Chương 3098: Dị biến
Chương 3098: Dị biến
Bùi cung phụng thu hồi vẻ mặt nhẹ nhàng, nhìn ra cổ cấm trên cửa không dễ phá giải.
Mọi người bị cửa đá hấp dẫn, kể cả Tần Tang, nhìn thấy cửa đá trên cổ cấm, hắn lại cảm thấy một tia quen thuộc, nhưng hắn rõ rang chưa từng gặp loại phù văn này.
Hắn rất nhanh tìm ra nguyên nhân quen thuộc, không phải cổ cấm quen thuộc, mà là hắn quen thuộc loại cảm giác này, lúc trước hắn nhìn thấy cấm chế của vu tộc, cũng cảm thấy quái dị như vậy, làm người ta khó mà lý giải.
Nhưng hắn không thể khẳng định nó là vật của vu tộc, bởi vì cổ cấm nơi đây hoàn toàn khác cấm chế vu tộc mà hắn biết.
Bất quá, Phong Tự Ngọc Môn vốn là thánh sơn của vu tộc, nơi đây có di tích của vu tộc, nói thông được.
Chẳng lẽ là lăng mộ của một vị đại năng vu tộc thời thượng cổ nào đó?
Đúng lúc này, Tân thiếu chủ nói rõ chi tiết mấu chốt phá cấm, ra hiệu cho Bùi cung phụng xuất thủ.
Bùi cung phụng nâng tay phải lên, tử quang chợt hiện, một cây tử sắc châm dài mảnh khảnh xuất hiện, bị Bùi cung phụng dùng hai ngón tay kẹp lấy.
Tử châm run rẩy, mũi nhọn lấp lóe tử quang, cực kỳ nhỏ, lại giống như ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, người nhìn thấy tử châm đều cảm thấy hai mắt nhói nhói, không dám nhìn thẳng.
"Vèo!"
Tử châm rời khỏi tay, châm ảnh chợt nhoáng, thoáng chốc phân hoá ngàn vạn.
Vô số tử châm lư lửng trong không trung, mũi ngọn trực chỉ cửa đá nơi xa, mỗi một đạo châm ảnh đều chỉ ngay một tiết điểm bên trên cửa đá, nhẹ nhàng run lên, cuồng xạ bắn tới.
"Phốc!"
Tử sắc châm ảnh chui vào cửa đá, kích thích cổ cấm phản ứng kịch liệt, bộc phát ra một cỗ ba động màu đen, ba động sau sô ba động trước, thanh thế không lớn, lực chấn động lại vô cùng cường đại.
Sắc mặt Tân thiếu chủ trắng nhợt, tay phải tiếp xúc cửa đá, bị sóng đen nuốt sống, thân thể mềm mại run rẩy.
Bùi cung phụng đích thân phá cấm, đứng mũi chịu sào, không khỏi nhíu mày, nhìn thấy châm ảnh rung động không thôi, nói với Tần Tang: "Tần trưởng lão cũng phụ một tay đi, tránh cho đêm dài lắm mộng."
Không phải lão ngăn không nổi sóng đen, mà là không muốn lãng phí quá nhiều khí lực, nhất là tình huống có Tần Tang.
Tần Tang gật đầu, lấy Hôi Oanh kiếm ra, kiếm quang phân hóa, châm ảnh có bao nhiêu, kiếm quang có bấy nhiêu, đồng loạt chém tới chỗ châm ảnh công kích.
Bùi cung phụng thấy vậy thất vọng, loại năng lực khống chế kỳ diệu tới đỉnh cao như thế, không khó với tu sĩ Luyện Hư, cái lão muốn nhìn là Tần Tang thi triển ra kiếm thuật sở tu, tìm lai lịch của hắn.
Kiếm quang và châm ảnh hợp kích, sóng đen chưa bộc phát đã bị trấn áp tại chỗ, Tân thiếu chủ giảm bớt áp lực, khí sắc chuyển biến tốt đẹp, không dám chần chờ, liên tiếp biến hóa ấn quyết, tiếng ầm ầm vang lên, cửa đá nặng nề rốt cục bị bọn hắn rung chuyển.
Cửa đá run rẩy, lăng mộ dưới chân bọn hắn chấn động, Tân thiếu chủ dùng hết toàn lực, rốt cục chậm rãi đẩy cửa đá ra một cái khe.
'Vù"
Một luồng khí tức âm lãnh từ bên trong cái khe thổi ra.
Phía sau cửa là hắc ám thâm thúy, còn thuần túy hơn cả bên ngoài, có thể thôn phệ hết thảy ánh sáng.
Bên trong tràn ngập thần bí, hấp dẫn mọi người, khiến cho bọn họ hiếu kì muốn thăm dò, lại như một cái miệng lớn vực sâu, chờ đợi cắn nuốt sinh mệnh mọi người ở đây.
Đám người thử dùng thần thức dò xét, thần thức vừa tiến vào trong cửa đá, liền bị bắn ra, xem ra phải đi vào mới biết bên trong có cái gì.
Không dám hi vọng xa vời, hai vị tu sĩ Luyện Hư sẽ dò đường, Tân thiếu chủ nghỉ ngơi một lát, triệu tập tu sĩ Tân gia kết trận, cẩn thận từng li từng tí đi vào cửa đá.
Bùi cung phụng theo sát phía sau, Tần Tang đi sau cùng.
