Chương 2750: Lần đầu gặp mặt
Chương 2750: Lần đầu gặp mặt
Trong phút chốc, chấn động điên cuồng mãnh liệt ập đến, nương theo cuồn cuộn lôi âm, tựa như long trời lở đất, Tần Tang kêu lên một tiếng đau đớn, cảm thấy ngực của mình bị trọng chùy nện trúng, bị đánh bay tại chỗ.
Khí huyết trong cơ thể quay cuồng, Tần Tang như một chiếc lá, bấp bênh trong gió, không đợi hắn ổn định thân hình, lại bị một cỗ lực lượng còn mạnh hơn từ chỗ khác đánh trúng, Minh Sơn Khải rung động kèn kẹt.
Thời khắc này, quang hải màu lam triệt để loạn.
Lấy chỗ Tần Tang cảm nhận được làm trung tâm ngọn nguồn, cả tòa quang hải đều đang chấn động, lam quang chia năm xẻ bảy, lực trùng kích va chạm lẫn nhau, càng thêm hỗn loạn.
Loại hỗn loạn này, cách mỗi một đoạn thời gian sẽ xuất hiện một lần, không rõ nguyên nhân.
Tần Tang vừa tiến vào không lâu, hoàn toàn không biết chuyện này.
Trong đầu hắn bốc lên suy nghĩ, quyết định rất nhanh, không trực tiếp đối kháng với những lực lượng này.
Hắn nhắm chặt hai mắt, bảo vệ bản thân, dùng Linh giác và thần thông Thiên Mục, tìm kiếm quy luật trong hỗn loạn.
Vô luận hỗn loạn cỡ nào, hắn chỉ cần nhớ kỹ vị trí ngọn nguồn, chủ động bị cuốn vào lực đạo đảo ngược, mượn lực đạo, tới gần ngọn nguồn, thoạt đầu tốc độ lại không chậm.
Chỉ là, càng đi tới ngọn nguồn, lực trùng kích càng hung mãnh, Tần Tang cảm thấy rất mệt mỏi, bản thân như bèo trôi theo nước, bắt lấy mọi cơ hội tiến về phía trước.
'Ầm! Ầm! Ầm!'
Minh Sơn Khải chẳng biết chịu đựng bao nhiêu lần trùng kích, linh quang lúc sáng lúc tối, như ánh đuốc có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào.
Rốt cục, đợt chấn động này chuẩn bị kết thúc, lực trùng kích bắt đầu yếu bớt.
Phát giác được biến hóa, Tần Tang vừa muốn thả lỏng một hơi, bỗng nhiên cảm giác được cái gì, quay đầu nhìn về phía bên phải.
Sau một khắc, phía bên phải có hai ánh mắt sáng rực, như hai thanh lợi kiếm đâm tới.
Bốn mắt chạm nhau.
Hai mắt của Tần Tang lại ẩn ẩn đau nhói.
Hỗn loạn chưa bình phục, hắn căn bản không thể ẩn tàng, lúc phát hiện đối phương, bản thân đồng thời bại lộ.
"Đạo sĩ hay yêu ma?"
Trong lòng Tần Tang hiện lên suy nghĩ này, Thiên Mục Điệp truyền tới hình ảnh.
Nơi xa có một lão giả râu dài, mặt mũi hiền lành, không che giấu yêu khí chút nào.
"Yêu hầu! Mà lại là Hóa Thần hậu kỳ!"
Thần sắc của Tần Tang ngưng lại, tiếp theo nghe một tiếng quát, thanh âm cuồn cuộn như sấm.
"Người nào!"
Lão giả râu dài là yêu hầu đi theo Linh U Vương đến đây, lão chính là thuộc hạ được Linh U Vương tín nhiệm nhất, hiệu Định Tương hầu.
Phong hào do chính Linh U Vương lấy, từ cái tên đủ thấy sự tín nhiệm của Linh U Vương.
Lúc Linh U Vương bế quan, mọi việc trong vương phủ đều do Định Tương hầu quyết định.
Lực trùng kích suy giảm không ít, theo tiếng quát của Định Tương hầu, râu dài dưới hàm từ đó tách ra, hóa thành hai bắn đi.
Ban đầu là râu dài, sau đó biến thành hai đạo bạch khí.
Bạch khí như hai con bạch giao dò đường, phân sóng phá sóng, tốc độ như điện.
Định Tương hầu nhìn chằm chằm Tần Tang, không chút do dự phóng đến Tần Tang, quần áo phần phật.
Chúng yêu đi theo Linh U Vương, tiến vào quang hải màu lam, nhưng lúc hỗn loạn, khó mà duy trì trận hình, bị ép phân tán.
Bất quá, dù cho phân tán, bọn họ sẽ không tách ra quá xa, đợi hỗn loạn lắng lại, rất nhanh có thể hội hợp.
Vẫn còn một nguyên nhân để bọn họ phân tán, Linh U Vương cho rằng hỗn loạn có chỗ kì lạ, lệnh chúng yêu tách ra dò xét.
Cảm giác được khí tức của Tần Tang, Định Tương hầu lập tức biết, người đến không phải đồng đạo.
Trước khi tiến vào Trị Đàn, tất cả yêu tu tập hợp chung một chỗ, nhớ kỹ khí tức của nhau, để tránh phát sinh hiểu lầm.
