Chương 2779: Hung ấn
Chương 2779: Hung ấn
Thần ấn hạ.
Mặt ấn còn sót lại ba chữ cổ triện phát ra thanh quang, ở trong mắt Linh U Vương, những chữ này đang xoay tròn nhanh, giống như ba vòng xoáy sâu không thấy đáy, trực giác như muốn hấp thu hồn phách của mình vào.
Linh U Vương hoảng hốt, đồng thời lại cảm ứng được sau lưng truyền đến uy hiếp, Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang phá không tới.
Hấp thu Thủy Nguyên Lực vực ngoại cần dựa vào Thôn Hải Bạng để duy trì thần thông, nhất thời không kịp triệu hồi.
Hai mặt thụ địch, thần ấn và thần quang đều không thể coi thường.
So sánh, Linh U Vương sợ hãi nhất là Bắc Cực Sát Quỷ Ấn, ấn này ở thời thượng cổ Đạo môn hưng thịnh có hung uy hiển hách, chẳng biết tru sát bao nhiêu tuyệt thế hung vật, khiến yêu tà nghe tên đã sợ mất mật, y không dám đánh cược ấn này còn sót lại nhiều hay ít uy năng.
Mà lúc giao thủ với Tần Tang, Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang cho thấy uy lực tuy mạnh, chung quy vẫn có giới hạn.
Linh U Vương suy nghĩ, há miệng phun ra tinh huyết, trong máu bao lấy một lân phiến.
Lân phiến này có hình dạng tương tự lân phiến sử dụng trước đó, nhưng lân phiến này có màu máu, chẳng biết là bị máu tươi nhiễm đỏ, hay bản thể chính là như thế.
Mặt ngoài lân phiến lấp lóe quang mang quỷ dị, thôn phệ tinh huyết hầu như không còn.
Lân phiến xích hồng, nhanh chóng bành trướng, nháy mắt biến thành một huyết sắc cự thuẫn.
Linh U Vương còn chưa yên lòng, thân thể lắc lư, lại phun ra một đạo chu sa hoàng phù. Linh phù hóa thành một đạo u quang bắn về phía cự thuẫn, huyết sắc càng thêm nồng đậm bộc phát, huyết quang tinh hồng nhiễm nửa tấm thiên bích.
Cự thuẫn cao như sơn nhạc, bảo hộ Linh U Vương phía dưới.
Đồng thời, toàn thân Linh U Vương hoa hoa tác hưởng, lân phiến nhao nhao nổ tung, thần thông huyễn hóa ra một dòng nước bên ngoài cơ thể, lấp đầy khe hở lân phiến.
Linh Bảo dây thừng trắng vờn quanh thân Linh U Vương vài vòng, dị thường linh hoạt xuyên thẳng qua giữa lân phiến, như xe chỉ luồn kim nối liền lân phiến với nhau.
Linh U Vương mặc lên một thân lân giáp đặc biệt, cùng tồn tại cương nhu.
Trong khoảnh khắc, Bắc Cực Sát Quỷ Ấn cùng Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang đều tới!
'Ầm!'
Huyết sắc lân thuẫn rung mạnh.
So với cự thuẫn, Bắc Cực Sát Quỷ Ấn nhỏ nhắn tựa như con kiến trên núi không đáng chú ý, nhưng khi 'Con kiến" này đụng vào 'Núi non', lập tức khiến cho núi non run rẩy, như muốn đổ nát.
Mặt ngoài lân thuẫn tràn ngập thanh quang, huyết quang bỗng nhiên bị áp chế, nương theo từng tiếng "Ken két", Bắc Cực Sát Quỷ Ấn đụng vào vị trí thình lình xuất hiện một vết lõm nổi bật, chung quanh vết lõm dày đặc vết rạn.
Nhìn thấy vết rạn chỗ lõm, Linh U Vương càng thêm kinh hãi, nhưng không rảnh phân tâm, bởi vì Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang đã tới.
'Vèo!'
Thần quang vô cùng nhanh chóng, không thể tránh né.
Linh U Vương dốc hết toàn lực ngưng tụ lân giáp, trong nháy mắt thần quang tới, bỗng nhiên phát giác không đúng, không khỏi kinh ngạc, không kịp phản ứng, vẻ mặt liền cứng ngắc.
Thần quang cũng không gây sát thương cường đại như y suy đoán.
Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang phân chia Chính - Phản, một là cấm, nghịch là tuyệt, ngoại nhân không biết vận hóa thế nào, không thể phân biệt, rất dễ trúng chiêu.
Lúc này, Tần Tang đánh ra chính là Chính Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang, chuyên phong cấm, ba người Mạc Hành Đạo chính là dựa vào Chính Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang, trong nguy cơ tứ phía ở Quy Khư mà nhiều lần biến nguy thành an.
Linh U Vương nhất thời không kịp quan sát, ngũ sắc thần quang đánh trúng lân giáp, cũng không tổn thương lân giáp nửa phần, mà như pháo hoa nổ tung.
Ngũ thải quang mang trôi qua toàn thân Linh U Vương.
Y tựa như mặc một thân áo giáp ngũ sắc, lại như rơi vào một trong phong cấm ngũ thải, toàn thân cứng ngắc, không thể động đậy, vẻ mặt và ánh mắt vẫn như cũ sinh động như thật, chỉ có điều như ngừng lại một cái chớp mắt nào đó.
Trong rừng.
Kim giáp chiến tướng lúc này quay chung quanh Lục Đàn ở bên trái chân nhân, sợi dây vàng tương liên nhau, kết thành một loại trận pháp khác.
