Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3215 - Chương 3215: Phản Bội

Chương 3215: Phản bội Chương 3215: Phản bội

Từng kiện linh vật trân quý tỏa ra ánh sáng lung linh, phần lớn trong đó, Thân Thần chưa từng nghe thấy qua, làm cho gã hoa cả mắt.

Nghe những vấn đề mà Thân Thần không hiểu, Tần Tang âm thầm gật đầu, những điển tịch kia bao hàm tâm đắc của Tề đại sư và Cố đại sư, lĩnh ngộ ra nhiều như vậy trong khoảng thời gian ngắn, đủ thấy thiên phú cao.

Sau cùng, Tần Tang vứt cho Thân Thần một cái ngọc giản.

Thân Thần nhìn thoáng qua, liền say mê trong đó, bên trong ngọc giản ghi lại Trọng Huyền Sách!

Tần Tang mặc kệ gã, thôi động chân nguyên, dẫn dắt Bích Ngân Nguyên Tinh đến trước mặt, từng đạo pháp quyết liên tiếp xuất ra, màu sắc của Bích Ngân Nguyên Tinh màu dần trở nên thâm thúy, sau đó tự động phân hoá thành vô số điểm sáng màu xanh lam, lơ lửng trong hư không.

Tế luyện hoàn tất, Tần Tang trở bàn tay ấn xuống, những điểm sáng chui xuống đất.

Mặt đất chấn động, Thân Thần bị đánh thức, lưu luyến không rời thu hồi ngọc giản, chuyên tâm quan sát sư phụ đúc đàn.

Tần Tang khống chế tinh diệu, những Bích Ngân Nguyên Tinh phân tán trong lòng đất, hướng về linh mạch chung quanh. Mỗi một dòng linh mạch đều được Bích Ngân Nguyên Tinh ưu ái, điểm sáng hòa vào linh mạch, tựa như đông kết linh mạch.

Làm vậy giúp cho linh mạch ổn định, phòng ngừa lúc đúc đàn, ba động quá mãnh liệt, phá hư linh mạch, đúc loại pháp đàn nào, đều không thể thiếu một bước này.

Một bước này nói thì nghe dễ, kì thực cực kì hao phí tâm lực, không được sai nửa phần, Tần Tang cũng biết không thể vội vàng, cần tiến hành theo chất lượng, ngẫu nhiên cũng sẽ giảng giải cho Thân Thần.

Hai sư đồ ngồi trong sơn cốc, chẳng biết thời tiết thay đổi ra sao.

Dùng xong Bích Ngân Nguyên Tinh, Tần Tang lấy Kim Nhạc Ngọc ra, chia cắt thành từng khối, cẩn thận tạo hình, đồng thời trồng Kim Văn Thảo xuống, rót chân nguyên vào.

Hạt Kim Văn Thảo nảy mầm sinh trưởng, hình dạng rất đặc biệt, cành lá lập lòe ngân quang, tựa như thiểm điện, phân nhánh rất nhiều, trồng vô số kim văn thảo chung một chỗ, cành lá đan xen, tạo thành lôi võng.

Kim Văn Thảo sinh trưởng tới trình độ nhất định sẽ chết, bởi vì cưỡng ép phát triển, nên không có hạt giống. Sau khi thảo chết, sẽ hóa thành lôi tia kỳ dị, chỉ cần không bị đánh tan, nó sẽ không biến mất, có thể làm khí mạch của pháp đàn.

Tần Tang tiếp tục lấy Thiên Vũ Linh Ti ra, tỉ mỉ tế luyện, cẩn thận từng li từng tí đánh về phía lôi tia.

Thân Thần tận mắt nhìn thấy Tần Tang đúc đàn từng bước một, âm thầm than thở.

