Chương 2826: Thần phù cấp chân quân
Chương 2826: Thần phù cấp chân quân
Dùng đạo thần phù này, tiêu hao rất nhiều, nhưng mang lại hiệu quả nhanh chóng.
Chỉ một thoáng, tu sĩ đạo môn khí thế đại chấn, tiếng gào như sấm, nhất cổ tác khí giết lùi thú triều mấy chục dặm.
Không chỉ ở tòa tiên thành này.
Tại tòa tiên thành khác, cũng xảy ra tình huống tương tự, hoặc cố thủ không ra, hoặc trùng sát thú triều.
Không lâu lắm, biên cảnh nam và bắc đều bị thú triều vây quanh.
Quỷ Phương quốc cùng Cụ Sơn Trị không cách nào may mắn thoát khỏi.
Phía bắc, yêu vân như biển, phía nam thì phong bạo ngập trời.
Ầm!
Chợt có một tòa tiên thành của đạo môn bắn tỏa kim quang sáng ngời.
Kim quang bắn thẳng lên trời cao, cách xa cả ngàn dặm vẫn nhìn thấy được.
Phảng phất như một tín hiệu, những tiên thành khác liên tiếp bắn ra kim quang, từng đạo kim quang hô ứng lẫn nhau.
Hào quang màu vàng chiếu rọi thiên địa.
Tại Chân Tĩnh tiên thành.
Nhược Tuyền chân nhân cảm nhận được cái gì, trợn mắt nhìn về phương xa.
Toàn bộ biên cảnh phía bắc, kim sắc trường xà hiển hiện nối ngang đông tây, tạo thành kim sắc tường thành, bảo vệ phúc địa của đạo môn.
Trong lúc nhất thời, cục diện bên phe đạo môn tốt đẹp.
Thú triều bị ngăn cản bên ngoài biên cảnh.
Cụ Sơn Trị và Quỷ Phương Quốc thì thảm liệt hơn nhiều.
Tình huống của Cụ Sơn Trị tốt hơn một chút.
Nhân tộc một phương.
Lôi Đình Tả Hữu Phủ xuất binh, chỉnh hợp tu sĩ Bắc Cảnh, lấy Tinh Đảo Tiên Hồ làm cứ địa chống đỡ thú triều.
Phía nam vốn ít người, tu sĩ Âm Thiên Cung và đại quân đạo môn kết trận lui giữ Hoàng Tuyền đạo.
Yêu quốc một phương, tất cả đại yêu quốc đồng khí liên chi.
Tu sĩ Cụ Sơn Trị, yêu tu, chỉ là con cá trong chậu bị liên lụy, rất nhiều kẻ bàng hoàng, chết lặng chém giết.
Bọn họ không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình, bất đắc dĩ chờ đợi Quỷ Phương Quốc và Đạo Đình phân ra thắng bại.
Đến mức Quỷ Phương Quốc, sinh linh đồ thán.
Đại thánh dốc hết túi đánh cược, được ăn cả ngã về không, lệnh cho tinh binh trấn thủ Minh Yêu Cổ, những nơi khác phòng ngự yếu kém.
Minh Yêu Cổ không cách nào khống chế thú triều khổng lồ như thế, chỉ thoáng dẫn dắt được hung thú cấp bậc chân quân.
Thú triều xông vào Cụ Sơn Trị, phá hủy yêu thành, không e dè đồ sát, hết thảy không còn, vô cùng thê thảm.
Đô Công Ấn có thể tiếp dẫn lực lượng của thần đình, chống cự lục thiên cố khí, nhưng cũng không thể tồn tại độc lập, kiến tạo Tĩnh Đàn, Đô Đàn và Phân Đàn, hiển lộ tác dụng chân chính.
Những nơi có pháp đàn, mới được Đô Công Ấn bảo vệ.
Yêu thành sụp đổ, pháp đàn bị hủy, lục thiên cố khí xâm nhập, lãnh thổ thất lạc, lần nữa biến thành Nghiệt Nguyên.
Dù cho ngày sau đánh đuổi thú triều, muốn xây dựng lại, không phải chuyện dễ.
Tình hình như thế đã không phải lưỡng bại câu thương, mà là đại thánh không tiếc hết thảy, bỏ mạng đánh cược.
Đại Thánh Phủ.
Trống vang chấn thiên.
Nhóm yêu vương đau lòng nhìn lãnh địa của mình bị hủy, không ai hiểu tình cảnh hiện tại của mình hơn bọn chúng.
Nếu để đạo môn khống chế Thần Đình, bọn họ sẽ dễ dàng trảm đoạt liên hệ giữa Yêu Lục và Thần Đình, đến lúc đó chỉ còn con đường thần phục đạo môn, đánh mất tự do, trở thành yêu binh, chịu đựng roi da.
Đời đời kiếp kiếp không cách nào xoay người!
So với đạo môn, Quỷ Phương quốc mới thật sự đến thời khắc sinh tử tồn vong!
Một vị yêu vương hiển hóa chân thân đại yêu viên hầu, lông màu xám, giữa trán có một con mắt dựng thẳng.
Lúc này, nó đứng trước Minh Yêu Cổ, tam mục trừng to, hai tay cầm dùi trống, gõ Minh Yêu Cổ.
"Tùng, tùng, tùng!" Tiếp một tiếng, lại tiếp một tiếng.
Mỗi khi tiếng trống vang lên, khí huyết tiêu hao kinh người, tu vi cao như yêu vương, khó mà chịu đựng nổi.
