nát từng chồn ảnh một.
Một người một yêu đánh nhau, kình lực tiêu tán tạo ra cuồng phong, cuốn bùn đất cỏ cây lên, hình thành vòi rồng màu xám, theo hai bên di động, những nơi đi qua cảnh đẹp bị phá hủy, cày ra từng khe rãnh sâu trên đất.
Ở trung tâm vòi rồng, hầu như không nhìn thấy thân ảnh của hai người.
Đột nhiên một tiếng oanh minh vang lên, vòi rồng nổ tung, uế vật ô nhiễm nửa bầu trời, sau đó rơi xuống như mưa, Tần Tang gấp hai tay lại trước ngực, lần nữa bay ngược trở về.
Nhưng hắn vẫn chưa bị thương!
Ly Hầu ở trên cao nhìn xuống, chiến ý trong mắt càng mạnh, song trảo mở ra, trong lòng bàn tay nhiều thêm một quang đoàn, hóa thành hai đạo hư ảnh, bao bọc lợi trảo.
Sau một khắc, song trảo của Ly Hầu đeo lên thêm một bộ trảo sắc bén, hàn quang không ngừng lập lòe, vô cùng bất mắt.
Yêu tu không thích ngoại vật, nhưng không có nghĩa bọn chúng không biết lợi dụng ngoại lực để chiến đấu.
Nhìn thấy hai bộ trảo, sắc mặt Tần Tang ngưng trọng nhiều hơn mấy phần, biết bảo vật này làm riêng cho Ly Hầu, uy lực sẽ rất mạnh, ít nhất là cấp ngụy linh bảo.
Chỉ sợ Kim Cương Thiên Trụ Ấn và Ly Hợp Thần quang không thể hoàn toàn chống đỡ.
Không cho Tần Tang nhiều thời gian để suy nghĩ, Ly Hầu lần nữa tới gần, móng nhọn đâm thẳng đến lồng ngực của hắn.
Tần Tang đột nhiên vặn chuyển lực đạo, lôi dực quạt nhanh, thân hình vặn vẹo đến biến dạng, nhưng không ảnh hưởng đến động tác của hắn chút nào, hai ấn tề xuất, cương nhu cùng tồn tại, lực đạo gắt gao dây dưa chống đỡ lợi trảo, cũng mượn phản lực bay ngược về phía sau trăm trượng.
Nhưng chỉ bằng những thứ này, không cách nào ngăn cản Ly Hầu.
Không đợi Tần Tang đứng vững, ác phong lập tức đánh tới, Tần Tang đành phải thôi động lôi dực, dựa vào Thất Sư Phật Ấn liều mạng đối chiến Ly Hầu.
Lần này hai bên giao thủ, thanh thế ngược lại không bằng vừa rồi.
Chỉ thấy một đạo điện quang và một đạo bóng xám, lúc thì từ trên trời đánh xuống mặt đất, lại từ mặt đất vọt lên không trung, chiến trường trải rộng hơn phân nửa khu rừng cây.
Nhưng trình độ hung hiểm chỉ hơn chứ không kém.
Dần dần, Ly Hầu bắt đầu cảm thấy kinh dị.
Nó phát hiện bản thân một mực đè ép đánh đối thủ, nhưng đối thủ có kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú, dựa vào độn thuật và phòng ngự cường hãn, tránh được công kích thì tránh, tránh không khỏi thì đỡ, chuyên chú né tránh lợi trảo, không cho nó cơ hội ra một kích trí mạng.
Hết lần này tới lần khác, Ly Hầu không cách nào triệt để áp chế Tần Tang.
Phải biết, bản năng chiến đấu của nó lĩnh ngộ từ huyết mạch, trong huyết mạch có lạc ấn của tổ tiên, dù chưa từng trải qua trận chiến sinh tử, bản năng chiến đấu cũng không tầm thường, đây là ưu thế của yêu tu.
