Chương 2641: Tha hương ngộ cố tri
Chương 2641: Tha hương ngộ cố tri
Ba người rời túi gió, vất vả hội hộp cùng đám Chấp Kiếm chân nhân.
Ngoài Chân Như Tôn giả, người đồng hành đều đến đông đủ.
Chấp Kiếm chân nhân và Trương chân nhân có khí tức bình ổn, thoạt nhìn không thụ thương, đi cùng bọn họ còn có một vị đạo nhân.
Người này mang cao quan, đạo cốt tiên phong.
Nhìn thấy ngọc bội bên hông đạo nhân, thần sắc ba người Tần Tang không khỏi xiết chặt, nghiêm túc tiến lên chào: "Bái kiến Cửu Thiên Thải Phóng Sứ cùng nhị vị chân nhân."
Trong lòng Tần Tang hiện lên cấp bậc quan lại Đạo Đình.
Cấp bậc quan lại Cửu Thiên Thải Phóng Sứ, Bắc Cực Khu Tà Viện Chính Tứ phẩm, bình thường do Hóa Thần hậu kỳ hoặc tu sĩ Hoá Thần trung kỳ từng lập đại công đảm nhiệm.
Xem khí tức người này, so với Ly Hầu càng hơn một bậc.
Bất luận tu vi, hay là Bắc Cực Khu Tà Viện phía sau y, đều đủ khiến bọn hắn kính cẩn đối đãi.
Chấp Kiếm chân nhân tiến lên một bước, giới thiệu: "Vị này là Cửu Thiên Thải Phóng Sứ Vạn chân nhân, chúng ta cũng vừa mới gặp nhau. Bần đạo và Trương chân nhân một mực tìm kiếm ba vị đạo hữu, may mắn chư vị không việc gì. Bây giờ chúng ta đi một nơi khác, hội hợp với những người khác."
"Còn Chân Như Tôn giả?"
Cô Vân chân nhân hỏi.
Trương chân nhân lắc đầu: "Chúng ta tìm đến tin tức Chân Như Tôn giả lưu lại, hắn vô ý thụ thương, đã rời khỏi tinh hà, chờ chúng ta tại Kim điện."
Vạn chân nhân đảo ánh mắt qua ba người, mở miệng nói: "Bần đạo vốn du lịch tại Nghiệt Nguyên, nhận được tin lão đạo Hồng Vũ Tử kia truyền tin, vừa tới không lâu. Các ngươi có tra ra dấu vết để lại, biết kim quang kia vì sao phát ra không?"
U Hoàng chân nhân và Cô Vân chân nhân đều nhìn về phía Tần Tang.
Thấy Tần Tang lắc đầu, đều nói không biết.
Ly Hầu giấu kín, lúc Tần Tang và Ly Hầu truy đuổi, ý đồ thăm dò, nhưng đối phương chưa từng lộ ra mảy may cơ mật.
Bất quá, Ly Hầu cùng hai tên yêu hầu khác cũng không thụ thương, có thể thấy được ngọn nguồn kim quang bộc phát hẳn không có nguy hiểm, bên đám Quỷ Phương Quốc thực lực cũng không bị hao tổn.
Chấp Kiếm chân nhân truyền âm nhắc nhở: "Hồng Vũ Tử chân nhân là Thiên Xu Viện Cửu Thiên Kim Khuyết Ngự Sử cao quý, lúc gặp Hồng Vũ Tử, chư vị chân nhân chớ lãnh đạm."
Ba người Tần Tang liếc nhau, âm thầm kinh ngạc.
Cửu Thiên Kim Khuyết Ngự Sử và Cửu Thiên Thải Phóng Sứ đều tới, Đạo Đình nhị viện lại coi trọng việc này như vậy, tin tức không rõ lại phái ra hai vị tiên quan Chính Tứ phẩm.
