Chương 280: Công Pháp Tiếp Theo
Chương 280: Công Pháp Tiếp Theo
Tần Tang gật đầu, đứng tại chỗ không nhúc nhích, linh lực hóa thành một bàn tay đẩy mạnh cửa đá, ngoài dự liệu là hắn đẩy không chút cản trở, cửa đá từ từ đẩy ra, phía sau là một đường hành lang ghồ ghề nhưng nhìn không thấy nguy hiểm gì.
Ba người cảnh giác đi vào, phát hiện ngoại trừ màn nước ở ngoài thì không có cấm chế khác, ở cuối hành lang là một thạch thất có hai gian phòng lớn nhỏ, bên trong bày biện vô cùng đơn sơ, có thể so sánh với động phủ Tần Tang.
Đây chính là động phủ của Thương Li Chân Nhân, mặc dù không có Linh Nhãn, nhưng linh lực cũng cực kỳ nồng nặc, tu sĩ Trúc Cơ kỳ có một tòa động phủ giống như này cũng cảm thấy hài lòng.
-Tốt quá, chúng ta cuối cùng cũng có động phủ của mình!
Nhạc Nhu ôm chặt lấy tỷ tỷ Nhạc Hành, vui đến mức bật khóc.
Đối diện với tình cảnh này, Tần Tang không khỏi xúc động, hắn vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm vào giường đá mở ra phía sau động phủ, trong ánh mắt có chút kinh ngạc và không ngờ đến.
Nhạc Hành tỉnh táo hơn muội muội một chút, trấn an Nhạc Nhu đang kích động xong, chú ý tới sự khác thường của Tần Tang, theo ánh mắt của hắn nhìn lại, nhưng không phát hiện được giường đá có cái gì khác thường, không kiềm được lên tiếng hỏi:
-Tần tiền bối, ngươi đang nhìn cái gì vậy?
Còn chưa dứt lời, Nhạc Nhu bỗng nhiên kêu lớn thảm thiết, người ngã mạnh trên mặt đất.
Vẻ mặt Nhạc Hành thay đổi rõ rệt, vội vàng ôm lấy Nhạc Nhu, thấy Nhạc Nhu mặt mũi tràn đầy đau khổ, hơi thở vô cùng rối loạn, hai mắt không có tiêu cự nhưng trong ánh mắt lại chứa sự hoảng sợ vô cùng, cơ thể run lẩy bẩy, dường như nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ.
Tần Tang bị tiếng kêu của Nhạc Nhu làm cho bừng tỉnh, hắn lấy lại tinh thần, nhìn thấy cảnh này lập tức lách mình tới, ngón tay điểm mạnh một cái bên trên huyệt Bách Hội của Nhạc Nhu, trực tiếp làm cho nàng bất tỉnh, sau đó lấy ra một viên linh đan đút cho nàng.
Nhạc Hành vô cùng lo lắng, luôn miệng hỏi:
-Tần tiền bối, cuối cùng xảy ra chuyện gì, trong động phủ có cái gì sao? Vì sao muội muội của ta lại thành ra như vậy?
-Đừng dùng thần thức động vào vết kiếm trên giường đá!
Tần Tang trầm giọng nói.
-Vết kiếm?
Nhạc Hành hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía mấy vết nứt ở giữa giường đá, nàng cứ tưởng rằng đó chỉ vết nứt mà thôi, nhưng hoá ra đó là một vết kiếm?
Tần Tang cảm giác được cảm xúc của Nhạc Nhu đang từ từ bình tĩnh lại, nên gật gật đầu nói với Nhạc Hành:
- Không cần lo lắng, muội muội của ngươi bị kiếm khí làm tổn thương thần thức, nên bị sát khí còn lưu lại bên trong kiếm khí xung kích đến tâm thần, trong một thời gian ngắn sẽ khó mà thoát khỏi, nhưng may mắn là không có bị thương, ngủ một giấc tỉnh lại sẽ không sao nữa.
