Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2820 - Chương 2820: Thái Tuế Thần

Chương 2820: Thái Tuế thần Chương 2820: Thái Tuế thần

Yêu bằng biến sắc, bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy Tuần Thiên Thần Liễn hiển hiện trong kim quang, kim long kéo xe, Tần Tang ngồi trên ngọc tọa không tổn hao lông tóc gì.

Tuần Thiên Thần Liễn còn có năng lực thuấn di!

'Chát!'

Dây cương bị kéo căng, kim long cũng không quay đầu lại, lôi kéo Tuần Thiên Thần Liễn tiếp tục lao vùn vụt về phía trước.

Tần Tang hơi thả lỏng, nghĩ đến áp lực vừa rồi phải chịu, lòng vẫn còn sợ hãi.

Thuấn di chính là thần thông mà Tần Tang mới tìm hiểu ra.

Trên thực tế, Tuần Thiên Thần Liễn không thể thuấn di, mà là mượn nhờ liên hệ chặt chẽ giữa nó và thần đình, có thể thuấn di trong khoảng cách nhất định.

Bất quá làm như vậy phải trả giá.

"Cờ-rắc!"

Tần Tang nghe được tiếng vang rất nhỏ, đến từ thần liễn dưới thân.

Chuyện hắn lo lắng nhất đã xảy ra, thuấn di sẽ mang đến gánh nặng rất lớn, hắn chữa trị thần liễn quá thô ráp, mỗi lần thuấn di thần liễn sẽ bị hư hại, không biết còn kiên trì được mấy lần.

Duy nhất đáng ăn mừng là khi hắn thôi động thần liền, bản thân Tần Tang tiêu hao không lớn.

Sau lưng yêu phong gào thét, yêu bằng cuốn theo lôi phong, đuổi theo không bỏ.

Mỗi lần thuấn di, nhất định phải dùng trong khoảnh khắc mấu chốt nhất.

Lúc này, Tần Tang cảm thấy dị động trong tay áo.

"Chết chắc, chết chắc!"

Ống tay áo thoáng hiện xích hỏa, Chu Tước ấu linh thét lên.

"A a a! Ngươi làm gì bị truy sát nữa rồi!" Tần Tang cảm thấy lời này nghe quen tai, hình như có người từng nói như vậy.

Hắn cũng bất đắc dĩ, vốn là thử nghiệm xem mình chữa trị bảo vật được bao nhiêu, ai mà ngờ sẽ làm ra phong ba lớn như thế?

"Ngươi có thượng sách gì?"

Tần Tang tựa hồ hơi hoảng hốt chạy bừa, cầu cứu Chu Tước ấu linh.

"Ta..."

Chu Tước ấu linh nghẹn lời, tức hổn hển.

Nó hiện tại nhiều nhất chỉ khống chế được chín thần điểu, đoán chừng cửu điểu tề xuất, vẫn đừng hòng làm yêu bằng bị thương.

Chẳng lẽ để nó thả ra khí tức của Chu Tước, phô trương thanh thế?

Nhưng đối phương chính là yêu vương, chỉ sợ sẽ bị nhìn ra hư thực ngay lập tức.

Thấy Chu Tước ấu linh chậm chạp không trả lời, Tần Tang thầm than, mọi thứ chỉ có thể dựa vào chính mình.

"Ầm, ầm, ầm!"

Sấm sét cuồng oanh loạn tạc.

Từng đạo yêu lôi lao xẹt qua thần liền, mạo hiểm dị thường.

Hắn điên cuồng bỏ chạy, dựa vào tốc độ và sự linh hoạt của kim long, phối hợp sự phán đoán tinh chuẩn của mình, vậy không bị tổn thương chút nào.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, yêu bằng rút ngắn khoảng cách, lần nữa ra tay, Tần Tang đành phải dùng thuấn di đào mệnh.

Trong lúc hai bên đuổi trốn, Tần Tang đã tiến vào thất túc phía tây, rất nhanh lộ ra vẻ thất vọng.

Không ngoài sở liệu, cho dù hắn tinh thông Thất Túc Phân Dã kiếm trận, cũng rất khó làm được cái gì.

'Vèo!'

Trong lúc đó, một đạo cầu vồng màu đen từ trên không trung rơi xuống.

Cầu vồng trống rỗng xuất hiện, không có dấu hiệu nào, tốc độ cực kì kinh người, một mực tập trung Tuần Thiên Thần Liễn.

Tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể thuấn di.

Vừa đúng lúc này, thần liễn bay lướt qua một ngọn tiên sơn, tòa kim điện trên tiên sơn hoàn hảo, linh quang rạng rỡ.

Linh quang tạo thành một quang tráo bao phủ kim điện, phát ra ba động đặc biệt.

"Đi vào!"

Chu Tước ấu linh bỗng nhiên kêu to.

"Ta đang có ý này!"

Tần Tang hất dây cương lên, kim long lao xuống kim điện, đơn giản xuyên qua quang tráo, lúc chạm đến cửa điện, lại như không có vật gì, xuyên thẳng qua cửa.

Hắn quan sát tòa kim điện này lâu rồi, quang tráo bên ngoài kim điện chính là kết giới đặc thù, tỏa ra ba động rất giống kim long.