Bản năng chiến đấu của Tần Tang lại không kém hơn nó chút nào, thậm chí mạnh hơn, cường đại đến mức san bằng tu vi chênh lệch!
Ly Hầu từng luận bàn cùng yêu hầu tu vi bằng Tần Tang, chỉ dùng ưu thế tu vi cao hơn, dẫn động uy áp thiên địa, liền có thể áp chế đối thủ, dễ dàng đánh đối phương không ngừng bại lui.
Nhưng Tần Tang lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Nếu không phải yêu tu, là nhân tộc từ vô số trận chiến ma luyện đi ra.
Nhân vật bực này tiềm lực khó mà tưởng tượng, một khi trưởng thành, tất thành họa lớn trong lòng Quỷ Phương quốc!
Ly Hầu chẳng biết là tác dụng của Kim Cương Đại Tự Tại ấn, sát tâm chém giết Tần Tang càng nặng.
Người này rất mạnh, nhưng chỉ giới hạn trong cùng giai, Ly Hầu không cho rằng Tần Tang là đối thủ của nó, bởi vì nó từ đầu đến cuối chỉ dùng song trảo và bộ trảo mà thôi.
Bất quá không cần toàn lực xuất thủ.
Ly Hầu phát hiện Tần Tang tiêu hao rất nhiều, lần lượt dùng lôi độn và lực đạo, khí huyết rõ ràng suy sụp, tinh khí đang tiêu hao trên diện rộng.
Tu vi của Tần Tang không bằng nó, tốc độ tiêu hao nhanh hơn nó, chỉ cần không ngừng tiêu hao Tần Tang, không bao lâu nữa sẽ tìm ra sơ hở, nhẹ nhõm chiến thắng, cớ sao không làm?
Nghĩ đến đây, thế công của Ly Hầu vì đó hơi chậm lại.
Cùng lúc đó, đại địa oanh minh, toàn bộ rừng cây kịch liệt lay động.
Bùn đất trên mặt đất cứng lại thành khối, hóa thành nham thạch, sau đó trồi lên cao, vặn vẹo biến hình.
"Vèo! Vèo! Vèo!"
Từng đạo bóng đen xông ra khỏi mặt đất, nhào về phía Tần Tang.
Hóa ra là nham thạch huyễn hóa thành chồn thú.
Chồn thú chưa cận thân, liền bị Tần Tang liên tiếp đánh nát, bùn đất bay khắp nơi, lại ngưng tụ không tan, biến hư không thành vũng bùn rộng lớn, làm cho Tần Tang hãm sâu trong đó, nửa bước khó đi.
Ly Hầu xuất quỷ nhập thần trong bùn đất, Tần Tang không thể không toàn lực ứng đối.
Cảm giác được khí tức của Tần Tang không ngừng suy bại, Ly Hầu lộ ra nụ cười tàn nhẫn, đồng thời trong lòng cũng cảnh giác hơn mấy phần.
Con kiến trước khi chết còn ngoan cố chống cự, huống chi Động Huyền chân nhân.
Bụi mù đầy trời, thiên bích bị nhiễm một tầng màu đất mờ nhạt, càng ngày càng đậm.
"Xoạt!"
Đột nhiên, bụi mù hội tụ lại một chỗ, trống rỗng kết thành nham thạch.
Chỉ nghe tiếng 'Lạch cạch' vang vọng, vô số nham thạch bao khỏa Ly Hầu, thân thể chồn thú tinh xảo biến thành thạch thú cao gần trăm trượng, song trảo như cự chùy từ trên trời giáng xuống, hung hăng tấn công.
"Ầm!"
Một bóng người bị nện rơi xuống đất.
Ly Hầu bay ra thạch thú, thần sắc không khỏi ngưng lại.
Chỉ thấy trong hố đất có một mộc nhân, đang chậm rãi đứng lên, mộc linh khí như nước thủy triều, lao tới từ khắp mọi nơi!
--- ---