Chương 2772: Thủy sinh Mộc
Chương 2772: Thủy sinh Mộc
Linh trận run rẩy, trận kỳ lấp lóe thanh quang kịch liệt.
Lúc này, Tần Tang rốt cuộc mở to mắt, thu Ngũ Hành Miện vào trong tay áo, nội thị khí hải, thầm than trong lòng một tiếng, ngửa đầu nhìn lên trời, thân thể bắt đầu thay đổi.
Hắn triệt để vận dụng thân thể linh mộc, cơ thể phi tốc dài cao, tứ chi duỗi dài, làn da trở nên thô ráp, độc lông trên người tựa như cỏ rêu bám lên vỏ cây.
Tần Tang triệt để hóa thành một thụ linh!
Đúng lúc này, bộ râu dài lại lần nữa quất trúng tán cây, cuối cùng phá vỡ tán cây, sóng lớn ầm ầm đổ xuống, tán cây bị đánh thất tinh bát loạn.
Trên trần kỳ xuật hiện vết rạn, hào quang ảm đạm không ít.
Hai mắt Tần Tang sáng lên, vung tay áo cuốn tàn trận lên, thân ảnh chợt nhoáng, tiêu thất hư không.
Linh U Vương lập tức phát hiện, khí tức của Tần Tang và kỳ trận đồng thời biến mất, thần thông đánh không trúng mục tiêu, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía một cây cổ thụ ở đằng xa.
Cổ thụ nhanh chóng khô héo, lá cây ngã vàng, một thụ linh cao lớn từ trong thân cây đi ra, để lại cây cổ thụ không còn sức sống, bốn mắt nhìn nhau, không ai yếu thế.
Toàn thân mọc đầy lông độc, hiện tại thì biến thành thụ linh, ngoại hình của Tần Tang một mực rất kỳ quái.
Thông qua khí tức, Linh U nhận ra Tần Tang chính là thụ linh, pháp tướng hắc ngư biểu lộ kinh ngạc càng đậm, nó phát hiện Tần Tang đang nhanh chóng khôi phục.
Do hắn dùng linh dược trân quý, hay nơi đây có huyền cơ khác?
Bước vào cấp bậc yêu vương, có thể trực tiếp hấp thu lực lượng thiên địa tẩm bổ bản thân, sau khi tự trảm tu vi, Linh U Vương vẫn mượn nhờ được pháp tướng, giữ lại mấy phần thần thông của yêu vương.
Cứ việc không cách nào bằng lúc toàn thịnh, tu vi nhìn nhưtương đương yêu hầu, kì thực tốc độ khôi phục mà yêu hầu không thể so sánh, truy sát Tần Tang lâu như vậy, vẫn không lộ ra vẻ mệt mỏi.
Tần Tang rõ ràng không thể làm đến nước này, vì sao lại khôi phục nhanh như vậy?
Linh U Vương cẩn thận nhìn Tần Tang, cảm nhận được khí tức đặc thù của thân thể linh mộc, ẩn ẩn có suy đoán, tâm niệm vừa động, hai sợi râu dài đột nhiên quất tới Tần Tang.
Râu ảnh màu trắng phá không đánh tới.
Tần Tang thấy vậy, con ngươi thít chặt.
Trong mắt của hắn chỉ có hai tia chớp, trong lòng tràn đầy cảm giác sắp thịt nát xương tan, không dám thất lễ, thầm vận Đại Kim Cương Luân Ấn, vung ra một quyền.
Ầm!
Quyền phong lạnh thấu xương, hư không chấn động phát ra âm thanh bạo liệt, thoáng chốc đỡ lấy tia chớp.
'Bịch, bịch, bịch.'
Cánh tay của Tần Tang run lên, không ngừng lùi lại, tiếp theo hai mắt tỏa sáng, râu bạc lần nữa công tới.
Râu bạc giống như hai con giao long, linh hoạt dị thường.
