Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2742 - Chương 2742: Nguyên Thai

Chương 2742: Nguyên thai Chương 2742: Nguyên thai

Chỗ sâu trong Trị Đàn.

Đám người Vạn chân nhân đang cẩn thận đi qua một chỗ huyễn cảnh.

Thời khắc kim quang bộc phát, chiếu sáng cả tòa Trị Đàn, tu sĩ và yêu tu đều dừng lại, ngưng mắt nhìn nơi phát ra kim quang, thần sắc khác nhau.

Đám người Vạn chân nhân cũng giống như thế.

Bọn họ không cần trao đổi, phối hợp ăn ý, khi dị biến xuất hiện, bọn họ nhanh chóng thay đổi trận hình, đề phòng bốn phía.

Vạn chân nhân và lão đạo sĩ thì một mực ngưng mắt nhìn nơi phát ra kim quang, cho đến khi kim quang biến mất.

Lần trước đã từng trải nghiệm qua kim quang bộc phát, Vạn chân nhân rất nhanh phát giác được lần này khác biệt, gã dẫn đầu đám chân nhân lượn quanh một vòng, qua mấy chỗ huyễn cảnh, xác nhận suy đoán, truyền âm nói.

"Sư thúc, kim quang này uy năng không bằng lần trước, có cạm bẫy không?"

Mới nói ra khỏi miệng, Vạn chân nhân thấy lão đạo sĩ vân vê ngọc phù trong tay, nhắm hai mắt lại, giống như đang cảm ứng cái gì, vội vàng im ngay.

Không nhận được phân phó, Vạn chân nhân hạ lệnh tiếp tục tiến lên tìm kiếm, mà không phải hướng đến ngọn nguồn phát ra kim quang.

Qua thời gian chừng một chén trà, lão đạo sĩ chậm rãi trợn mắt, lạnh nhạt nói.

"Tạm thời không cần để ý. Loại dị tượng này trong dự liệu, không thể chứng minh vị trí của Thần đình đúng là nơi đó, sẽ có người ở gần đó đi qua xem xét. Có khả năng là mánh khoé của yêu ma, chúng ta cũng có chuẩn bị tương tự, làm lẫn lộn ánh mắt của yêu ma, một hồi ngươi sẽ biết."

Chính như lão đạo sĩ dự đoán, gần chỗ kim quang bộc phát, có nhóm chân nhân khác lập tức thay đổi phương hướng, đi tới nơi đó.

Vạn chân nhân đáp ứng một tiếng, sinh lòng nghi hoặc, nếu như kim quang không phải do yêu ma giả tạo… Chẳng lẽ có Thần đình giả tạo nữa sao?

Hôm đó, lão đạo sĩ nói cho gã biết nguồn gốc của Thần đình, nhưng không miêu tả chi tiết về Thần đình, cũng chưa nói cho gã biết tìm thấy Thần đình rồi thì tiếp theo làm cái gì.

Vạn chân nhân không biết bộ dạng của Thần đình thế nào, không tưởng tượng ra được. Có lẽ rộng lớn vô biên, hoặc ẩn nấp vô hình, thậm chí Thần đình không phải vật chân thực.

Ngay lúc này, một đội ngũ chân nhân khác đang tiếp cận ngọn nguồn phát ra kim quang.

Nhóm chân nhân này tổng cộng có năm người, ba nam hai nữ, đều mặc đạo phục phổ thông, búi tóc cao, người dẫn đầu là một nữ quan trẻ tuổi, nhìn bề ngoài vẻn vẹn hơn hai mươi.

Bốn người còn lại, có già có trẻ, khí chất xuất trần.

Năm vị chân nhân không đi gần nhau, từ đầu tới cuối duy trì khoảng cách, nhưng trận hình lại khiến cho người ta cảm thấy chặt chẽ khăng khít, phi thường kỳ dị.

Nữ quan trẻ tuổi đi đầu, thần mục như điện, tựa như đang nhìn xuyên qua huyễn cảnh, nhìn thấy ngọn nguồn phát ra kim quang.

Càng đi về phía trước, kim quang càng lóe mắt, bọn họ như đang rong chơi trong biểu kim quang.

Một đạo bạch khí dâng lên đỉnh đầu nữ quan trẻ tuổi, hóa thành một tấm ngọc trắng.

Bốn vị chân nhân còn lại, thần tình nghiêm túc, nhao nhao tế ra bảo vật hộ thân.

Nhìn thần quang cùng khí thế, tấm ngọc trắng của nữ quan trẻ tuổi phẩm giai rất cao, đạt đến cấp bậc linh bảo.

'Ông!'

Tấm ngọc trắng run nhẹ, đám chân nhân dừng bước, chỉ thấy một đạo dải lụa màu trắng từ tấm ngọc bay ra, lao thẳng về phía trước.

Bị kim quang ảnh hưởng, huyễn cảnh chỗ bọn họ rất hỗn loạn, những nơi tấm lụa đi qua, loạn cảnh lập tức bình phục, hình thành một con đường ổn định, đám chân nhân thừa cơ tăng thêm tốc độ, đuổi theo tấm lụa.

"Việt quán chủ, chúng ta sắp đến, cẩn thận chút."

Một vị chân nhân ở phía sau lên tiếng nhắc nhở.

Nữ quan gật đầu, nàng không phải người trong Đạo Đình, mà là quán chủ của Tịnh Tuyền Quan ở Nguyệt Hồng Sơn, thuộc Trung Mậu Trị, lần này phụng sư mệnh đi vào trong Trị Đàn.

Sư tôn của nãng cũng đồng hành, chính là vị nữ quan còn lại trong năm người.