Hiện tại nếm thử, quả nhiên không ngăn cản hắn đi vào.

Tiếp theo phải xem yêu thần đi qua được kết giới không, uy lực của kết giới mạnh bao nhiêu.

Trốn vào kim điện, hắn nhìn thấy một bức tượng thần.

Bàn thờ trước tượng thần còn nguyên vẹn đầy đủ, nhưng so sánh cùng đạo quán thế tục, thì nơi này thiếu hương hỏa và nhân khí.

Tượng thần điêu khắc một nam tử nho nhã, đỉnh thông thiên quan, mặt đỏ, giáp vàng, áo đen, tay cầm cung tên.

Tần Tang nhớ tới tấm biển bên ngoài kim điện, viết bốn chữ Canh Thần Thái Tuế.

Tên như ý nghĩa, điện này cung phụng Canh thần Thái Tuế.

Trong kinh nghĩa của đạo giáo, có tất cả là sáu mươi vị Thái Tuế, Canh Thần Thái Tuế nằm trong số đó.

Sáu mươi Thái Tuế còn gọi là lục thập nguyên thần.

Người xưa sùng bái các ngôi sao, lấy mười can và mười hai chi tuần hoàn xứng đôi, xem sáu mươi năm như một chu kỳ, chia ra bởi sáu mươi vị Thái Tuế thần, thay phiên đánh giá năm.

Có người tin rằng mỗi năm đều có một vị thần Thái Tuế coi sóc về mọi việc của trần gian, cho nên bọn họ bái Thái Tuế thần để cầu bình an trôi chảy.

Nhưng những chuyện đó chỉ là truyền thuyết.

Thông qua thần thông Thiên Mục, hắn nhìn thấy rõ ràng, thân thể của Canh Thần Thái Tuế không phải dùng gỗ khắc thành, thậm chí không phải thực thể, mà do vô số phù văn tạo thành, có thể coi như một đạo thần phù.

Thần phù cực kì phức tạp, ẩn chứa vận vị thần bí mà những thần phù khác không có.

Đây chính là thiên thần mà Đạo Đình nói tới, thôi diễn phù đạo mà thành phù thần!

Canh Thần Thái Tuế trừng to hai mắt, như đang chăm chú nhìn Tần Tang, không giận tự uy, nhưng nó hiển nhiên không có linh trí.

"Thái Tuế thần…"

Trong đầu Tần Tang hiện lên tiên dẫn vạn thần lôi ti mà đạo đình chưa cho.

Dựa theo Tần Tang hiểu rõ, yêu cầu thỉnh sáu mươi vị Thái Tuế thần không cao, đạo sĩ Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ tu luyện Pháp Lục đều có thể xin bọn họ làm thần tướng hộ đàn.

"Thần điện ngăn được yêu vương không?"

Tần Tang không khỏi thấp thỏm, trông mong nhìn ra ngoài điện.

"Ầm!"

Cầu vòng màu đen đập xuống thần điện.

Thần điện và tiên sơn chấn động mãnh liệt, bộc phát ra linh quang nồng đậm.

Ầm ầm ầm...

Cầu vòng hầu như nuốt sống thần điện.

Linh quang kết giới lung lay sắp đổ, lại ngoan cường ngăn cản cầu vồng, không bị phá hủy.

Tần Tang lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, xem ra kết giới và thần phù không phải hoàn toàn chịu không nổi.

"Không biết phù thần địa vị càng cao, kết giới của thần điện có mạnh hơn không, nếu như ngăn được yêu bằng..."

Trong lòng Tần Tang hiện lên suy nghĩ này, cảm giác được cầu vồng đang điên cuồng công kích kết giới, còn có yêu lôi cuồng oanh loạn tạc.

Thoạt nhìn, yêu bằng thúc thủ vô sách, chỉ có thể cường công.

Thực lực của yêu vương rất mạnh, thần điện chấn động không ngừng, kết giới khó mà kiên trì lâu.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang từ trong thần điện bắn ra, kiếm thế kinh thiên, chém về phía hư không.

Nơi đó chính là ngọn nguồn của yêu lôi.

Trong mắt yêu bằng lóe lên vẻ khinh thường, cực tốc chạy tới đồng thời xuất thủ, thôi động lôi kính từ xa, bắn ra một đoàn yêu lôi đen đậm như mực, lao thẳng xuống kiếm quang.

Ai ngờ kiếm quang không đối chọi yêu lôi, đột ngột dừng lại, hiển hiện một thanh linh kiếm, bắn ra một đoàn huyết quang, mà không phải kiếm khí.

Yêu bằng bỗng cảm thấy không ổn, nhưng không kịp thu hồi linh bảo, bị huyết uế thần quang đánh trúng, bảo quang lập tức ảm đạm.

Tần Tang không ham chiến, triệu hồi linh kiếm, thừa dịp cầu vồng yếu bớt, xông ra thần điện, tiếp tục chạy trốn.

Hắn biết rõ, trong tay yêu vương có rất nhiều linh bảo, hành động của hắn không đem đến bao nhiêu tỉ lệ thoát thân, nhưng hắn vẫn muốn tận lực làm thực lực của địch nhân suy yếu, dù chỉ đang tích lũy tỉ lệ thắng cực ít.
Bình Luận (0)
Comment