Tần Tang dựa vào thân thể linh mộc, Đại Kim Cương Luân Ấn và Minh Sơn Khải, thỉnh thoảng còn sửa dụng Vân Du Kiếm giải vây, hai bên đánh cho lực lượng ngang nhau.
Tần Tang lệnh cho Thiên Mục Điệp nhìn chằm chằm Thôn Hải Bạng, không ngờ Linh U Vương chưa từng vận dụng đến bảo vật này, chỉ khống chế hai sợi râu để chiến đấu.
Hành động như thế đúng như Tần Tang mong muốn, Tần Tang đột nhiên thu lại thế thủ, quay người nhào đến pháp tướng hắc ngư, bất chấp hậu quả, triển khai phản công.
Chiến trường của hai bên không ngừng di động, những nơi đi qua, bụi mù bốc lên cuồn cuộn, rừng cây bị tàn phá.
Một con quái ngư và một thụ nhân không ngừng giao đấu trong bụi mù, đánh đến thiên hôn địa ám.
'Ầm!'
Một tiếng vang thật lớn, hai thân ảnh chợt tách ra, Tần Tang lùi lại ngàn trượng, thở hổn hển, hung tính trong mắt chưa tiêu.
Pháp tướng hắc ngư thì nhìn hơi u ám.
Cơn đau nhức truyền khắp toàn thân, thương thế trong cơ thể và thâm hụt khí huyết tỏ rõ ra trận chiến này kịch liệt cỡ nào.
Nhưng Tần Tang không có ý định lùi bước, hắn lắc hai vai một cái, bên ngoài thân thể hiển hiện thanh quang.
Mộc linh khí chung quanh như nước bị cá voi hút, tràn vào trong cơ thể Tần Tang, vết thương phục hồi như cũ, khí tức nhanh chóng ổn định.
"Quả là thế!"
Linh U Vương thấy vậy, thần sắc hơi động, không ngoài dự đoán.
Trong mắt của nó không có kinh ngạc, ngược lại lộ ra một tia lạnh lùng và chế giễu, cười lạnh nói.
"Hào nhoáng bên ngoài!"
Chạm đến ánh mắt của Linh U Vương, tâm thần của Tần Tang hơi nhúc nhích, sinh ra dự cảm bất tường, lực lượng mà khu rừng mang tới tựa hồ khôn đủ dùng.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy hắc ngư hất cái đuôi lên, u sóng phóng lên trời cao, hóa thành mây mưa thật dày, bao trùm mảng lớn thiên bích.
'Ào, ào, ào.'
Đột nhiên, mưa to như trút nước.
Mưa rơi cực kì hung mãnh, Tần Tang lẻ loi đứng trong cơn mưa, đoán không ra ý đồ của Linh U Vương, không dám để cho hạt mưa chạm lên thân thể, hắn vận động chân nguyên, ngăn cản nước mưa.
Nhưng hắn rất nhanh phát hiện, nước mưa không ẩn chứa uy năng đặc thù, chỉ là hạt mưa bình thường, không có lực sát thương.
Mưa to không ngừng, mặt đất tích tụ càng nhiều nước mưa, chỉ một thoáng nước mưa tràn trề trên mặt đất, hội tụ thành sông, tùy ý chảy khắp khu rừng.
Nơi này tràn ngập hơi nước dư thừa, nước mưa bị cỏ cây hấp thu, như đói như khát.
Ngay sau đó, một màn kỳ dị xuất hiện, trong khu vực mưa rơi, cổ thụ giống như được tẩm bổ, bắt đầu sinh trưởng tươi tốt, cổ thụ chết trong khi hai người chiến đấu, đang được tái sinh.
Cây nhỏ nhô lên khỏi đất, trổ nhánh hóa cao, mới qua mấy hơi đã lớn thành đại thụ che trời, sinh cơ bừng bừng.