Lão quán chủ của Tịnh Tuyền Quan cũng giống như lão đạo sĩ, tự trảm tu vi, chui vào Trị Đàn.

Ba người còn lại đều là quán chủ của hành cung hoặc tông chủ của môn phái.

Đạo môn thập phương và Đạo Đình vui buồn có nhau, trận chiến tranh Thần đình, liên quan đến hưng suy của Đạo môn, tất nhiên sẽ cùng nhau tiến thoái.

Nữ quan trẻ tuổi biết sư tôn ở phía sau hộ pháp, nhưng nàng không dám thư giãn nửa phần, để tránh ứng đối không kịp, ném mặt mũi của Tịnh Tuyền Quan.

Ngón tay ngọc của nàng nhẹ điểm, hư không hiện ra một đạo phù ảnh, lóe lên chui vào tấm ngọc trắng, lập tức bảo quang đại phóng, phân hoá ra tám đạo hư ảnh tấm ngọc.

Tám hư ảnh phân tám hướng, linh quang hoàn vào nhau thành một thể, xoay tròn thoát khỏi bản thể, bay tới đằng trước.

Tốc độ xoay tròn của hư ảnh càng lúc càng nhanh, trong hư không theo đó hiển hiện hư ảnh la bàn Bát Quái, những nơi đi qua, loạn tượng lắng lại, kim quang nhao nhao tránh lui.

Sau một khắc, đám chân nhân đều ngưng mắt nhìn.

Chỉ thấy chỗ sâu trong kim quang, ẩn ẩn có một vật, rất bất phàm.

Vật này còn cách bọn họ một cái huyễn cảnh, đám chân nhân tăng thêm tốc độ, rốt cục thấy rõ hình dáng.

Vật này lớn bằng hài nhi, hình như trứng gà, lơ lửng trong hư không, nâng lên hạ xuống, như đang hô hấp, là một cái nguyên thai sắp dựng dục ra sinh mạng mới.

Truyền thuyết trong đạo môn, nguyên thai phân hoá thiên địa, thai nghén sinh ra vạn vật.

Cái này không có khả năng là thiên địa nguyên thai chân chính, nhưng đầy đủ thần dị, ánh mắt của đám chân nhân bị hấp dẫn thật sâu.

Kim quang biến mất, quay trở về nguyên thai.

Nguyên thai phập phồng, tốc độ dần dần tăng, tựa hồ có đồ vật gì muốn phá thai mà ra.

Đám chân nhân ngừng thở, không quên xem xét ngọc phù trong tay, phát hiện ngọc phù đang lập lòe bảo quang, sáng tối theo quy luật, ứng với nhịp độ phập phồng của nguyên thai, hai vật đang hô ứng lẫn nhau.

Ngọc phù biểu hiện không rõ ràng, nhưng không ai dám kết luận, để tránh bỏ lỡ cơ duyên.

Đám chân nhân cấp tốc trao đổi một phen, nữ quan trẻ tuổi không thu hồi hư ảnh tấm thẻ, tiếp tục mở đường, phá vỡ huyễn cảnh cuối cùng.

Đồng thời, đám chân nhân càng thêm cảnh giác, phòng bị yêu ma tập kích.

Đám chân nhân rất nhanh đi qua huyễn cảnh, nhìn thấy phía trước là một mảng lớn tường vân.

Nguyên thai ở bên trong tường vân, lớn hơn vữa này gấp đôi.

Bước ra huyễn cảnh, nữ quan trẻ tuổi cấp tốc nhìn quanh bốn phía, đại mi nhíu lại.

Phụ cận không có yêu ma!

Nếu như yêu ma đã phát hiện Thần đình, chẳng lẽ bọn chúng tiến vào rồi?

Đúng lúc này, thanh âm của sư tôn đột nhiên vang lên trong tai của nàng: "Lui!"

Nữ quan trẻ tuổi không rõ nguyên do, nhưng nàng không chút do dự thu hồi cái chân sắp tiến lên một bước kia, nhanh chóng thối lui về sau.

Những chân nhân khác không cần nhắc nhở, nhìn thấy động tác của nữ quan, lập tức bay ngược lại.

Cùng lúc đó, hư ảnh tấm thẻ tăng tốc, tăng thêm mấy phần lăng lệ, như thanh đao luân, trảm nhanh đến nguyên thai.

Nhìn quỹ tích, đánh ngay trung tâm nguyên thai.

Thời điểm nguyên thai sắp bị xé nát, một tiếng ầm chợt vang lên, nguyên thai vỡ nát trước, hóa thành điểm điểm kim quang bay vụt tới bốn phương tám hướng.

Bên trong nguyên thai rõ ràng không có vật gì.

Nguyên thai vỡ vụn, tiếng cười âm lãnh quái dị vang lên, vọng khắp mọi nơi.

Chung quanh lập tức u ám, trọc khí cuồn cuộn, tạo thành khu vực ô trọc.

Đám chân nhân biến sắc, cảm nhận được khí cơ lạ thường, bọn họ bất tri bất giác rơi vào trong trận!

Lão nữ quan cất bước, đôi chân nhẹ nhàng, ngọc thủ linh hoạt, thần chú vang lên.

"Ngọc thần bảo quan, vân bị hà thường.

Ngũ trọc nhanh đi, bát cảnh quang minh."

Nước chảy róc rách, một dòng suối trong chẳng biết xuất hiện từ đâu, những nơi đi qua, trời sáng khí trong, ô trọc bị tẩy khữ không còn.

--- ---
Bình Luận (0)
Comment