Chương 2716: Hóa Thần trung kỳ
Chương 2716: Hóa Thần trung kỳ
Năm tháng ung dung trôi qua.
Bất tri bất giác qua hơn hai mươi năm.
Trong mắt tu sĩ Hóa Thần, hơn hai mươi năm thật không đáng nói, chỉ cần lĩnh hội một môn đạo thuật cũng phải mất thời gian lâu như vậy, một lần bế quan hơn mấy chục hoặc trăm năm đều bình thường.
Tu vi của Tần Tang tiến cảnh kinh người, tốc độ nhanh chóng, thường nhân không cách nào tưởng tượng.
Những năm qua, Tần Tang về Cụ Sơn Trị mấy lần, mỗi lần đều tới lui vội vàng.
Dù sao, hắn muốn làm nhiều việc lắm.
Tìm Chấp Kiếm chân nhân luận kiếm, bái phỏng cao tăng Kính Đài Tự đàm luận phật, còn thảo luận luyện khí với Tề đại sư, không ngừng hoàn thiện phương pháp luyện chế bảo giáp.
Linh Hư đại sư và Cố đại sư cũng cùng hắn đưa thư qua lại.
Mặt khác, Tần Tang theo ước định, nghĩ cách mua nhiều loại linh tài trân quý, đưa đi yêu quốc, giao cho Mạc Hành Đạo.
Một phần dùng cho đúc Đàn, một phần khác trợ Mạc Hành Đạo chữa trị khôi lỗi, khôi phục tu vi.
Thời gian còn lại đều khổ tu.
Tu hành trôi chảy như thế, Tần Tang chưa từng thể nghiệm qua, trước kia hắn không dám tưởng tượng, khi bản thân đột phá Hóa Thần kỳ, thu hoạch được tốc độ tu luyện nhanh như vậy.
Trước kia tu hành gian nan, Tần Tang chưa hề vứt bỏ, ngày nay lại càng không lười biếng nửa phần.
Lúc này, sau trận đại chiến kia đã qua hai mươi ba năm.
Trong động phủ hoàn toàn yên tĩnh như trước đây.
Thiên Mục Điệp dự cảm được cái gì, không ngừng bay quanh Tần Tang, cánh bướm lập lòe hồ quang điện, chiếu sáng động phủ lờ mờ.
Tần Tang xếp bằng ngồi trên bồ đoàn, khí tức nhỏ bé không thể nhận ra, như đang ngủ say.
Dần dần, Thiên Mục Điệp vỗ cánh chậm chạp lại, sau cùng hóa thành một đạo lưu quang, bay vào trong khí hải của Tần Tang.
Sau đó là khoảng thời gian yên tĩnh rất lâu.
Cho đến mấy ngày sau.
'Rắc!'
Một bình ngọc để trên đất vỡ vụn, dịch hoa tự động bay đến bên môi Tần Tang, bị hắn nuốt vào.
Không lâu lắm, khí tức trên người Tần Tang bắt đầu phập phồng kịch liệt, dẫn tới linh khí trong động phủ bị khuấy động, sinh ra gợn sóng trong hư không.
Gợn sóng kịch liệt, mắt trần thấy được, ảnh hưởng đến bên ngoài động phủ.
Ngọn núi chỗ động phủ như bị bóng ma bịt kín.
Dị tượng kéo dài mấy canh giờ, may mắn có đại trận phòng hộ, nếu không núi này đã bị san thành bình địa.
Âm thanh ầm ầm truyền khắp không gian cánh đồng hoa.
Ảnh hưởng tiếp tục mở rộng, bên trên không trung trống rỗng sinh ra mây đen, không ngừng ngưng tụ trên động phủ.
Mây đen càng ngày càng dày, che khuất bầu trời.
Thêm một hồi lâu, bên trong động phủ truyền ra âm thanh sấm rền, linh khí chấn động tăng cao, thiên địa nguyên khí lấy ngọn núi làm trung tâm, tạo thành một vòng xoáy linh khí.
Mây đen bị vong xoáy cuốn xuống.
Vòng xoáy mây đen bao phủ ngọn núi, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, đại địa không ngừng chấn động.
Bỗng nhiên, một tiếng nổ vang thiên băng địa liệt vang lên từ trung tâm vòng xoáy, thiên địa nguyên khí điên cuồng lao vào trong động phủ.
Thân thể của Tần Tang tựa như hang không đáy, thôn phệ vô số linh khí.
Thân thể của hắn run nhẹ bay lên, toàn lực vận chuyển công pháp, nhất cổ tác khí, trùng kích bình cảnh!
Ầm!
Rốt cục, trời quang mây tạnh, khí thế trên người Tần Tang bước qua giới hạn nào đó, đột nhiên bạo tăng, tư thế bay lên hơi ngừng, vững chắc lại.
Hóa Thần trung kỳ!
Thiên địa nguyên khí chầm chậm bình phục.
Trong động phủ từ từ yên lặng.
Hắn mở mắt, trong mắt còn vẻ kinh hỉ, ngắn ngủi bảy mươi năm, nhục thân và chân nguyên đồng thời đột phá, cho dù ai cũng mừng rỡ như điên.
Tần Tang cũng không ngờ được, trong thời gian ngắn mình lại lấy được thành tựu như thế.
Nhẹ nhàng nắm tay, Tần Tang cảm nhận được lực lượng nhục thân cường đại, như giang hà chảy xiết trong cơ thể, chân nguyên nồng đậm.
