Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2830 - Chương 2830: Tơ Bạc Rủ Xuống

Chương 2830: Tơ bạc rủ xuống Chương 2830: Tơ bạc rủ xuống

Kể cả hai vị đại chân nhân ở Trung Mậu Trị Đàn, tất cả tu sĩ chủ trì Đàn đều nghe được sắc lệnh của chân quân, bọn họ mừng rỡ như điên, nhao nhao phục đan theo lệnh, nắm chặt thời gian khôi phục.

Nữ đạo lắc tay lấy ra một thanh kiếm gỗ, kiếm dài ba thước, được chế tạo bằng một loại linh mộc không biết tên, kiếm màu đỏ sậm văn tự rõ ràng, khắc từ chuôi kiếm đến mũi kiếm.

Đây là pháp kiếm của đạo môn, lúc đạo sĩ làm lễ thường sử dụng, để triệu thần tướng, để trừ tà trấn yêu, thậm chí có hiệu quả độ vong.

'Vù!'

Nữ đạo giơ pháp kiếm lên chỉ trời.

"Phi thiên biểu hỏa, oát vận thần lộ."

Tiếng chú nhàn nhạt vang lên.

Đô Công Ấn lơ lửng trước nữ đạo, lấp lóe linh quang, pháp đàn ở trong Thụ Lục điện sinh ra cảm ứng, nở rộ kim quang.

Cùng lúc đó, tất cả pháp đàn bên trong hai trị đều xuất hiện dị tượng tương tự.

Tu sĩ chủ trì pháp đàn còn đang luyện hóa đan dược trong cơ thể, thấy thế đang muốn hành động, chợt phát hiện lần hành pháp này khác lần trước, không cần đến bọn họ.

Lần hành pháp này chỉ cần chân quân và chư vị đại chân nhân, điều động pháp đàn của đạo môn.

Pháp kiếm chỉ trời, bên trong hư không, phù quang rạng rỡ, từng phù tự to lớn, lấy thiên địa làm lá bùa.

'Vù!'

Nữ đạo huy kiếm chỉ xuống hướng đông.

"Đông thăng Dươc Cốc, Tây vận Long Đài."

Tiếp đó kiếm chỉ hướng nam bắc.

"Nam toàn hỏa phủ, Bắc chuyển hà khôi."

Chú âm uẩn thần, truyền khắp bát phương.

Cuối cùng, nữ đạo lần nữa giơ kiếm chỉ lên trời, thần phù trong hư không bốc cháy, kim diễm che trời, sau cùng hóa thành một đạo kim sắc lưu quang, bắn thẳng lên cửu thiên.

"Khu long trí vũ, phù đáo tốc truy."

Câu chú hoàn tất.

Trên chiến trường nổi lên phong vân.

'Ầm!'

Sấm sét oanh minh.

Các tu sĩ đang đau khổ thủ thành, ngẩng đầu lên nhìn trời, chỉ thấy mây đen chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, che kín bầu trời, thậm chí che khuất trăng tròn.

'Vù, vù, vù!'

Mây đen càng tụ càng nhiều, mưa to sắp tới.

Không chỉ có nơi đây xảy ra dị tượng, hai Trị của Đạo Đình và Cụ Sơn Trị, hai đầu Nam Bắc, những chỗ bị thú triều công kích, đều bị mây đen dày đặc che kín bầu trời.

Cảm giác ngột ngạt tràn ngập chiến trường.

'Ầm ầm ầm!'

Lôi xà lấp lóe.

Chúng tu sĩ nhìn thấy, bên trong mây đen, ẩn hiện nhiều nhân ảnh, thấy không rõ hình dáng tướng mạo, đằng vân giá vũ, tựa như thiên thần hạ phàm.

Có nhân ảnh cầm lôi chùy trong tay, không ngừng gõ, lôi chùy bắn ra từng đạo sấm sét.

Có nhân ảnh hai tay nắm túi lớn, miệng túi đại trương, cuồng phong thổi xuống.

Có nhân ảnh cầm bình nhỏ, trút bình đổ nước xuống.

"Là thiên binh thiên tướng!"

"Chân quân mời thiên thần đến giúp chúng ta!"

Một số tu sĩ không biết rõ chân tướng, hưng phấn reo hò.

Đây là thuật triệu thần, khác thuật Biến Thần, nữ đạo dùng phù truyền lệnh, triệu hồi thiên thần, điều động lực lượng của thần phù trong Thần Đình, tăng cường uy năng cho thần phù cực lớn.

Hiện tại nàng đang thi triển thần phù, tên là Vũ Phù, tên nghe rất phổ thông, lại có thần lôi, thần gió và thần mưa.

Mây đen hội tụ, thiên địa linh khí bị mây đen thôn phệ, linh triều điên cuồng bay lên mây đen, làm cho mấy nhân ảnh bên trong mây đen càng thêm thần bí.

'Rầm ào ào!'

Mưa lớn rơi xuống, nước mưa tầm tã.

Cơn mưa không bình thường.

Hạt mưa rơi xuống địch nhân như hóa thành đao kiếm, rơi xuống tu sĩ phe mình thì như cam lộ.

Mưa to cọ rửa chiến trường.

Trong cơn mưa, vô số hung thú mất mạng.

Tu sĩ đạo môn tựa như ăn vào linh đan diệu dược, không chỉ thương thế, đau đớn được làm dịu, khí hải cũng được tưới nhuần.

Hai tòa tiên thành đầu nam và đầu bắc được chiếu cố nhiều nhất.

