Chương 3084: Hai hậu đãi
Chương 3084: Hai hậu đãi
Nghe đồn con cự quy thượng cổ kia còn sống đến nay, đang ngủ say, thọ nguyên dài đến nổi thường nhân không cách nào tưởng tượng.
"Bao lâu tiền bối mới trở về?" Thật vất vả gặp được tiền bối cùng cố hương, Cổ Nhã sợ bỏ lỡ.
"Không quá lâu, lão phu cần làm một số việc, ngươi chữa thương xong thì ra giúp ta. Ta truyền cho ngươi bí thuật tế luyện Ngọc Tâm đao, tranh thủ thời gian tấn thăng linh bảo, trở về cũng giết được nhiều Trường Hữu tộc hơn."
Tần Tang lấy ra một cái ngọc giản trống, khắc họa bí thuật, đưa cho Cổ Nhã.
"Tạ Tần tiền bối ban pháp, vãn bối nhất định khắc khổ tu tập!" Cổ Nhã mừng phấn khởi tiếp nhận, không kịp chờ đợi xem.
Thu xếp cho Cổ Nhã xong, Tần Tang dừng lại thêm một đoạn thời gian, tỉ mỉ bố trí cấm chế trên thân hai tên tù binh, sau đó rời khỏi bí phủ, đi đến nơi ước định.
Nơi uớc định nằm trong chỗ sâu hơn, là một khu vực hư không rộng trăm dặm.
Chung quanh hư không có nhiều huyễn cảnh, Tần Tang đi xuyên qua huyễn cảnh, tiến vào bên trong hư không, nhìn thấy loan xe ngừng trong hư không, đám người Tân thiếu chủ đã đến.
Không thấy long phượng kéo xe đâu, loan xe biến thành một cung điện lịch sự tao nhã, nhẹ nhàng trôi nổi tại chỗ này.
Có mấy cái bệ đá vờn quanh loan xe, bên trên mỗi cái bệ đá đều có tu sĩ đang ngồi nhập định, đám người Cừ Chân cũng chiếm một cái bệ đá.
Trên mấy cái bệ đá khác đều là những khuôn mặt lạ, chắc là tinh nhuệ của Tân gia mà Tân thiếu chủ nói tới, thấp nhất có tu vi Nguyên Anh, mỗi một đội được một tu sĩ Hóa Thần dẫn đầu.
Tiến vào hư không trong nháy mắt, ánh mắt Tần Tang ngưng lại, nhìn về phía cung điện, chỉ thấy một bên là tĩnh thất của Tân thiếu chủ, màn lụa mỏng che kín chân dung như cũ, một bên khác trống rỗng, chỉ có hai người.
Một thanh niên lạ lẫm ngồi xếp bằng chỗ bàn ngọc, hai mắt nhắm chặt, Lạc quản gia thì đứng một bên, cẩn thận hầu hạ.
Thanh niên gầy cao, hai đầu lông mày đặc biệt dầy, mặc trường bào màu bạc, quang trạch lưu chuyển như kim loại, bện thành từ vô số giáp phiến nhỏ bé, mềm mại như gấm.
Người này rõ ràng là một tu sĩ Luyện Hư, khí tức hùng hậu hơn Tần Tang chút ít, tương đương Cô Vân Tẩu, cách Luyện Hư trung kỳ không xa.
Cùng lúc đó, thanh niên đột ngột mở hai mắt, ánh mắt mang theo một cỗ khí thế bức người, rơi xuống trên mặt Tần Tang .
"Tham kiến Tần trưởng lão."
Đám người Cừ Chân cũng nhìn thấy Tần Tang, lập tức đứng dậy đón chào, những tu sĩ Tân gia cũng nhao nhao đứng lên, vụng trộm dò xét Tần Tang.
"Tần trưởng lão đã đến." Phía sau màn lụa truyền ra tiếng của Tân thiếu chủ: "Để ta giới thiệu, vị này là Bùi tiền bối, là cung phụng của Tân gia chúng ta, đã giúp chúng ta vượt qua kiếp nạn mấy lần. Bùi tiền bối, vị này chính là Tần trưởng lão của Ngũ Hành Minh, vãn bối đặc biệt mời đến, giúp chúng ta chút sức lực."
Bùi cung phụng nhíu mày lại, lạnh giọng chất vấn: "Mời một tu sĩ Luyện Hư tương trợ, tại sao không thương lượng với lão phu trước?"
Thanh âm của gã nghiêm nghị, tựa như đang chất vấn một tên tiểu bối.
Tân thiếu chủ bình tĩnh không thay đổi, kiên nhẫn giải thích: "Chuyến này nhất định cần một vị Tông Sư luyện khí, rất khó tìm thấy tu sĩ Hóa Thần đạt đến tạo nghệ như thế. Mấy năm qua, vãn bối một mực tìm kiếm, nhưng không tìm thất ai cả. Lúc trước tiền bối chưa tới, vãn bối bắt đắc dĩ tự tác chủ trương, mong tiền bối thứ lỗi."
Bùi cung phụng hừ lạnh một tiếng: "Chuyện gì cũng giấu lão phu, cần ai giúp, không phải do Tân gia các ngươi định đoạt sao? Ngươi biết bao nhiêu tông môn thế gia cầu lão phu che chở không? Nếu ta không nể mặt Tân huynh, Tân gia các ngươi lọt vào mắt của lão phu nổi sao?"