Một ngày này, Thân Thần thấy Tần Tang hơi nhàn hạ, vội vàng lấy ra một vật: "Sư phụ! Đệ tử du lịch Bắc Thần cảnh, vô tình lấy được khối Vô Gian Huyết Tang này, định luyện nó thành một kiện pháp bảo, nhưng lại cảm thấy khối linh mộc này không đơn giản như tưởng tượng, chỉ dùng để ô uế pháp bảo của người khác, có một ít đại tài tiểu dụng, một mực chưa quyết định."

"Ồ? Bắc Thần cảnh vậy mà còn Vô Gian Huyết Tang?"

Sau khi Tử Vi cung phi thăng, Tần Tang tìm kiếm không có kết quả, vốn cho rằng đều bị Diệp lão ma dùng hết.

"Trực giác của ngươi không sai, loại linh mộc này còn diệu dụng khác, tạm thời giữ lại đi." Tần Tang trầm ngâm nói: "Đi theo bên cạnh vi sư, tầm mắt của ngươi sẽ bị hạn chế. Đợi việc nơi này ổn thỏa, vi sư dẫn ngươi đi bát đại Thiên Châu, gia nhập một thế lực, cái thế lực kia có thể xem là thánh địa của luyện khí sư."

Thân Thần quyết tâm đi con đường luyện khí đạo, Ngũ Hành Minh thích hợp nhất.

Môn bí thuật mượn nhờ Vô Gian Huyết Tang che đậy khí linh kia, Tần Tang rất hứng thú, nhưng Vân Du Kiếm không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Thân Thần cầm một khối linh thụ, về sau hành động thoả đáng, muốn lấy môn bí thuật đó cũng không khó.

Thân Thần đại hỉ, cẩn thận thu hồi Vô Gian Huyết Tang, tiếp tục quan sát Tần Tang chế tạo pháp đàn.

... ...

Bên ngoài tây hoang.

Hậu phương của đại quân Trường Hữu tộc, trên một tòa hải đảo phong cảnh thanh u, rất yên tĩnh, không hợp với những nơi khác, binh sĩ tuần tra đều đi vòng, giữ khoảng cách cả trăm dặm.

Lúc này, chợt có một đạo sóng bạc tiến vào vùng biển này, lao thẳng về phía hải đảo, dừng lại trước hải đảo, một tên tu sĩ Trường Hữu tộc mặc giáp trụ đầy đủ đứng trên sóng bạc, quỳ một chân xuống.

"Báo tướng quân, có mật tín!"

Hư không nổi lên từng cơn sóng, tín phù trong tay tên Trường Hữu tộc này tự động bắn vào trong cung điện trên hải đảo, bị một tên Trường Hữu tộc khác chộp vào trong tay.

Người này khôi ngô cường tráng, tóc ngắn chỉnh tề, khuôn mặt cương nghị, lông mày như hai thanh lợi kiếm, hai mắt lộ rõ phong quang, ngồi chỗ đó, sống lưng thẳng tắp.

Người này tên Dân Sơn, là một thượng tướng quân, địa vị trong tộc chỉ dưới tộc trưởng và mấy vị tộc lão, cũng là thống soái mấy chi đại quân, uy hiếp Phong Bạo giới.

Mở mật tín ra, không có bất kỳ văn tự gì, chỉ có một điểm màu đen, như vật sống, hiện ra đủ loại đường cong vặn vẹo.

Hai mắt gã sáng lên, mi tâm cau lại, vỗ tay nghiền nát mật tín, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, giống như đang suy tư điều gì.

Sau một khắc, bên ngoài hải đảo, dưới đáy biển bỗng nhiên ngưng tụ ra một dòng nước, dung nhập vào trong hải lưu, di chuyển trong biển đi tới hải vực mênh mông khác.

Dòng nước kia ngưng tụi lại lần nữa, nổi lên mặt nước, biến thành hình người, không khác Dân Sơn hình chút nào.

Gã yên lặng nhìn mặt biển, thản nhiên nói: "Ra đi."

Một lát sau, có một sợi hắc khí chầm chậm bay lên từ đáy biển, vặn vẹo một hồi, biến thành một bóng người màu đen, ngũ quan rất mơ hồ.

