Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3131 - Chương 3131: Chia Tay

Chương 3131: Chia tay Chương 3131: Chia tay

Bọn hắn đã triệt để khống chế Bích Thủy Trại, bước kế tiếp là thịnh yến chia cắt.

Tần Tang hạ lệnh, giao đệ tử Bích Thủy Trại cho Tân Sanh xử trí, sau đó đi cùng Tố Nữ tới bảo khố.

Công pháp bí thuật, đủ loại bảo tài, linh đan diệu dược...

Vật quý giá nhất đều bị Chung Lương tán nhân mang theo, lăng mộ bị hủy, những bảo vật kia không có tác dụng lớn với Tần Tang và Tố Nữ, nhưng là tài nguyên trân quý để phát triển tông môn.

Tần Tang muốn mở đạo trận tại Phong Bạo Giới, không thể thiếu những thứ này.

Phàm là trân tàng trong môn, có thể mang đi đều mang đi, may mà Tần Tang có một tòa động thiên, dọn cả bảo khố vào bên trong, vơ vét khá triệt để.

Ngay cả linh dược chưa thành thục trong dược điền, cũng bị hắn dời vào trong động thiên, nếu hộ sơn đại trận không cắm rễ trong lòng đất, không thể di động, hắn đã dọn cả đại trận.

Về sau, tân chủ nhân Bích Thủy Trại nhìn sơn môn mênh mông, chẳng biết sẽ cảm thấy thế nào.

Đương nhiên, hắn chỉ mang đi được một phần nội tình của tông môn, về phần sơn môn, linh mạch, linh quáng, đại trận, dược điền, nhân lực, đều bán được cái giá tốt.

Còn động phủ của Bùi cung phụng, Tần Tang cũng làm như vậy, sau đó yên lặng chờ người mua tới cửa.

Sau ngày đấu pháp thứ ba, người Ly Vũ Cung đến thăm, các thế lực khác cũng lần lượt phái sứ giả đến, đều được chiêu đãi nhiệt tình.

Tần Tang sớm đã bàn bạc kĩ với Tố Nữ, phân loại những thứ bán ra, những thứ hắn yêu cầu, phần lớn là linh tài dùng để xây dựng lôi đàn.

Hai đạo tràng của tu sĩ Luyện Hư, có hộ sơn đại trận do tu sĩ Luyện Hư bố trí tỉ mỉ, chỉ nhiêu đó giá trị đã không nhỏ.

Ngoại trừ mấy vật mấu chốt nhất, những thứ còn lại đều do Tố Nữ và Tân Sanh ra mặt thương lượng, Tần Tang thì bế quan trong động phủ của Chung Lương tán nhân.

Sau trận giao thủ với Lăng cung chủ, Tần Tang thu hoạch không ít, hiểu rõ Tứ Tượng kiếm trận và Điệp Trận thuật sâu hơn.

Kiếm quang chiếu sáng động phủ, lại chợt ảm đạm.

Tần Tang diễn hóa Tứ Tượng kiếm trận, tâm ý câu thông Chu Tước, ánh mắt đảo qua tinh vực phía tây và phía nam, vốn chỉ có tinh vân hỗn độn, bây giờ đã có mấy điểm tinh quang lấp lóe.

Đây là một dấu hiệu tốt, chờ Tần Tang rèn luyện xong Diệp Trận thuật, sẽ n·ế·m thử tạo ra hai tòa kiếm trận còn lại.

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là tu vi, Tần Tang lĩnh hội kiếm trận trong chốc lát, liền nhập định tĩnh tu, vững chắc căn cơ.

Ngày đêm t·h·a·y đổi.

Cấm chế ngoài động phủ bị xúc động.

Tần Tang khoan thai tỉnh dậy, nội thị bản thân, lần này tu luyện hiệu quả cực lớn, căn cơ ổn định rất nhiều.

Cảm ứng tu vi của bản thân, Tần Tang suy đoán trong lòng, chờ triệt để tiêu hóa lực lượng của tán chú, hắn sẽ chạm đến bình cảnh Luyện Hư trung kỳ!

Về phần Địa Sát kiếm, hiện tại chưa có lợi ích gì, nhưng thu hoạch từ lăng mộ, hiệu quả lại rõ rệt.

Nhớ tới Tân Sanh, Tần Tang không dự định độc chiếm hết chỗ tốt, chia lãi cho Tân gia một phần.

Ngoài cửa là Tố Nữ và Tân Sanh, được phép đi vào động phủ, Tố Nữ cầm một cái giới tử đại đưa cho Tần Tang, vỗ vỗ tay, s·ắ·c mặt buông lỏng nói: "May mắn không làm nhục mệnh, thỏa đàm thuận lợi!"

"Làm phiền!"

Tần Tang đứng dậy, nhìn sông núi bên ngoài, nói: "Chúng ta nên đi, Ly Vũ Cung cũng sắp đến đây tiếp quản.''

Hắn lại nhìn sang Tân Sanh, nói: "Lần này đã giải quyết thích đáng, tình cảnh của Tân gia tốt hơn dự đoán nhiều. Qua một đoạn thời gian nữa, ta và Tố Nữ đạo hữu sẽ đi bái phỏng hai vị cung chủ, nhờ Ly Vũ Cung trông nom Tân gia, các ngươi tính toán thế nào?"

