Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 302 - Chương 302: Càn Dương Chi Tinh

Chương 302: Càn Dương Chi Tinh Chương 302: Càn Dương Chi Tinh

Tướng mạo Kỳ Nguyên Thú bình thường, mặc một bộ sam trắng, mặc dù ước chừng cao hơn ba cảnh giới so với Tần Tang, nhưng khí thế không hiển sơn không lộ thủy*, khi đối mặt với hắn thì không có một chút cảm giác áp bức nào, rất có sự thân thiết.

*không hiển sơn không lộ thủy: chỉ những người khiêm tốn, có tài năng nhưng không bộc lộ ra.

-Tần Tang bái kiến Kỳ sư huynh.

Tần Tang và Ngọc Dương Tử cùng hành lễ với Kỳ Nguyên Thú, Ngọc Dương Tử giới thiệu với Kỳ Nguyên Thú về Tần Tang xong, sau khi nói rõ lai lịch, thì tự mình lui xuống.

-Tần sư đệ, nếu đã là đồng môn, thì ngươi không cần tham gia khảo nghiệm Ảnh Vệ. Đây là lệnh bài của Ảnh Vệ, ngươi nhận lấy trước, sau này chính là thành viên của Ảnh Vệ, còn hi vọng ngươi hãy tận tâm tận lực hoàn thành nhiệm vụ mà sư môn và Huyền Lô Quan giao phó.

Kỳ Nguyên Thú lấy ra một miếng lệnh bài, nói ra với vẻ mặt ôn hoà.

Tần Tang tiếp nhận lệnh bài, thấy lệnh bài là một pháp khí, hình dạng hoàn toàn khác biệt với lệnh bài của Ngọc Dương Tử, bên trên lệnh bài Huyền Thiết chỉ có một chữ 'Ảnh', trừ chữ đó ra thì không có cái gì cả.

-Nhỏ tinh huyết vào bên trên lệnh bài là được.

Kỳ Nguyên Thú nói.

Tần Tang nghe lời mà làm theo, tinh huyết rơi vào trên lệnh bài, tự động dung nhập vào bên trong lệnh bài, tiếp theo Tần Tang liền cảm giác được có một mối liên hệ mật thiết với lệnh bài, tuỳ tiện cất nó vào trong cơ thể.

-Tần sư đệ nhờ vào lệnh bài này thì có thể trực tiếp tới gặp ta, sau khi tiến vào Cổ Tiên chiến trường, tiểu trấn, phường thị trên con đường kia chủ yếu đều có cứ điểm của Ảnh Vệ, chỉ cần thôi động lệnh bài, thì sẽ có người liên lạc với ngươi, có thể truyền lại tin tức, đồng thời cung cấp sự trợ giúp nhất định. . .

Sau khi nhẫn nại nghe Kỳ Nguyên Thú giới thiệu xong về sự vụ liên quan đến Ảnh Vệ, Tần Tang chắp tay làm lễ nói:

-Đa tạ Kỳ sư huynh kiên trì chỉ điểm, Tần Tang chắc chắn sẽ nghe theo mệnh lệnh của Kỳ sư huynh, chỉ nghe theo Kỳ sư huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Kỳ Nguyên Thú nở nụ cười, lắc đầu nói:

-Đây là bổn phận mà Kỳ mỗ phải làm. . . Tần sư đệ mới đến, mới vừa vào Ảnh Vệ, cũng không vội mà an bài nhiệm vụ. Không ngại thì hãy vào Cổ Tiên chiến trường lịch luyện một phen trước, sau khi quen thuộc với Cổ Tiên chiến trường, trong vòng năm năm tới tìm ta để lĩnh nhiệm vụ một lần, để ngăn chặn miệng lưỡi người đời là được.

Trong lòng Tần Tang tò mò, Kỳ Nguyên Thú không chỉ có phân tâm phụ trách sự vụ của Huyền Lô Quan, hơn nữa bộ dạng giống như bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được, chẳng lẽ không cần bế quan tu luyện hay sao?

Lại nghĩ đến Kỳ Nguyên Thú đã là cao thủ Giả Đan cảnh, trước đó đã thành công Kết Đan, cho dù bế quan mấy trăm năm, tu vi cũng không có cách nào tiến thêm nữa, lúc này mới thoải mái.