Cổ thụ cao lớn hơn những cổ thụ bên ngoài cơn mưa, như hạc giữa bầy gà, phi thường nổi bật.
Cây cối sinh trưởng tốt, mộc linh khí càng lúc càng nồng nặc.
"Thủy sinh Mộc?"
Tần Tang nhìn bốn phía, đoán ra nguyên nhân, biến hóa này liên quan đến ngũ hành tương sinh.
Bất quá vì sao Linh U Vương lại làm như thế?
Cử động của nó không khác năng cao mộc linh khí, càng nhiều mộc linh khí, hắn càng có lợi.
Hắn tin tưởng Linh U Vương nhất định có ám chiêu.
Tần Tang tiếp tục vận chuyển thân thể linh mộc, hấp thu mộc linh khí, cuối cùng hoảng sợ phát hiện vấn đề.
Lúc hắn hấp thu mộc linh khí, vậy mà xuất hiện dấu hiệu ngưng trệ, mộc linh khí tân sinh càng nhiều, loại ngưng trệ càng rõ ràng, ảnh hướng đến mộc linh khí bình thường.
Tần Tang hiểu ra ý đồ của Linh U Vương.
Chẳng biết Linh U Vương thi triển thần thông gì, u thủy tẩm bổ cỏ cây, mộc linh khí được sinh ra sẽ bài xích thân thể linh mộc của hắn, tựa như linh khí nằm trong sự khống chế của Linh U Vương.
Những mộc linh khí này trộn lẫn trong mộc linh khí bình thường.
Dù không cách nào phong tỏa Tần Tang hoàn toàn, ngăn cản Tần Tang hấp thu mộc linh khí, đủ để làm giảm tốc độ khôi phục của hắn, lúc bản thân khôi phục, gánh vác sẽ nặng thêm, cho đến khi không thể khôi phục nữa.
Linh U Vương lại dùng cách như thế, hóa giải địa lợi của Hậu Thiên Mộc Nhân Bi.
Hạt mưa rơi xuống đất, tiếng nước mưa rào rào, khuấy động tâm thần của Tần Tang.
Sau một khắc, toàn thân Tần Tang cứng ngắc, hóa thành một cái cây khô, hắn dịch chuyển ra bên ngoài cơn mưa.
Linh U Vương không còn tu vi của yêu vương, thần thông không cách nào bao phủ hết toàn bộ huyễn cảnh khu rừng, càng không thể biến vô tận mộc linh khí nơi đây để cho bản thân sử dụng.
Hắn có thể dùng thần thông để đổi chỗ, lựa chọn nơi khác chiến đấu.
Không ngờ, Tần Tang ngẩng đầu, nhìn thấy Thôn Hải Bạng xuất hiện trên không trung, hút khô nước mưa trên mặt đất trong nháy mắt, rừng cây nơi đó cũng khôi phục bình thường.
Thôn Hải Bạng thay đổi phương hướng, nhắm ngay vị trí của Tần Tang mà phun nước.
Mưa to đuổi sát theo.
Trong giây lát, chung quanh lại bị cơn mưa bao phủ, hai sợi râu dài theo sau mưa to, như hai đạo sấm sét bổ xuống.
Tần Tang như thú bị nhốt trong cơn mưa, vật lộn qua một lát, sau đó dịch chuyển đến chỗ khác để khôi phục.
Linh U Vương dường như hết biện pháp, không cách nào ngăn cản thần thông dịch chuyển của hắn.
Nhưng Tần Tang biết, mọi chuyện nhất định không đơn giản như thế, hắn vắt hết óc, suy nghĩ tìm cách đối phó.
Ngay lúc hai bên đang kịch chiến, không phát hiện một thân ảnh thứ ba xuất hiện bên ngoài thiên bích, đưa mắt ngóng nhìn một lát, cẩn thận thu hồi khí tức, lặng yên không một tiếng động tiến đến gần thiên bích.