"Vãn bối không cố ý giấu diếm, tiền bối cũng biết, trước khi gia phụ đi về cõi tiên, buộc vãn bối lập lời thề, không được tiết lộ ra ngoài nửa câu."
Tân thiếu chủ cười khổ nói: "Khi chúng ta đến nơi, mọi thứ sẽ rõ ràng, xin tiền bối kiên nhẫn thêm chút nữa."
Lúc này, Tần Tang bay đến phụ cận, bước vào cung điện, chắp tay chào Bùi cung phụng, tự tiếu phi tiếu nói: "Dường như Bùi cung phụng không chào đón Tần mỗ, Tân thiếu chủ sẽ không xé bỏ ước định chứ?"
Hắn đáp ứng lời mời của Tân thiếu chủ, một là vì che giấu mục tiêu chân chính, hai là vì muốn mượi người Tân gia, về phần có giúp Tân gia luyện khí hay không, chẳng quan trọng.
Lúc đó thương lượng, Tân thiếu chủ cho hai hậu đãi, thứ nhất là cung cấp đầy đủ Tử Nguyên thạch, thứ hai là mời Tần Tang làm cung phụng, sau khi tìm tới mục tiêu, sẽ dùng thu hoạch để làm thù lao, hắn có thể đợi tới nơi, rồi quyết định.
Tần Tang không để ý đến thù lao của Tân gia, tùy tiện đồng ý, nhưng lúc này xem ra, muốn làm cung phụng cũng không dễ.
Xua hổ nuốt sói sao?
Nếu Tân thiếu chủ đánh chủ ý này, đáng tiếc tìm nhầm mục tiêu rồi.
"Thanh danh Ngũ Hành Minh hiển hách, Tần tiền bối chính là trưởng lão của Ngũ Hành Minh, thuật luyện khí cao siêu, thường nhân khó mà đạt tới, chỉ sợ Bùi tiền bối cũng rất khó tìm ra người bằng được Tần trưởng lão." Tân thiếu chủ nói.
Bùi cung phụng không chút nể mặt Tân thiếu chủ, nhưng mặt ngoài thì không giận chó đánh mèo Tần Tang, đứng dậy đáp lễ, thần sắc đạm mạc nói: "Ván đã đóng thuyền, lão phu hà tất làm ác nhân. Huống hồ bây giờ các ngươi mới cho ta biết, trong thời gian ngắn biết đi đâu mà tìm Tông Sư luyện khí?"
"Vậy chuyến này phải làm phiền Bùi tiền bối và Tần trưởng lão nhiều hơn." Phía sau màn che, mơ hồ nhìn thấy Tân thiếu chủ khom mình thi lễ.
Tần Tang từ chối cho ý kiến.
Tân thiếu chủ ho nhẹ một tiếng, người Tân gia lập tức rời bệ đá, bày trận trước cung điện, Cừ Chân cũng dẫn người tới gần.
Tiếp theo, Lạc quản gia tiến lên, lấy ra một xấp hoàng phù, phân phát cho mấy người lĩnh đội, Cừ Chân cũng nhận được một phần.
Phân phát hoàng phù xong, tiếp tục phân phát thêm một tấm bản đồ.
"Chư vị cầm phù này, dựa theo lộ tuyến bên trên bản đồ, chia ra tìm kiếm. Thời điểm tìm kiếm, nhất định phải dùng chân nguyên đốt phù, bình thường sẽ có lửa đỏ, một khi ngọn lửa thay đổi, mọi người dừng lại tại chỗ, lập tức truyền tin trở về. Tiền đồ của Tân gia, xin dựa vào chư vị!" Tân thiếu chủ trầm giọng nói.
"Tần trưởng lão?"
Cảm giác được Tân thiếu chủ nhìn mình, Tần Tang bấm tay đánh ra mấy đạo lưu quang, rơi vào tấm bản đồ trên tay mấy thủ lĩnh, lưu lại đánh dấu.
"Lúc chư vị tìm kiếm, tiện đường tìm những chỗ này, ghi chép hoàn cảnh lại cho Tần mỗ. Ai tìm thấy Địa Hoa Ngọc Côi Đằng, Tần mỗ sẽ hậu tạ."
Những vị trí đánh dấu, Tần Tang kết hợp từ rất nhiều bản đồ, chọn lựa ra chỗ đặc thù, xác định từng cái một, để quy hoạch ra con đường thoát thân.
Bùi cung phụng một mực nhắm mắt dưỡng thần, không nói một lời, chẳng quan tâm hành động của Tân thiếu chủ và Tần Tang.
"Tuân lệnh!"
Đám thủ lĩnh khom người nhận lệnh, tập tức chia ra rời đi.
Tần Tang cũng đi ra cung điện, nói: "Tần mỗ muốn đi tìm dược, phát hiện cái gì thì truyền tin cho ta."
Nói xong, Tần Tang dẫn theo đám người Cừ Chân rời đi.
Những nơi hắn chọn, có một phần chỉ tu sĩ Luyện Hư mới vào được, nhất định phải đích thân đi tới.
Dẫn theo đám người Cừ Chân tiếp tục thâm nhập sâu, đến một chỗ hư không nào đó, Tần Tang ra lệnh chia ra hai đường tìm kiếm, hắn chỉ giữ lại một mình Cừ Chân.
"Nói rõ chi tiết hơn cho ta, ngươi mời lão phu đi đâu, chỗ đó liên quan gì đến Kiếm các thượng cổ không?"