Tân gia đã sớm thương thảo việc này, Tân Sanh trả lời: "Thỏ khôn còn biết đào ba hang, chúng ta dự định chọn ra một nhóm tộc nhân có tiềm lực, bí mật đưa đi Đoái Châu, vạn nhất xuất hiện ngoài ý muốn, cũng lưu lại được hương hỏa, làm phiền Tần trưởng lão dàn xếp!"

"Được."

Tần Tang gật đầu: "Ngươi không ngại thì cũng đi Đoái Châu, ta sẽ mời Ngũ Hành Minh an bài động phủ tốt nhất cho ngươi. Chờ ngươi đột phá Luyện Hư, lại quay về Quỳnh Chập Sơn, trọng chấn Tân gia."

Nhìn ra được, Tân Sanh thu hoạch từ tán chú to lớn, cách Luyện Hư vẻn vẹn một bước, khả năng đột phá Luyện Hư không nhỏ.

Bất quá, đột phá cảnh giới rất khó, còn phải xem tạo hóa, Tân Sanh chỉ cần bế quan, chuyên tâm tu luyện, không được để cho ngoại giới quấy rầy.

Nghe lời ấy, Lạc quản gia và đại trưởng lão đều tán thành, khuyên Tân Sanh nghe đề nghị của Tần Tang. Tân Sanh là hi vọng của Tân gia, chỉ cần Tân gia có một tu sĩ Luyện Hư, không cần nhìn sắc mặt của người khác nữa.

"Thiếu chủ yên tâm, chúng ta chắc chắn quản lý Quỳnh Chập Sơn. Uy anh của Tần trưởng lão vẫn còn đó, chỉ cần Ly Vũ Cung không nhắm vào Tân gia, chí ít an ổn trăm năm."

Tân Sanh hơi suy nghĩ, sau đó đồng ý.

Ngày thứ hai, người Ly Vũ Cung tới, đám người Tần Tang rút khỏi Bích Thủy Trại, Tân gia khua chiêng gõ trống chuẩn bị.

Đến thời gian ước định, Tần Tang và Tố Nữ kết bạn tiến về Ly Vũ Cung, Yến cung chủ và Lăng cung chủ đích thân nghênh đón.

Lăng Độ không tươi cười đón lấy, cũng không nói lời gì quá đáng.

Yến xong, tân khách đều vui.

Trở về từ Ly Vũ Cung, Tần Tang triệu tập đám người Hằng Sa hội, làm theo ước định, luyện chế bảo vật cho bọn họ.

Làm xong những này, Tần Tang và Tố Nữ âm thầm rời khỏi Quỳnh Chập Sơn, Tân Sanh dẫn theo hơn mười tộc nhân Tân gia cùng đi.

Bọn hắn không trở về Ngọc Môn quan, mà đi thẳng đến một tòa tiên thành tại biên cảnh Đoái Châu.

Tần Tang liên lạc với Ngũ Hành Minh, báo ra danh hào, Ngũ Hành Minh nhanh chóng làm theo yêu cầu của hắn, an bài một tòa động phủ.

Chạng vạng tối, đám người Tần Tang bay qua dãy núi, đi tới một chỗ tiên vân lượn lờ, chung linh dục tú.

Nơi đây tên là Nam Phổ Xuyên, vốn có một môn phái, nhưng đã lụi bại, trong núi vẫn còn đại trận, Tần Tang thuê một trăm năm, để Tân gia đặt chân.

Dùng để làm đạo tràng, Nam Phổ Xuyên kém xa Quỳnh Chập Sơn, Tân gia khó mà nhờ đó để thịnh vượng, nhưng trong núi có một tòa động phủ thượng thừa, đủ để chèo chống Tân Sanh đột phá Luyện Hư.

Tân Sanh đơn giản chưởng khống đại trận hộ sơn, trong lòng biết Tần Tang muốn rời đi, cực kì không nỡ cũng không thổ lộ, cố đè cảm xúc xuống, hỏi: "Chúng ta liên lạc với Tần trưởng lão bằng cách nào?"

Tần Tang lấy ra một cái ngọc bội, nói: "Lão phu phải đi Khảm Châu, liên lạc không tiện, chỉ có thể mời Ngũ Hành Minh truyền tin thay. Ta sẽ nghĩ cách giữ liên lạc, các ngươi dùng tín vật này là được.''

Tân Sanh gật đầu, trịnh trọng nhận ngọc bội.

"Sau này gặp lại!"

Tần Tang không chần chờ nữa, hơi chắp tay, hóa thành độn quang bay đi.

Tân Sanh nắm chặt ngọc bội, đứng trên đỉnh núi đưa mắt nhìn hai người, cho đến khi độn quang biến mất.

… …

Từ biệt Tân Sanh, Tần Tang cùng Tố Nữ và Cổ Nhã di chuyển nhiều lần, không dừng nửa đường, nhanh chóng trở lại Liên Thành.

Phong Tự Ngọc Môn đại loạn, phong ba chưa lắng, Ngọc Môn quan không còn ai, Liên Thành yên lặng như cũ, phồn hoa như cũ, tựa hồ không bị ảnh hưởng.

Tiến vào Liên Thành, Tần Tang đẩy Tố Nữ và Cổ Nhã ra, bước nhanh tới chỗ ước định với kiếm nô, thấy kiếm nô bình yên vô sự, đang chờ hắn, vội vàng hỏi: "Có tin của Thiên Việt tiền bối không?"
Bình Luận (0)
Comment