Có thể đối với cao thủ Giả Đan cảnh mà nói, đóng cửa cực khổ tu luyện ngược lại thì không bằng việc đi ra khỏi động phủ, lại càng dễ dàng tìm được cơ duyên Kết Đan hơn.

-Đa tạ Kỳ sư huynh quý trọng, có điều. . .

Ngay sau đó, Tần Tang lại lấy lí do từ chối mà vừa mới nói với Ngọc Dương Tử, nói một lần cho Kỳ Nguyên Thú nghe, đều là sư huynh đồng môn, không có gì để phải giấu diếm cả.

-Ồ? Còn có việc này sao? Xem ra công pháp mà Tần sư đệ lựa chọn có chút kỳ lạ, dũng khí đáng được khen ngợi. Nếu Tần sư đệ có ý, cho ta xem qua một chút. . .

Mặc dù Kỳ Nguyên Thú có một chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều gì cả, bàn tay ấn vào trên một khối ngọc thạch ấm áp đặt ở trên bàn, sau một lát, tiếc nuối nói ra:

-Tần sư đệ đến thật không đúng lúc, vài nhiệm vụ ở khu vực ngoại tầng đã bị người khác lĩnh mất, sợ rằng trong thời gian ngắn bên trong sẽ không có. . . nếu như Tần sư đệ không thể chờ, ngược lại có một nhiệm vụ cũng không tệ lắm, nhưng phải tiến vào chỗ sâu của Cổ Tiên chiến trường. Có điều mục đích của nhiệm vụ này chỉ là để khai thác một linh khoáng, không có nguy hiểm lớn, tổng cộng có mười người cùng đồng hành, Mục Nhất Phong Mục sư đệ cũng nhận nhiệm vụ này.

Tần Tang không quen biết Mục Nhất Phong, cũng sẽ không nghĩ đến việc dựa vào người khác để bảo toàn tính mạng. Có vết xe đổ của Tôn Đức và Ngô Nguyệt Thăng, đi ra bên ngoài, cái gọi là tình nghĩa đồng môn chưa hẳn đã đáng tin cậy, chỉ có thể tín nhiệm chính mình mà thôi.

-Kỳ sư huynh, không biết là nhiệm vụ này phải đi vào khu vực nào?

-Khu vực trung tầng.

Tần Tang nghe thấy vậy khẽ gật đầu một cái, thế lực giữa của Huyền Lô Quan và ma môn ngăn cách với Âm Sơn Quan và Thuần Cương Thành, bức thành che chở này ở khu vực trung tầng còn có hiệu quả nhất định.

Nếu như tiến vào khu vực nội tầng, thì sẽ biến thành một vùng đất hỗn loạn, hoàn toàn tách khỏi sự nắm giữ các đại tông môn, có tỉ lệ gặp phải tu sĩ ma môn rất lớn, có lẽ còn có tàn dư của Khôi Âm Tông.

Trên người Tần Tang mang theo mấy món pháp khí không tệ, không sợ tu sĩ Trúc Cơ kỳ sơ kỳ, ngộ nhỡ gặp phải đối thủ có thực lực mạnh, chỉ có thể nghĩ biện pháp để trốn chạy.

-Toàn bộ đều nghe Kỳ sư huynh quyết định.

Tần Tang chắp tay nói.

. . .

Ngoài cửa truyền đến những tiếng bước chân dồn dập.

Kỳ Nguyên Thú đang giới thiệu tình hình của nhiệm vụ lần này cho Tần Tang nghe, bỗng nhiên im lặng không nói gì nữa, cất cao giọng nói:

-Mục sư đệ tiến vào đi.

Tần Tang nghiêng người qua một bên.

Cửa lớn bị đẩy ra từ bên ngoài, một tráng hán to lớn cất bước tiến vào, tướng mạo của người này có chút thô kệch, lôi thôi lếch thếch, nhưng vẻ mặt trầm ổn, khí tức cũng không kém bao nhiêu so với Thanh Đình sư tỷ, đã đạt đến ngưỡng cửa của Trúc Cơ kỳ trung kỳ.
Bình Luận (0)
Comment