Theo kinh nghiệm của dĩ vãng, Tần Tang chuẩn bị xong cho thất bại mấy lần, thu thập đủ đan dược phụ trợ vượt ải, thậm chí cân nhắc chờ tu vi của Thiên Mục Điệp đuổi kịp mới xông quan.
Chỉ có thể nói, thiên kiếp phi thăng và lĩnh ngộ công pháp quả nhiên chỗ tốt rất nhiều, lần đầu nếm thử xông quan liền đột phá thành công.
Kinh hỉ qua đi, Tần Tang động niệm, gọi ra bảy đạo kiếm phách, quả nhiên ngưng thực một chút, không cần thử cũng biết uy lực kiếm trận tăng nhiều.
Lại cảm ứng Vân Du kiếm, nghe được tiếng kiếm reo nhảy cẫng, ăn mừng vì hắn.
Kiếm này chính là linh kiếm bản mệnh, tâm ý tương thông với hắn, linh tính như thế nói rõ càng ngày càng cao.
Khoảng cách sinh ra linh thai, không còn xa!
Tin tức tốt không ngừng, Tần Tang từng trải qua loại tràng diện này, bằng tâm trí của hắn, trong lúc nhất thời có chút hoài nghi, cảm thấy không thực.
Giới này quả nhiên là bảo địa của hắn!
Hắn kiềm chế tạp niệm, củng cố tu vi, tiếp tục thôi động công pháp, trong lòng lập tức thở dài, quả nhiên phúc kèm theo họa.
Lợi ích của thiên kiếp phi thăng cực kỳ yếu ớt, về sau không cách nào hưởng lợi.
Bất quá, chống đỡ đến hắn đột phá Hóa Thần trung kỳ, Tần Tang rất hài lòng.
Thiên Yêu Luyện Hình, Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương đều đột phá, thực lực lần nữa bay vọt, nhưng Tần Tang vẫn cảm thấy chưa đủ.
Bảo địa bực này không có cái thứ hai, không thể sống uổng.
Thiên Mục Điệp bay ra khỏi đan điền, quay chung quanh Tần Tang, nhẹ nhàng bay múa, hưng phấn vì chủ nhân đột phá.
Tần Tang thức tỉnh, giơ ngón tay lên, mỉm cười nhìn Thiên Mục Điệp đậu lên đầu ngón tay.
Hắn đột phá quá nhanh, Thiên Mục Điệp rơi lại đằng sau, bất quá có máu của hắn và Huỳnh Hoa Đan cung cấp nuôi dưỡng, cách ngày đột phá cũng không còn quá lâu.
Lần này thời gian mặc dù ngắn, lại tăng lên toàn diện.
Trong quá trình luyện hóa Kỳ Lân nguyên chủng, thần thức của hắn thay đổi một cách vô tri vô giác, mạnh dần lên, chỉ có điều bị nhiều hạn chế.
Hỏa Ngọc Ngô Công sớm đã đột phá Tứ Biến hậu kỳ, vững bước tiến lên Tứ Biến đỉnh phong.
Tần Tang đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn quanh cánh đồng hoa, có thể lấy được thành tựu ngày hôm nay, phải cảm tạ hoa linh và Độc Thần Điển.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn ngưng lại, nhìn chăm chú khiếu nhãn nơi xa.
Kế hoạch của hắn là sau đột phá mới thăm dò khiếu nhãn, nhưng trước khi hành động cần làm một ít chuẩn bị.
Hắn quyết định tạm hoãn tu luyện, để số dịch hoa còn lại cho độc châu thôn phệ, tăng uy năng tịch độc lên, ra ngoài tìm một số bảo vật phòng ngự.
"Đợi củng cố tu vi xong, là thời điểm về một chuyến..."
Tần Tang lẩm bẩm nói, cấp tốc hái dịch hoa, quay lại động phủ.
Một năm sau.
Tần Tang đi ra cánh đồng hoa, trước xem xét tiêu ký, phát hiện bị phá hư.
Lúc tu luyện trong động phủ, hắn chỉ cảm giác được mấy tiêu ký chỗ này bị mất, nhưng phải chuyên tâm đột phá, không biết người nào đến.
Trước kia ấn ký cũng từng bị phá hư, không ngừng có người ra vào Trị Đàn, nhưng không nhiều như lúc này.
Không biết là cao thủ của Đạo Đình hay Quỷ Phương quốc, hoặc là người bình thường thăm dò Trị Đàn.
Trầm ngâm chốc lát, Tần Tang lắc đầu, quyết định không để ý nữa, rời khỏi Trị Đàn đi về phía Bắc, tiến sâu vào trong Nghiệt Nguyên tìm kiếm hồi lâu, săn giết hai con hung thú, trải nghiệm tu vi tinh tiến, rồi về Cụ Sơn Trị.
Hắn đi yêu quốc trước một chuyến, nhìn thấy Mạc Hành Đạo.
"Xem ra ít ngày nữa đạo hữu sẽ khôi phục."
Tần Tang dò xét Mạc Hành Đạo, phát hiện tu vi Nguyên Anh đỉnh phong.
Mạc Hành Đạo lắc đầu than nhẹ.
"Ta đang cố dung hợp với khôi lỗi, cần qua nan quan mới khôi phục được tu vi Hóa Thần, không nắm chắc lắm. Mạc mỗ nhất thời khó mà bứt ra, đạo hữu đã thu thập linh tài giúp ta, những linh tài này cực kì trân quý, ta..."
Còn chưa nói xong đã bị Tần Tang cắt ngang.
"Đạo hữu có gì khó xử, không ngại nói thẳng, bần đạo cũng muốn sớm ngày tìm thấy con đường phi thăng."
Mạc Hành Đạo yên lặng gật đầu.