Tả chân nhân nhắm mắt đạp cương bộ, liên tục thi pháp, sau cùng dưới chân điểm mạnh một cái, Lục Đàn chấn động, Kim giáp chiến tướng rống lên kinh thiên, Tả chân nhân cũng phát ra một tiếng quát nhẹ, đột nhiên trợn mắt, ánh mắt như điện, bắn thẳng đến thương khung.
Sau một khắc, màu máu trên mặt Tả chân nhân mất hết, tái nhợt vô cùng, hai chân cũng có vẻ hơi phù phiếm, tựa như tiêu hao hết toàn lực.
Kim giáp chiến tướng chung quanh thay đổi trận, trận hình phức tạp và chặt chẽ hơn.
Không trung truyền đến tiếng nổ lớn như sét đánh.
Trên không trung, Bắc Cực Sát Quỷ Ấn tăng lên thần uy, huyết sắc lân thuẫn bị mấy đạo vết nứt lớn xuyên qua, ầm vang, cả mặt lân thuẫn chia năm xẻ bảy, triệt để hủy diệt.
Mảnh vỡ bay loạn, không còn ngăn trở Bắc Cực Sát Quỷ Ấn.
Thần ấn rơi nhanh.
Lúc này, Linh U Vương mới tránh thoát phong cấm lực, ngũ sắc thần quang đánh xơ xác trên người, trợn mắt thấy được thần ấn gần trong gang tấc, cùng với ba thần văn chuyển động, ánh mắt lộ ra sợ hãi thật sâu.
Cùng lúc đó, sau lưng Linh U Vương kiếm rít như sấm, Vân Du Kiếm chỉ hơi chậm hơn Đại Ngũ Hành Cấm Tuyệt Thần Quang một chút xíu.
Một kiếm phá thiên giống như cầu vồng!
Thanh quang thần ấn bao phủ Linh U Vương.
Linh U Vương phát ra một tiếng cuồng hống tuyệt vọng, lân giáp rung động rì rào, bắn ra uy năng sau cùng, đáng tiếc trong nháy mắt bị thanh quang áp chế.
'Răng rắc!'
Tiếng như phích lịch.
Lân giáp băng liệt.
Đúng vào lúc này, Vân Du Kiếm bắn ra kiếm ý kinh thiên, Kiếm quang giống như du long, đâm vào thanh quang.
Vô số lân phiến bay lượn, như Thiên Nữ Tán Hoa.
Từng mảnh lân phiến dính máu, chưa bay ra phạm vi thanh quang đã hóa thành bột mịn.
'Vù!'
Vân Du Kiếm xuyên qua thanh quang, phần đuôi vẫn mang theo một chùm máu tươi, lượn quanh một vòng, rồi bắn xuống.
Trên thiên bích thình lình xuất hiện một lỗ thủng, thần ấn trấn áp một con ngư yêu to lớn, đánh xuyên qua thiên bích, rơi xuống đại địa.
Thanh sắc lưu quang từ trên trời giáng xuống, trong thanh quang thân thể hắc ngư cứng ngắc, trong ánh mắt tràn đầy khó tin, xương đầu lõm xuống, thần ấn khảm tại mi tâm, trên thân thình lình có một vết thương máu chảy đầm đìa, xuyên qua ngực bụng, gần như chém nó thành hai đoạn.
Yêu huyết rơi vãi trời cao!
"Chết rồi?"
Tần Tang đứng dưới đại địa, ngửa đầu nhìn thanh quang, bản thân lại chém giết một tên Yêu Vương!
Một kích trí mạng có thể nói là do Vân Du Kiếm và thần ấn cùng hoàn thành. Đương nhiên, chân chính thì Tả chân nhân lãnh công đầu.
Viên thần ấn kia chẳng biết có lai lịch gì. . . .
Tần Tang liếc mắt nhìn Tả chân nhân, Tả chân nhân đã thu hồi Lục Đàn, đứng giữa một đám Kim giáp chiến tướng, cảm ứng được ánh mắt Tần Tang, ghé mắt nhìn qua, nhẹ nhàng gật đầu với hắn.
Hắn có thể cảm ứng được trạng thái Tả chân nhân không tốt, ấn này hẳn là chí bảo Đạo môn, Tả chân nhân nói không giả, thôi động thần ấn phải trả giá quả nhiên cực lớn, không biết có ngụy trang hay không.
"Vèo!"
Thanh quang cấp bách buông xuống đại địa.
Tần Tang ngạc nhiên phát hiện, máu tươi từ vết thương xác cá chảy ra, tiếp xúc đến thần ấn, lại bị thần ấn hút khô.
Thần ấn vẫn không vừa lòng, dưới thanh quang bao phủ, bắt đầu từ trên đầu xác cá, huyết nhục yêu cốt nhao nhao hòa tan, hóa thành tinh khí tinh thuần bị thần ấn thôn phệ.
Tần Tang nhịn không được nhìn về phía Tả chân nhân, được giải thích: "Thần ấn cũng là hung ấn, bần đạo hiện tại cũng vô lực ngăn trở, chỉ có thể để nó ăn cho thống khoái."
Hai người trơ mắt nhìn Linh U Vương bị thần ấn thôn phệ, hài cốt không còn, chỉ để lại mấy món di vật.
Cũng may, một khắc cuối cùng, Tả chân nhân nổi lên dư lực, miễn cưỡng giữ lại được yêu đan Linh U Vương.