Đại chân nhân hiếm khi hiển thánh, tiên quan Chính Tứ phẩm là cường giả đỉnh cao thường nhân có thể nhìn thấy.
Vạn chân nhân bấm một ấn quyết, chẳng biết thi triển loại pháp chú nào, xác nhận vị trí Hồng Vũ Tử, tay áo mở ra, trên không hiển hóa phù ảnh, như ngôi sao trên cao treo ở đỉnh đầu mọi người, vẩy lưu tô xuống phía dưới. (Lưu tô: loại trang sức dạng móc dài rũ xuống của phi tần hay đeo).
Đám người như đặt mình vào trong bảo liễn, ba động đều bị ngăn cách bên ngoài, chỉ cần đi theo Vạn chân nhân bay về phía trước.
Vạn chân nhân tựa hồ có việc gấp, rất ít thay đổi phương hướng, cơ hồ bay thẳng tắp về phía trước, ven đường gặp phải huyễn cảnh cũng không do dự xuyên qua, ít có thứ ngăn được bước tiến của y.
Đám người không thấy y thi triển thủ đoạn khác, chỉ có phù ảnh biến ảo, vẫn một mực bảo vệ đám người.
Nhìn ra được, Vạn chân nhân thi triển chính là một loại phù đồ.
Phù đồ do nhiều loại thần phù tổ hợp, cùng loại với trận đồ, uy năng cao hơn thần phù đơn độc, yêu cầu người thi pháp càng cao, bình thường cần phải chuẩn bị từ sớm, hoặc do nhiều người liên hợp thi triển.
Lúc tu sĩ Binh Mã đàn còn ở cảnh giới thấp, phải thống hợp binh mã, thi triển phù đồ đơn giản.
Lúc này lại không thấy Vạn chân nhân triệu hoán một binh một tốt nào.
Đám người âm thầm trao đổi ánh mắt, sinh lòng kính sợ, yên lặng đi theo sau Vạn chân nhân, mạnh mẽ đâm tới trong Trị Đàn.
Một nén nhang sau, đường đi phía trước bị màn tro ngăn cản.
Màn tro nặng nề như một bức tường sắt.
Phù đồ rung động, một luồng ba động quét ngang ra, lập tức va nát màn tro, lộ ra mấy lỗ hỏng, Vạn chân nhân dẫn đầu bước vào.
Bên trong vẫn còn màn tro, nhưng trở nên phi thường mỏng manh, Vạn chân nhân liên tiếp xuất thủ, phá vỡ tầng tầng màn tro.
Đám Tần Tang theo sát phía sau, vừa xuyên qua một màn tro cuối cùng, liền nghe thanh âm Vạn chân nhân kinh ngạc: "Lão Ngưu Tị Tử, ngươi thụ thương à?"
Đám người ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy trong màn tro là một thạch đình bát giác.
Thạch đình cổ phác trang nhã, trên đình tràn ngập dấu vết năm tháng, chính là một kiện cổ vật.
Đặc biệt chính là, nơi này không có sơn xuyên đại địa, màn tro bao quanh một không gian không lớn, thạch đình lẻ loi trơ trọi lơ lửng ở chỗ này.
Lúc này, trong đình có hai đạo nhân ảnh đang ngồi.
Người ngồi xếp bằng hạc phát đồng nhan, khí chất xuất trần, không thua Vạn chân nhân, nhưng mặt như giấy vàng, khí tức thô trọng, lồng ngực phập phồng không chừng, hiển nhiên có thương tích trong người.
"Người này chắc là Cửu Thiên Kim Khuyết Ngự Sử. . ."
Trong lòng Tần Tang hiện lên ý niệm này, quét nhìn về phía người còn lại.
Phát hiện đối phương mặc khôi giáp, dáng người khôi ngô cường tráng, thần sắc bình thường, cực khác thường nhân.
Nhìn người nọ, Tần Tang sinh ra một cảm giác quen thuộc khó hiểu, đột nhiên nhớ tới cái gì, trong lòng giật mình.