"Chuyện gì, đáng giá ngươi..."

Dân Sơn đang muốn hỏi, ánh mắt chợt phát lạnh, quát lên: "Ngươi không phải Thứ Hồn!"

"Ha ha..."

Bóng đen âm trầm cười nói: "Thượng tướng quân quả nhiên cẩn thận, chỉ phái hóa thân đến đây. Tại hạ kính ngài đã lâu, hôm nay rốt cuộc may mắn nhìn thấy chân dung!"

Giao chiến mấy trăm năm, Trường Hữu tộc mua không ít tai mắt tại Phong Bạo giới, Thứ Hồn là một trong mấy người ẩn núp sâu nhất, chỉ liên hệ với một mình gã, không ngờ đã bại lộ.

"Ngươi là ai?"

Dân Sơn nheo mắt lại, ánh mắt lộ ra vẻ nguy hiểm, đối phương đã phát hiện Thứ Hồn, không mượn cơ hội này đưa tin giả, lại tới giương oai, chỉ vì nhục mạ mình sao?

"Thượng tướng quân không cần biết tại hạ là ai, chỉ cần biết tại hạ cũng như Thứ Hồn đạo hữu, tâm hướng về Trường Hữu tộc. Tại hạ may mắn biết được một tin tức quan trọng, tại hạ không tin những người khác, cũng khó mà hẹn gặp thượng tướng quân, đành phải ra hạ sách này, không biết ngài muốn nghe không?"

Thanh âm của bóng đen hư vô mờ mịt, thân ảnh cũng lơ lửng không cố định, giống như phòng bị Dân Sơn đột ngột xuất thủ.

Có người tìm nơi nương tựa, há lại cự tuyệt bên ngoài cửa.

Dù nghi ngờ lai lịch của người này, Dân Sơn cũng không ngại nghe, hỏi: "Tin gì?"

"Có rất nhiều tin, tỉ như phòng tuyến tại Bắc Hải đã yếu." Bóng đen thản nhiên nói.

Dân Sơn ngưng mắt nhìn bóng đen: "Ta làm sao biết ngươi nói thật hay giả?"

Bóng đen cười một tiếng: "Tại hạ cam mạo kỳ hiểm đến đây, chỉ vì hợp tác lâu dài. Thượng tướng quân có thể phái người đi nghiệm chứng."

Trường Hữu tộc một mực thử thu mua nội tuyến, nhưng hiệu quả không tốt, người này giống như hiểu rất rõ phòng tuyến tại Bắc Hải, chắc là người có địa vị cao.

Người này chắc là gặp chuyện bất công, hoặc kết thù kết oán với người khác, mới quyết định phản bội.

"Tại sao ngươi đầu nhập vào tộc ta?" Dân Sơn hỏi thẳng, không khỏi hoài nghi có âm mưu gì nhắm tới mình không.

"Không, không, không!"

Bóng đen lắc đầu liên tục: "Tại hạ không phải đầu nhập, mà là hợp tác với các ngươi, những tin tức này cũng không phải tặng!"

Thiên hạ rộng lớn, đều vì lợi ích.

Dân Sơn không ngạc nhiên chút nào: "Ngươi muốn cái gì?"

"Ta muốn bảo vật tương đương với giá trị của tin tức, nội tình Trường Hữu tộc thâm hậu, không khó để thỏa mãn tại hạ. Thứ tại hạ muốn nhất, chính là thanh linh khí!" Bóng đen nói, thanh âm khó nén vội vàng.

"Thanh linh khí?"

Dân Sơn cười lạnh một tiếng: "Nếu ngươi giúp ta công phá được Bắc Hải hoặc Trung Châu, ngươi muốn bao nhiêu thanh linh khí cũng có."

Bóng đen khom người thi lễ: "Tại hạ sẽ không để cho thượng tướng quân thất vọng!"
Bình Luận (0)
Comment