Hai tay của viên hầu run run, con mắt thứ ba nổi đầy tơ máu, nhưng nó cố gắng kiên trì, cho đến khi kiệt lực, dùng hết lực lượng cuối cùng, đánh lên tiếng trống cuối cùng, toàn thân nứt toát, phun máu tươi ngã xuống.
Sau lưng viên hầu, sớm đã có một vị yêu vương khác đứng chờ, không ai an ủi hay trị liệu cho đồng bạn, lặng lẽ tiếp nhận dùi trống, tiếp tục đánh.
Viên hầu được những yêu tu khác tiếp lấy, chữa thương ngay tại chỗ.
Tiếng trống truyền xa.
Con hung thú cá chép bị tiếng trống ảnh hưởng, hai mắt lộ ra hung quang, kích động mấy lần, muốn công kích kiếm ảnh.
Bên trong thú triều cũng có tiếng rống giận chấn động nhân tâm.
Tiếng rống càng lúc càng thê lương.
Tu sĩ đạo môn hiểu rõ, cục diện hiện tại tốt đẹp, nhưng tạm thời mà thôi, những đại hung kia sớm muộn gì cũng bị hung tính chiếm lấy lý trí, liều mạng xông tới.
Đến lúc đó, bọn họ không chỉ đối mặt thú triều, vẫn còn đối thủ đáng sợ cấp bậc chân quân!
… …
Trung Mậu Trị Đàn.
Hai vị đại chân nhân lưu thủ Trị Đàn, bày xong pháp đàn, ngồi xếp bằng bên trên pháp đàn, đồng thành một lời.
"Mời Thượng Thanh Thiên Xu Viện ấn!"
Tiếng nói vừa dứt, Thụ Lục Viện bắn ra một đạo bảo quang, bay đến giữa hai vị đại chân nhân, chính là tiểu ấn lúc trước Trương chân quân cầm trong tay.
Tiểu ấn làm lằng ngọc, cao một tấc tám, dài một tấc chín, ấn văn sáu chữ, viết thành hai hàng.
Trên ấn nhiều màu sắc, nhìn như những chỗ đó vốn bị hư hại, được người chữa trị.
Hai vị đại chân nhân nâng tay lên, cách không đối chưởng, Thượng Thanh Thiên Xu Viện ấn lư lững giữa hai người.
"Ta lĩnh lệnh của chân quân, truyền lệnh chư đàn..."
Hai vị đại chân nhân đồng thanh truyền lệnh.
Nơi xa, quán chủ Tịnh Tuyền Quan, ngồi xếp bằng trước tông đàn, nghe được thanh âm, đột nhiên mở to mắt, bắn tỏa tinh quang, động thân đứng dậy.
"Đệ tử tuân lệnh!"
Quán chủ thi lễ cuối chào tông đàn, lấy ra Thiên Y cầm, nhẹ nhàng chĩa xuống đất, thân thể nhanh nhẹn xoay chuyển, áo bào bồng bềnh, bay lượn như điệp ảnh.
Nàng thi triển Bộ Cương thuật, xinh đẹp như tiên vũ, tư thế hiên ngang, thần thánh vô cùng, làm người ta không dám sinh lòng khinh nhờn.
Đệ tử Tịnh Tuyền Quan nhao nhao tế ra Thiên Y cầm, bày trận sau lưng quán chủ, đồng thời thi triển Bộ Cương thuật.
Cùng lúc đó, các Tĩnh Đàn, Đô Đàn, Tông Đàn…
Đều có tu sĩ đạo môn triệu hồi pháp đàn, đa số tay cầm pháp kiếm, múa kiếm đạp tấu.
Tất cả mọi người thi triển cùng một loại Bộ Cương thuật, hành động nhất trí, tụng cùng một loại chú.
Chư Đàn lấp lánh linh quang, hô ứng Trị Đàn.
Đây là khóa lễ của đạo môn, hai vị đại chân nhân tại Trị Đàn là người chủ trì khóa lễ.
Khóa lễ lần này, tất cả pháp đàn tại Trung Mậu Trị cùng nhau phát động, rộng rãi đến cực điểm, mục đích chỉ vì mời triệu thiên thần.
Khóa lễ to lớn như thế, Thần Phù được mời tất sẽ không bình thường.
Hoàn thành xong Bộ Cương thuật, Trị Đàn truyền đến mệnh lệnh, thi triển Bộ Cương thuật loại khác, thủy chung ẩn mà không phát.
… …
"Chi chi!"
Hung thú cá chép triệt để bị hung tính chiếm mất lý trí, há miệng kêu to, đột nhiên hóa thành tia chớp màu xám, lao đến kiếm ảnh.
Sau một khắc, một đạo kiếm quang trảm xuống tia chớp màu xám, dư ba đơn giản chặt đứt mấy ngọn núi, thú triều bị đánh tan thành tro bụi.
Hung thú cá chép bị đánh bay, thân thể bị chém một kiếm, vết thương sâu đủ thấy xương.
Nhưng một kiếm này chưa thể chém rơi hung tính của nó!
Hung thú cá chép thét lên một tiếng thê lương.
Thấy cảnh này, con đại hung thú khác rốt cuộc kiềm chế không được.
Chỉ thấy một đôi cánh lớn che trời, chính là con đại hung thú liên thủ với con cá chép.
Nơi khác cũng có khí tức kinh khủng, dẫn phát thiên tượng.
Trung Mậu Trị Đàn.
Hai vị đại chân nhân trừng to mắt.
Nhờ Chấp Kiếm chân nhân tranh thủ thời gian quý giá, rốt cuộc bọn họ đã tìm thấy Thần Phù cấp bậc chân quân còn tại thế.