Nghe Tần Tang nói như vậy, Nhạc Hành miễn cưỡng kiềm chế lại lo lắng trong lòng, ôm chặt lấy Nhạc Nhu đang còn nhẹ nhàng run rẩy, có chút kinh hãi nhìn qua đạo kiếm khí kia.
Người nào lưu lại kiếm khí này mà lại nguy hiểm như vậy, ngay cả thần thức cũng không thể đụng vào?
Thần thức của nàng cẩn thận bảo vệ không gian Nguyên thần, không dám bộc lộ ra chút nào.
Tần Tang ngẩng đầu lên nhìn, không ngoài dự đoán, mái vòm của động phủ này cũng có một cái khe hở mà mắt thường khó phân biệt được.
Có thể tưởng tượng, có người cầm kiếm đứng ở phía trên động phủ, thậm chí có thể là đứng ở trên mặt nước, nhẹ nhàng chém vào trong nước,kiếm khí xuyên qua hồ nước, vượt qua huyễn trận và cấm chế, đâm xuyên động phủ, đồng thời để lại một đạo vết kiếm trên giường đá.
Đoán chừng Thương Li Chân Nhân lúc đó không có ở trong động phủ, nên may mắn không bị chém thành hai khúc, nhưng cuối cùng vẫn là bị tử vong, không thể trốn thoát khỏi vận rủi.
Hiện tại Tần Tang có thể khẳng định, người để lại kiếm khí này chắc chắn là Thanh Trúc tiền bối!
Chỉ có người từng tu luyện qua Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, mới có thể cảm giác được vết kiếm lưu lại bên trên kiếm khí đặc thù cỡ nào, kiếm khí ở bên trong sát lục chi ý, cùng với Sát Phù của Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương có chung một nguồn gốc!
Theo Tần Tang được biết, ở bên trong Thiếu Hoa Sơn người chân chính tu luyện được Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương mà không có bị sát ý gặm nhấm đánh mất thần trí, thành công tu luyện đồng thời đột phá đến Kim Đan chỉ có một vị Thanh Trúc tiền bối mà thôi.
Đây chính là vết kiếm do Kim Đan Thượng nhân lưu lại!
Nếu không phải bởi vì vết kiếm này đã tồn tại trong thời gian dài, khiến cho sát ý ở trong kiếm khí đã tiêu tán hơn chín phần, thì với tu vi của Nhạc Tu, trong thời điểm thần thức vừa đụng vào vết kiếm, trong nháy mắt liền sẽ bị sát ý đánh nát thần hồn, Nguyên thần khô héo mà chết.
Nhưng đều làm cho Tần Tang ngoài ý muốn cùng với kinh ngạc không phải là những chuyện này, mà là sát ý ở bên trong vết kiếm này quá thuần túy, thậm chí so với Sát Phù vùng tuầng thứ năm còn muốn thuần túy cùng cực hạn hơn!
Tần Tang vốn cho rằng Thanh Trúc tiền bối đã tu luyện công pháp khác, nhưng hiện tại xem ra hắn đã tu luyện lục sát chi đạo suốt, chẳng lẽ hắn đã tìm được tầng thứ 5 của Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương?
Tại sao trong Bảo Tháp Phong lại không có tồn lưu lại?
Tần Tang ngồi xếp bằng trước giường đá, lấy thần thức ra chạm vào vết kiếm.
Hắn là tu sĩ Trúc cơ kỳ, cũng không tới mức không ngăn cản nổi một đạo kiếm khí đã lưu lại từ mấy trăm năm trước, vả lại hắn cũng tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương nên không cần thiết phải e ngại.
Tần Tang giống như một gốc cây khô, không hề nhúc nhích.
Nhạc Hành không dám quấy nhiễu Tần Tang, lại lo lắng cho tình trạng của Nhạc Nhu, thật vất vả mới tìm được một động phủ, lại bị đạo vết kiếm này phá hoại, cũng không biết còn sử dụng được hay không.