Loại ba động này. . .
Quá quen thuộc!
Âm Dương khôi lỗi!
Đối với Âm Dương khôi lỗi, Tần Tang có thể nói là khắc sâu ấn tượng, Mạc Hành Đạo dựa vào Âm Dương khôi lỗi, tại Vô Tướng Tiên môn cướp đi một viên Linh Tê tiên quả, Tử Lôi chân nhân cũng không làm gì được.
Âm Dương Khôi Tinh là từ trong tay hắn đi ra, nhưng thật ra là bán thua lỗ, bị Mạc Hành Đạo nhặt được tiện nghi.
Tần Tang không ngờ tới, ở dị giới lại cảm nhận được ba động quen thuộc này, mà ngoại hình hắc phu quái nhân trong đình giống như đúc khôi lỗi của Mạc Hành Đạo.
Giới này có khôi lỗi thuật tương tự cũng không kỳ quái, có thể người hai giới luyện chế khôi lỗi giống nhau như đúc, ai cũng không thể tin được loại trùng hợp này.
Đúng lúc này, hắc phu quái nhân ngẩng đầu, ánh mắt đạm mạc đảo qua đám người, cũng không dừng lại trên người Tần Tang.
Trong nháy mắt ánh mắt tiếp xúc, tâm thần Tần Tang nhảy một cái, cảm giác quen thuộc càng đậm, cảm giác ánh mắt của đối phương ý vị thâm trường.
Hắc phu quái nhân đang hộ pháp cho Hồng Vũ tử, xác nhận người đến không phải là yêu ma, lại rủ đầu xuống, không nói lời nào.
Thấy hắc phu quái nhân không biểu lộ gì, Tần Tang giống như hiểu ra gì đó, cũng không khác thường, thu hồi ánh mắt.
Cũng may hắn tu đạo nhiều năm, tính tình không kém, thần sắc cũng không hiển lộ ra dị dạng, chỉ là trong lòng gợn sóng thật lâu không thể bình phục.
"Để Vạn chân nhân chê cười." Lúc này Hồng Vũ Tử mở hai mắt ra, khẽ thở dài: "Lúc kim quang bộc phát, bần đạo cùng Mạc đạo hữu đang tại một chỗ huyễn cảnh sâu trong Trị Đàn, kim quang dẫn đến thần thông đại năng thượng cổ trong huyễn cảnh bị kích phát, may mắn chúng ta nhanh trí, quả quyết rút lui, nếu không . . ."
Họ Mạc!
Trong lòng Tần Tang hơi động.
Hắn đã tám thành nắm chắc, người này là Mạc Hành Đạo!
"Thân khôi lỗi . . . Chẳng lẽ Mạc Hành Đạo lựa chọn gửi hồn khôi lỗi? Thế nhưng vì sao hắn xuất hiện tại giới này. Tuệ Quang Thánh giả và Thanh Hồ Thánh Vương ở đâu?"
Ngoài ý muốn trùng phùng cố nhân, trong lòng Tần Tang bắt đầu sinh ra rất nhiều nghi hoặc.
Sau khi dừng chân tại giới này, Tần Tang tiện tay điều tra giới này có người phi thăng hay không, muốn dùng chuyện này để phán đoán xem bản thân đã phi thăng tới Đại Thiên thế giới hay chưa.
Phong Bạo Giới không đổi, Hóa Thần gian nan, nhưng Trung Châu một mực không thiếu tu sĩ phi thăng.
Xưa có Vô Tướng Tiên môn, gần có Bát Cảnh Quan, Cam Lộ Thiền Viện cùng yêu tộc Đông Hải, tính ra người phi thăng không ít.
Những người này nếu không là tuyệt thế thiên tài, chính là tụ tập vận khí cả một giới, dù cho phi thăng lên giới mới, dần dần chẳng khác người thường, cũng sẽ không không gợn sóng chút nào.