Người này chỉ có thể là người trong đạo môn!
Nếu là địch nhân, Định Tương hầu không cần lưu tình, nếu bắt được hắn, thăm dò ra tin tức đồng bạn của hắn, chiếm lấy tiên cơ.
Đương nhiên, Định Tương hầu cũng cân nhắc, vạn nhất đối phương là đại chân nhân tự trảm tu vi, thì lão sẽ dây dưa một hồi, đợi Linh U Vương đuổi tới.
Cho nên Định Tương hầu xuất thủ không chút do dự.
"Thần mộc động nhân tâm, quả nhiên có người tới tìm, không biết cao thủ của Đạo Đình có tham gia không."
Tần Tang thầm than, không nghĩ tới bản thân bại lộ nhanh như vậy, không thể tùy thời mà động, đành phải chính diện tranh chấp.
'Vèo! Vèo!'
Hai đạo bạch khí phá không lao tới, thanh thế kinh người.
Tần Tang nghiêng người, chính diện đối mặt Định Tương hầu.
"Hóa ra là người này."
Danh khí của Định Tương hầu không nhỏ, không khó nhận ra thân phận của nó, địa vị của yêu này rất cao, hầu như chưa từng giao thủ với người khác, ngoại nhân hiểu rất ít thần thông của nó.
Thậm chí, ngay cả nó thuộc loài nào, có đến mấy cái thuyết pháp.
Tần Tang ngưng mắt nhìn Định Tương hầu, không nhìn hai đạo bạch khí, lúc bạch khí tới gần, hắn chỉ nâng cánh tay phải lên, vỗ một chưởng.
"Ầm!"
Kim quang tỏa sáng chói mắt, hai đạo bạch khí cứng ngắc, ứng thanh bạo tán.
Định Tương hầu gấp rút lao đến, con ngươi co rụt lại, thần sắc càng thêm ngưng trọng, ánh mắt xen lẫn nghi hoặc cùng kinh dị.
"Đây là quái vật gì, đến cùng là người hay là yêu?"
Nhờ uy năng của nhân bảo tàn phiến, Minh Sơn Khải biến thành bộ giáp bằng nước, Định Tương hầu mơ hồ nhìn thấy người bên trong áo giáp.
Thấy rõ về sau, Định Tương hầu lộ ra vẻ cổ quái, yêu thân của mình đã đủ kỳ lạ, không ngờ còn có gia hỏa quái dị hơn cả mình.
Khí tức của Tần Tang càng kỳ quái hơn, yêu khí thuần khiết và độc khí hỗn tạp chung một chỗ, hoàn toàn không có khí độ của chân nhân
Trong lúc nhất thời, Định Tương hầu hoài nghi phán đoán của mình.
"Chẳng lẽ là yêu binh của đại chân nhân nào đó?"
Chân nhân chắc hẳn nuôi không nổi yêu binh có tu vi bực này.
Định Tương hầu cảm thấy chỉ có khả năng này, âm thầm nghiêm nghị, bất động thanh sắc liếc nhìn chung quanh.
Yêu binh ở đây, đại chân nhân chắc cũng không xa.
Bất quá, Định Tương hầu đồng thời không lui bước, thấy bạch khí bị phá, hừ nhẹ một tiếng, chóp mũi huyễn hóa thành vòi voi, mũi dài hất lên, phun ra hai đạo bạch khí.
Hai đạo bạch khí này uy lực mạnh hơn vừa rồi, bạch khí dây dưa lẫn nhau, như một cây long thương, ầm ầm phá vỡ hư không, hung hăng đâm về phía Tần Tang.
Tần Tang nhìn Định Tương hầu, nhanh chóng lui lại.
Long thương màu trắng nhanh như lôi đình, lưu lại đạo đạo thương ảnh, thoáng qua liền đến.
Đổi lại người khác, ứng đối không kịp, sẽ bị đâm xuyên.
Tần Tang không chút hoang mang, đưa tay đón lấy, lòng bàn tay lấp lóe huyết quang, Chưởng Tâm kiếm xuất hiện.
"Ầm!"
Long thương và huyết kiếm đối chọi nhau gay gắt, hào quang hai màu đỏ trắng bộc phát.
Toàn thân Tần Tang chấn động, hoá thân thành tia chớp, mượn kình lực của long thương, tiếp tục phi độn về sau, không muốn dây dưa với Định Tương hầu.
Căn cứ những lần hắn gặp phải tu sĩ và yêu tu, hai bên đa số hành động theo nhóm, gặp được một cái, đại biểu phụ cận vẫn còn yêu tu khác, rất có thể còn một vị cường giả của Đại Thánh Phủ.
Dù cho Tần Tang có năng lực chém giết Định Tương hầu, cũng sẽ không đánh với đối phương.
Sự thật chứng minh, Tần Tang phán đoán đúng, lúc rời đi hắn cảm giác được một luồng khí thế mạnh mẽ, nhanh chóng tới gần, thực lực của người tới mạnh hơn Định Tương hầu một bậc.
Không ngờ đối phương quả quyết như thế, Định Tương hầu hơi biến sắc, thân ảnh nhoáng lên, trực tiếp hóa thành một luồng bạch khí, lại phát hiện độn thuật của bản thân hoàn toàn không bằng đối phương, đuổi sát một hồi liền mất dấu.
--- ---