Vượt qua cánh cửa, ngoài dự liệu là, phía trước không phải là hắc ám hoàn toàn, bọn hắn tiến vào mộ đạo, nơi này có tia sáng nhỏ xíu, mắt thường đủ để thấy vật.
Mộ đạo thật dài, dẫn đến nơi vô định, đỉnh chóp mộ đạo, vách tường hai bên và sàn nhà đều làm từ đá trắng, giống như đi vào bên trong thạch điện cao lớn, bên trên vách tường có khắc hoạ hình ảnh, nhưng sớm đã phai màu, nhìn không ra vẽ cái gì.
Bùi cung phụng nhìn không ra, quay đầu hỏi Tần Tang: "Tần trưởng lão biết bích họa này không?"
Tần Tang lắc đầu nói: "Mới thấy lần đầu!"
Hắn ngưng mắt nhìn vách tường bên trái, thần sắc như thường, tựa hồ đang chuyên tâm quan sát bích hoạ, kì thực trong lòng nổi lên từng cơn gợn sóng, dư quang liếc nhìn ban chỉ trên ngón cái tay phải - Thiên Quân giới!
Vừa rồi vượt qua cánh cửa, biến cố xảy ra bất ngờ, Thiên Quân giới truyền đến một tia rung động.
Chuyện này hoàn toàn vượt ra khỏi Tần Tang dự kiến, Thiên Quân giới đi theo hắn nhiều năm, hắn dùng như pháp khí trữ vật, chưa bao giờ nghĩ tới Thiên Quân giới sẽ xảy ra dị biến như vậy.
Vội vàng không kịp chuẩn bị, hắn suýt nữa không kịp che lấp, may mắn những người khác không phát giác.
Tần Tang cẩn thận xem kỹ Thiên Quân giới.
Nó là một cái ban chỉ phổ thông, chất liệu như huyền thiết, hơi cồng kềnh, bề ngoài bình thường không có gì lạ.
Hắn còn nhớ rõ, nó là chiến lợi phẩm, khi năm đó hắn chém giết Cưu Bào Đạo Nhân, dư nghiệt của Khôi Âm tông.
Tu sĩ hạ giới thường dùng Giới Tử đại, không gian bên trong Thiên Quân giới lớn hơn Giới Tử đại.
Bất quá, sau khi Tần Tang chém giết địch nhân, cũng nhận được một số pháp khí trữ vật, không thiếu không gian lớn hơn Thiên Quân giới, nhưng hắn vẫn không đổi bỏ Thiên Quân giới.
Nguyên nhân vì Thiên Quân giới cất giữ được cốt địch!
Tần Tang đã thử qua, thu cốt địch vào pháp khí trữ vật khác, nhưng cốt địch sẽ lật tức nhảy ra.
Lúc trước, cốt địch bị cắt thành ba đoạn, đồng dạng không cách nào thu vào Giới Tử đại, ba chủ nhân của cốt địch, bắt đắc dĩ phải mang cốt địch trên người, chỉ có Tần Tang cất cốt địch vào trong Thiên Quân giới.
Từ đó hắn có thủ đoạn cảm ứng cốt địch trên thân người khác, nhưng người khác không thể cảm ứng được cốt địch của hắn, bởi vậy hắn liên tiếp đắc thủ.
Tần Tang sớm biết Thiên Quân giới không tầm thường, nhưng khi hắn đột phá Luyện Hư kỳ, vẫn không rõ ràng Thiên Quân giới đặt biệt ở chỗ nào, về sau gần như quên mất chuyện này.
Không ngờ khi đến đây, Thiên Quân giới đột nhiên xuất hiện dị biến.
Đây là lăng mộ của ai, tại sao lại kích thích Thiên Quân giới phản ứng?
Hai mắt Tần Tang sáng lên, vừa rồi căn cứ vào cổ cấm mà suy đoán, không có chứng cứ, nơi đây chỉ sợ chưa chắc là lăng mộ của đại năng vu tộc thượng cổ.
Hắn nhớ lại, Khôi Âm lão tổ mang Thiên Quân giới ra từ Tử Vi cung. Nếu liên quan đến Thiên Quân giới, nơi đây có khả năng lớn liên quan đến Tử Vi cung.
"Chẳng lẽ cũng là mảnh vỡ của Tử Vi cung?"
Tần Tang nghĩ đến đây, ngưng mắt nhìn vách tường, muốn tìm ra dấu vết từ bên trong bích hoạ. Đồng thời cẩn thận hồi ức cảnh tượng Tử Vi cung phi thăng, lúc ấy giống như không nhìn thấy kiến trúc tương tự.
Đột nhiên, Tần Tang hơi động, ý thức được một việc, bên ngoài lăng mộ bị tổn hại, nhưng so sánh với mấy mảnh vỡ khác, thì nơi đây hư hao nhẹ nhất.
Khẳng định có đại trận cường đại bảo vệ, còn mạnh hơn cả cổ cấm trên Thiên sơn, mới có thể chống đỡ không gian loạn lưu!
Tần Tang nghĩ đến một khả năng: "Chẳng lẽ là trọng địa hạch tâm nào đó trong Tử Vi cung?"
Thời điểm phi thăng, cả tòa Tử Vi cung chấn động kịch liệt, trọng địa hạch tâm chưa hẳn không bị tách ra.
Tần Tang nhẹ nhàng vuốt ve Thiên Quân giới, bất động thanh sắc, nhìn về phía bóng lưng Tân thiếu chủ, không biết Tân gia phát hiện chỗ này bằng cách nào.