Mưa to như thác nước, chảy từ trên trời xuống, nữ quan đắm chìm trong cơn mưa, sắc mặt hồng nhuận nhiều hơn mấy phần, trái lại con hổ dữ ngoài thành, bị thác nước đổ xuống thân thể, điên cuồng vung vẩy đầu, biểu lộ thống khổ, từ bỏ tấn công tường thành, miệng phun kim vân, chống đỡ mưa to.

Chỉ một thoáng, khí thế đạo môn đại chấn!

Trên chiến trường, nguy cơ được làm dịu, nhất là Cụ Sơn Trị, lần trợ giúp này cực kì quý giá.

Nữ đạo thu kiếm mà đứng, ánh mắt xoay chuyển, bỗng nhiên ngóng nhìn hướng Cương Sơn Trị.

Bên trong Đại Thánh Phủ.

Một vị yêu vương đang đánh Minh Yêu Cổ, không hiểu sao trong lòng lại phát lạnh.

Những yêu vương khác, tóc gáy chợt dựng thẳng, hoảng sợ không thôi.

May mà loại cảm giác này chớp mắt là qua.

Nữ đạo không tấn công Đại Thánh Phủ, cướp đoạt Minh Yêu Cổ, nàng ngẩng đầu lên, nhìn Nam Thiên môn.

Thiên Việt thượng nhân và Ngũ Trảo Kim Long đang kịch chiến say sưa, kiếm quang hoà lẫn kim diễm, cảnh tượng hỗn loạn ngổn ngang.

Thiên Việt thượng nhân một người một kiếm, đối kháng Ngũ Trảo Kim Long sau khi Biến Thần và yêu trận bên trong Đại Thánh Phủ.

Một mình ngăn cản cường địch, mỗi lần kim long muốn xông qua, đều bị một kiếm trảm lui.

Thực sự bỏ ra cái giá thê thảm đau đớn.

Chỉ thấy sắc mặt Thiên Việt thượng nhân tái nhợt như tờ giấy, khóe miệng có một vệt máu, nhưng phóng thái vẫn như cũ, đứng sững sừng trước Nam Thiên môn, phảng phất như môn thần.

Hai vị chân quan vô lực ẩn tàng thanh thế đột phá, kim long đã phát giác được.

Kim long càng thêm điên cuồng, cuốn lên kim diễm và yêu lôi, liều lĩnh nhào về phía Thiên Việt thượng nhân.

Nữ đạo không dám khinh động, chỉ có thể phân ra một phần lực lượng của Vũ Phù, trợ giúp Thiên Việt thượng nhân khôi phục.

Tầm mắt của nàng tiếp tục nhìn lên, xuyên qua Nam Thiên môn, tiến vào Thần Đình.

Nàng nhìn thấy tiên sơn, thần điện, nhìn thấy độn quang đang đuổi chạy.

Ánh mắt của nàng dừng lại lên người Tần Tang một lát, sau đó tiếp tục hướng lên, vượt qua cửu thiên cửu tiêu, đại điện lôi tổ, Thần Tiêu Thượng Cung, cho đến thẳng lên bên trên.

Nơi đó là bầu trời đêm, vốn nên yên tĩnh, bởi vì Thần Đình xuất thế, mà nổi lên nhiều gợn sóng.

Mà chỗ sâu trong vô tận hư không, hiện lên từng vòng gợn sóng.

Như sóng nước nhẹ nhàng dập dờn, gợn sóng dần dần khuếch tán, phạm vi càng ngày càng rộng lớn, trung tâm gợn sóng chợt hiện ngân quang.

Ngay sau đó, một sợi tơ màu bạc thăm dò vào giới này, từ bên trên bầu trời đêm rủ xuống.

Tơ bạc tinh tế trong suốt, như dây câu bình thường, nhẹ nhàng vung vẩy, mang theo gợn sóng hư không, nhanh chóng rủ xuống hạ, mục tiêu chính là Thần Đình!

Trong nháy mắt, tơ bạc liền đến bên trên Thần Đình, hơi dừng lại một chút, đột nhiên hạ xuống!

'Ầm!'

Nam Thiên môn kịch liệt lắc lư.

Nữ đạo biến sắc.

… …

Bên trong Thần Đình.

Tần Tang đang đào mệnh.

Hai vị yêu vương bao vây chặn đánh, hắn nhiều lần thuấn di, cầu sống trong chỗ chết.

Nhưng không phải kế lâu dài, Tần Tang kiên trì nổi, nhưng thần liễn sắp nỏ mạnh hết đà.

Kim long kéo liễn, thân ảnh càng thêm hư ảo, sợ chỉ thuấn di được thêm mấy lần nữa.

Cho đến lúc này, người của Đạo Đình còn chưa tiến vào Thần Đình.

Tần Tang trốn vào một tòa thần điện, kết giới sắp bị công phá, hắn tranh thủ thở dốc mấy hơi, lại tiếp tục chạy.

Hắn không khỏi tuyệt vọng.

Khác những lần trước, nguy cơ lần này, hắn không nhìn thấy một tia chuyển cơ nào, nghĩ không ra cách thoát khỏi hai vị yêu vương.

'Ầm ầm!'

Vừa chạy ra khỏi thần điện, Tần Tang chợt phát hiện, thần điện đột nhiên chấn động.

Vốn cho rằng viện binh đến, Tần Tang cháy lên hi vọng, bỏ chạy một đoạn xa, hắn lại ý thức được không đúng.

Ngọn nguồn chấn động ở phía trên!

Thời khắc này, Tần Tang và hai vị yêu vương, còn có đám yêu thần ở Lôi Thành, đều cảm ứng được, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Bên trên Thần Đình, gợn sóng dập dờn, có một sợi tơ bạc rủ xuống, bạc đâm xuyên bích chướng của Thần Đình.
Bình Luận (0)
Comment